Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 432: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 14:59:51
HỢP Ở THƯƠNG CHÂU.
Từ ý nghĩa nào đó, tâm của Lưu Lăng rất cứng rắn rất lạnh rất vô tình.
Trong mơ hồ, Triệu Đại có một suy đoán, Vương gia cố tình kéo dài tới chạng vạng là thời điểm phòng bị của quân Khiết Đan lơi lỏng nhất mới phát động tiến công. Nhưng y sẽ không nói ra, sẽ không nói cho bất cứ kẻ nào suy đoán của mình. Làm thuộc hạ trung thành nhất của Vương gia, y biết những gì cần phải để trong bụng cho tới mục nát.
Chỉ có điều, y nghĩ mãi không rõ, Lưu Lăng từ nơi nào tìm được hai đường đại quân khác.
Chu Tam Thất, La Húc, hai người này sao lại đột ngột xuất hiện ở Thương Châu? Vì sao Giám sát viện một chút tin tức cũng không thu được? Hay là nói, Giám sát viện nhận được tin tức, lại giấu giếm Chỉ huy sứ là y? Trần Tử Ngư đứng đầu Tam xử, nhưng nàng thật có thể khống chế toàn bộ Tam xử sao?
Triệu Đại lắc lắc đầu bắt buộc bản thân quên đi việc này. Bất kể thế nào, trận chiến này thắng. Đối với chiến quả mà nói, tổn thất kỳ thật cũng không tính là quá lớn. Quân coi giữ thành Thương Châu tử trận không đến mười ngàn người, dưới thành gần ba vạn thi thể người Khiết Đan chồng chất. Mà bên ngoài thành, người Khiết Đan sau khi bị kỵ binh đánh từ bốn phía cũng tổn thất ít nhất năm vạn người. Hơn nữa, thêm một trận đại hỏa giết chóc ở phía nam Thương Châu, tổn thất của Khiết Đan cũng đã vượt quá con số một trăm ngàn người.
Thắng lợi huy hoàng như vậy, chẳng lẽ không đáng để chúc mừng sao?
Triệu Đại tận lực làm cho mình thoạt nhìn thật cao hứng, vẻ mặt tươi cười.
Người Khiết Đan cũng không bị đánh bại hoàn toàn, ba trăm ngàn Khiết Đan Lang kỵ tinh nhuệ, liên miên hơn mười dặm liên doanh, bốn lộ kỵ binh gọp vào không tới bốn vạn không thể bao vây toàn bộ mà phá hủy hoàn toàn bọn hắn. Tuy rằng, Da Luật Cực bị kỵ binh Lưu Lăng truy một dường chạy như điên, nhưng cuối cùng vẫn về tới đại doanh Khiết Đan. Chủ tướng trở về, có Da Luật Cực, có Hàn Tri Cổ là trọng thần danh tướng trấn thủ, người Khiết Đan tuy rằng bị giết liên tiếp ép phải bại mà lui nhưng cũng vẫn không bị tan tác hoàn toàn.
Tuy rằng hai trăm ngàn đại quân Khiết Đan bị đánh bất ngờ trở tay không kịp, nhưng Da Luật Cực cùng Hàn Tri Cổ bàn bạc quyết đoán bỏ lại đại doanh, ra lệnh cho đại quân từng đội một lùi về sau ba mươi dặm. Đội sau cùng ngăn cản kỵ binh người Hán tấn công, rút lui khỏi đội quân đi bố trí trận hình phòng tuyến. Tiếp nhận kế sách lùi xuống, làm cho kỵ binh người Hán đối đầu với Khiết Đan Lang kỵ sau khi kết trận xong, kỳ thật đã không có ưu thế.
Lúc chạng vạng đánh bất ngờ, người Hán vận dụng toàn bộ đội ngũ kỵ binh, gom lại một chỗ cũng không đủ bốn vạn người. mà người Khiết Đan tuy rằng thảm bại, nhưng trong tay họ còn hơn một trăm ngàn kỵ binh.
Cứng đối cứng, không chiếm ưu thế.
Cho nên sau khi người Khiết Đan đốt đại doanh, kỵ binh người Hán che chở lẫn nhau rút về bên trong thành Thương Châu, Dương Nghiệp dẫn đầu đại đội binh mã bộ binh đã tiến vào thành theo cửa Nam, hiện giờ, bên trong thành Thương Châu đã tập hợp bảy tám vạn đại quân. Tuy rằng tổng binh lực so với người Khiết Đan còn kém hơn rất nhiều, nhưng so với thời điểm chỉ có năm nghìn binh mã lúc trước đã mạnh hơn nhiều lắm.
Dưới ánh trăng, Hổ Bí Đại Đô Hộ La Húc, Thành Đức Quân Chỉ huy sứ Chu Tam Thất, và Lưu Lăng bá vai cùng vào thành Thương Châu.
Thời điểm Triệu Đại nghênh đón bọn họ, nhìn ba người này vừa trò chuyện vui vẻ vừa vào thành, trong lòng bỗng sinh ra cảm thán vô hạn. Nếu người Khiết Đan còn chưa tới, ba người này chỉ sợ sẽ đánh nhau tới đầu rơi máu chảy đi?
Chu Tam Thất tuy rằng mặt ngoài quy thuận Hán Vương điện hạ, nhưng bởi vì nguyên nhân quân Hán tiến bắc đứng lên chống lại người Khiết Đan, thành Ký Châu còn trong tay Chu Tam Thất, dưới tay gã vẫn còn đội quân hơn ba vạn người thiện chiến, cho dù mất đi thực lực tranh bá Trung Nguyên, nhưng gã vẫn có thể làm chư hầu ngạo nghễ đứng đầu một phương. Mà La Húc người này là trung tâm với Đại Chu không thể dao động đấy, cho dù biết rõ bằng thực lực không thể ngăn bước chân Hán Vương điện hạ thống nhất Trung Nguyên, nhưng gã vẫn không lùi bước trốn tránh.
Lại cứ là người Khiết Đan đáng chém thành trăm ngàn mảnh đã kéo ba địch nhân tạm thời hội hợp ở một chỗ.
Ánh mắt La Húc luôn luôn quét trên sáu ngàn kỵ binh Tu La doanh phía sau Lưu Lăng, đáy mắt không che giấu được rung động cùng kích thích trong lòng gã. Tuy rằng lúc trước gã bại trong tay Bùi Chiến, nhưng nguyên nhân là vì ít người không địch nổi nhiều người. Gã vẫn tự phụ, thiên hạ này kỵ binh mạnh nhất không ở Đại Liêu, không ở Tây Hạ mà là ở Đại Chu. Nhưng khi nhìn thấy sức chiến đấu kinh khủng và biến thái cùng quân kỷ nghiêm chỉnh của Tu La doanh, gã rốt cuộc cảm thấy hoảng loạn và kinh ngạc rồi.
Hóa ra, Hổ Bí Tinh kỵ cũng không phải thiên hạ duy nhất càng không phải đệ nhất thiên hạ.
Gã không biết và cũng không dám tưởng tượng, nếu Hổ Bí Tinh kỵ dưới trướng gã cứng đối cứng với Tu La doanh của Lưu Lăng thì kết quả sẽ thế nào?
Theo sức chiến đấu của Tu La doanh trong một khắc này, gã bắt đầu xem kỹ tâm tư mình một lần nữa, cũng bắt đầu xem kỹ lại Hán Vương Lưu Lăng. Gã có nghiên cứu qua cách dùng binh của Lưu Lăng, có thể nói Lưu Lăng là loại người có năng lực ứng phó trong mọi tình huống, cái loại này, phóng mắt nhìn đại cục toàn thiên hạ đều được tôn sùng cực kỳ. Hiện tại, gã cảm nhận được Lưu Lăng người kia nếu làm cho người ta phải đố kỵ về năng lực, thì phải là luyện binh. Có thể luyện ra đội kỵ binh Tu La doanh như vậy cũng đã đủ khiến người ngưỡng mộ và kính trọng rồi.
Tu La doanh khủng bố, không chỉ là chiến lực của kỵ binh, còn bao gồm những chiến mã máu tanh kia. Làm thế nào để huấn luyện được ra những con chiến mã như thế? Cao lớn và tràn đầy thú tính, thật là ngựa sao?
La Húc không thể không thừa nhận, chính mình không bằng Lưu Lăng.
Mà Chu Tam Thất thì càng thêm chấn động, gã từng chứng kiến sức chiến đấu của quân Hán, đã từng chứng kiến uy lực kinh hồn của hỏa khí, hôm nay, gã lại được chứng kiến quân Hán ngoan cường và ác liệt. Năm nghìn quân Hán thủ thành toàn bộ chết trận, không một người lui về sau nửa bước, loại tinh thần này, phóng mắt nhìn khắp quân đội Đại Chu, chỉ sợ không tìm ra được một đội.
Nếu, đổi thành gã chỉ huy binh mã chưa tới một vạn người chống lại mười vạn đại quân Khiết Đan, gã không tin được mình vẫn sẽ đứng ở trên tường thành.
Chiến kỳ tung bay trên đầu tường thành bị tàn phá bởi chiến cuộc, mặc dù có Đại Chu đấy, cũng có Đại Hán đấy, nhưng Chu Tam Thất biết, lá cờ trên kia đại biểu cho tinh thần người Hán đấy. Lưu Lăng cùng quân đội, dùng máu tươi và sinh mạng nói cho gã biết, cái gì gọi là người Hán.
Chu Tam Thất cúi đầu thật sâu trước những hàng thi thể binh lính được sắp chỉnh tề.
Sắc mặt La Húc đại biến, đi theo bên người Chu Tam Thất, cúi đầu xuống.
Chu Tam Thất đứng lên, nhìn Lưu Lăng nói: - Bắt đầu từ ngày hôm nay cho tới khi người Khiết Đan lùi bước, Chu mỗ nghe lệnh duy nhất từ Hán Vương điện hạ, binh lính dưới trướng Chu mỗ, phàm có làm trái quân lệnh của Hán Vương điện hạ, Chu mỗ sẽ tự tay giết kẻ đó.
La Húc ngẫm nghĩ một chút cũng nói: - Hổ Bí Tinh kỵ tùy ý Hán Vương điện hạ điều khiển.
Lưu Lăng cũng không có khách sáo giả vờ giả vịt cái gì: - Hai quân giao chiến kiêng kỵ nhất là quân lệnh được đưa ra từ nhiều phía, nếu hai vị tướng quân nguyện nghe theo mệnh lệnh của ta, ta cũng không tiện chối từ. Đợi khi giết giặc xong, ta sẽ bồi tội cùng hai vị tướng quân.
Ba người cùng lên tường thành, đại doanh Khiết Đan ở ngoài thành vẫn đang cháy rừng rực như trước, một trận đại hỏa, đốt đại doanh của Khiết Đan, đối với người Khiết Đan đã là đả kích quá nhiều. Mặc dù một trận không đánh xong toàn bộ, nhưng vừa rồi ba quân mới tụ hợp, quân lực gia tăng, mặc dù nhân số chưa bằng một nửa của một trăm ngàn đại quân Khiết Đan, nhưng hiện giờ tụ lại trong thành Thương Châu đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, lại có thiên thời địa lợi nhân hòa, cuộc chiến với người Khiết Đan, cục diện đã thay đổi.
- Loạn mà không bại, tiến thoái có cách.
La Húc nhìn ngọn đèn đuốc từ nơi xa cảm thán nói: - Tuy rằng căm thù người Khiết Đan, nhưng không thể không thừa nhận, đội quân này quả nhiên rất mạnh.
Chu Tam Thất cũng nói: - Nếu đổi lại là nhân mã của ta bị đánh bất ngờ, chỉ sợ cũng không thể như người Khiết Đan ổn thỏa mà lui lại. Trước kia nhiều lần giao chiến cùng người Khiết Đan, mỗi một lần, chiến lực biểu hiện ra ngoài của người Khiết Đan đều khiến ta nhìn với cặp mắt khác. Thực lực của một nước mạnh, binh lính mạnh, quả thật không hổ là Đại Đô Hộ.
La Húc nói: - Chu tướng quân không cần khiêm tốn, lấy mấy vạn tàn binh chống lại bốn trăm ngàn đại quân của Bùi Chiến. Tướng quân đã khiến La mỗ xấu hổ rồi.
Chu Tam Thất biết trong lời nói của La Húc không có ý khiêu khích và khinh thị cho nên cũng không tức giận. Gã nhìn ra ngoài thành theo hướng người Khiết Đan tập kết, hỏi: - Đại Đô Hộ, ngươi nói, nếu lúc này đi tập kích bất ngờ, sẽ thành công sao?
La Húc ngẫm nghĩ một chút nói: - Quân ta hành quân từ xa tới đã trải qua một trận khổ chiến, người Khiết Đan cũng đã có đề phòng, chỉ sợ không mang lại ích lợi. Tuy nhiên, ý này của Chu tướng quân thực không tồi, nếu trong tay có một đội quân đầy đủ sức lực thừa lúc ban đêm đánh bất ngờ, có khi lại khiến người Khiết Đan đại bại.
Lưu Lăng nói: - Chỉ sợ người Khiết Đan đêm nay không rời cả lưng ngựa ra nữa.
Nghe vậy, hai người ngơ ngác một chút, lập tức bật cười ha hả.
Đánh cho Khiết Đan Lang kỵ nổi tiếng thiên hạ sợ không dám xuống ngựa ngủ, loại chiến tích này nói ra đủ kiêu ngạo rồi. Nhất là, lần này quân Khiết Đan đi công thành Thương Châu đều là quân rút về từ bên kia núi Kỳ Liên, đã là lão binh trải qua trăm trận chiến, chính là đội quân tinh nhuệ nhất của người Khiết Đan. Người Đảng Hạng ở núi Kỳ Liên cùng người Khiết Đan giằng co hơn hai năm, thế nhưng một lần giành thắng lợi huy hoàng đều không có. Không biết sau khi Quốc chủ Tây Hạ quốc Ngôi Danh Nẵng Tiêu biết tại Thương Châu này người Hán một trận đã đại thắng, sẽ mắng những vị tướng quân kia máu chó xối đầu đi. Mà nhóm tướng quân Đảng Hạng, không biết trong bụng sẽ nhạo báng quốc chủ bệ hạ thế nào đây.
Ba người cười đủ, sắc mặt Lưu lăng bình tĩnh lại nói: - Người Khiết Đan lo lắng chúng ta đi tập kích đêm, ta lại đang lo lắng, người Khiết Đan sẽ tới tập kích đêm hay không?
La Húc và Chu Tam Thất lập tức hiểu rõ ý tứ của Lưu Lăng, đồng thời với loại tính tình thắng mà không kiêu của Hán Vương điện hạ rất tán thưởng. Xem cách người Khiết Đan lui quân khi bại trận rất kỷ luật, đã chứng tỏ trong quân tất có đại tướng có năng lực xuất chúng trấn thủ. Có mưu lược như vậy, có khi lại nghĩ ra kế sách nhân dịp thời điểm quân Hán thắng trận mà phân tâm sẽ tới tập kích. Nếu quân đội người Hán bên Thương Châu thật sự bị thắng lợi làm cho váng đầu, nói không chừng người Khiết Đan chuyển bại thành thắng rồi.
Đúng như Lưu Lăng dự đoán, quả nhiên ban đêm người Khiết Đan đã phát động tập kích đêm.
Hiện giờ ngoài thành quân đội người Hán còn rất nhiều người chưa vào bên trong thành Thương Châu, thừa dịp quân đội người Hán đại thắng thả lỏng đề phòng, nhân lúc bóng đêm dày đặc tối đen như mực, dùng kỵ binh đánh bất ngờ, quân đội người Hán tất sẽ đại loạn. Nếu không phải Lưu Lăng phái người mai phục ngoài thành, đồng thời ra lệnh tam quân không được tháo giáp, chỉ sợ người Khiết Đan thực sự tập kích thành công.
Màn đêm buông xuống, hai bên ở ngoài thành lại đại sát một trận. Bởi vì người Hán có sự chuẩn bị, người Khiết Đan đành không công mà lui. Nhưng một trận chiến này lại cũng không thảm thiết, người Khiết Đan gặp người Hán có phòng bị cũng liền rút lui, mà người Hán cũng không dám khinh địch liều lĩnh. Sau khi người Khiết Đan bỏ lại hơn ngàn thi thể liền rút lui trở về, quân đội người Hán thì sẵn sàng trận địa phòng ngừa địch quay trở lại. Sáng sớm ngày thứ hai, quân Hán đã phòng bị cả đêm được thay về nghỉ ngơi và chỉnh đốn. Người Khiết Đan thì xây dựng đại doanh cách Thương Châu mười dặm về phía Bắc, hai bên bắt đầu đi vào giằng co.
Kỳ thật, lần này quân Hán tấn công đại doanh Khiết Đan bất ngờ, chiến quả lớn nhất chính là đốt cháy hơn mười cái phao thạch cơ pháo của người Ba Tư. Uy lực của phao thạch cơ pháo với quân Hán là quá lớn, khó chống cự, nhìn mức độ bị tàn phá của mấy bức tường thành Thương Châu là biết phao thạch cơ pháo kia có bao nhiêu uy lực.
Hiện giờ đốt được đại sát khí kia, quân Hán bớt kiêng kỵ đi vài phần.

Bình Luận

0 Thảo luận