Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 492: -.1: Sáu ngày kinh hoàng

Ngày cập nhật : 2025-09-06 14:59:51
Quân Hán trong tháng mười hai từ Lam Châu đột nhiên ồ ạt phản công, bức ép đại quân Tây Hạ liên tục phải lui về sau. Lý Hổ Nô lui về trấn thủ Phủ Châu, Vương Bán Cân suất lĩnh quân Hán mặc bạch y bạch giáp 'gây sự' với người. Lý Hổ Nô lại vừa phải kiềm chế binh sĩ của Đại Đồng Tây Kinh Liêu quốc, hai bên trấn áp, bất đắc dĩ lại một lần nữa phải lui quân, trên đường lui về thành Thiên Nga.
Sau khi quân Hán đoạt được Phủ Châu thì không tiến công nữa, Vương Bán Cân chỉnh đốn quân nhu cho quân sĩ sẵn sàng đón quân địch.
Độc Cô Nhuệ Chí ra khỏi Đại Châu tiến công phủ Đại Đồng Tây Kinh của Đại Liêu, đều có mấy trận thắng bại với chiến tướng số một dưới trướng của Da Luật Đức Quang là Hỏa Kiêu Linh Hồ. Quốc chủ Tây Hạ là Ngôi Danh Nẵng Tiêu đích thân suất lĩnh hai mươi vạn đại quân vượt qua thảo nguyên mênh mông, trên đường chạy thẳng đến Lâm Hoàng phủ Thượng Kinh Đại Liêu. Quân Tây Hạ thế như chẻ tre, trên đường không gặp phải kháng cự gì lớn nên đem binh vây Thượng Kinh. Đại vu Liêu quốc Da Luật Mạc Ca tập kết đại quân, lấy đại tướng Tiêu Mật làm tướng tiên phong nghênh địch và quyết chiến với quân Tây Hạ ở ngoài thành Thượng Kinh.
Hai bên đại chiến, Quốc chủ Tây Hạ Ngôi Danh Nẵng Tiêu tự mình ra trận giết địch, làm gương cho binh sĩ, sĩ khí của quân Tây Hạ đại chấn đánh bại ba vạn quân Liêu do Tiêu Mật suất lĩnh. Đại tướng Tiêu Mật bị một mũi tên của Ngôi Danh Nẵng Tiêu bắn chết. Quân Liêu lui quân về trấn thủ trong thành Thượng Kinh, đóng cửa trấn thủ. Ngày hôm sau, đại tướng của Liêu quốc là Da Luật Hoành lại xuất chiến, bị đại tướng Lý Bàn Cổ của Tây Hạ chém trước trận. Quân Liêu lại bại một trận, Ngôi Danh Nẵng Tiêu xua quân tấn công thành, quân Liêu tử thủ, hai bên tổn thất thê thảm và nghiêm trọng.
Ngày thứ ba, Liêu Kim Trướng tướng quân là Thiếp Mộc Cầu Ca suất lĩnh ba nghìn lang kỵ ra khỏi thành khiêu chiến, chém liên tục bốn tướng quân Tây Hạ. Đại tướng Lý Bàn Cổ của Tây Hạ xuất chiến, hai bên đại chiến hơn trăm hiệp bất phân thắng bại. Sắc trời tối dần, hai người giết trận vô cùng hứng khởi, châm lửa đánh đêm. Binh khí của hai người đều gãy, chiến mã mệt chết, vì vậy phải đánh binh bộ. Ngôi Danh Nẵng Tiêu thu binh, Da Luật Mạc Ca khó khăn lắm mới phát hiện ra một hổ tướng nên tất nhiên sẽ không muốn nhìn thấy Thiếp Mộc Cầu Ca bị thương. Vì vậy hắn liền phái đại quân ra khỏi thành tiếp ứng, Lý Bàn Cổ rút quân, Thiếp Mộc Cầu Ca được nghênh đón về thành như một anh hùng.
Đại chiến ngày kế tiếp, Lý Bàn Cổ và Thiếp Mộc Cầu Ca đại chiến mấy trăm hiệp vẫn bất phân thắng bại. Sau khi đánh mấy trận liên tiếp thì người Khiết Đan vốn đã mất đi nhuệ khí, thấy Thiếp Mộc Cầu Ca anh hùng dũng cảm, ngọn lửa nhiệt huyết khảm từ trong xương của người Khiết Đan không kiềm chế được giờ đây lại kích thích lên. Mặc dù binh ít nhưng lại kiên quyết giữ Lâm Hoàng phủ không lùi.
Hai bên giằng co ở Thượng Kinh, quân Tây Hạ thế lớn nhưng nhất thời khó lòng tấn công phá Thượng Kinh. Quân Liêu liều chết giữ thành, nửa bước không lùi. Ngôi Danh Nẵng Tiêu chia ra năm vạn binh, tiêu diệt bộ lạc Tất Vạn Đan trong Bát Bộ người Khiết Đan, đồ sát hơn mười vạn người già yếu, phụ nữ và trẻ em trong bộ tộc, cướp được hơn mười vạn con ngựa, dê bò vô số, trên đường giết về núi Hạ Lan.
Sau khi Da Luật Hùng Cơ ở U Châu biết được đại quân Tây Hạ tấn công Lâm Hoàng phủ thì tức giận vô cùng. Trước hết ông ta ra ý chỉ phế vị Thái Tử của Da Luật Cực mà không để ý đến sự phản đối của đại thần về việc lập con thứ là Da Luật Đức Quang làm Thái Tử, lệnh suất lĩnh đại quân tấn công U Châu. Da Luật Hùng Cơ để lại ba người trong tám tướng quân Kim Trướng để phò trợ Da Luật Đức Quang, còn mình suất lĩnh mười mấy vạn đại quân quay về Lâm Hoàng phủ.
Da Luật Cực vốn định sống chết giữ thành U Châu nhưng thuộc hạ nhất loạt phản bội, binh sĩ giữ thành mở cổng thành nghênh đón đại quân của Da Luật Đức Quang vào thành. Da Luật Cực trong lúc hốt hoảng chỉ dẫn theo chưa đầy vạn thân binh thoát khỏi U Châu, không dám ở lại mà trên đường chạy thẳng về hướng đông bắc. Hắn ta khao khát đoạt được Liêu Dương phủ Đông Kinh để yên vị nhưng trên nửa đường lại bị quân đội của bộ lạc Hề nhân chặn giết. Da Luật Cực lại một lần nữa đại bại hốt hoảng tháo chạy, trên đường bị chặn giết, chạy đến Du Quan thì bị đại quân của Da Luật Đức Quang đuổi kịp. Quân giữ Du Quan không mở cửa, Da Luật Cực không còn đường nào để đi nên phải tự vẫn dưới thành.
Da Luật Đức Quang đem thi thể mang về U Châu, vừa tấu lên Da Luật Hùng Cơ vừa lấy lễ của Thái Tử để chôn cất Da Luật Cực ở Liêu Dương phủ Đông Kinh.
Nghe thấy đứa con cả đã chết, Da Luật Hùng Cơ trong một đêm giống như đã già đi hai mươi tuổi, tóc bạc trắng, rõ ràng là già đi trông thấy.
Nhân mã tinh nhuệ của quân Cung Trướng Khiết Đan quay về Lâm Hoàng phủ, quân Tây Hạ chiến bại. Thượng Kinh bị người Khiết Đan bao vây, quân tình hưng phấn, các binh sĩ tác chiến quên mình, còn quân chi viện các nơi không ngừng đuổi tới. Ban đầu mặc dù quân Tây Hạ chiếm ưu thế thắng mấy trận liền nhưng sau đó thì dần dần trở nên bị động. Đại quân Khiết Đan ở các lộ hình thành thế hợp vây, Ngôi Danh Nẵng Tiêu hạ lệnh lui binh, quân Tây Hạ kết thành trận thế lui binh liên hoàn, quân dung nghiêm chỉnh.
Người Khiết Đan truy kích, hai bên đại chiến mấy lần, cuối cùng Ngôi Danh Nẵng Tiêu thu quân về nước. Đại quân Khiết Đan dưới sự suất lĩnh của Da Luật Hùng Cơ phản công Tây Hạ nhưng lại bị Trần Thâu Nhàn giữ ở thành Thiên Nga chặn lại. Hai bên huyết chiến mấy ngày liền chết vô số. Lần bắc phạt này, mặc dù Ngôi Danh Nẵng Tiêu không đánh hạ được Thượng Kinh Liêu quốc nhưng diệt được một trong Bát Bộ Khiết Đan, diệt được vô số tiểu bộ tộc. Người Khiết Đan mất đi không dưới ba mươi vạn, hơn trăm vạn dê bò.
Lần đầu tiên Lưu Lăng khởi xướng lần bắc phạt người Khiết Đan mặc dù không giành được thắng lợi mang tính quyết định nhưng khiến nước ngạo mạn như Đại Liêu không chịu được. Bộ tộc người Khiết Đan tổn thất gần trăm vạn, binh sĩ tổn thất hơn hai mươi vạn, trong thời gian ngắn không thể dùng binh được.
Tháng giêng năm thứ năm Đại Thống, Lưu Lăng trở về Tấn Châu, bách quan ra thành nghênh đón ba mươi dặm.
Sau khi quay về Tấn Châu, Lưu Lăng với thân phận nhiếp chính của Hán Vương, giải quyết chuyện triều chính. Lễ Bộ Thượng thư Tống Trinh thượng tấu, mời Hán Vương suy tính vì giang sơn xã tắc, đăng cơ làm đế vương. Sau đó bách quan cũng thượng tấu, cung kính mời Lưu Lăng đăng cơ, Lưu Lăng không đồng ý, chỉ tuyên bố niên hiệu vẫn là Đại Thống.
Ngày mười ba tháng hai năm thứ năm Đại Thống, Lưu Lăng lấy Chu Diên Công làm đại thần giải quyết chuyện triều chính, Hầu Thân, Tạ Hoán Nhiên làm phụ chính đại thần đóng giữ Tấn Châu, thu thập trăm vạn thạch lương thảo về Thư Châu, điểm ra năm vạn đại quân rời khỏi Tấn Châu đi về phía Giang Nam.
Đại quân vẫn trong lúc hành quân, Đại tướng quân Trần Viễn Sơn của quân Hán ở Hoạt Châu suất lĩnh mười lăm vạn đại quân chia làm hai lộ tiến công Khai Phong, Trịnh Châu.
Ngày hai mươi tháng hai, hơn vạn Bạch Liên Giáo trong thành Khai Phong dấy cờ khởi nghĩa, tấn công dưới cổng thành cho quân Hán vào thành. Tướng giữ Khai Phong là Lý Thiên Phương chết trong hỗn trận, quân Hán tấn công phá được Khai Phong.

Bình Luận

0 Thảo luận