"Quỷ cạo đầu?" Nghe câu trả lời của Diệp Chu Tinh, tôi cũng giật thót tim. Mặc dù tôi biết câu chuyện về quỷ cạo đầu, nhưng cũng chỉ mới nghe nói, chứ chưa từng gặp bao giờ.
Chuyện kể rằng, có người buổi sáng ngủ dậy thì rụng một mảng tóc lớn hoặc đầu bị hói, đó là do đã bị quỷ cạo đầu. Nhưng đây chỉ là truyện kể dân gian, không khác bị bóng đè hay ma gõ cửa là mấy, nguyên nhân đều do dây vào tiểu quỷ.
Nhưng câu chuyện về quỷ cạo đầu trong Đạo môn lại không giống vậy, mà đó là một nghề quái dị mà thần bí, cũng xem như một loại tạp môn, còn được gọi là thợ quỷ cạo đầu.
Tôi từng nghe sư phụ Tiêu Dao Tử kể, quỷ thợ cạo không phải người cũng chẳng phải quỷ, hình như thuộc vào loại yêu quái trên núi sâu. Theo những ghi chép của Đạo môn thì ngày xưa chưa có tiệm cắt tóc, các bác thợ cạo vác theo đồ nghề đến các vùng quê cắt tóc cho mọi người.
Người thợ cắt tóc gặp phải chúng dưới lốt con la lùn nơi thâm sơn cùng cốc vùng Tương Kiềm. Loài la lùn này có vóc dáng như khỉ, khôn lanh, giảo hoạt lại thù dai. Nhân lúc người thợ cắt tóc ngủ say thì lấy đồ nghề của họ, cắt tóc của họ.
Loài la lùn này có thể bắt chước con người, lúc cắt tóc thì cắt luôn cả da đầu của thợ cắt tóc. La lùn nghịch ngợm, đội tấm da lên đầu mình, trông không khác đầu của con người là mấy.
Những người cao tuổi sống ở nơi thâm sơn cùng cốc sẽ biết, nếu nhìn thấy người đội mũ cỏ trên đầu xuất hiện trong núi sâu thì đó chính là la lùn, thực chất cũng chính là quỷ thợ cạo. Thứ chúng đội không phải mũ cỏ, mà đó là da đầu người, trên mảnh da vẫn còn tóc, nhìn rất giống mũ cỏ.
Loài la lùn có sở thích sau khi cạo tóc xong thì bắt đầu lột sống da người rồi đắp lên cơ thể của mình. Người chết trong lúc đang ngủ mơ, sau khi chết oán khí sẽ bám theo. Oán khí đó biến đổi lũ la lùn, khiến chúng nhiễm tà tính của quỷ. Hễ gặp da người đẹp đẽ sẽ giúp họ cắt tóc còn lột luôn da của họ.
Lâu dần, oán khí trên người chúng ngày một nặng nề, biến thành quỷ thợ cạo trong truyền thuyết! Nói một cách đơn giản là, oan hồn nhập vào thân xác loài yêu quái la lùn.
Nay nghe Diệp Chu Tinh nói vậy, tôi cũng nhớ lại truyền thuyết kia. Nhưng điều tôi không hiểu là quỷ thợ cạo luôn sống ở nơi thâm sơn cùng cốc, tại sao lại xuất hiện giữa chốn phồn hoa đô thị này.
Hơn nữa, những đầu lĩnh bị quỷ thợ cạo lột da toàn là những người kiếm sống dựa vào cõi âm. Theo lý thì phải có sự phòng bị mới đúng. Nhưng quái lạ ở chỗ tất cả họ đều bị cắt tóc lột da.
Điểm quái gở nhất là những người bị cắt tóc lột da này đều thuộc Diệp gia. Không cần suy nghĩ cũng biết, đám quỷ thợ cạo này nhắm vào Diệp gia.
Đúng lúc tôi đang trầm tư thì người thợ thổ lên tiếng: "Diệp tiểu thư nói vậy thì tôi nhớ ra rồi. Một ngày trước khi đầu lĩnh của chúng tôi bị lột da, có lão thầy bói dắt theo một con khỉ hình dáng kì dị đến tìm đầu lĩnh của chúng tôi. Sáng hôm sau thức dậy, đầu lĩnh đã bị lột mất da. Lẽ nào, là lão thầy bói và con khỉ kì cục kia?"
"Đúng rồi, không sai!" Người thợ thổ vừa nói tới đây, người của Phong Thủy Trai cũng kể, "Khi đó cũng là một lão thầy bói dắt theo con khỉ đến Phong Thủy Trai, nói muốn so tài bói toán với sư phụ chúng tôi. Rồi cũng đến sáng hôm sau, sư phụ chúng tôi bị lột da."
"Nhưng cũng không đúng, lão thầy bói kia không hề ở lại qua đêm. Trời tối là họ đi rồi! Đầu lĩnh của chúng tôi đạo hạnh không thấp, nếu thực sự có người lột da, cạo đầu ông ấy thì phải có động tĩnh chứ. Nhưng không có một tiếng động nào, đầu lĩnh của chúng tôi đã chết rồi!" Người của tiệm quan tài lẩm bẩm đầy nghi hoặc.
Người này vừa nêu ra nghi vấn, chúng tôi lại rơi vào bế tắc, ai nấy đều trầm tư phân tích vấn đề này. Còn tôi từ trước đó đã dậy sóng trong lòng, lão thầy bói kia liệu có phải lão thầy bói đã đưa tôi thuốc giả, đầu độc sư phụ tôi hay không?
Lão là người của Chu Bát Tự, khi đó cùng Đại Bưu đến trại Cổ Miêu cướp âm cổ. Đại Bưu bị chúng tôi phá thiết bố sam, chết ngay tại chỗ.
Vương Lỗi cố ý để lão thầy bói chạy thoát, còn bảo muốn tìm được Chu Bát Tự thì buộc phải thả cho lão về báo tin.
Nếu người dắt theo Quỷ thợ cạo đúng là lão thầy bói thì e rằng Vương Lỗi đã đoán trúng rồi. Tôi nghĩ vậy, trong lòng càng giật mình hoảng hốt.
Hình như... chuyện gì Vương Lỗi cũng biết!
Đúng lúc mọi người đều đang hoang mang, Tử Long chợt lên tiếng, "Đầu lĩnh của các vị không bị lão thầy bói kia lột da cạo đầu đâu. Nếu như tôi đoán không nhầm thì đầu lĩnh của các vị đã tự lột sống lớp da của mình!"
Tử Long vừa nói xong, ai nấy đều hít một hơi lạnh. Ngay đến cả tôi cũng hoảng hồn với phán đoán của anh ấy.
"Làm thế nào cậu biết họ tự lột sống da của mình?" Người đầu tiên bình tĩnh lại chính là Diệp Chu Tinh, cô ta lạnh lùng nhìn Triệu Tử Long, hỏi.
Tử Long xưa nay căm ghét cái ác, lại càng không vừa mắt đám người luôn tỏ ra kẻ cả. Anh ấy thẳng thừng làm ngơ trước câu hỏi của Diệp Chu Tinh, nói với những người đến xin giúp đỡ: "Quỷ thợ cạo thường không xuất hiện trong thành phố lớn, giờ chúng đã xuất hiện chứng tỏ có kẻ đã khống chế chúng. Chúng nhắm vào nhà họ Diệp, hơn nữa đầu lĩnh của các anh đều là đàn ông. Tôi lo chúng không đơn giản là muốn giết người, chúng để Quỷ thợ cạo lột da họ, sợ rằng còn có mục đích khác. Đúng rồi, Diệp Đường..."
Tử Long nói đến đây, bất thình lình nhìn về phía Diệp Đường, Diệp Đường đáp lại một tiếng thì Tử Long mới tiếp tục hỏi: "Diệp Đường, môn phái quy thuận Diệp gia các cô, ngoài những môn phái hiện diện ở đây, thì còn môn phái nào khác nữa không? Bọn họ bây giờ chưa xuất hiện, có nghĩa là hiện tại bọn họ vẫn chưa xảy ra chuyện. Muốn bắt được lão thầy bói và cả Quỷ thợ cạo kia nữa, chúng ta phải đi trước một bước."
Tử Long vừa nói ra suy nghĩ của mình, Diệp Đường cũng ngân ngẩn, sau đó bắt đầu quan sát những người ở đây. Sau khi nhẩm tính một lúc thì có vẻ như cô ấy đã nghĩ ra điều gì đó, chắp tay về nói với những người đến cầu cứu: "Các vị, các vị cùng Diệp gia trước giờ vẫn luôn là quan hệ hợp tác. Các vị gặp khó khăn, Diệp gia chúng tôi đương nhiên sẽ không bỏ mặc. Nhưng mong các vị cho chúng tôi ít thời gian, đợi chúng tôi tìm được hung thủ rồi, nhất định sẽ trả lại công bằng cho các vị. Mọi người sau khi trở về, hãy tạm ngừng hoạt động kinh doanh lại, nhất định phải cẩn thận, tiện thể hỏi thăm tình hình Đạo môn gần đây. Nếu như có bất kỳ bất thường nào, xin hãy lập tức báo cho chúng tôi biết!"
Câu này của Diệp Đường cũng chính là lệnh đuổi khéo khách về, nhưng tôi nhìn biểu cảm của cô ấy thì có vẻ cô ấy đã nghĩ ra điều gì đó quan trọng. Những người này không trả lời Diệp Đường ngay mà bắt đầu thì thầm to nhỏ riêng với nhau, sau khi thống nhất được ý kiến, vị thợ thổ lúc nãy đứng dậy nói: "Được, tôi tin tưởng Diệp gia các người. Nhưng tốt nhất là Diệp gia hãy cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý. Người của Linh tộc đã bắt đầu có động tĩnh lại. Đừng để chúng tôi mất niềm tin với Diệp gia! Trở về thôi!"
Nói xong, ông ta dẫn theo đám người đi cùng rời khỏi, bác Diệp vội theo đi ra để tiễn bọn họ. Tận khi bác Diệp quay lại, tôi mới mở miệng hỏi: "Diệp Đường, có phải cô có điều gì khó nói không?"
"Ừ!" Diệp Đường gật đầu nhẹ nhàng, nói: "Đây chỉ là những gia tộc nhỏ mà thôi. Nguồn lực thực sự của Diệp gia không phải là bọn họ, mà là..."
"Đủ rồi đấy, Diệp Đường, đây là bí mật của Diệp gia nhà chúng ta. Lẽ nào cháu định nói cho hai người ngoài này nghe sao?" Diệp Đường còn chưa dứt hết câu, Diệp Trường Phong đã lạnh lùng ngắt lời cô ấy, nhìn tôi và Tử Long bằng ánh mắt đầy khinh thường: "Quỷ thợ cạo đầu này có là gì, cùng lắm thì để ta đích thân ra tay."
"Ha ha" Nghe lời Diệp Trường Phong nói, Tử Long cười khẩy, nói: "Nói thật, tôi không hề hứng thú với Diệp gia các người chút nào. Đám gia tộc các người ngoài việc kiếm tiền, lợi dụng lẫn nhau ra, các người để tay lên ngực tự vấn xem, các người có được coi là người tu đạo chân chính không?"
Tử Long rõ ràng rất tức giận, không chỉ có anh ấy, mà đến cả tôi cũng không chịu nổi Diệp Trường Phong. Nếu như không phải đặt mình vào địa vị của Diệp Đường, tôi đã phản kích lại từ lâu rồi. Cái con người này, đến cả con trai chết rồi cũng không tỏ ra đau lòng tý nào, còn có thể kì vọng lão ta là người tốt được sao?
Những lời này của Tử Long khiến cho Diệp Trường Phong tức đến đỏ cả mặt, suýt lên cơn thịnh nộ. Diệp Chu Tinh lập tức đứng ra khuyên nhủ: "Cha à, dù sao thì bọn họ cũng là người của Diệp Đường, hơn nữa hiện tại Diệp gia do Diệp Đường làm chủ, chúng ta nghe theo Diệp Đường đi."
"Hừ!" Diệp Trường Phong hừ lạnh một cái, trả lời: "Được thôi, do Diệp Đường quyết định, vậy thì tùy các người vậy!"
Diệp Đường nghiến răng chịu đựng, vẫn luôn kìm nén cơn giận vào bên trong, nhưng vẫn không để lộ ra ngoài chút nào. Cô ấy lựa chọn tin tưởng chúng tôi, nhìn chúng tôi mỉm cười, thẳng thắn nói với chúng tôi: "Sơ Cửu, Tử Long, thật sự không giấu gì các anh, thực lực thực sự của Diệp gia... chính là làm ăn với người chết!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận