Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 596: - (1): Hai đoạn.

Ngày cập nhật : 2025-09-06 15:00:55
Hai ngàn kỵ binh tạo thành trận hình tấn công mũi nhọn hung hăng đánh vào hàng ngũ của người Khiết Đan. Những lang kị xếp thành hàng chậm rãi lùi về thì dùng tên và lao chặn lại, lúc kị binh quân Hán và Lang kị quân Khiết Đan đối đầu với nhau thì đội ngũ hai ngàn người của họ đã có ít nhất hơn bốn trăm người rớt khỏi ngựa.
Sau khi quân Hán tổn thất hơn bốn trăm kỵ binh khi va chạm với hàng ngũ của người Khiết Đan thì chém giết một trận lại cũng không tiếp tục xâm nhập, mà là thừa dịp quân trận của người Khiết Đan đang lúc hỗn loạn lại nhanh chóng rút khỏi trận chiến. Kiểu tiến công không có kết cấu gì của người Hán này làm cho người Khiết Đan có chút kinh ngạc. Chỉ huy của quân Khiết Đan vốn định phái binh đuổi giết một trận lại sợ người Hán có âm mưu quỷ kế gì, há miệng thở dốc , mệnh lệnh còn không có phát ra ngoài.
Đội kị binh quân Hán kia mới vừa lui xuống, dời đi đội hình người Khiết Đan mới chợt phát hiện, phía sau bọn họ vẫn còn có một chi kỵ binh!
Chỉ có điều chi kị binh này có nhân số ít hơn, thoạt nhìn thậm chí không đến một ngàn năm trăm người! So với hai ngàn khinh kị binh khôi giáp tiên minh phía trước, chi kị binh quân Hán sau này quả thật như một đám nông dân. Không có thống nhất áo giáp, không có thuần một sắc hoành đao giương cung, thậm chí không có tạo thành trận hình tấn công! Bất kể như thế nào, chi đội ngũ này thoạt nhìn cũng không giống như một chi đội ngũ tinh nhuệ, thậm chí không giống như là một đám binh lính!
Nhưng Da Luật Sở Tài đang trấn trận tại hậu đội vẫn thấy rõ được chiến thuật của người Hán.
- Chi kị binh quân Hán lúc đầu là đang dùng thân thể để chắn tên mở đường cho đội ngũ quân Hán phía sau! Truyền lệnh xuống, bảo Lãng Xích Lực cẩn thận một chút, đám quân Hán lộn xộn lung tung phía sau kia có vấn đề!
Da Luật Sở Tài phân phó nói.
Lính liên lạc lập tức phóng ngựa chạy như bay về phía trước, tìm được Lang tướng Lãng Xích Lực đang ở phía trước trung quân, truyền đạt lại mệnh lệnh của Da Luật Sở Tài
- Cẩn thận?
Lãng Xích Lực nhíu nhíu mày, cẩn thận đám ăn mày xin cơm kia sao?
Nhìn không ra có nguy hiểm gì, có lẽ mới là nguy hiểm lớn nhất.
Đám binh lính người Hán đang quơ các loại binh khí kêu gào kia chẳng lẽ thật là một chi tinh binh bách chiến? Nhưng nhiều kiểu gì cũng thấy không giống đâu, so với lũ dân chạy nạn, bọn chúng cũng chỉ là hơn con ngựa, hơn binh khí trong tay mà thôi. Nhưng tuy rằng Lãng Xích Lực nhìn không ra chi đội ngũ quân Hán kia có uy hiếp gì, gã vẫn quyết định thật nghiêm túc với từng đối thủ của mình!
- Cung tiễn thủ! Bắn một lượt!
Lãng Xích Lực lớn tiếng hạ lệnh.
Lang kị của Khiết Đan rất giỏi việc cưỡi ngựa bắn cung. Trên đời này, luận việc kị binh nơi nào mạnh nhất, tất nhiên phải nói tới Lang kị Khiết Đan. Cho dù là người Đảng Hạng cũng tung hoành ngang dọc trên thảo nguyên cũng không thành thạo cung mã như người Khiết Đan được. Cùng đánh dã chiến tại trên bình nguyên, người Khiết Đan không e ngại bất cứ địch nhân nào. Nếu không phải số mệnh của Liêu quốc có lẽ là thật sự chấm dứt, Da Luật Hùng Cơ bệ hạ và Thái tử điện hạ đồng thời chết oan chết uổng, đại quân sĩ khí đê mê, bọn họ cũng sẽ không bị nhân mã của La Húc cắn chặt từ phía sau. Nếu như tại dĩ vãng, bọn họ chỉ cần phái ra đội quân cỡ hai vạn người xung phong là có thể đánh tan chi kị binh do người Hán hợp ra.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.
Những ngày người Khiết Đan tung hoành thiên hạ chỉ sợ phải kết thúc rồi, người Hán bị bọn họ ức hiếp không hề có lực hoàn thủ khi trước đang quật khởi. Hơn nữa lại luôn chiếm được ưu thế trong chiến tranh những năm gần đây. Loạn trong giặc ngoài, khiến người Khiết Đan đã mất đi địa vị bá chủ của bọn họ. Mấy năm liên tục chinh chiến, mấy năm liên tục chiến bại, người Đảng Hạng, người Hán, cũng không còn e ngại Lang kị đã từng bách chiến bách thắng nữa. Năm đó, Lang kị của Đại Liêu đã từng đánh tới bờ bắc sông Hoàng Hà, quân đội người Hán vừa nghe tin đã sợ mất mật. Tái sau lại, Đại Chu quật khởi, Hoàng đế Đại Chu Sài Vinh mạnh mẽ mở ra giai đoạn phản kích của người Hán. Sau đó, người Hán tên Lưu Lăng kia đã từng chút từng chút xé nát hoàn toàn kiêu ngạo của người Khiết Đan.
Lãng Xích Lực không nghe được những lời rên rỉ trước khi chết của Da Luật Hùng Cơ, nhưng gã cũng cảm thấy thiên đường trường sinh dường như thật sự không hề chiếu cố, xót thương cho con cháu của loài sói bọn họ.
Bởi vì sự tấn công cùng giằng co của hai ngàn kị binh quân Hán khi trước, phòng ngự của người Khiết Đan đã xuất hiện một cái khe. Hơn nữa những quân Hán đó còn đỡ đi mọi mũi tên nên hơn một ngàn binh mã xông tới phía sau kia căn bản cũng không có gặp phải loại đả kích gì. Tuy rằng Lãng Xích Lực hạ lệnh cho cung tiễn thủ bắn một lượt, nhưng bởi vì khoảng cách thật sự thân cận quá, chỉ bắn một lượt thì những quân Hán đó cũng đã kêu gào nhào tới phía trước trận địa rồi.
Bắn qua một lượt, cũng chỉ bắn rớt được mấy chục người mà thôi.
Kế tiếp, đám người Hán thoạt giống như lũ ăn mày xin cơm kia làm ra một chuyện khiến toàn bộ người Khiết Đan đều ngốc sững tại chỗ.
Bọn họ không ngờ lại vứt bỏ ngựa!
Sau khi vọt tới trước trận hình của quân Khiết Đan, những người Hán quơ đủ loại binh khí ấy sau khi nghe tên thủ lĩnh vác một thanh cự đao hô một tiếng liền nhảy xuống hết khỏi lưng ngựa! Này không hợp với lẽ thường! Đây quả thực là đang càn quấy, là đang tự tìm đường chết! Buông tha cho chiến mã có ưu thế về tốc độ cao, có thể đâm thẳng vào quân trận của kẻ thù, ngược lại xuống ngựa bộ chiến, này hoàn toàn đảo điên khái niệm đối với kị binh của người Khiết Đan!
Lũ người Hán đó là muốn làm gì? Nghĩ đến dựa vào đội bộ binh hơn một ngàn người có thể đánh bại đội quân cản sau cỡ hai vạn người hay sao?
Dưới ánh mắt kinh ngạc, nhìn chăm chú của bọn lính Khiết Đan, những người Hán đó không hề nhận thức được việc bản thân làm như vậy là một sai lầm, là trái với quy tắc chiến tranh, là sự không tôn trọng đối với kị binh. Bởi vì, bọn họ vốn cũng không phải kỵ binh. Theo bọn họ thấy thì chiến mã dù có tốt mấy cũng bất quá là công cụ thay cho đi bộ mà thôi.
Một gã võ sĩ Khiết Đan nhìn thấy một tên người Hán đang xông lại, lập tức huy động loan đao muốn đánh chết đối phương từ trên cao. Nhưng loan đao của gã mới vừa giơ lên là đã không thể không biến đổi động tác, đem bổ chém biến thành ngăn trở, tuy rằng trên thực tế gã căn bản cũng không có kịp phản ứng, chỉ là loan đao gã giơ lên vừa mới chặn trúng vũ khí của tên người Hán kia mà thôi.
Không may, loan đao của gã ngăn không được sát chiêu của kẻ thù.
Một thanh đao dài cỡ hai mét như cái ván cửa mạnh mẽ đánh rớt loan đao của gã đầu tiên là chém gọt qua thanh loan đao và tay phải mà gã nâng lên, sau đó là chém vào trên trán của gã, tiện đà thế như chẻ tre đem thân thể của gã chém thành hai mảnh. Sau đó, chiến mã của gã cũng bị tách ra từ bụng, một phân thành hai. Một đao kia, không ngờ lại đem võ sĩ Khiết Đan và chiến mã gã cưỡi chém ra làm đôi!
Người ngựa đều chém!
----------oOo----------

Bình Luận

0 Thảo luận