Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 346: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 14:58:37
HƯỚNG MẮT LÊN BẮC
Triệu Thiết Quải vội vàng vượt sông Đại Thanh, bất luận thế nào cũng không ngờ Bùi Chiến sẽ đi rồi còn quay trở lại. Khi 70 ngàn Định An Quân dồn nén sát khí cùng nhau tấn công, Quân Thành Đức vừa mới qua sông Đại Thanh còn chưa kịp thở một hơi căn bản là không có chút chuẩn bị nghênh địch.
Sau lưng là bờ sông, tốp đầu tiên qua sông Đại Thanh này của họ trở thành đối tượng giết chóc của Quân Định An. Trên lịch sử có điển cố "phá phủ trầm chu bối thủy nhất chiến" (liều mạng đánh không màng sống chết), nhưng mà hiển nhiên, đội quân đi đầu vượt sông của Quân Thành Đức không có sự giác ngộ này. Sau không đường lui, trước có đại quân giết tới, họ chỉ nhìn thấy tuyệt vọng, không có lấy dũng khí để nói tới cái gì chiến đấu tới cùng.
Bùi Chiến nhìn thấy đại kỳ trung quân của Triệu Thiết Quải, vì thế vốn dĩ chỉ định giết sạch hơn 20 ngàn Quân Thành Đức rồi rút quân, nhưng khi y nhìn thấy lá cờ đó thì lập tức thay đổi chủ ý. Y lệnh cho đại quân chia Quân Thành Đức qua sông ra và bao vây lại, rất nhanh từng mảng Quân Thành Đức nhỏ bị ăn mất, chỉ để lại đội quân có Triệu Thiết Quải trong đó, bị trọng binh bao vây, chỉ là không đuổi tận giết tuyệt.
Chỉ cần Triệu Thiết Quải không chết, Quân Thành Đức ở bên bờ bắc chắc chắn sẽ nổi điên mà qua đây cứu hắn!
Ngư thuyền qua sông đã bị Bùi Chiến hạ lệnh đốt hết, Quân Thành Đức ở bờ bắc nếu muốn giết qua đây giải cứu Triệu Thiết Quải thì chỉ còn cách tăng tốc độ làm cầu nổi! Sau khi sông Hoàng Hà chảy vào đây, sông Đại Thanh đâu chỉ rộng ra gấp bội! Khoảng cách dài như vậy, lại thêm nước chảy gấp như vậy, làm cầu nổi khó khăn tới nhường nào. Nhưng Triệu Thiết Quải bị vây, Quân Thành Đức nhất định phải liều chết tới cứu!
Quân Thành Đức ở bờ bắc chia ra tìm kiếm tất cả các công cụ có thể qua sông, cuối cùng cũng tìm đủ mấy trăm con thuyền nhỏ, bắt đầu miễn cưỡng vượt sông Đại Thanh. Đồng thời, ra lệnh bắt dân phu khắp nơi gần đó về đây xây cầu nổi. Đây chính là kết quả mà Bùi Chiến muốn. Quân Thành Đức chỉ dựa vào mấy trăm con thuyền nhỏ, một lần có thể qua bao nhiêu người? Mấy ngàn người lần lượt lên bờ, thậm chí còn chưa kịp lên bờ đã bị Quân Định An thủ bên bờ sông giết sạch. Hơn 60 ngàn Quân Định An, vây kín hơn 4000 người bên cạnh Triệu Thiết Quải như cái thùng sắt vậy, ép từng tốp từng tốp Quân Thành Đức qua đây chịu chết.
Triệu Thiết Quải hận, hận tới nghiến răng nghiến lợi. Y hận Bùi Chiến xảo quyệt gian trá, cũng hận bản thân tại sao nóng vội tới như vậy! Nếu trước khí qua sông phái đại lượng do thám qua trinh sát tình hình bờ nam trước, 70 ngàn đại quân của Bùi Chiến nhất định sẽ không giấu được. Nếu không phải y quá nôn nóng, thì làm sao bị Bùi Chiến bao vây không thể thoát thân!
Triệu Thiết Quải đích thân suất lĩnh nhân mã không ngừng đánh về phía bờ sông. Y biết rằng bây giờ ngoại trừ quay về bờ bắc ra tuyệt đối không còn con đường sống nào khác, vì thể chỉ tập trung tấn công một hướng liều chết phá vòng vây, chỉ cần có thể tới được bờ sông lấy lại một số thuyền nhỏ, thì y có thể quay về bờ bắc. Bờ bắc còn có 30 mấy vạn đại quân Quân Thành Đức, y vẫn còn lính!
Nhưng bây giờ, trong tay y chỉ có không tới 4 ngàn nhân mã.
Hơn 60 ngàn Quân Định An như cái cối xay khổng lồ, từng chút từng chút xay mất Quân Thành Đức đang liều mạng đột phá. Trong khu bờ sông này, xác của binh sĩ song phương đã có thể chất thành một ngọn núi to hùng vĩ!
4 ngàn Quân Thành Đức, liều mạng không sợ chết, liên tiếp điên cuồng tiến công, mà bên phòng ngự, lại có binh lực gấp bên tiến công tới mấy chục lần! Quân Thành Đức vốn dĩ ở trên vị thế chủ động, ngay lập tức trở nên bị động. Bùi Chiến dùng Triệu Thiết Quải làm mồi nhử, không ngừng dụ Quân Thành Đức ở bờ bắc qua đây rồi giết chết, đồng thời bao vây Triệu Thiết Quải một cách chặt chẽ.
Trận chiến này, từ lúc mặt trời mọc đánh tới khi mặt trời lặn, lại từ lúc mặt trời lặn đánh tới khi mặt trời mọc. Khi vầng thái dương của ngày thứ 2 lại từ từ mọc lên, khu bờ sông này, đã rải đầy xác người, trên bờ sông và vùng nước nông, đâu đâu cũng là xác chết. Những cái xác này ngâm trong nước sông, nhuốm đỏ nước sông cả vùng! Hoàng Hà vẫn nước chảy cuồn cuộn, mà giờ đã nhuốm đỏ màu máu!
Liên tục giết hết 1 ngày 1 đêm, binh sĩ bên cạnh Triệu thiết Quải đã còn không tới 600 người. Tuy nhiên họ cũng giết chết không ít Quân Định An, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không cách nào hợp tụ với viện quân từ bờ bắc sang. Triệu Thiết Quải nhìn 600 chiến sĩ tắm mình trong máu, trong lòng đột nhiên nảy sinh cảm giác thê lương. Một ngày trước, y còn hùng tâm tráng chí chuẩn bị nhất thống Trung Nguyên, đầu tiên kích bại Bùi Chiến, rồi mới kích bại Quân Hán của Lưu Lăng, thiên hạ Đại Chu nằm gọn trong tầm tay. Thế nhưng chỉ qua một ngày thôi, tâm cảnh lúc này của y lại như mặt trời xuống núi tây, triều dương đỏ như lửa, mà lòng y lại dần dần trở nên lạnh băng.
Bùi Chiến chỉ có 70 ngàn nhân mã trong tay, đánh thâu đêm như thế cũng đã có hơn 20 ngàn người tử trận. Tuy rằng giết địch vượt quá 50 ngàn, nhưng y vẫn không dám chơi quá đà. Thật ra y hiểu rất rõ, chỉ cần giết chết Triệu Thiết Quải, mấy trăm ngàn Quân Thành Đức sẽ lập tức như rắn mất đầu. Nhưng y là một người tính toán chi li có thù tất báo, để có thể đả kích Triệu Thiết Quải một cách nặng nề nhất, y đi bao vây Triệu Thiết Quải hết 1 ngày 1 đêm.
Khi nhìn thấy cầu nổi của Quân Thành Đức đã tới 2/3 con sông, Bùi Chiến cuối cùng cũng hạ lệnh tất sát Triệu Thiết Quải!
600 tử sĩ Quân Thành Đức, toàn bộ đều tử trận. Danh tướng một đời tung hoành sa trường mấy mươi năm Triệu Thiết Quải, lại vì một lần sơ suất mà bị giết chết trên bờ sông Đại Thanh! Chính không lâu trước, y còn là một đời hào hùng sở hữu 500 ngàn quân, chỉ cần y muốn, có thể dễ dàng chiếm cứ nửa giang sơn phía bắc Hoàng Hà. Nhưng dục vọng của con người là vô bờ bến, nếu đã có thể sở hữu cả thiên hạ thì hà tất gì chỉ sở hữu một nửa? Nếu y cẩn thận một chút, ổn thỏa một chút, cán cân thắng lợi vẫn sẽ nghiêng về phía y. Dù sao, y phái kỵ binh Ưng Doanh vượt sông Đại Thanh lao về Khai Phong, chiêu này đã khiến Bùi Chiến rối loạn rồi. Bùi Chiến đem theo 70 ngàn đại quân thủ bên bờ sông Đại Thanh chỉ định không cho Quân Thành Đức lên bờ, y cũng không ngờ lại nhốt cả Triệu Thiết Quải ở đây.
Bùi Chiến giết đủ Quân Thành Đức trước mặt Triệu Thiết Quải rồi, cuối cùng cũng lộ ra răng nanh nhọn nhất, làm cú cuối cùng!
Triệu Thiết Quải có chết không nhắm mắt không?
Trên đường hồi quân, Bùi Chiến luôn nghĩ đến vấn đề này. Tuy rằng y giết chết túc địch Triệu Thiết Quải, nhưng cũng không có thời gian tấn công qua bên kia bờ. Ở bên kia bờ, còn có 30 mấy vạn Quân Thành Đức. Đó là 30 mấy vạn tàn quân mất đi thủ lĩnh, cho dù quân số có nhiều tới đâu cũng không đáng sợ. Nhưng Bùi Chiến không có cái khí phách đó, y đã giết Triệu Thiết Quải, điều cần làm bây giờ, chính là nhất định phải ổn định Khai Phong! Không có Triệu Thiết Quải, Quân Thành Đức cho dù có người đứng ra cũng không có khả năng cứu vãn tình thế. Đợi sau khi thu thập 50 ngàn kỵ binh đơn chiếc của Quân Thành Đức, Bùi Chiến có cả đống thời gian triệt để tiêu diệt Quân Thành Đức!
Để lại 30 ngàn nhân mã phòng thủ bến đò, Bùi Chiến suất lĩnh hơn 20 ngàn kỵ binh hỏa tốc chạy về Khai Phong viện trợ. Tuy rằng y đã phái 100 ngàn đại quân quay về phòng thủ, nhưng y không ở đó, y không thể chắc chắn Khai Phong đã được củng cố. Vả lại y còn một dự tính khác, đó chính là bất luận sau này đi tới đâu, cũng sẽ đem tiểu Hoàng đế theo, Khai Phong không quan trọng, cái quan trọng chính là đứa nhỏ đó.
Lúc tin Triệu Thiết Quải chết truyền tới Ưng Doanh, Chu Tam Thất ngây cả người. Y không thể ngờ, kế hoạch vốn hoàn mĩ không tì vết như thế, tại sao cuối cùng lại có một kết quả như vậy. Đại đội nhân mã của Quân Thành Đức không thể vượt sông Đại Thanh, chỉ dựa vào 50 ngàn kỵ binh của y thì có thể làm gì? Còn đi tấn công Khai Phong sao? Nếu làm như vậy,chỉ có thể nói y dẫn theo 50 ngàn kỵ binh chết chung với Triệu Thiết Quải.
Chu Tam Thất không muốn chết chung với Triệu Thiết Quải. Lúc Triệu Thiết Quải còn sống, y chẳng qua là một tướng quân dưới trướng. Nhưng bây giờ Triệu Thiết Quải chết rồi, y sẽ là chủ soái thật sự của 50 ngàn kỵ binh này! Thậm chí, với 50 ngàn kỵ binh này, với uy vọng của y trong Quân Thành Đức, chỉ cần quay về bờ bắc sông Đại Thanh, y tự tin rằng mình có thể tiếp quản 30 mấy vạn đại quân đó! Y muốn làm một Triệu Thiết Quải đời tiếp theo, đương nhiên, y tuyệt đối sẽ không mắc phải sai lầm này như triệu Thiết Quải!
Thế là, Chu Tam Thất hạ lệnh đại quân quay về phương bắc!
Y không có đi đường cũ. Thứ nhất, sau lưng y bây giờ còn có 40 ngàn Quân Định An chặn đường về, giết qua đó, tổn thất quá nhiều. Thứ 2, y phải tới bến đò Hoạt Châu, giết hết Quân Định An thủ ở bến đò, tốt nhất là có thể cướp lại xác của Triệu Thiết Quải, như thế thì y có thể danh chính ngôn thuận tiếp quản Quân Thành Đức! Bên kia bờ bắc còn có 30 mấy vạn đại quân quan sát bên này, nếu y có thể nhất cử đánh bại Quân Định An thủ sông và cướp lại xác của Tiết độ sứ đại nhân trong nhiều ánh mắt cần giúp đỡ như thế, các binh sĩ Quân Thành Đức ở bên kia bờ nhất định sẽ xem y là Chủ Cứu Thế!
Y ngửi thấy mùi của cơ hội, một cơ hội phi hoàng đằng đạt. Minh Nguyên Đế Sài Tông Huấn còn ở bên bờ bắc của sông, có nó, không lấy Khai Phong thì có sao đâu? Bờ bắc sông có cương thổ của hai mươi mấy Châu, có bá tánh mấy trăm vạn, lãnh thổ này đã đủ to lớn.
Lưu Lăng chỉ đem theo 3000 kỵ binh của Tu La Doanh, một đường phi nhanh đi tới Lạc Dương, điểm thêm 50 ngàn đại quân di chuyển về phía đông. Hắn đã hạ mệnh lệnh cho Hoa Linh và Dương Nghiệp ở Đường Châu, tập kết đại quân gặp nhau ở Đường Châu. 100 ngàn Quân Hán dưới trướng Hoa Linh và Dương Nghiệp, cộng thêm 50 ngàn binh mã của Lạc Dương, dùng 150 ngàn đại quân tiến công Khai Phong. Lưu Lăng nắm chắc phần thắng trong tay!
Chỉ là, hắn đem theo 50 ngàn đại quân chỉ mới đi có 3 ngày, thì tin tử trận của Triệu Thiết Quải truyền tới đại doanh của hắn. Sau khi nhận được tin Triệu Thiết Quải đã tử trận, phản ứng đầu tiên của Lưu Lăng là, không phải y?
Triệu Thiết Quải chết rồi, vậy thì y nhất định không phải Tống Thái Tổ tới giờ vẫn chưa xuất hiện. Nhưng mà, Triệu Thiết Quải là người duy nhất họ Triệu trong quần hùng Đại Chu bây giờ, không phải y, vậy là ai?
Phản ứng thứ 2 của Lưu Lăng chính là, đại quân lập tức đình chỉ tiến lên, rồi lệnh cho Dương Nghiệp để lại 50 ngàn quân lưu thủ Đường Châu, Hoa Linh đem theo 50 ngàn quân lập tức lên bắc hội tụ với hắn. Nếu Triệu Thiết Quải đã chết, mà Bùi Chiến lại đem theo 10 mấy vạn đại quân quay về Khai Phong. Chiến cơ đã mất, Lưu Lăng không cần thiết phải đi công đánh Khai Phong có trọng binh bảo vệ. Hắn hướng tầm nhìn tới bờ bắc sông Đại Thanh, ở đó, có một vùng lãnh thổ rộng lớn vô chủ, đang đợi hắn đi đoạt lấy!
Mà Bùi Chiến sau khi về tới Khai Phong, lại nhận được một tin tức khiến hắn nổi giận, tức điên lên tới mức muốn đồ cả thành Khai Phong, chính là khi y đang dốc hết tâm tư lập mưu giết chết Triệu Thiết Quải, cơ bản là đã làm tan rã Quân Thành Đức, con đường xưng bá đã trở nên bằng phẳng xán lạn, y thế nào cũng không ngờ sẽ xảy ra một chuyện hoang đường như thế!
Tiểu Hoàng đế, Hiển Nguyên Đế Sài Tông Nhượng, biến mất!
Sâu trong Cấm Cung, được hơn ngàn thiết giáp bảo vệ, một đứa con nít chỉ mới 5 tuổi, lại bị người khác bắt đi! Điều này làm cho Bùi Chiến giận sôi cả máu!
Đại Tướng quân nhất nộ, phục thi trăm dặm!
Đầu tiên Bùi Chiến hạ lệnh chém hết đầu của hơn ngàn binh sĩ bảo vệ Cấm cung, sau đó giết sạch những đại nhân mà thường ngày cao ngạo phách lối trong thành Khai Phong. Trong thành Khai Phong đã không còn người của Bùi gia y, y đâu tiếc gì khi giết hết người của các thế gia khác? Những tên phế vật này ở trước mặt y thì dạ dạ vâng vâng, vậy mà lại không thể giữ nổi một đứa trẻ, còn giữ lại làm gì!
Vừa giết người, Bùi Chiến vừa hạ lệnh đại quân phong tỏa 50 dặm xung quanh thành Khai Phong, tìm kiếm tung tích của Hiển Nguyên Đế một cách chặt chẽ. Vốn dĩ y định đem theo Hiển Nguyên Đế lập tức đi Bắc phạt, nhân Triệu Thiết Quải chết quân tâm Quân Thành Đức không vững, nhất cử đoạt lấy hai mươi mấy Châu ở phía bắc đại hà rồi hoàn thành bá nghiệp. Bây giờ không có tiểu Hoàng đế, y còn lấy cớ gì đánh nữa?
Nhưng Bùi Chiến là người lòng lang dạ sói, y hạ lệnh tìm kiếm nghiêm ngặt hành tung của Hiển Nguyên Đế, còn bản thân y thì đem theo 50 ngàn kỵ binh hỏa tốc quay lại phía bắc. Bên bờ sông Đại Thanh còn 150 ngàn đại quân của y, có tiểu Hoàng đế hay không, y cũng phải Bắc phạt!
Có thể tìm thấy là tốt nhất, không thấy thì tìm đại một cái giả là được, dù sao tiểu Hoàng đế cũng chỉ là cái cớ của y thôi.
Nhất thời, ánh mắt của mấy người, đều chăm chăm vào bờ bắc Hoàng Hà.

Bình Luận

0 Thảo luận