Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 521: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 15:00:55
HÒA ĐÀM TAN VỠ
Hôm sau là ngày Tây Hạ và Đại Hán hẹn nhau chính thức hội minh. Mới sáng sớm người lễ bộ của hai bên đã tụ tập ở bình đài hội minh bày bố. Theo ước định thì chính sử hai bên ở trên bình đài chỉ được mang theo một phó sử, một cận vệ, năm quan viên văn chức. Quân sĩ đều đứng dưới bình đài cách trăm mét, không được tới gần.
Đến canh giờ, Liệt Hỏa Vương Lý Thủ mang theo phó sử Tây Hạ, còn có năm quan viên hộ bộ, lễ bộ, binh bộ đến dưới bình đài. Chu Diên Công dẫn tùy tùng đến dưới bậc thang, thời gian cùng lúc với Lý Thủ.
Chu Diên Công hơi khom người nói:
- Quân Cơ xứ thủ chính đại học sĩ của Đại Hán, Chu Diên Công xin chào điện hạ.
Lý Thủ cười tươi hỏi:
- Chu đại học sĩ đến đây nhiều ngày, cô nghe nói thân thể Chu đại học sĩ hơi khó chịu, vậy có khỏe không?
Chu Diên Công mỉm cười đáp:
- Từ xa đến đi đường mệt nhọc, trúng gió, điều dưỡng mấy ngày đã bình phục, làm phiền điện hạ quan tâm.
Lý Thủ cười nói:
- Vậy thì rất tốt. Mấy ngày trước định cùng đại học sĩ uống rượu trò chuyện, bất đắc dĩ đại học sĩ bị bệnh. Hôm nay lần đầu tiên gặp mặt, cô hơi tiếc nuối.
Chu Diên Công nói:
- Có chỗ nào thất lễ xin điện hạ thứ tội.
Lý Thủ thấy thân vệ sau lưng Chu Diên Công cõng một cái hộp gỗ to, mấy quan viên thì nâng một cái túi trông khá nặng thì thầm lấy làm lạ.
Lý Thủ hỏi:
- Đại học sĩ mang theo cái gì vậy?
Chu Diên Công cười đáp:
- Là ít quà Hán vương lệnh cho ta mang đến. Vốn định tặng cho Ngôi Danh Nẵng Tiêu bệ hạ, nhưng vì Ngôi Danh Nẵng Tiêu bệ hạ chưa tới, lát nữa ta tặng cho điện hạ cũng như nhau. Tuy không có nhiều, quà mọn nhưng đại biểu tấm lòng của Hán vương, chốc nữa xin điện hạ đừng trách.
Phó sử Tây Hạ bên cạnh Lý Thủ hừ lạnh, bộ dạng kiêu căng coi rẻ Chu Diên Công, lỗ mũi hĩnh lên trời, cao cao tại thượng như thể gã mới là chính sử.
Chu Diên Công hỏi:
- Vị này là . . . ?
Lý Thủ cười nói:
- Vị này là phó sử của Tây Hạ ta lần này hội minh. Nào nào, mời đại học sĩ lên.
Chu Diên Công vươn tay nói:
- Thôi mời điện hạ đi trước.
Lý Thủ không từ chối, dẫn đầu bước lên bệ cao hơn hai mét. Phó sử Tây Hạ lạnh lùng liếc Chu Diên Công, đi theo Lý Thủ leo lên bình đài. Chu Diên Công không thèm để bị thái độ không lễ phép của người đó, cười tủm tỉm bước lên.
Hai phe ngồi xuống. Có thị nữ khuôn mặt xinh đẹp đứng cạnh mọi người, các thị nữ mặc sa y trong thời tiết xuân lạnh, dáng vẻ thướt tha yểu điệu. Không phải các nàng thích đẹp mà vì mặc thế này chứng tỏ bọn họ không mang theo hung khí, chỉ có 'hung' (ngực).
Sau khi ngồi xuống Lý Thủ lên tiếng trước:
- Đại học sĩ, lúc trước quan viên lễ bộ của quý quốc có nói lần này Hán vương sẽ tự mình đến đúng không?
Chu Diên Công mỉm cười nói:
- Quan viên lễ bộ của quý quốc cũng nói hoàng đế bệ hạ của Đại Hạ sẽ đích thân đến đây hội minh cùng chủ của ta.
Lý Thủ cười xòa:
- Bệ hạ ngày ngày bận rộn, lãnh thổ Đại Hạ ta không ngừng mở rộng. Bệ hạ đã hạ chỉ sai người vẽ lại bản đồ, chắc lúc này bệ hạ đang thẩm tra bản đồ lãnh thổ mới của Đại Hạ ta.
Chu Diên Công cười nói:
- Nói đến thật trùng hợp, Hán vương chủ của ta lúc này chắc cũng đang xem bản đồ mới thêm vào ba châu lãnh thổ mấy trăm dặm.
- Vậy sao?
Lý Thủ hơi biến sắc mặt, cố dằn lửa giận xuống:
- Vậy thì cô xin chúc mừng Hán vương.
Chu Diên Công nói:
- Đa tạ điện hạ.
Chu Diên Công cười nói:
- Hội minh lần này quan viên lễ bộ đã đặt ra một chương trình, chắc điện hạ cũng xem rồi. Hôm nay cần bàn là vấn đề biên giới Đại Hán ta và Đại Hạ. Biên giới hai nước Đại Hán, Đại Hạ liền kề nhau dài mấy ngàn dặm, hội minh lần này tốt nhất phân chia rõ những chỗ chưa rõ ràng. Đại Hán mới có được ba châu thì cũng nên nói cho điện hạ biết.
Lý Thủ biết Chu Diên Công muốn dùng chuyện quân Hán vừa công chiếm ba châu Ngân châu để kích thích gã. Ngôi Danh Nẵng Tiêu phái người đến đã nói rõ cho Lý Thủ biết, rất bất đắc dĩ việc quân Hán tức giận tấn công ba châu Ngân châu. Nhất Phẩm Đường lén vẽ bản đồ trong biên cảnh Đại Hán bị người ta bắt tại trận, hiện giờ chỉ có thể đánh chết không thừa nhận. Còn có Lý Hổ Nô chết tiệt nay đã chết thật, ỷ vào được bệ hạ ưu ái làm ra chuyện ngu ngốc như vậy. Hán vương Lưu Lăng tức giận phát binh là chuyện hợp tình hợp lý. Đổi lại thích khách Hán quốc to gan ám sát hoàng đế Đại Hạ thì Ngôi Danh Nẵng Tiêu bệ hạ cũng sẽ tức giận phát binh.
Chuyện này Tây Hạ đuối lý, tuy rằng mất đất ba châu nhưng Lý Thủ không cách nào nói thẳng ra mặt. Hơn nữa Lý Thủ đã cùng Da Luật Mạc Ca đạt thành hiệp nghị, lần này gặp mặt Chu Diên Công chẳng qua theo ý người Khiết Đan. Lý Thủ biết nếu không giết Chu Diên Công thì người Khiết Đan không tin thành ý kết minh, Da Luật Mạc Ca muốn Lý Thủ tỏ thái độ. Sứ thần Hán quốc chết, Đại Hạ và Hán quốc không thể nào bàn liên minh gì được.
Biết rõ Chu Diên Công nhắc đến biên giới vì nhục nhã mình nên Lý Thủ lên tiếng ngắt lời:
- Chuyện biên giới là quan trọng nhất, trước khi cô đến đây hoàng đế bệ hạ của Đại Hạ đã cố ý dặn dò cô phải thận trọng về việc biên giới. Nếu đại học sĩ đã nhắc đến vừa lúc cô có chuyện muốn nói.
Lý Thủ hắng giọng:
- Phủ châu vốn là lãnh thổ của Đại Hạ ta, mấy tháng trước khi đánh với Liêu quốc, hoàng đế bệ hạ của Tây Hạ ta khoan dung độ lượng cho Hán vương mượn Phủ châu làm chỗ đóng quân. Hiện giờ chiến sự đã xong, xin hỏi đại học sĩ là Hán vương có từng nói khi nào sẽ trả lại Phủ châu cho Đại Hạ ta không?
Chu Diên Công nói:
- Đúng là Hán vương có dặn dò chuyện này.
Chu Diên Công cười nói:
- Nhưng hơi khác với điều điện hạ nói.
Lý Thủ hỏi:
- Vậy sao? Hán vương nói thế nào?
Chu Diên Công nói:
- Trước khi ta lên đường Hán vương nói với ta rằng nếu sứ giả Đại Hạ hỏi về Phủ châu thì phải trả lời thật đàng hoàng, không được chậm trễ.
Câu nói rất khách sáo nhưng Chu Diên Công nói câu tiếp theo làm Lý Thủ tức hộc máu.
- Hán vương nói xin điện hạ hãy chết tâm đi. Trên tường thành đã cắm Hỏa Long kỳ của Đại Hán ta rồi thì tuyệt đối sẽ không gỡ xuống!
Lý Thủ lạnh lùng hỏi:
- Đại học sĩ . . . nói vậy là Hán vương không có thành ý hội minh?
Phó sử Tây Hạ đứng bên cạnh chợt cười lạnh, tràn đầy khinh thường, chất chứa giận dữ vô biên.
Lý Thủ nghe tiếng cười nhạt, gã hắng giọng:
- Về chuyện Phủ châu hoàng đế bệ hạ của Đại Hạ ta có ý chỉ. Bệ hạ nói nếu không trả lại Phủ châu thì không bàn gì nữa.
Chu Diên Công xòe tay nói:
- Vậy là hội minh hôm nay sẽ kết thúc sớm.
Chu Diên Công cười nói:
- Vậy thôi giao quà của Hán vương cho điện hạ bây giờ đi, lát nữa mỗi người ai đi đường nấy lỡ quên đưa thì đáng tiếc.
Lý Thủ cố nén tức giận hỏi:
- Không biết Hán vương có quà gì tặng cho hoàng đế bệ hạ của Đại Hạ ta?
Chu Diên Công mỉm cười nói:
- Chỉ là chút đồ không đáng giá gì, nhưng ước chừng hoàng đế bệ hạ của Đại Hạ và cả điện hạ sẽ rất có hứng thú. Ninh Hoan, đưa quà cho Liệt Hỏa Vương đi.
Liệt Hỏa Vương Lý Thủ không biết Ninh Hoan là ai, dù gã là người của viện Giám Sát cũng không biết thanh niên mặt mày thanh tú, có chút phong độ trí thức này chính là một trong mười hai Kim Y nổi tiếng lừng lẫy của viện Giám Sát Đại Hán. Ninh Hoan theo bên Chu Diên Công, Tức Tự Ngôn không có mặt.
Ninh Hoan vốn ở phủ Đại Đồng Tây kinh Liêu quốc, vì trước đó viện Giám Sát thăm dò được hoàng đế Khiết Đan Da Luật Hùng Cơ phái Đại Vu Việt Da Luật Mạc Ca của Liêu quốc nam hạ tiếp xúc người Đảng Hạng, thế là Lưu Lăng ra lệnh Ninh Hoan tới đây ngay để phòng ngừa có điều cần gã. Có lẽ vì Tức Tự Ngôn là nữ nhân nên khi Chu Diên Công chọn thân vệ duy nhất có thể mang theo bên cạnh thì chọn ngay Ninh Hoan.
Lý Thủ liếc thân vệ đứng cạnh Chu Diên Công, không quan tâm thanh niên bộ dạng thanh tú này. Người Đảng Hạng và người Khiết Đan đều tôn sùng dũng sĩ, trong khái niệm của bọn họ thì bề ngoài thanh tú như Ninh Hoan tuyệt đối không thể gọi là dũng sĩ. Lý Thủ phát hiện thân vệ kia luôn cõng cái hộp gỗ to, lên trên đài cũng không cởi xuống. Cái hộp đó là một trong những món quà Hán vương tặng cho Ngôi Danh Nẵng Tiêu. Lý Thủ nhìn kích cỡ cái hộp, rất có thể đựng một cái cầm cổ.
Ninh Hoan cõng cái hộp gỗ to lớn một mét sáu, xách cái túi đặt bên cạnh bàn lên, chậm rãi đi hướng Liệt Hỏa Vương Lý Thủ Tây Hạ. Thân vệ bên cạnh Lý Thủ lập tức đi ra giữa bình đài ngăn Ninh Hoan lại, vươn tay nhận cái túi. Không biết túi đựng cái gì mà hơi nặng.
Chu Diên Công cười nói:
- Hán vương biết Ngôi Danh Nẵng Tiêu bệ hạ đang vẽ bản đồ nên tìm thứ có thể trợ giúp để tặng cho Ngôi Danh Nẵng Tiêu bệ hạ, xin điện hạ kiểm tra và nhận lấy.
Thân vệ của Lý Thủ là cao thủ hạng nhất của Nhất Phẩm Đường Tây Hạ, một trong hai đề đốc Phiêu Kị. Người này tên Xuân Kinh Lôi, tu vi rất cao. Trong năm người phe Tây Hạ chỉ có Xuân Kinh Lôi luôn nhìn Ninh Hoan chằm chằm, biểu tình trầm trọng.
Xuân Kinh Lôi nhận lấy cái túi đi về bên cạnh Lý Thủ, liếc gã một cái.
Lý Thủ rất tò mò thứ trong túi, ra lệnh cho Xuân Kinh Lôi:
- Mở ra xem thử.
Xuân Kinh Lôi im lặng một lúc rồi nói:
- Điện hạ tốt nhất đừng nhìn, là đầu người.
Lý Thủ giật mình, gã đứng bật dậy chỉ vào Chu Diên Công, hỏi:
- Đại học sĩ có ý gì? Tặng túi đầu người cho cô, đang uy hiếp cô sao?
Chu Diên Công lắc đầu, nói:
- Sao gọi là uy hiếp được? Hai phe hội minh, dù nói chuyện không hợp thì Đại Hán ta là bang lễ nghi, sẽ không làm chuyện uy hiếp. Trong cái túi đựng mười đầu người, trong đó có mấy người giỏi vẽ tranh từ Đại Hạ đến lãnh thổ Đại Hán ta. Ý của Hán vương là nếu Ngôi Danh Nẵng Tiêu bệ hạ đang vẽ bản đồ vậy sẽ tặng những người này trở lại cho Ngôi Danh Nẵng Tiêu bệ hạ. Nhưng những người này đều là tiểu nhân vật, không đáng nhắc tới. Có một cái đầu người, có lẽ Liệt Hỏa Vương trông thấy sẽ rất ngạc nhiên.
Chu Diên Công ngừng một lúc, nói:
- Luôn bảo trên đời này không có thứ hoàn toàn giống nhau, dù là lá cây cùng mọc trên một thân cây thì hoa văn mạch lạc lớn nhỏ cũng khác biệt. Nhưng mấy ngày trước ở đất Lạc Dương của Đại Hán ta có một cường đạo độc hành vào nhà cướp của bị quan phủ Đại Hán tập nã quy án, chém đầu. Trùng hợp một lão binh trong quân có mặt ở đó, nói gì mà cường đạo độc hành này giống y như Lý Hổ Nô đại tướng quân của Đại Hạ, không khác một li. Hán vương không tin nên ra lệnh ta mang tới cho Liệt Hỏa Vương nhìn xem, chẳng lẽ thật sự có hai chiếc lá giống nhau? Thật sự có hai đầu người giống y như đúc?
Lý Thủ tức giận quát:
- Đủ rồi!
Chu Diên Công thản nhiên nói:
- Vẫn chưa đủ, có ba món quà, bây giờ mới chỉ lấy ra một cái.
Chu Diên Công đứng dậy vẫy tay.
Mấy ngàn quân Hán luôn sẵn sàng đứng cách bình đài trăm thước bỗng dạt sang hai bên. Mấy trăm binh sĩ áp ba trăm tù đồ lem luốc tóc rối đi tới trước. Đám lính quân Hán nhấn các tù phạm quỳ gối xuống đất. Những kẻ tù tội biết tai nạn sắp đến, có người cầu xin, có người chửi đổng, tình hình hỗn loạn. Chu Diên Công giơ tay lên cao đè không khí, mấy trăm quân Hán rút hoành đao ra chém mạnh xuống. Lập tức có ba trăm cái xác không đầu, máu chảy thành sông.
Chu Diên Công cười nói:
- Đây là món quà thứ hai. Nghe nói Đại Hạ thành lập một nha môn Nhất Phẩm Đường đang thiếu người, Hán vương rộng lượng tặng những người này cho Ngôi Danh Nẵng Tiêu bệ hạ.
Mặt Lý Thủ trắng bệch chỉ vào Chu Diên Công rít gào:
- Chu Diên Công! Nếu ngươi còn khinh người quá đáng thì đừng trách quân lính của cô vương dưới đao vô tình! Hán vương cho rằng mình vô địch trong thiên hạ này sao!?

Bình Luận

0 Thảo luận