Lưu Lăng trở lại nơi dừng chân, nói với Tức Tự Ngôn: - Dùng tốc độ nhanh nhất trong viện, đưa cho lão tướng quân Trình Nghĩa Hậu ở Duyên Châu, tướng quân Vương Bán Cân ở Lam Châu thủ lệnh của ta, hai người bọn họ nhận được thủ lệnh tất sẽ để đại quân vào trạng thái chiến đấu, đại quân tiến vào phòng tuyến, thời khắc làm tốt công tác chuẩn bị xuất binh! Nếu quân Đảng Hạng khiêu khích, trực tiếp đánh bay cho ta.
Viết xong hai phần thủ lệnh giao cho Tức Tự Ngôn, đợi nàng đi ra ngoài Lưu Lăng dựa vào ghế nhẹ nhàng thở ra. Hiện tại hắn càng ngày càng khâm phục vị đại ca kết nghĩa mười năm Ngôi Danh Nẵng Tiêu, lần này trùng hợp phát hiện được một lượng lớn gián điệp Tây Hạ quốc tiến vào bên trong Đại Hán, bởi vậy có thể thấy được Ngôi Danh Nẵng Tiêu vẫn không ngừng ủ mưu với Đại Hán. Thời đại này, Lưu Lăng chưa thấy người nào coi trọng tình báo như thế, Ngôi Danh Nẵng Tiêu làm được một bước này, tư tưởng của đã dẫn đầu thời đại rồi.
Lưu Lăng nhớ rõ, kiếp sau thời điểm tám năm kháng chiến, bản đồ Trung Quốc trong tay người Oa Quốc chính xác tới từng cái thôn, so với bản đồ quân đội Trung Quốc phát còn chính xác hơn. Oa Quốc vì phát động chiến tranh xâm lược Trung Hoa đã vận dụng không ít gián điệp, Lưu Lăng không biết chúng đã dùng bao nhiêu năm sưu tập hết thảy tư liệu có liên quan đến Trung Quốc. Nhưng một điều không thể phủ nhận chính là, Trung Quốc thu được phần không nhỏ bản đồ quân sự Oa Quốc sử dụng, quân đội Trung Quốc kinh ngạc phát hiện cái gọi là hoàn cảnh địa lý quen thuộc thì một chút ưu thế cũng không có.
Tuyệt đối không thể trùng hợp như vậy, Ngôi Danh Nẵng Tiêu chỉ mới phái bảy gián điệp mà đã bị mình bắt gặp được. Cái này chỉ có thể giải thích là Ngôi Danh Nẵng Tiêu phái rất nhiều gián điệp tiến vào bên trong Đại Hán. Mà người Đảng Hạng có quy mô gián điệp hành động lớn như vậy, Giám sát viện không ngờ một chút tin tức cũng không thu được.
Điều này thể hiện cái gì?
Lưu Lăng nhíu nhíu mày, thở dài.
Chỉ có một đáp án, nhất định Ngôi Danh Nẵng Tiêu cũng đã thành lập nên một tổ chức đặc nhiệm quy mô khổng lồ.
Ngôi Danh Nẵng Tiêu này những chuyện Lưu Lăng nghĩ được thì y cũng nghĩ được, nhưng có một việc nhất định phải hoài nghi. Thì phải là, chức trách cùng phương thức vận hành của Giám sát viện nhất định đã bị người Tây Hạ tỉ mỉ thu hoạch. Bởi vì Ngôi Danh Nẵng Tiêu hiểu được tác dụng của Giám sát viện Đại Hán, cho nên cũng thành lập một tổ chức đặc nhiệm như thế?
Lưu Lăng nghĩ đến đây, trong lòng không khỏi có chút buồn bã. Ngôi Danh Nẵng Tiêu tuyệt đối là anh hùng hào kiệt, cũng là kiêu hùng vì thắng lợi mà không từ thủ đoạn. Điểm này có thể nhìn ra từ việc y tự mình suất quân đánh lén Lâm Hoàng Phủ Thượng Kinh Đại Liêu, thời điểm rút quân còn hạ lệnh cho một mồi lửa đốt đồng cỏ mấy ngàn dặm của Khiết Đan. Một trận đại hỏa, gần như thiêu trụi hai trăm ngàn đại quân Khiết Đan. Có bao nhiêu người sẽ vì chuyện này lâm vào đói khổ lạnh lẽo? Có bao nhiêu tộc nhân Khiết Đan vì vậy mà đông lạnh đói mà chết?
Thời điểm Ngôi Danh Nẵng Tiêu hạ lệnh phóng hỏa sẽ không nghĩ tới, một mồi lửa đó sẽ gián tiếp giết bao nhiêu người. Nhưng trong lòng của y không có một chút áy náy, đối với địch nhân, lòng của y so với băng vạn năm còn cứng hơn, so với ngũ bộ xà còn độc hơn. Người Khiết Đan chết càng nhiều càng tốt, như vậy người Đảng Hạng mới có thể lật mình sau mấy thập niên bị áp chế. Nếu... Nếu người Đảng Hạng nắm giữ bản đồ chi tiết của Đại Hán, nắm giữ tin tức chính xác về lực lượng phòng vệ các nơi, đại quân Đảng Hạng tấn công Đại Hán sẽ thắng lớn. Cùng với đó, Ngôi Danh Nẵng Tiêu cũng sẽ không nhân từ nương tay với người Hán.
Sau khi Tức Tự Ngôn trở về, Lưu Lăng ra lệnh nói: - Hiện tại có ba việc cần ngươi làm, có việc đại sự cần ngươi bắt tay chuẩn bị an bài ngay, ngươi có thể đi tìm Trần Tử Ngư, để cho nàng giúp ngươi.
- Xin Vương gia chỉ bảo.
Tức Tự Ngôn cúi đầu nói.
Lưu Lăng ngẫm nghĩ một chút nói:
- Thiết Lão Lang ở Hưng Khánh phủ, gã là Kim Y của Giám sát viện, đã bước đầu chiếm được tín nhiệm của Ngôi Danh Nẵng Tiêu, đây là chuyện cơ mật hàng đầu ở Giám sát viện. Cho nên, mặc dù là Mật điệp ở Tam Xử được an bài cẩn thận trong Tây Hạ cũng không ai biết Thiết Lão Lang là người của Giám sát viện. Đồng thời Thiết Lão Lang ngoại trừ Mật điệp phục vụ cho gã cũng không biết mặt cùng thân phận của những Mật điệp khác. Nay rất nhiều mật thám của người Đảng Hạng Tây Hạ tiến vào nước ta, ta ngoài nghi... Mật điệp của Tam Xử Giám sát viện ở Tây Hạ quốc đã có không ít người bị bại lộ.
Tức Tự Ngôn kinh ngạc nói: - Ý của Vương gia là, người của Tam Xử bên Tây Hạ đã tổn thất vô cùng thê thảm và nghiêm trọng.
Nàng kinh ngạc nói:
- Nhưng trong viện không có thu được một chút tin tức, quan viên phụ trách sự vụ của Tây Hạ vẫn là người mà thời gian Trần cô nương đảm nhiệm chức vụ Đương đầu Tam Xử cử đi, trong viện hiện giờ không có người để điều động. Theo như thường lệ thì mật báo từ Tây Hạ chuyển về cũng đã nhận được rồi, không bị chậm, dường như con đường để truyền tin tức cũng không có gì thay đổi.
Lưu Lăng nói: - Không có thay đổi, đúng là không có thay đổi.
Hắn dừng lại một chút: - Tam Xử hẳn là đã xảy ra chuyện rồi... ngươi đi mời Tử Ngư đến đây, ta có chuyện giao cho nàng làm.
Tức Tự Ngôn đáp lời, không dám trì hoãn, vội vàng đi đến chỗ Trần Tử Ngư mời nàng qua. Trên đường đi, Tức Tự Ngôn nói với Trần Tử Ngư về sự hoài nghi của Vương gia, Trần Tử Ngư vừa nghe vừa gật đầu, dần dần hàng lông mày chậm rãi nhíu lại, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Chuyện ở Tam Xử không ai rành mạch hơn nàng, tuy rằng trong hai năm này nàng không còn tham gia vào chuyện của Tam Xử nữa, nhưng những Mật điệp ở Tây Hạ đều là do nàng sắp xếp. Với thân phận đặc thù của nàng, vì vậy chuyện ở bên Tây Hạ không ai hiểu rõ hơn nàng. Mà ngay cả Chỉ Huy Sứ của Viện Giám sát Triệu Đại cũng không biết, Trần Tử Ngư không ngờ chính là nữ nhi của tướng quân Tây Hạ Trần Thâu Nhàn.
Lưu Lăng nhìn thấy Trần Tử Ngư đến chợt sửng sốt, lập tức thở dài.
Trần Tử Ngư bèn hỏi:
- Vương gia, người đang nghĩ đến chuyện gì?
Lưu Lăng cười cười nói: - Cuối cùng vẫn bỏ quên mất một chuyện, năm đó nàng là con gái của Đại tướng quân thân phận tôn quý, cũng bị Ngôi Danh Nẵng Tiêu đẩy đến Thái Nguyên. Ta lại quên... Ngôi Danh Nẵng Tiêu đã sớm thấy được vị trí quan trọng của tình báo, chẳng qua là khi đó gã ta chưa chú ý đến, xem ra bây giờ, ở bên Tây Hạ kia cũng có một tổ chức có cơ cấu giống như Viện Giám sát của ta cũng không chừng.
Những chuyện mà Trần Tử Ngư nghĩ đến so với thực tế không sai biệt là mấy, nàng suy nghĩ một chút rồi nói: - Nhàn Nhi cứ giao cho Ngọc Châu chăm sóc đi, thiếp muốn quay về Viện Giám sát ở Tấn Châu một chuyến. Hồ sơ hai năm qua ở Tam Xử, thiếp đều phải chọn lọc và tìm hiểu.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận