Chúng tôi còn chưa kịp nhìn rõ bóng đen đó, đã trông thấy hắn đứng chắn trước người Vương Lỗi! Cũng đúng lúc này, mọi người mới thấy rõ dáng vẻ của đối phương!
Hắn mặc một chiếc áo bào màu đen, chiếc áo bào đó khác với loại áo mà các thầy mo thường mặc, phần cổ áo còn có mũ liền màu đen. tên đó trùm mũ liền, gương mặt còn che chắn bằng lưới đen, hoàn toàn không nhìn rõ được dung mạo thế nào!
Giọng nói của hắn khàn khàn, nhưng lại có chút âm vang, là loại âm thanh tôi chưa từng nghe bao giờ! Hắn vừa xuất hiện, Câu Hồn, Đoạt Phách vội vàng quỳ rạp xuống đất, cung kính hô to: "Cung nghênh chủ nhân!"
Ngay lúc này, lòng tôi trùng xuống. Chủ nhân của bọn chúng tới rồi, cũng chính là một trong ba phân thân của Ma vương! Chỉ con rối của hắn, bọn Câu Hồn, Đoạt Phách đã lợi hại như vậy, không biết rốt cuộc năng lực của hắn mạnh đến nhường nào!
Tên mặc áo bào khẽ vung tay lên, ra hiệu cho bọn chúng đứng dậy, sau đó cười nói: "Nhiệm vụ lần này các ngươi hoàn thành rất tốt, không những tìm được bánh xe vận mệnh, còn tập hợp được ba người bọn chúng đến đây. Chờ đến khi ta thống nhất tam giới, sẽ cho các ngươi dưới một người, trên vạn người!"
"Tạ ơn chủ nhân!"
Tên mặc áo bào đen hoàn toàn không đoái hoài gì đến chúng tôi, sau khi nói xong, hắn quay lại nhìn về phía Thạch Minh Thánh Hàm. Hắn không quay người lại nhìn, mà đầu hắn trực tiếp xoay một trăm tám mươi độ, phần gáy thẳng với ngực, còn khuôn mặt thì ra đằng sau lưng!
Cảnh này tôi cũng chẳng lạ gì, trước đây khi gặp mấy tên oán quỷ, bọn chúng cũng có thể dùng cách này để dọa người. Nhưng tên mặc áo bào đen đứng trước mặt tôi bây giờ không hề có ý định dọa người, mà hoàn toàn là phản xạ bản năng. Hắn khiến tôi cảm nhận được, mặc dù lúc này phần ót của hắn quay về phía chúng tôi, nhưng dường như trên ót hắn cũng có một đôi mắt đang trừng trừng theo dõi!
Cảm giác lạ lùng này khiến lòng tôi ớn lạnh!
Đúng lúc này hắn lên tiếng: "Thạch Minh Thánh Hàm, điều ta hứa với cô, ta đã làm xong tất thảy! Bây giờ đến lúc cô thực hiện lời hứa của mình rồi đấy, hoặc là cắt đứt long mạch Hoa Hạ, hoặc là ta sẽ khiến cô vĩnh viễn chôn vùi dưới địa cung long mạch này? Một trong hai kết cục, cô hãy tự mình lựa chọn đi!"
"Hừ!" Thạch Minh Thánh Hàm hừ lạnh, cười nhạt đáp: "Ngài đang uy hiếp tôi đấy sao? Tôi nói cho ngài biết, đời này điều tôi ghét nhất là bị người khác uy hiếp! Nếu chọc giận tôi, tôi sẽ rời khỏi địa cung long mạch này ngay tức thì. Không tin cứ thử xem!"
"Tuyệt vời!" Thạch Minh Thánh Hàm vừa nói xong, Vương Lỗi lập tức vỗ tay cười nói: "Không hổ là cô gái mà Lỗi gia yêu thích, ta chính là si mê cái tính cách nóng nảy bá đạo này của cô! Ta có khuynh hướng thích bạo lực, cô càng như vậy, ta lại càng thích!"
"Câm mồm!" Thạch Minh Thánh Hàm trừng mắt nhìn anh ta, cũng không nói thêm gì nữa. Vương Lỗi bị quát không dám í ới gì, chỉ gãi ót cười lúng túng, nhưng không mảy may xấu hổ tí nào!
Nhưng tên mặc áo bào lại nhìn Vương Lỗi, cười khẩy nói: "Ta phải điều tra rất lâu mới biết được ngươi là người bảo vệ bánh xe vận mệnh! Cố ý dụ ngươi đến núi Côn Lôn giúp Lý Sơ Cửu, cũng là để ngươi mở bánh xe vận mệnh ra, nói cho ta biết, rốt cuộc người được bánh xe vận mệnh lựa chọn là ai? Nhưng bây giờ xem ra không cần ngươi nói nữa rồi. Có lẽ người được bánh xe vận mệnh lựa chọn, chính là Lý Sơ Cửu và Triệu Tử Long, đúng không? Nhưng cái tính cách đáng khinh này của ngươi đúng là làm mất mặt gia tộc thượng cổ!"
"Ta nhổ vào!" Vương Lỗi nhổ nước bọt, đáp trả: "Lỗi gia ta cứ thích đáng khinh như thế đấy, cũng có ăn mất miếng cơm nào của nhà mày đâu! Mày không hiểu thế nào là tình yêu, để Lỗi gia dạy mày! Nhún nhường với người con gái mình yêu là một loại thú yêu đương! Mày làm sao hiểu được!"
Vương Lỗi khiến cho tên mặc áo bào cứng họng, thấy hắn không nói gì, anh ta lập tức quay sang phía tôi và Tử Long: "Anh Cửu, anh Long, hai người đồng ý với quan điểm của tôi không?"
Tôi và Tử Long bất đắc dĩ mỉm cười, cùng gật đầu đáp: "Đồng ý, tất nhiên là đồng ý!"
"Ha ha!" Ai ngờ, tên mặc áo bào lại nhếch mép cười khinh bỉ: "Lý do tại sao đám người phàm các ngươi được ví như con ong cái kiến, chính là vì trong lòng các ngươi vướng bận tình yêu! Kẻ vô tình tàn nhẫn mới có thể trường tồn!"
Vương Lỗi nghe tên mặc áo bào nói xong, lập tức phản kích: "Quan điểm chó má! Mới nghe đã biết mày là kẻ tâm lý biến thái méo mó! Loại người như mày sớm muộn gì cũng trở thành sâu mọt của đất nước, đến lúc đó Lỗi gia nhất dịnh sẽ gọi cảnh sát đến bắt mày!"
Tên mặc áo bào cười khinh khỉnh, không quan tâm đến Vương Lỗi nữa, hắn tiếp tục uy hiếp Thạch Minh Thánh Hàm: "Thạch Minh Thánh Hàm, vừa rồi ta quên mất một điều. Nếu cô phản bội, ta không chỉ giết cô, mà còn diệt luôn cả Âm Dương đạo. Người nhà của cô và những người có liên quan đến cô, ta sẽ lấy hết trái tim của bọn chúng, khiến từng người một biến thành ác ma ăn tim người!"
"Ngươi dám?" Thạch Minh Thánh Hàm lập tức chỉ thẳng vào tên áo bào giận dữ nói: "Nếu ngươi dám làm thế, dù có chết ta cũng sẽ không tha cho ngươi!"
"Ha ha!" Tên mặc áo bào cười lạnh: "Dám hay không là do cô lựa chọn thế nào đấy? Ta hy vọng trước khi ta giải quyết xong đám kiến cỏ này, cô có thể chém đứt hết chín cái đầu rồng đó!"
Tên mặc áo bào vừa dứt lời, Vương Lỗi ho khan một tiếng, sau khi thu hút sự chú ý của hắn rồi, anh ta mới lên tiếng: "Mày sẽ phải hối hận vì dám uy hiếp người con gái của Lỗi gia!"
"Chỉ dựa vào mày?" Tên mặc áo bào cũng bị chọc giận, lạnh giọng nói: "Chúng mày không cần từng đứa lên một, tất cả lên hết một lượt đi!"
"Chán sống rồi? Vậy để Lỗi gia thành toàn cho mày!" Vương Lỗi nói xong lập tức xông vào tên mặc áo bào! Anh ta nhảy vọt một cái, biến mất ngay giữa không trung. Đến khi xuất hiện lại đã đứng ngay trước mặt tên áo bào đen!
Hai người không nói lời nào, đồng loạt ra tay tấn công! Đòn tấn công của bọn họ quá nhanh, chỉ có thể nhìn thấy bóng mờ di chuyển rồi biến mất trong không trung. Bọn họ tấn công có vẻ rất bình tĩnh, nhưng chúng tôi đều cảm nhận được, không gian xung quanh khu vực bọn họ giao đấu đã xuất hiện chấn động mạnh mẽ.
Lúc này, Tử Long vỗ tôi một cái, nhỏ giọng nói thầm: "Sơ Cửu, tên mặc áo bào đen kia và sức mạnh tà ác trong cơ thể anh không giống nhau! Anh rất mẫn cảm với loại sức mạnh tà ác này, khí tức mà tên mặc áo bào kia tỏa ra mang theo hận thù ngút trời! Còn sức mạnh tà ác trong cơ thể anh lại là phẫn nộ vô biên! Mỗi khi anh bị chọc giận, sức mạnh đó sẽ chiếm lấy tâm trí! Lẽ nào, tam giới không chỉ có một Minh Vương?"
Tử Long không hề biết chuyện Ma vương có ba phân thân, nhưng nghe anh ấy nói như vậy, trong lòng tôi lại hiểu ra một chuyện. Trình Tùng từng nói với tôi, Ma vương có ba phân thân, lần lượt đại diện cho hận thù, phẫn nộ, và kinh khủng nhất là giết chóc!
Những cảm xúc đó đều là suy nghĩ đáng sợ nhất trong sâu thẳm cõi lòng con người, ma do tâm sinh, cũng vì thế mới sinh ra ba phân thân của Ma vương! Theo như Tử Long nói, bây giờ tôi đã có thể chắc chắn thân phận của tên mặc áo bào đen kia, có lẽ hắn chính là đại diện cho phân thân thù hận của Ma vương! Còn Minh Vương nơi địa ngục Cửu U là đại điện cho phân thân phẫn nộ của Ma vương!
Hiện giờ tôi đã chắc chắn được thân phận hai phân thân của Ma vương, chỉ có phân thân đại diện cho giết chóc là chưa tìm được chút manh mối nào! Phân thân giết chóc của Ma vương, lại là phân thân lợi hại và đáng sợ nhất trong số ba phân thân này.
Có khi nào... phân thân đó còn chưa sinh ra không?
Thấy Vương Lỗi và tên mặc áo bào còn đang đánh nhau chưa dứt ra được, tôi mới kể cho Tử Long nghe chuyện về ba phân thân. Sau khi nghe xong, anh ấy cũng kinh ngạc không nói gì, dường như bắt đầu suy nghĩ lại định nghĩa về Ma vương!
Tôi cũng hy vọng anh ấy có thể suy nghĩ tỏ tường, chủ động từ bỏ ý định muốn lật đổ Minh Vương, nhằm giúp chúng tôi nghịch thiên cải mệnh!
"Anh Cửu!" Trong lúc tôi còn đang trầm tư suy nghĩ, Vương Kỳ Bằng đột nhiên gọi lớn. Tôi quay lại trông thấy cậu ta đang nhìn về phía Câu Hồn, Đoạt Phách.
Tôi lập tức hiểu ý cậu ta, nhanh chóng hạ lệnh: "Hiện giờ Vương Lỗi còn đang vướng bận với tên áo bào đen, chúng ta liên thủ giải quyết hai con rối của hắn trước đã!"
Nghe thấy mệnh lệnh của tôi, Lâm Tiêu dẫn đầu xông lên trước! Với đạo hạnh của tôi và Tử Long, lại cộng thêm người của Lâm Tiêu, muốn đối phó với Câu Hồn, Đoạt Phách cũng không phải chuyện khó!
Nhưng tôi lại quên không nhắc bọn họ một điều, sau khi mấy người họ tấn công một lượt, không những không thể làm chúng bị thương, mà ngược lại còn tự làm rối loạn trận thế! Đạo pháp và chú thuật thông thường vốn dĩ không có tác dụng gì với bọn chúng, chỉ có duy nhất chú Giết quỷ hàng ma mà tôi biết mới có thể làm tổn thương bọn chúng!
Sau khi ý thức được điều này, tôi vội vàng hô to về phía mọi người: "Lâm đại ca, đạo thuật của mọi người vô dụng với bọn chúng, bản thể của bọn chúng không phải là xác thịt, mà là khói đen tà ác ngưng tụ thành! Muốn đối phó với bọn chúng, chỉ có duy nhất một cách, đó là sử dụng chú Giết quỷ hàng ma!"
Mấy người bọn họ đều không biết chú Giết quỷ hàng ma, cả Tử Long cũng không biết! Dù sao chú thuật này cũng đã bị thất truyền từ lâu, tôi cũng là được truyền lại từ trong hồn thức của tổ sư gia mà thôi!
Sau khi nghe tôi có cách, mấy người bọn họ cũng vừa đánh vừa lui, nhưng không để cho Câu Hồn, Đoạt Phách xông ra khỏi vòng vây. Trước đó Câu Hồn bị Vương Lỗi đánh cho bị thương nặng, sức chiến đấu yếu đi nhiều, chỉ có một mình Đoạt Phách ứng phó với đám Lâm Tiêu!
Tôi tranh thủ lúc này đọc chú Giết quỷ hàng ma ra cho mọi người nghe, mấy người Lâm Tiêu đạo hạnh không kém, muốn học rồi dùng chú này ngay cũng không khó! Tôi vừa niệm chú xong, Lâm Tiêu lập tức dẫn đầu dùng trước.
Chỉ cần bọn họ đều biết dùng chú Giết quỷ hàng ma, cho dù không giết được hai con rối của Ma vương này, thì ít nhất cũng có thể kéo dài thời gian cầm chân chúng!
Nhưng đúng lúc đó, chỗ Vương Lỗi và tên mặc áo bào đen giao đấu đột nhiên vang lên tiếng nổ lớn. Tôi quay lại nhìn, vừa đúng lúc trông thấy Vương Lỗi văng thẳng xuống nước hệt như một viên đạn pháo!
Lực rơi xuống không hề nhỏ, cú va chạm khiến bọt nước văng lên tung tóe! Sau đó trông thấy tên mặc áo bào xuất hiện lại giữa không trung, hắn nhìn theo bọt nước bắn lên trên cười lạnh nói: "Kẻ bảo vệ bánh xe vận mệnh, chẳng qua cũng chỉ đến thế mà thôi!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận