- Báo!
Một gã thân binh phi ngựa đuổi tới chỗ Kim Trướng tướng quân Thiết Thác, thở hổn hển nói:
- Báo! Bột Cực Liệt đại nhân, Thiết Mộc Cầu Ca mang binh đoạt đi di thể của bệ hạ, cổ động một đội ngũ ít nhất năm vạn người lao ra đại doanh chạy về hướng bắc.
- Cái gì? !
Thiết Thác kéo chiến mã lại, đôi mày nhíu chặt, nói:
- Đội ngũ năm vạn người? Thiết Mộc Cầu Ca muốn làm gì? Hắn không phải nói nguyện ý mang binh cản phía sau đấy sao, cái tên lật lọng này! Hắn cướp di thể của bệ hạ đi làm cái quái gì... Nguy rồi!
- Mau đi mời Á Khố Lý đại nhân tới đây!
Thiết Thác lớn tiếng ra lệnh. Thân binh lập tức thúc giục chiến mã đuổi theo đội ngũ phía trước.
Đại quân Khiết Đan bị đánh tan tại nơi cách Túc huyện trăm dặm, đại doanh tại Túc huyện của bọn chúng bị Hán Vương Lưu Lăng suất quân đánh vào từ bên cạnh, đội ngũ ba vạn người đóng giữ tại nơi đó toàn bộ bị quân Hán tiêu diệt, đồ quân nhu lương thảo gần như toàn bộ bị quân Hán cướp đi, trong đó còn bao gồm mấy vạn con chiến mã. Sau khi Á Khố Lý suất lĩnh đội quân bỏ chạy, Thái Nguyên Tiết độ sứ của quân Hán, Hoa Linh liền suất lĩnh ba nghìn kị binh đuổi giết tại phía sau. Chính là ba nghìn nhân mã, không ngờ lại có thể đánh cho mười bốn ngàn kị binh của Đào Khoát Thác và Hàn Phi Hổ tan tác tơi bời. Đào Khoát Thác và Hàn Phi Hổ phân công nhau chạy trối chết, người trước lúc trốn về đại doanh, bên cạnh chỉ còn lại có hơn sáu trăm kị binh, người sau thì sau khi thấy quân số bên mình còn không đến một ngàn người liền dứt khoát đầu hàng quân Hán.
Hàn Phi Hổ vốn chính là người Hán, hắn làm như vậy tuy rằng sẽ rước lấy sự oán giận của các tướng quân Khiết Đan nhưng mà cũng chỉ là phẫn nộ thôi, ai cũng sẽ không ngốc đến mức đi thảo phạt hắn. Thái Tử và quân sư không hiểu tại sao đã bị người giết chết, đại doanh tại Túc huyện đã sớm loạn thành một đoàn. Thi thể hai nguời được tìm thấy bên cạnh linh cữu của Da Luật Hùng Cơ. Trên ngực của Da Luật Đức Quang cắm con dao găm của quân sư Tiêu Túc Tốn, trên con dao có khắc tên của Tiêu Túc Tốn. Mà thắt lưng của Tiêu Túc Tốn thì bị đâm một đao, hung khí được đặt ngay cạnh thi thể của lão.
Có người nói rất xa thấy Thái tử điện hạ và quân sư đã xảy ra tranh chấp, tiếp đó hai người bước vào đại trướng. Lúc ấy Kim Trướng tướng quân Thiết Mộc Cầu Ca đuổi tới, còn chuyện gì xảy ra tiếp theo thì cũng không ai biết được.
- Thiết Mộc Cầu Ca đi về là muốn đoạt công lao!
Sau khi nghe xong Thiết Thác thuật lại mọi chuyện, Á Khố Lý nói một cách chắc chắn.
- Tại Đại Liêu gã là một quý tộc mới nổi, do một tay bệ hạ cất nhắc lên. Nhưng căn cơ của gã ở Đại Liêu cũng rất cạn, một bình dân mạnh mẽ tiến vào thế giới quý tộc nhất định phải tìm người dựa vào, mà bệ hạ chính là chỗ dựa lớn nhất của gã. Nhưng bệ hạ quy thiên, bằng căn cơ của gã muốn đứng vững gót chân tại Đại Liêu là điều căn bản không có khả năng! Gã đoạt đi di thể của bệ hạ là muốn mang về tranh công với Hoàng hậu, sau đó phụ tá Tam Hoàng tử đăng cơ, gã đây là muốn cướp công lao!
Thiết Thác cả giận nói:
- Không thể để cho gã thực hiện được! Bệ hạ quy thiên, Thái Tử cũng đã chết, Tam Hoàng tử còn nhỏ tuổi sao có thể quản lý một quốc gia có lãnh thổ khổng lồ như Đại Liêu ta được? Sao có thể quản lý được hơn một ngàn vạn thần dân Đại Liêu ta đây? Dựa theo quy củ, hẳn là do Bát bộ lĩnh chủ cùng nhau nghị sự, cộng đồng quản lý quốc gia mới đúng!
- Đúng! Hẳn là đến lúc khôi phục việc Bát bộ thủ lĩnh cùng nhau nghị luận chính sự rồi! Trước khi bệ hạ xưng đế, không phải vẫn luôn là do Bát bộ Bột cực liệt chúng ta cộng đồng thảo luận chính sự quản lý bộ tộc đấy sao. Hiện tại quốc gia nguy nan, phương pháp xử lí chính xác nhất chính là khôi phục việc để cho Bát bộ Bột cực liệt cùng nhau thảo luận chính sự!
Á Khố Lý nói:
- Thiết Thác, hai người chúng ta liên thủ cùng nhau khống chế được hơn tám vạn Lang Kỵ, chỉ cần trở lại Thượng Kinh không ai có thể là đối thủ của chúng ta. Cho nên nhất định phải chạy trở về, mà còn phải nhanh hơn Thiết Mộc Cầu Ca! Về phần di thể của bệ hạ... Chúng ta không quan tâm! Không có di thể, chẳng lẽ bằng tám vạn Lang kị trong tay chúng ta còn không có được một địa vị có tiếng nói hay sao?
Thiết Thác cười hì hì rồi lại cười nói:
- Á Khố Lý, số quân trong tay ngươi còn chưa đến hai vạn người đâu!
Á Khố Lý biến sắc, lập tức cười nói:
- Huynh đệ của ta, bộ tộc của ngươi là bộ tộc lớn thứ hai sau Da Luật gia, nếu là chuyện khôi phục Bát bộ nghị sự này thì sẽ do ngươi làm chủ rồi. Ta sẽ đứng ở bên cạnh ngươi, giúp ngươi giết chết tất cả mọi kẻ phản đối. Yên tâm đi, ta sẽ theo ngươi như là Thiên Lôi sai đâu đánh đó!
Sắc mặt của hắn khôi phục rất nhanh, giọng điệu rất chân thành.
Thiết Thác cười ha ha, vỗ vỗ bả vai của Á Khố Lý nói:
- Huynh đệ thân ái của ta, ta biết ngay ngươi là người cơ trí nhất mà. Sau khi trở lại Thượng Kinh, ta chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi.
Á Khố Lý vội vàng nói:
- Ta đây liền cảm ơn trước vậy, tuy nhiên chúng ta hiện tại không thể chậm trễ, quân Hán ngay tại phía sau chúng ta ba mươi dặm. Hơn nữa Thiết Mộc Cầu Ca đã đi trước hơn hai canh giờ, thật sự nếu không gia tốc đuổi theo thì chuyện gì cũng sẽ không ổn.
Thiết Thác ừ một tiếng nói:
- Hảo! Chúng ta liền lập tức chạy về Thượng Kinh thôi. Tuy nhiên... Binh lính của ta đánh nhau nửa ngày với quân Hán của Lưu Lăng, đều đã hết sức mệt mỏi, chỉ sợ rất khó đảm nhiệm việc cản phía sau. Á Khố Lý... Ngươi xem...
Nội tâm Á Khố Lý đem trước sau tám đời của Thiết Thác đều mắng mấy lần nhưng trên mặt lại cung kính vô cùng:
- Bột cực liệt tôn kính của ta, làm tùy tùng của ngài, chuyện cản phía sau tự nhiên là do người của ta đảm nhiệm rồi. Ngài yên tâm đi, trừ phi quân Hán đạp qua thi thể của ta, bằng không tuyệt đối sẽ không làm cho bọn họ nhìn đến đại kì của đội ngũ ngài đâu.
- Ha ha! Hảo huynh đệ!
Thiếc Thác vỗ vỗ bả vai của Á Khố Lý nói:
- Ta đây liền đi trước một bước vậy.
Á Khố Lý hơi hơi khom người, biểu hiện thật kính cẩn nghe theo tựa như thần tử vậy. Đợi sau khi Thiết Thác mang người rời đi, Á Khố Lý lập tức quay người quát với thân binh của mình rằng:
- Nhanh đi, đem tất cả Thiên phu trưởng cũng gọi đến đây!
Không bao lâu, hai mươi mấy tướng lĩnh chủ yếu dưới trướng hắn đều chạy tới trước mặt hắn. Á Khố Lý cắn răng nói:
- Tên khốn kiếp Thiết Thác kia muốn cho chúng ta lưu ở phía sau chịu chết. Gã bảo chúng ta cản sau, đi liều mạng với quân Hán cho gã, gã thật nghĩ chúng ta là lũ ngốc sao?
Mọi người bị những tiếng rống giận của hắn làm cho thật sửng sốt, lập tức liền hiểu được.
- Tên tiểu nhân hèn hạ Thiết Thác này!
- Gã là ỷ vào người của gã nhiều nên ức hiếp chúng ta đây mà!
- Không thể làm như vậy, bằng không những huynh đệ do chúng ta thật vất vả mới bảo vệ được đều phải đi liều chết với quân Hán hết!
- Bột cực liệt, ngài nói đi, chúng ta phải làm gì!
Á Khố Lý thât vừa lòng phản ứng của thủ hạ, hai tay của hắn hạ thấp, khẽ nói:
- Như vậy, chúng ta giả ý lưu ở phía sau ngăn cản người Hán. Tại sau khi Thiết Thác dẫn người đi, chúng ta liền di chuyển về hướng đông bắc! Thiết Thác nhất định là phải vượt qua Đại Châu, hắn không dám đối mặt với một trăm vạn đại quân của Tốc Ca! Chúng ta đi tắt thẳng đến Đại Châu, tìm được Tốc Ca, sau đó nói cho đối phương biết, là Thiết Thác sát hại Thái tử điện hạ!
Á Khố Lý cười cười nói:
- Tứ đại tướng quân của Thái tử điện hạ, Hỏa Kiêu Linh Hồ, Tốc Ca, Đề Á Qua, Da Luật Phi Dương, trong tay mỗi người hiện tại cũng còn có rất nhiều nhân mã, gộp chung lại cũng vượt qua hai trăm ngàn! Làm cho bọn họ đi liều chết chém giết với quân của Thiết Thác đi. Chờ bọn chúng đánh nhau, chúng ta liền trực tiếp quay về Thượng Kinh là tốt rồi.
- Toàn bộ đều nghe theo Bột cực liệt phân phó!
Hai mươi mấy người Thiên phu trưởng cùng nhau khom người.
....
- Báo!
Một gã thám báo quân Hán phi tới bên trong đại quân truy kích quân Liêu, dừng lại trước ngựa của Lưu Lăng, khom lưng nói:
- Báo! Khởi bẩm Vương gia, có một đội cỡ hai vạn quân Lang kị của Khiết Đan rời khỏi đại đội quân Khiết Đan di chuyển về hướng đông bắc! Xem cờ hiệu, hẳn là quân đội của Kim Trướng tướng quân Á Khố Lý của Liêu quốc.
Lưu Lăng gật đầu nói:
- Đã biết, ngươi đi xuống trước nghỉ ngơi đi.
Thám báo khom người, nhảy lên lưng ngựa đi về hướng phía sau của đại quân.
- Vương gia, Á Khố Lý thoát ly đại đội, có chút kỳ quái.
Hoa Linh cau mày, nghĩ mãi mà không rõ vì sao lúc này, người Khiết Đan ngược lại lại tách nhau ra. Hiện tại, bại binh của người Khiết Đan kéo dài năm mươi, sáu mươi dặm. Đại đội nhân mã phía trước đang không ngừng chạy đi, đội ngũ bị bỏ lại mặt sau bị quân Hán thu thập liên tục. Kị binh quân Hán truy tại phía sau đội quân Khiết Đan thậm chí căn bản không để ý tới lũ tàn binh của quân Khiết Đan di chuyển rải rác bên đường, chỉ chăm chú dính chặt vào phía sau đại đội quân Khiết Đan, hung hăng nghiền áp. Quân tiên phong của quân Hán đi qua phía sau cũng có không ít quân Khiết Đan chạy theo. Cả một chiến tuyến hỗn loạn rối tinh rối mù, hậu quân của quân Hán vừa đi còn phải vừa thanh lí chiến trường.
----------oOo----------
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận