Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 407: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 14:59:51
MƯU ĐỒ LỚN
Lưu Lăng đứng trên boong thuyền, dùng thiên lý nhãn nhìn chiến trường hừng hực khí thế phía xa, khóe miệng nở nụ cười thản nhiên.
Đánh rất náo nhiệt nha.
Hắn cười khoát tay, ra hiệu cho Từ Thắng hạ lệnh bắn ra mười mấy bao hỏa pháo cuối cùng. Mười mấy bao hỏa dược này nổ tung trong đám người chen chúc khi quân Định An phản kích, ít nhất lại bắn ngã bốn năm trăm người, bao hỏa dược trên thuyền đã bắn ra sạch rồi, mà chuyện Lưu Lăng cần làm hôm nay cũng làm xong rồi.
- Nhổ neo, quay thuyền!
Từ Thắng lớn tiếng hạ lệnh, bọn thủy thủ trên boong thuyền chạy tới chạy lui, từ từ khống chế được con thuyền lắc lư, sau đó kéo neo, thuyền lớn chậm rãi quay đầu, đi theo con đường lúc đến. Người tiến công đại doanh quân Định An là quân Khai Phong của Lý Thiên Phương, người vây giết ba vạn kỵ binh của Khúc Thắng trong đại doanh quân Hán là binh Thanh Châu, vậy thì, quân Hán ở đâu đây?
Trước đó quân Hán quả thật đã chuẩn bị đầy đủ chờ xuất phát trong đại doanh, nhưng đại doanh này lại không phải là đại doanh mà quân Hán trú đóng trước đó. Vào đêm trước, quân Khai Phong của Lý Thiên Phương và quân Hán đã đổi doanh địa. Quân Hán phụ trách tiến công phân doanh cánh phải của đại doanh quân Định An, nơi đó trú đóng hai vạn binh lính quân Định An. Sở dĩ Lý Thiên Phương nguyện đánh trận đầu là vì Lưu Lăng cho y hai lời hứa. Một, quân Hán cung cấp ba trăm xe liên phát hỏa tiễn cho quân Khai Phong, đây là điều kiện rất mê người. Ba trăm xe liên phát hỏa tiễn, cùng bắn một lần đủ để tiễn đội quân vạn người xuống địa ngục. Nếu quân Hán thật sự cung cấp cho quân Khai Phong ba trăm xe liên phát hỏa tiễn, Lý Thiên Phương tuyệt đối sẽ không trả lại, có những vũ khí lớn này rồi, Lý Thiên Phương còn sợ ai chứ? Hai, Lưu Lăng hứa trong ba năm không đánh Khai Phong, đồng thời liên thủ với Lý Thiên Phương lần nữa tiêu diệt binh Thanh Châu!
Hai hứa hẹn này, Lý Thiên Phương quả thật động tâm. Y biết Lưu Lăng nói là trong ba năm không tấn công Khai Phong không thể làm được, liên thủ với y tiêu diệt Nhạc Lạc Mi Hoang cũng chưa chắc làm được chuyện này, chỉ dựa vào hai điểm này thì Lưu Lăng không thể đả động được Lý Thiên Phương. Nhưng, ba trăm xe liên phát hỏa tiễn khiến Lý Thiên Phương không thể cự tuyệt. Uy lực của loại vũ khí này, sau khi Lưu Lăng sai người bắn thử cho y nhìn thấy một lần thì y bị chấn động rất sâu sắc. Một xe liên phát hỏa tiễn thì có thể bắn hơn trăm người rơm thành con nhím, nếu là ba trăm chiếc cùng bắn, vậy tình hình kia hoàng tráng đến thế nào nha?
Cho nên, sau khi Lý Thiên Phương do dự một chút thì đồng ý với đề nghị của Lưu Lăng, để quân Khai Phong của y phụ trách tiến công đầu tiên, còn binh Thanh Châu và quân Hán của Lưu Lăng thì tiến công quân Định An từ cánh phải. Hai mươi mấy vạn quân tập hợp tiến công, còn có vũ khí nghịch thiên như xe liên phát hỏa tiễn, Lý Thiên Phương biết lần này Bùi Chiến chết chắc rồi. Bùi Chiến không chết, y ngủ không ngon giấc.
Nguyên nhân khiến chút do dự cuối cùng trong lòng Lý Thiên Phương biến mất là Nhạc Lạc và Mi Hoang không biết xuất phát từ mục đích gì mà đồng ý liên thủ với quân Hán tiến công đại doanh cánh phải quân Định An. Trong chuyện này Lưu Lăng đã đồng ý với Nhạc Lạc Mi Hoang điều kiện gì, hay là thuần túy chỉ vì phòng ngự của đại doanh cánh phải quân Định An khá yếu mỏng, những điều này Lý Thiên Phương hoàn toàn không để ý. Y không yên tâm hợp tác với quân Thanh Châu cũng giống như y không yên tâm hợp tác với quân Hán vậy. Nếu không phải Bùi Chiến đã sinh lòng nghi ngờ với y, một khi Bùi Chiến về đến Khai Phong, y chết chắc không nghi ngờ gì, y cũng sẽ không đồng ý với đề nghị hợp tác của Lưu Lăng. Bùi Chiến nhất định phải chết, như vậy Lý Thiên Phương y mới có thể tiếp tục sống.
Binh Thanh Châu chỉ cần không ở phía sau quân Khai Phong, Lý Thiên Phương liền không cố kỵ gì nữa.
Chỉ là Lý Thiên Phương không ngờ, Lưu Lăng lại giảo hoạt đến mức này. Ba trăm xe liên phát hỏa tiễn đều bị động tay động chân, chỉ có thể bắn đồng loạt một đợt, sau đó sẽ dẫn cháy đến hỏa dược được giấu trong xe hỏa nỏ dẫn đến nổ tung. Lần này không nghi ngờ gì chính là một đả kích cực lớn đối với sĩ khí của quân Khai Phong. Còn nữa, y rõ ràng đã phái thám báo chú ý binh Thanh Châu đi về phía đại doanh cánh phải quân Định An, lại không ngờ hóa ra cũng là thủ thuật che mắt. Binh Thanh Châu đích thật đi cánh phải, nhưng đó chỉ là hai vạn người, mỗi người châm một ngọn đuốc, trên ngựa cột thêm mấy ngọn đuốc, như vậy từ xa nhìn lại sẽ giống như mười mấy vạn đại quân đang đi vậy. Y không biết, tám vạn nhân mã binh Thanh Châu đã lặng lẽ đến sau lưng quân Khai Phong, vây đại doanh quân Hán kín không kẽ hở.
Sở dĩ Nhạc Lạc và Mi Hoang làm như vậy, thật ra nguyên nhân rất đơn giản. Lưu Lăng không cho hai người bọn họ vũ khí uy lực cực lớn, cũng không cho bọn họ lời hứa ba năm không tấn công. Lưu Lăng chỉ nói cho bọn họ biết, sau khi quân Định An bị tiến công, Bùi Chiến tất nhiên phát binh tập kích ngược đại doanh quân Hán. Chỉ cần dựng cờ soái của Lưu Lăng hắn trong đại doanh quân Hán, thì quân Định An tập kích sẽ giống như phát điên mà giết qua. Chuyện nguy hiểm nhất không nghi ngờ gì là tiến công đại doanh quân Định An và đánh trận tử chiến với Bùi Chiến, cho nên Lưu Lăng giao cho hai người bọn họ nhiệm vụ an toàn nhất, chỉ cần mai phục bốn bên đại doanh quân Hán, đợi nhân mã tập kích của quân Định An là được.
Đây là sự mê hoặc không thể nào cự tuyệt được.
Cho dù là Nhạc Lạc hay là Mi Hoang đều không muốn thật sự liều một trận ta sống ngươi chết với Bùi Chiến, mục đích của bọn họ là vì Khai Phong. Chỉ cần ba quân quân Hán, quân Định An, quân Khai Phong hỗn chiến với nhau, hai người bọn họ lập tức sẽ dẫn binh Thanh Châu rút về tiến công Khai Phong. Đây là sách lược tác chiến mà hai người bọn họ đã thương lượng xong. Bất luận là ba bên cuối cùng ai chiến thắng thì binh Thanh Châu bọn họ đều là người giành được lợi ích lớn nhất. Điều kiện tiên quyết là binh Thanh Châu bọn họ không cần xông lên huyết chiến trước nhất. Lưu Lăng đến ngay vào lúc này nói cho bọn họ biết binh Thanh Châu ngươi không cần công đánh đại doanh quân Định An.
Nhạc Lạc Mi Hoang sao lại không vui sướng chứ? Lưu Lăng còn cam đoan chắc chắn nhất định sẽ có ít nhất hai vạn kỵ binh quân Định An đến tập kích đại doanh quân Hán, chỉ cần binh Thanh Châu diệt được quân Định An tập kích, sau khi Bùi Chiến chiến bại, không chỉ lợi ích mà quân Hán, binh Thanh Châu, quân Khai Phong thương lượng xong không thay đổi, bất cứ vật gì mà binh Thanh Châu thu được trong đêm nay đều không tính vào trong lợi ích phải phân chia. Còn nữa, Lưu Lăng hứa với Nhạc Lạc và Mi Hoang, quân Hán phụ trách kiềm chế quân Khai Phong của Lý Thiên Phương, để binh Thanh Châu có thể yên tâm cướp Khai Phong. Nếu hai người bọn họ đồng ý, Lưu Lăng thậm chí hứa với bọn họ, chỉ cần hai người bọn họ muốn, quân Hán nguyện ý hợp tác với bọn họ diệt Lý Thiên Phương.
Liên hoàn diệu kế a.
Cứ thế, quân Khai Phong của Lý Thiên Phương tiến công đại doanh Bùi Chiến, binh Thanh Châu xuất hiện phía sau quân Khai Phong. Quân Hán vốn nên thực hiện chức trách tiến công đại doanh cánh phải quân Định An sau khi đánh nghi binh một trận thì rút về, sau đó Hoa Linh và Triệu Nhị dẫn theo bốn vạn đại quân ngày đêm lên đường không biết đi đâu, mà hai vạn binh Thanh Châu vừa mới chạy đến đại doanh cánh phải quân Định An, vừa hay gặp ngay lúc Bùi Chiến hạ lệnh toàn quân phản kích.
Đánh rất loạn nha, quân Hán vốn nên đóng vai chính lại trở thành người xem.
Bùi Chiến dẫn quân điên cuồng vồ đến, quân Khai Phong không có xe liên phát hỏa tiễn đã bị yếu khí thế một chút, thêm vào Lý Thiên Phương vốn cũng có chút tâm lý sợ hãi đối với Bùi Chiến, cho nên quân Khai Phong rất nhanh đã không đánh lại bắt đầu rút lui, còn sau khi quân Khai Phong rút lui thì phát hiện đường lui đột nhiên vang lên một tràng tiếng giết. Lý Thiên Phương phái người do thám, hóa ra là binh Thanh Châu chặt đường về của bọn họ. Lý Thiên Phương nổi giận, hạ lệnh đại quân công phá binh Thanh Châu ngăn cản. Binh Thanh Châu vừa diệt ba vạn kỵ binh của Khúc Thắng còn đang đắm chìm trong niềm vui chiếm được mấy vạn chiến mã vô số quân bị, liền gặp ngay quân Khai Phong tiến công mãnh liệt.
Phía sau có quân Định An phát điên đánh đến, quân Khai Phong lại bị chặn đường về thì sao có thể không kinh hồn đảm chiến? Bọn họ bị chặn chết hai đầu, đường ra duy nhất là tử chiến đánh tan một bên. Hiển nhiên, Lý Thiên Phương không muốn đối mặt với mười vạn quân Định An đã giết đỏ mắt. Y hận nhất là Lưu Lăng, tiếp đến chính là binh Thanh Châu bội tình bạc nghĩa chặn phía sau y.
Binh Thanh Châu bị đánh trở tay không kịp tổn thất thảm trọng, nhưng sau đó dưới sự chỉ đạo của Mi Hoang đã bắt đầu phản công. Quân Khai Phong lâm vào đường chết cuối cùng đã bị bức phải bộc phát huyết tính, một mặt tử chiến với quân Định An, một mặt liều mạng với binh Thanh Châu. Trên chiến trường này, trong một đêm để lại mười mấy vạn thi thể, quân Khai Phong gần như toàn diệt. Lý Thiên Phương dẫn theo hơn vạn nhân mã còn lại phá vây mà ra, chật vật bỏ chạy về Khai Phong. Sau đó khi biết được tin tức Khúc Thắng đã bị binh Thanh Châu giết chết, ba vạn kỵ binh toàn diệt, Bùi Chiến hạ lệnh đại quân tiếp tục tiến công mạnh mẽ binh Thanh Châu. Mi Hoang dẫn quân tử chiến, hai bên thương vong vô số. Mắt thấy khi hai bên liều đến sức cùng lực kiệt mà không ai làm gì được ai, lại xảy ra một chuyện khiến người ta không biết nói gì hơn. Nhạc Lạc dẫn người thừa loạn mà chém đầu của đại ca kết nghĩa Mi Hoang của gã, dẫn theo nhân mã của mình rút khỏi chiến đấu!
Lập tức, binh mã dưới tay Mi Hoang đại loạn, quân Định An thừa thế tiến vào, giết lui binh Thanh Châu!
Chạng vạng ngày kế, đại chiến cuối cùng đã kết thúc.
Quân Định An nhìn như giành được thắng lợi huy hoàng, sau khi kiểm kê thương vong mới phát hiện, mười lăm vạn đại quân không ngờ chỉ còn lại không tới hai vạn nhân mã. Hơn mười ba vạn binh lính hoặc là chết trận hoặc là bỏ trốn, thắng lợi như thế được coi là thắng lợi sao? Lý Thiên Phương dẫn hơn vạn binh còn lại phá vây chạy thoát. Nhạc Lạc dẫn hơn ba vạn nhân mã về Thanh Châu. Lần đại chiến này, quân Định An tổn thất mười ba vạn nhân mã, binh Thanh Châu tổn thất hơn năm vạn người, quân Khai Phong gần như toàn diệt. Ba bên cộng lại thương vong gần ba mươi vạn!
Đây là con số khổng lồ thế nào nha, ba mươi vạn người nha, như vậy Đại Chu không thể tiếp tục có thế lực hùng mạnh có thể chống lại quân Hán được nữa!
Trong chiến dịch cực lớn này, thế lực bốn bên có hơn bốn mươi vạn đại quân tham chiến, mỗi bên đều có tính toán của mình, lại không ai ngoại lệ mà buộc vào trong tính toán của Lưu Lăng. Lưu Lăng ở Hoạt Châu nhìn như nhàn nhã nghỉ ngơi, thật ra bắt đầu từ lúc đó hắn đang bố cục, thậm chí không nói khoa trương, từ khi hắn dẫn quân rời khỏi tòa thành nhỏ huyện Lai Hòa thì hắn đã bắt đầu bố cục rồi. Điều mà hắn toan tính há chỉ có mình Bùi Chiến? Điều mà hắn mưu tính chính là mỗi một người trong thiên hạ Đại Chu hiện nay có thế lực đối kháng với quân Hán.
Còn chuyện Bùi Chiến cuối cùng sẽ đánh bại quân Khai Phong và binh Thanh Châu, điều này đều nằm trong dự tính của Lưu Lăng.
Bùi Chiến là ai? Là một danh tướng trước sau đánh bại Tả Võ Vệ Hàn Dịch Chi, Hữu Võ Vệ Lưu Cơ, Hổ Bí đại tướng quân La Húc, Thành Đức quân Triệu Thiết Quải, Chu Tam Thất. Bất luận là Lý Thiên Phương hay Nhạc Lạc Mi Hoang đều không phải là đối thủ của gã. Âm mưu cũng được, dương mưu cũng được, hay là huyết chiến chính diện, ba người này vẫn còn kém Bùi Chiến quá xa. Thật sự giống như bản thân Bùi Chiến nói, Trung Nguyên hiện nay, nhân vật có thể sánh vai với gã chỉ có một mình Lưu Lăng mà thôi.
Lý Thiên Phương không được, Nhạc Lạc Mi Hoang không được, cho dù cho bọn họ thêm cả hai mươi vạn đại quân, bọn họ vẫn không phải là đối thủ của Bùi Chiến như cũ.
Thắng lợi của Bùi Chiến lại là tạm thời.
Nhìn tử thi đầy đất, thê thảm một dải, trên mặt Bùi Chiến không chút tươi cười, bởi vì gã biết, kế tiếp phải đối diện mới là thời khắc gian nan nhất.
Gã biết, Lưu Lăng tính kế tất cả bọn họ lần này đang đợi gã phía trước.

Bình Luận

0 Thảo luận