Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 560: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 15:00:55
ĐỐT
Thành Nam Xương, hành cung Hán Vương.
- Vương gia, Da Luật Hùng Cơ mấy tháng nay quy mô lớn chiêu mộ dân du mục nhập ngũ. Lại cưỡng bắt Nữ Chân, người Hề, Thất Vi, Bột Hải thậm chí người Cao Lệ ba mươi vạn người tòng quân. Chỉ riêng ở Liêu Thượng Kinh Lâm Hoàng phủ đã có không dưới mười vạn dân du mục bị ép tòng quân, từ tháng ba đến tháng mười, Da Luật Hùng Cơ tăng cường hơn chín mươi vạn quân, tuyển những tinh hãn bổ sung vào Cung Trướng quân, số còn lại tổ thành mười hai đạo đại quân, mỗi đạo có mười vạn binh mã.
Lạc Phó ngồi ở trên ghế, khom mình nói với Lưu Lăng.
Trong bốn vị tiết độ sứ trở về báo cáo, có La Húc và Lạc Phó là nắm rõ tình trạng của người Khiết Đan. Mậu Nguyên ở Hạ Châu, chủ yếu là nhắm vào người Đảng Hạng, Hoa Linh ở Thái Nguyên, chủ yếu là đối kháng Đại Đồng phủ Tây Kinh Liêu Quốc.
Lạc Phó ở Ích Châu, La Húc ở Ký Châu, Dương Nghiệp ở Thương Châu, khu vực phòng ngự của ba người họ kết thành một hàng, chia cắt một nửa U Châu Nam Kinh Khiết Đan. Ba tiết độ sứ, gần bốn mươi vạn đại quân vây khốn U Châu, giống như một con mãnh hổ đang há to miệng, bất cứ lúc nào cũng có thể đem U Châu nuốt vào mồm.
La Húc bổ sung nói: - Theo như tin tức của thám báo, người Khiết Đan lần này liều hết cả vốn. Theo lời thám báo nói, lần này Da Luật Hùng Cơ hạ nghiêm lệnh, chiêu mộ dân du mục mười bốn tuổi trở lên bốn mươi lăm tuổi trở xuống để tòng quân, ai không tuân theo một loạt bị tịch thu hết tài sản, tất cả các bộ tộc cũng bị chế tài nghiêm trọng. Người không tuân theo chém không tha, còn người nhà bị bắt làm nô lệ du mục. Người tòng quân tự đem ngựa và binh khí, trong thời gian quy định tới địa điểm tập hợp. Quan viên viện giám sát đã trà trộn vào trong tân quân Khiết Đan, phát hiện người tòng quân là thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi và người từ bốn mươi tuổi trở lên là nhiều, như vậy có thể thấy, nguồn chiêu binh của người Khiết Đan sắp cạn kiệt rồi.
Lưu Lăng gật đầu nói: - Người Khiết Đan khống chế Nữ Chân, Bột Hải, Thất Vi bao gồm nhiều bộ tộc du mục khác, ồ ạt bắt người đi tòng quân như vậy, oán khí trong lòng những bộ tộc này bộc phát. Chỉ cần người Khiết Đan lại đại bại một lần nữa, chỉ e là bộ tộc ở Liêu Đông sẽ phản lại Liêu Quốc.
Lạc Phó nói:
- Vương gia, Da Luật Hùng Cơ định ra mười hai đạo đại quân, trong đó có bảy đạo được bố trí ở tuyến U Châu Đại Đồng, Da Luật Sở Tài mới được bổ nhiệm đóng giữ U Châu Liêu Nam Viện chính là trưởng nam của Đại vu việt Da Luật Mạc Ca bị đại nhân Chu Diên Công bày mưu tru sát. Binh mã dưới trướng đã gia tăng lên ba đạo, ba mươi sáu vạn đại quân, đóng giữ Nam Kinh, Liêu thái tử Da Luật Đức Quang lĩnh bốn đạo đại quân trấn thủ Đại Đồng, còn đại tướng dưới trướng Hỏa Kiêu Linh Hồ, Da Luật Phi Dương, Tốc Ca, Đề Á Đạt bốn người mỗi người lĩnh một đạo quân. Trước mắt mười hai vạn đại quân Hỏa Kiêu Linh Hồ đang ở phía bắc Đại Châu luyện binh, so với nhân mã của Độc Cô tướng quân ở Đại Châu còn cách xa. Nhân mã của Tốc Ca ở gần Ngọc Thạch phía tây nam Đại Đồng, với ý đồ hợp binh với Hỏa Kiêu Linh Hồ áp chế Đại Châu.
Hoa Linh nói: - Trước khi thuộc hạ vào nam đã phái Hoài Hóa tướng quân Đồ Vũ suất quân ra Thái Nguyên, dựng doanh ở cách Ngọc Thạch ba mươi dặm, cách Đại Châu mười dặm. Vương lão tướng quân cũng phái Vân Huy tướng quân Lục Ly suất lĩnh năm vạn quân hướng cách phía đông sáu mươi dặm, giữ phía cánh của Tốc Ca, Tốc Ca chỉ cần vừa động đậy, Đồ Vũ, Lục Ly hai quân sẽ chặn đứt đường lui của y công đánh mạnh vào phía cánh.
Lưu Lăng gật gật đầu hỏi: - Về phía U Châu, Da Luật Sở Tài có hành động gì không?
La Húc nói: - Da Luật Sở Tài đem một đạo binh mã mười hai vạn nhân bố trí ở phía bắc sông Tang Can, mỗi ngày chỉ luyện binh, cũng không có qua sông khiêu khích. Thuộc hạ phái Vân Huy tướng quân Mã Nguyên lĩnh ba vạn binh trú đóng ở phía nam sông Tang Can một đường bố phòng, Dương Nghiệp tướng quân cũng phái một đội quân tới Vĩnh Thanh, bố phòng tại Lang Phòng, chỉ cách mỗi con sông, cờ của song phương đều có thế trông thấy rõ. Thuộc hạ từng lên nơi cao quan sát người Khiết Đan luyện binh, tiến thoái trật tự, trận pháp thành thạo, từ đây có thể thấy Da Luật Sở Tài là một tướng tài hiếm có.
Da Luật Sở Tài
Lưu Lăng thì thào lặp lại một lần cái tên này, ghi nhớ vào lòng.
Mậu Nguyên khom người nói: - Về phần người Đảng Hạng ngược lại lại thành thật vô cùng, từ lúc lão tướng quân Trình Nghĩa Hậu và Thắng Đồ Dã Hồ tướng quân công đánh Ngân Châu, Hạ Châu, Tuy châu, quân đội người Đảng Hạng lui về trở về quân ti Bạch Mã trấn. Sau khi Trình Nghĩa Hậu lão tướng quân suất quân hướng tới Vũ Châu, thuộc hạ suất quân dời tới Hạ Châu để bố phòng. Ngôi Danh Nẵng Tiêu đem quân ti Bạch Mã trấn dời về phía nam, đem quân ti Hắc Sơn trấn cũng dời về phía đông nam. Quân ti hai trấn tính tổng cộng có hai mươi vạn binh mã bố trí một tuyến ở đông nam Hạ Quốc, binh lực tuy không bằng với đội binh của thuộc hạ và Trình Nghĩa Hậu lão tướng quân. Đại quân của Ngôi Danh Nẵng Tiêu đa phần tập hợp ở vùng Kỳ Liên Sơn Thiên Nga thành, lần này, xem ra Ngôi Danh Nẵng Tiêu cũng chuẩn bị một phát đánh bại Liêu Quốc.
Lưu Lăng ừ một tiếng nói: - Qua mấy ngày nữa chỉ huy sứ viện giám sát Triệu Đại sẽ đến Nam Xương, các ngươi cũng biết, mấy tháng trước người của viện giám sát ở Tây Hạ chịu thiệt, cũng không thể cứ nhịn như vậy. Triệu Đại đích thân mang người đi Tây Hạ, Nhất Phẩm Đường mới dựng của Ngôi Danh Nẵng Tiêu lần này tổn thất rất lớn. Sau khi Triệu Đại trở về, thì có thể biết rõ được tình trạng cụ thể của người Đảng Hạng.
Bốn Tiết Độ Sứ cùng lúc thay đổi sắc mặt, Hoa Linh không kìm nổi thấp giọng kinh hô: - Không ngờ Triệu đại nhân viện giám sát lại đích thân dẫn người đi Tây Hạ.
Lưu Lăng gật gật đầu thản nhiên nói: - Trong viện chịu thiệt, là do y không làm tròn bổn phận. Làm sao để lấy lại cái đã thiệt, cũng là chuyện của y. Người Tây Hạ muốn trong lúc hội minh biểu hiện có thế mạnh một chút, từ đấy có thể lấy được lợi ích lớn nhất. Thân là chỉ huy sứ viện giám sát Triệu Đại suýt chút khiến Đại Hán ta ở hội minh trong cục diện bất lợi, lần không làm tròn bổ phận này dù cho ta không nói gì, bản thân y có thể yên lòng thoải mái sao? Đi Tây Hạ, y làm không sai.
Lưu Lăng cười cười, tựa hồ đối với chuyện Triệu Đại đi Tây Hạ có chút vừa lòng.
Lưu Lăng từ trên bàn cầm lấy xấp giấy dày cộm cười với mọi người nói: - So với thành tựu Triệu Đại ở Tây Hạ. cái thứ này khiến ta càng cao hứng.
Hắn ra hiệu cho bốn người nhìn một cái, Mậu Nguyên cách hắn gần nhất nhận qua xấp giấy vừa nhìn một mắt liền kích động đứng dậy: - Đây là!... Bản đồ Liêu Đông!
Lưu Lăng ừ một tiếng cười nói: - Từ năm năm trước, ta đã phái một lượng lớn quan viên viện giám sát và mật điệp tiến vào Liêu Đông, thăm dò tường tận địa hình Nữ Chân, Bột Hải và Cao Cú Lệ. Công phu không phụ lòng người, tốn thời gian năm năm, cuối cùng cũng có thể vẽ lại địa hình của tất cả thành trấn trọng yếu của khu vực Liêu Đông. Từ Tùy Đường tới nay, người Liêu Đông đầu hàng rồi phản, phản rồi lại đầu hàng, lặp đi lặp lại khiến người ta sinh ghét. Vùng đất Liêu Đông ẩn phía sau Liêu Quốc, Nữ Chân và những tộc khác sẽ vì Liêu Quốc cung cấp nguồn binh, vùng đất này, sớm muộn phải đánh chiếm. Hiện giờ chuẩn bị sớm một chút, đợi sau khi kích bại người Khiết Đan đại quân vẫn phải chỉ quân hướng đông, nếu không thể chinh phục vùng đất Liêu Đông, biên thùy Đại Hán cũng không được an bình.
Một câu của hắn, đem biên thùy của Đại Hán mở rộng hơn nghìn dặm.
Cũng chỉ có Lưu Lăng hiện giờ mới có phần tự tin này, tam lộ đại quân vây quanh U Châu, tuy U Châu có ba đạo binh mã ba mươi sáu vạn đại quân Liêu Quốc, nhưng những tân binh đó dù sao cũng thua kém xa so với Cung Trướng quân tinh nhuệ của Đại Liêu năm xưa. Một khi chiếm được U Châu, đường thông tới Liêu Đông sẽ được mở ra. Liêu Dương phủ Đông Kinh Liêu Quốc cũng sẽ không còn là lá chắn nữa, sau khi lấy được Liêu Dương những bộ tộc trên mảnh đất Liêu Đông tất nhiên sẽ bị hùng quân Đại Hán tiến tới chinh phục.
Kỳ thật, Lưu Lăng đối với chinh phạt Liêu Đông cũng có tư tâm rất nặng. Trong lòng của hắn đối với người Cao Cú Lệ không có chút nào hảo cảm, mặc dù vào thời đại này Cao Cú Lệ vẫn là một bộ tộc hùng mạnh, và với hậu thế của người Cao Lệ không có liên quan gì nhiều, nhưng Lưu Lăng cho rằng nên diệt chúng, như vậy là đủ. Vào thời kỳ Tùy Đường nhiều lần chinh phạt Cao Cú Lệ, nhưng bởi vì đủ loại nguyên do Cao Lệ cũng chỉ là thần phục mà không bị diệt quốc. Điều nuối tiếc này, Lưu Lăng nhất định phải thực hiện.
Hắn bắt đầu từ tiến vào nam, lúc viện giám sát vừa thành lập đã phái một lượng lớn mật điệp vào Liêu Đông. Tiến hành thăm dò khu vực không chế của người Nữ Chân, Liêu Dương phủ của Khiết Đan, và Cao Cú Lệ. Hao hết thời gian năm năm, hơn nghìn mật điệp cuối cùng cũng vẽ ra được một bản đồ khá toàn diện của Liêu Đông.
Trước lúc Lưu Lăng suất lĩnh đại quân công đánh Liêu Đông, mật điệp vẫn sẽ không ngừng hoàn thiện bản đồ. Sau đó, đồng thời, các mật điệp ở các nơi của Liêu Đông sau khi đại quân tới đây, cũng sẽ là trợ lực lớn nhất cho việc công diệt các bộ tộc Liêu Đông.
Bốn Tiết Độ Sứ cũng khó lòng che giấu sự vui mừng của bản thân, bản đồ này rất quan trọng. Vùng đất Liêu Đông đối với người thống trị Trung Nguyên mà nói là một nơi có chút thần bí bởi vì do địa hình và khí hậu, cái giá phải trả để chinh phục vùng đất bần hàn này rất lớn, nguyên do liên tiếp thất bại là bởi vì không thuộc địa hình. Có bản đồ này, tương lại nhất định sẽ làm ít công nhiều.
Hoa Linh kích động nói: - Có được bản đồ này, sau khi chiếm được U Châu đường thông đến Liêu Đông sẽ mở, thuộc hạ nguyện dẫn vài vạn lang hổ, đem Liêu Đông hiến cho Vương gia!
La Húc đứng lên nói: - Hoa Tướng quân, làm sao tới phiên ngươi? Vương gia! Chỉ cần U Châu bị phá, thuộc hạ nguyện mang nhân mã của mình, trong một năm nhất định sẽ dẹp yên Liêu Đông!
Mậu Nguyên và Lạc Phó cũng tranh công, Lưu Lăng cười nói: - Chỉ mới chuẩn bị thôi. Giờ đây kẻ thù lớn nhất vẫn là người Khiết Đan, Khiết Đan quốc lực hùng hậu, không phải một hai lần đại chiến là có thể giải quyết được. Gần đây bận việc Lưu Cầu, buông thả một chút với phương bắc. Triệu các ngươi trở về là để bố trí một chút chính sách đối phó sau này với Khiết Đan. Hiện tại lương thực mùa thu mới vào kho, trước khi lương thực mùa hạ năm sau vào kho, trong quãng thời gian này, cũng không thể để người Khiết Đan quá an nhàn.
Hoa Linh nói:
- Vương gia, Lê Dương, Lạc Dương và những kho khác lương thực tồn kho đầy đủ, cho dù không đợi tới mùa hạ năm sau nhập lương, đại quân dẫn binh Bắc phạt về vấn đề lương thực cũng không có gì đáng lo ngại. Thuộc hạ cảm thấy, cần phải sớm ngày Bắc Phạt, chỉ sợ lâu ngày, tân binh người Khiết Đan được luyện tập, sẽ không là vấn đề nhỏ nữa.
Lưu Lăng gật đầu nói: - Năm trước sau khi người Đảng Hạng tiến công Thượng Kinh Liêu Quốc rồi trở về, việc làm ở nửa đường, hay các ngươi cũng làm theo. Tuy nhiên có trái với nhân hòa, nhưng lại là cách giải quyết tận gốc.
Năm trước người Đảng Hạng ở Thượng Kinh làm chuyện gì, bốn tiết độ sứ đều biết rõ trong lòng. Mấy ngọn lửa đốt cháy trại chăn nuôi hơn nghìn dặm, hơn mười vạn bộ tộc người Khiết Đan gần như chết đói.
Lưu Lăng cười cười, vẻ mặt ôn hòa: - Hiện giờ là mùa sinh sản của gia súc, nếu cách vài ngày qua sông phóng vài ngọn lửa...
Trong lòng mấy người này run lên một cái, trong lòng đều nghĩ tới một chuyện. Nếu phóng mấy ngọn lửa, chỉ e là tới năm sau, những người trai tráng Khiết Đan đã bị bắt đi tòng quân, còn lại là những mẹ góa con côi cũng không biết sẽ chết đói bao nhiêu người. Đến năm sau lúc đầu xuân thời nạn đói, trên đất, có phải sẽ nằm đầy những thi thể gầy trơ xương.

Bình Luận

0 Thảo luận