Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 548: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 15:00:55
ĐẰNG GIÁP QUÂN
Bốn năm trăm binh lính Lưu Cầu bảo hộ Thượng Đỉnh Thiên một đường trốn chạy về hướng thành Toàn Nghiệp, Hàn Thăng mang theo hơn ngàn binh sĩ Đại Hán truy đuổi sát sau. Thượng Đỉnh Thiên không ngừng hạ lệnh lưu lại một đoàn người ngăn chặn quân Hán đang cắn xé sít sao, dùng cách tiêu hao quân mình để kéo dài tốc độ đuổi theo của quân Hán.
Mấy chục người lại mấy chục người chịu chết, tuy rằng có thể trì hoãn quân Hán nhưng người Lưu Cầu cũng không chống đỡ được bao lâu nữa rồi. Thượng Đỉnh Thiên vừa chạy trốn vừa quay đầu lại nhìn, lúc này binh lính bên mình đã không còn đủ trăm. Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ là không tới nửa canh giờ liền bị quân Hán đuổi tới. Mà lúc này còn cách thành Toàn Nghiệp ít nhất hai canh giờ lộ trình, muốn chạy về được thành Toàn Nghiệp dường như là một chuyện không có khả năng.
- Đinh đội, ở lại ngăn địch!
Thượng Đỉnh Thiên vừa chạy trốn vừa hô lớn hạ lệnh.
Hai mươi tên Cấm vệ Đinh đội lập tức dừng bước, không chút do dự. Bọn họ biết rất rõ hậu quả của việc dừng bước chính là tử vong, nhưng thân là lính thuộc hai trăm Cấm vệ trung thành và tận tâm nhất của Trung Sơn quốc dưới trướng Hoàng đế Bệ hạ, bọn họ không có lựa chọn nào khác. Bệ hạ ban cho họ đãi ngộ tốt nhất, chiêu hiền đãi sĩ, bọn họ cũng thời khắc chuẩn bị tốt tư tưởng hy sinh vì Bệ hạ. Nếu hy sinh bản thân mà cứu được Bệ hạ, hai trăm Cấm vệ bọn họ sẽ không tiếc hiến dâng tính mạng của mình.
Không giống với chế độ xây dựng quân đội của Đại Hán, Cấm vệ Trung Sơn quốc lấy hai mươi người thành một đội. Chế độ quân đội của Đại Hán lại là năm mươi người một đội, gồm một đội trưởng, hai bồi nhung đội phó. Sau thời Tùy Đường, chức quyền của cấp bậc Giáo úy hạ thấp xuống. Thời kỳ Tùy Đường năm mươi người là một đội, bố trí một đội trưởng, một trăm người làm một lữ, bố trí một Lữ suất, ba trăm người thành một đoàn, bố trí một Giáo úy. Đến thời Ngũ Đại, đội trưởng suất lĩnh một đội năm mươi người cũng chính là Giáo úy.
Đội trưởng Đinh đội Cấm vệ Trung Sơn quốc mạnh mẽ dừng bước, phác đao trong tay giơ ngang ngực hướng đến bóng dáng Hoàng đế Bệ hạ đã chạy càng lúc càng xa thực hiện nghi thức quân đội.
- Đinh đội! Thề sống chết bảo hộ Bệ hạ!
Đội trưởng Đinh đội hô to, hai mươi gã Cấm vệ xếp thành một hàng, vắt ngang phác đao trong tay lên trước ngực, đồng thanh hô lớn:
- Thề sống chết bảo hộ Bệ hạ!
Hai mươi con người thân vấy đầy máu, dẫu cho không thể khí thế như cầu vồng thì cỗ khí thế trang nghiêm và trang trọng bừng bừng cũng đủ khiến người tôn kính. Đây là một sự lựa chọn mà họ biết rõ kết cục chính là cái chết, có lẽ trong số họ sẽ có người thầm hối hận vì đã gia nhập hàng ngũ Cấm vệ, song vào thời khắc này, sẽ không ai lựa chọn chạy trốn. Không như binh lính bình thường của Trung Sơn quốc, Cấm vệ, chính là tử sĩ của Hoàng đế Bệ hạ.
Đội trưởng Đinh đội hít vào một hơi sâu, lồng ngực ưỡn cao. Binh lính quân Hán đuổi theo sau cách không đến trăm mét, chốc lát thôi là sẽ vọt tới trước người họ rồi. Lấy hai mươi người ngăn cản chính diện hơn ngàn quân Hán, dù có là Tôn Vũ tái thế Khổng Minh phục sinh cũng không có năng lực như vậy. Bọn họ không phải Tôn Vũ Khổng Minh, bọn họ không có tài đức trị thế bình thiên hạ, nhưng bọn họ có một trái tim sôi sục nhiệt huyết thuần túy nhất.
Mắt thấy đội ngũ quân Hán đã sắp va chạm vào trận hình phòng ngự mỏng manh do hai mươi con người đơn độc tạo thành, binh lính quân Hán bất ngờ phân ra trái phải vượt qua hai mươi Cấm vệ này! Ngay sau đó, từ trong đội ngũ quân Hán tách ra, hơn mười gã lính Hán không giống như binh lính bình thường thình lình lao vọt tới như rắn độc thè lưỡi.
Hơn mười gã đàn ông dũng mãnh đó mặc trường bào hoa sen màu đen bằng tốc độ cực nhanh áp sát tới phòng tuyến do hai mươi Cấm vệ hình thành. Chỉ trong tích tắc, khi đội trưởng Đinh đội vừa hé miệng toan hạ lệnh đội ngũ tản ra ngăn trở quân Hán thì những gã nam tử vận trường bào màu đen đó ở khoảng cách với Cấm vệ chừng hai mươi mấy mét đồng loạt giơ lên Võ Hầu liên nỏ được Bách Công phường của Đại Hán khéo léo chế tạo giấu trong y phục.
Mỗi một chi liên nỏ có thể phóng ra mười lăm mũi tên, hơn nữa trên mũi nhọn của tên đã được bôi lên kịch độc do Ngũ xử Giám sát viện nghiên cứu pha chế.
Vù vù vù thanh âm không dứt bên tai, hơn mười chi liên nỏ gần như cùng lúc phát uy!
Sắc mặt đội trưởng Đinh đội chợt biến, gã hô lớn: - Nằm sấp xuống!
Mệnh lệnh gã truyền đạt cực kỳ sai lệch, trước mặt quân địch mà nằm sấp thì khác gì là dâng mạng cho người. Vả lại, động tác của họ cũng không nhanh bằng liên nỏ cực kỳ sắc bén của Đại Hán. Trong khoảnh khắc, khi những Cấm vệ kia còn chưa nằm xuống, mấy chục mũi tên nỏ gào thét mà đến!
Âm thanh phốc phốc liên tiếp vang lên, hai mươi Cấm vệ chỉ trong phút chốc đã bị bắn ngã hơn nửa. Tên nỏ tuy ngắn nhưng với lực độ khủng bố có thể ở trong khoảng cách này dễ dàng xuyên thấu hai lớp áo giáp dày, huống chi trên người những Cấm vệ đó chỉ mặc một lớp giáp nhẹ. Tiếng động của mũi tên nỏ ghim vào da thịt thật giống như những tiếng ma sát giữa đêm khuya vắng, trong âm thanh khó nghe này thân thể Cấm vệ bị tên nỏ xuyên phá.
Một gã Cấm vệ ngửa mặt lên trời kêu rên, lồng ngực của gã bị bốn cây tên nỏ ghim trúng, còn có một mũi gần như bắn trúng trái tim gã, gã điên cuồng hét lên một tiếng sau đó mạnh mẽ rút ra cây tên nỏ găm trên ngực. Trên thân tên nỏ còn được thiết kế cơ quan, sau khi mũi tên đâm trúng mục tiêu những gai ngược trên thân tên sẽ bị kẹt vào trong thịt. Gã Cấm vệ này rút mạnh tên ra, kéo theo đó là máu thịt lẫn lộn. Miệng vết thương nát bấy mở ra, máu không ngừng phun trào, thậm chí loáng thoáng thấy được quả tim nảy lên bình bịch bình bịch.
Gã vứt bỏ tên nỏ, quơ phác đao tựa như ác ma phóng tới trước những người mặc áo đen.
Soạt! Một Giám sát vệ nâng đao chặn lại phác đao của gã Cấm vệ, một Giám sát vệ khác vung hoành đao xẹt qua cổ gã Cấm vệ. Hai Giám sát vệ phối hợp hết sức ăn ý, về phương diện đánh sáp lá cà quy mô nhỏ thực lực chiến đấu của Giám sát vệ vượt xa binh sĩ quân Hán. Giám sát vệ không thích ứng được với loại hình chiến đấu mấy vạn người chen chúc chém giết lẫn nhau trên chiến trường, nhưng lại cực hợp với kiểu quần chiến quy mô nhỏ như này.
Giờ khắc này, mười mấy Giám sát vệ vận trường bào màu đen ấy giống hệt những võ giả xoay vòng dưới ánh mặt trời, trường bào hoa sen sắc đen của họ lay động theo từng động tác, nhưng bàn tay giết người của họ lại vững vàng như đá ngầm chôn sâu trên núi lớn. Mắt trái của đội trưởng Đinh đội Cấm vệ Trung Sơn quốc bị một cây tên nỏ bắn thủng, cây tên nỏ dài hai mươi centimét còn đang run run không ngừng trong ổ mắt của gã. Đội trưởng Đinh đội kêu thảm một tiếng, tức khắc giật mạnh mũi tên ra khỏi hốc mắt, kéo theo đó là một nửa tròng mắt đã nát nhừ.
Thân mình đong đưa dữ đội, song gã đội trưởng vẫn kiên cố chống đỡ không ngã.
Hai Giám sát vệ một trái một phái phối hợp giết tới, trên mặt gã đội trưởng Đinh đội đều là máu, gã điên cuồng vung đao nghênh đón hệt như một con dã thú bị thương. Phác đao trong tay gã tuy không phải thép tinh bách luyện, nhưng cứng cỏi sắc bén hơn xa vũ khí của binh lính Trung Sơn quốc phổ thông. Phác đao nặng nề ngăn trở một thanh hoành đao quét tới, sau đó hung mãnh đẩy về trước. Lưỡi phác đao đè ép về hướng ngực Giám sát vệ, đao bên tay phải của Giám sát vệ bị gạt ra, trước ngực y đã không còn gì che chắn!
Nhưng Giám sát vệ ấy lại không hề để ý tới phác đao đang bổ ngang tới, mà là dùng tốc độ nhanh nhất đâm vào cổ họng của gã đội trưởng Đinh đội. Mũi hoành đao sắc bén hơn cả trường kiếm, lực đạo vừa đủ liền có thể đâm thủng giáp da thật dày. Ở Trung Sơn quốc, hai trăm Cấm vệ này là chi quân đội duy nhất được trang bị giáp da chế thức, có thể nói bọn họ là hai trăm người được trang bị hoàn mỹ nhất trong toàn thể quân đội Trung Sơn quốc.
Giám sát vệ không né không tránh, dường như là quyết tâm lấy mạng đổi mạng.
Y không né tránh, không phải bởi y không sợ chết, mà là vì y tin tưởng vững chắc rằng đồng bạn mình sẽ đỡ thay cho mình một đao đó.
Đồng bạn của y không khiến y thất vọng, một Giám sát vệ khác trong thời gian nhanh nhất đã nghiêng đao đánh bay phác đao của đội trưởng Đinh đội ra ngoài.
Phập!
Hoành đao xuyên phá cổ họng gã đội trưởng sau đó đâm ra sau cổ, mũi đao đẫm máu toát ra ánh sáng yêu dị.
Lưỡi đao hơn bảy mươi centimét, toàn bộ xuyên thấu!
Hai mươi Cấm vệ như những hòn đá nhỏ bé bị hồng thủy cắn nuốt hết, không dấy lên bao nhiêu bọt sóng liền tiêu tán mất hút.
Cứ như vậy, sau nửa canh giờ, Cấm vệ bên người Thượng Đỉnh Thiên chỉ còn lại có tám người thuộc Giáp đội, mười hai tên lính khác của Giáp đội đã chết trận trong lúc phá vây.
- Giết!
Hàn Thăng giơ lên hoành đao chỉ về phía trước, chúng binh sĩ quân Hán thấy được hy vọng thắng lợi liền anh dũng lao lên.
- Bệ hạ, đi mau! Mạt tướng dẫn người ngăn trở quân địch!
Đội trưởng Giáp đội hô to một tiếng, quay người giết trở về. Ba gã Cấm vệ cắn răng đi theo đội trưởng giết về. Bốn người, lại muốn lấy máu thịt thân thể mình đổi lấy cơ hội chạy trốn trong chốc lát cho Thượng Đỉnh Thiên. Chỉ có điều... đối mặt với sự công kích sắc bén của bảy tám trăm quân Hán tinh nhuệ, bất kể bốn người họ có thiện chiến hơn nữa cũng ngăn không được dòng nước lũ này.
Quay đầu nhìn thoáng qua đội trưởng Giáp đội từ từ ngã xuống, trái tim Thượng Đỉnh Thiên run lên bần bật, ngực như bị một cây đao đâm xuyên thấu.
Không đến mười phút, người của Giám sát viện đã đuổi theo tới nhóm năm người Thượng Đỉnh Thiên.
Báo săn dẫu có tốc độ, nhưng nếu cái đuôi bị kéo lại thì cũng rất khó tiến bước. Cấm vệ Giáp đội là đội ngũ thiện chiến nhất trong hai trăm Cấm vệ của Thượng Đỉnh Thiên, là thị vệ bên người của Thượng Đỉnh Thiên. Nhưng song quyền khó địch tứ thủ, báo săn lợi hại mà bị mấy trăm con sói đói bao vây thì cũng không còn đường sống.
Sắc mặt Thượng Đỉnh Thiên trắng bệch, mắt thấy binh lính quân Hán đã sắp vây tới hắn không còn đường thoát thân nữa. Rất nhanh, hắn và bốn gã Cấm vệ Giáp đội đã bị quân Hán bao vây. Bốn gã Cấm vệ Giáp đội hợp thành một hoa mai trận nhỏ, hộ vệ Thượng Đỉnh Thiên tại nhụy hoa ở giữa.
Không nói một lời, binh lính quân Hán trực tiếp đánh tới. Bọn họ đều là những chiến sĩ nhuốm đầy sát tâm, tuyệt sẽ không thương hại kẻ địch trên chiến trường.
Chống đỡ không đến mười phút, trên người bốn gã Cấm vệ còn lại thương tích đầy mình.
Chỉ chốc lát sau hai gã Cấm vệ đã bị loạn đao chém chết, hoa mai trận của Thượng Đỉnh Thiên tuyên bố vỡ tan.
Chính trong thời khắc nguy cấp này, bỗng nhiên từ trong cánh rừng rậm rạp một chi đội ngũ giết ra cứng rắn ngăn chặn quân Hán. Nhân số của đội lính này không ít, xem ra không dưới hơn ngàn người.
Hàn Thăng chém một đao vào một gã lính bất ngờ vọt tới, hoành đao sắc bén thế nhưng không chém rách được bộ khôi giáp đặc thù trên người gã lính ấy.
Giống như chém vào một khối bông mềm dẻo vậy, hoành đao có sắc bén hơn nữa cũng không cách nào phá rách được trên vai gã binh lính Trung Sơn quốc đó! Dường như chém vào một tầng bông thấm nước, hoành đao bị ngăn trở bên ngoài thân thể của gã lính.
- Đằng Giáp quân!
Hai mắt Hàn Thăng trợn trừng!

Bình Luận

0 Thảo luận