Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đế Trụ

Chương 569: -.1: Yên giấc

Ngày cập nhật : 2025-09-06 15:00:55
Nếu tuyên bố ra ngoài Ly Yêu Na Nhan lĩnh mệnh xông sát vào quốc nội Tây Hạ, thì đương nhiên cần phái một người khác làm tiên phong dò đường cho đại quân. Hiện giờ đại quân Da Luật Đức Quang đang đóng ở phía nam Hãn Châu, cách thành Thái Nguyên chỉ tầm hai trăm dặm lộ trình. Rốt cuộc có cần thiết phái ra một đội ngũ làm tiên phong, hay là đại quân trực chỉ xuất phát khiến Da Luật Đức Quang hết sức đau đầu.
Vấn kế Hàn Tri Thiện, ý kiến của y là vốn không có tiên phong, Ly Yêu Na Nhan nhận nhiệm vụ tấn công Tây Hạ chứ không phải dò đường thay đại quân, vậy nên, không cần lại chia quân ra. Cách nói kiểu bịt tai trộm chuông lừa mình dối người như vậy, nhưng Hàn Tri Thiện lại giải thích một cách dõng dạc hợp tình đúng lý.
Da Luật Đức Quang cũng y theo như vậy, mệnh lệnh đại quân hai mươi vạn tức khắc xuất phát, phân thành tám lộ đồng tiến, đoàn quân trùng trùng điệp điệp, vô cùng uy phong. May là về phía nam Hãn Châu là vùng đồn điền đất đai bằng phẳng, tám lộ đại quân cũng nhờ đó có thể xếp mở trận thế đi lên phía trước. Chẳng qua trận hình song song cùng tiến này không biết đã phá nát bao nhiêu mẫu ruộng tốt, khiến cho sang năm không thu hoạch được chút quả, hạt nào. Thương thay cho lúa mạch non còn chưa kịp cắm rễ sâu xuống đất đã bị chân người và móng ngựa giẫm đạp lên lôi kéo ra từ lòng đất. Chiến tranh, không chỉ đoạt đi tính mạng con người.
Đội ngũ trùng trùng điệp điệp mà đi suốt ba ngày mới được một trăm dặm, nhưng đại quân không thể không dừng lại. Thám báo các doanh phái đi không dưới mấy trăm người, ba ngày qua lại không một ai trở về báo cáo tin tức. Mấy trăm người như đá chìm dưới đáy biển, mất tung mất tích. Da Luật Đức Quang không phải lần đầu dẫn quân xuất chinh, linh cảm thấy có điều kỳ quái, chỉ đành hạ lệnh đại quân hạ trại tại chỗ.
Da Luật Đức Quang triệu tập tướng lĩnh thảo luận cả ngày trời cũng không thu được kết luận gì, quan sát trên bản đồ không nhìn ra nơi nào có địa thế hiểm yếu để mà mai phục. Trừ phi quân Hán ngoan cố đào ra trên bình nguyên một con lạch trời ngăn cản đại quân, bằng không thật không thấy được có chỗ nào để quân Hán dựa vào.
Dù là vậy, Da Luật Đức Quang cũng không dám tùy ý tiến quân. Quân Hán giết sạch sẽ thám báo, như vậy trong thành Thái Nguyên rốt cuộc còn bao nhiêu nhân mã, có viện quân hay không, nếu việc này còn chưa làm sáng tỏ Da Luật Đức Quang thật sự không yên tâm. Nhưng tất cả đội thám báo phái đi, một người cũng chưa về tới, hắn chỉ đành thiết lập một đội ngũ đi dò đường, nghĩ đến đây, Da Luật Đức Quang bỗng nhiên nhớ tới Ly Yêu Na Nhan vốn nên lĩnh nhiệm vụ tiên phong mở đường cho đại quân. Nếu gã không phản bội, có lẽ lúc này đại quân hai mươi mấy vạn đã có thể bao vây Thái Nguyên chật như nêm cối rồi.
Hãn Châu bị vây khốn hơn mười ngày vẫn không bị đánh hạ, Da Luật Đức Quang đã nóng đến phát hỏa rồi. Thái Nguyên đang ở ngay trước mắt, vậy mà không thể một hơi lao giết qua được, quả thực nghẹn uất muốn chết.
Cuối cùng, Da Luật Đức Quang phái đại tướng Tiêu Sở làm tiên phong, suất lĩnh một vạn kỵ binh dò đường.
Da Luật Đức Quang rất muốn biết, quân Hán giết chết hết tất cả thám báo là vì giấu giếm âm mưu gì.
Thật ra rất đơn giản, Lưu Lăng chẳng qua không muốn Da Luật Đức Quang biết chuyện hắn đang ở Thái Nguyên, hơn nữa còn mang đến mười vạn viện quân. Nếu không tranh thủ lúc kẻ địch mờ mịt như kẻ điếc người mù mà hung hăng đánh hắn thì bản thân mình giả bộ tàn phế rất có lỗi với người ta. Nhưng, muốn đánh cũng không đơn giản vậy. Có thể điều động mười vạn bộ tốt, bình nguyên dã chiến đánh lén hai mươi vạn kỵ binh Khiết Đan, chính trận này đã là một trò cười rồi, một trò cười tàn nhẫn.
Trong thành Thái Nguyên thoáng cái tràn vào hơn mười vạn bách tính, lại thêm Lưu Lăng mang đến mười vạn đại quân, đường phố vốn rộng rãi thoáng đãng nay trở nên chật chội kín mít. Trước đó Hoa Linh đã phái người xây dựng số lượng lớn túp lều đơn sơ trên những nơi đất trống, trú địa của Tu La doanh đã dời tới Lạc Dương, do đó để trống một khoảnh đất trống lớn tương đối đủ để an trí năm vạn người. Bởi đã có chuẩn bị đầy đủ, tuy rằng trong thành bỗng dưng nhiều ra quá nhiều người thế nhưng trật tự vẫn rất có lề lối.
Thái Nguyên phủ cử ra rất nhiều nhân viên đi trấn an dân chúng, mỗi ngày phát ba bữa cơm cho dân chúng, các nhà các hộ thống nhất tài sản đăng ký, đánh dấu rõ ràng lên thân dê bò ngựa các loại súc vật sau đó tập trung chăn nuôi. Mỗi ngày đều có lang trung đến các cứ điểm dân cư kiểm tra xem có người bị bệnh không, nghiêm cẩn đề phòng xuất hiện các loại tật bệnh lây nhiễm lan tràn.
Mỗi ngày Bát môn tuần sát đi đều đi tuần tra trên đường, một vì duy trì trị an, hai vì giám sát ngăn ngừa quan viên phân phát lương thực có hành vi tham ô. Trước khi khai chiến, lượng lớn lương thảo đồ quân nhu đã từ Lạc Dương, Lê Dương, Tấn Châu và các nơi khác vận chuyển đến thành Thái Nguyên, lương thực đủ cho triệu người ăn trong vòng bốn tháng. Còn người Khiết Đan tác chiến không có nguồn bổ cấp, kéo dài thời gian càng lâu người Khiết Đan sẽ càng rơi vào thế bất lợi. Sợ rằng chưa tới bốn tháng, cướp không được lương thảo tiếp tế đại quân Khiết Đan không cần đánh trận, cũng tự mình tổn hại rồi.
Khi đó lương thực trong thành Thái Nguyên sẽ giống như nguyên con dê nướng đặt ngay trước mặt người Khiết Đan, ngửi được hương thơm ngào ngạt nhưng hết lần này tới lần khác lại không được ăn. Nếu đến hậu kỳ chiến tranh mà lương thảo của người Khiết Đan trở nên thiếu thốn, thành Thái Nguyên liền biến thành một nơi mà người Khiết Đan nhất định phải phá được. Đây chính là một trong các sách lược của Lưu Lăng, bất kể binh mã Khiết Đan xuôi nam nhiều hay ít, đương độ rét đậm, dù cho đại quân Khiết Đan mang theo mấy trăm vạn gia súc xuôi nam thì vẫn sẽ không đủ ăn.
Dựa theo tin tức tình báo của mật điệp Giám sát viện cung cấp, lương thảo người Khiết Đan mang theo nhiều nhất duy trì được một tháng. Đương độ rét đậm, nếu không có nguồn bổ cấp, người còn có thể ăn thịt người, nhưng chiến mã thì ăn cái gì đây? Người Khiết Đan lấy kỵ binh làm chủ, hơn nữa gần như mỗi một kỵ binh đều không chỉ có một vật cưỡi. Triệu đại quân xuôi nam, cỏ khô chuẩn bị được bao nhiêu?
Thường nói quân đội người Hán nếu tiến công thảo nguyên sẽ như rơi vào vũng đất lún không thể thoát thân. Lần này Lưu Lăng muốn người Khiết Đan nếm trải tư vị như vậy, một khi cướp đoạt không được, nhiệt huyết hiếu chiến của người Khiết Đan còn lại ít nhiều?
Người Khiết Đan bất kể là quý tộc hay là binh lính bình thường, nguyên nhân khiến bọn họ phấn khích xuôi nam chính vì muốn cướp đoạt về vô số lợi ích. Nhưng chuyến này, hiển nhiên bọn chúng phải thất vọng rồi. Đầu tiên, vì để đối phó trước khả năng quân Hán lựa chọn đầu xuân thời kỳ giáp hạt phát động công kích Đại Liêu, Da Luật Hùng Cơ tự cho thông minh tiên phát chế nhân. Ngày đông giá rét, thời tiết phương bắc cực kỳ khắc nghiệt, tuy rằng con người có thể chống đỡ qua một hai trận đại tuyết, nhưng gia súc thì có chịu đựng nổi hay không?

Bình Luận

0 Thảo luận