Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 317: Quang minh chính đại

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Bọn họ chọn cách đấu luân phiên, người thắng tiếp tục nhận thách đấu, người thua sẽ vĩnh viễn mất tư cách chọn làm Miêu Vương!
Hiệp thứ hai vừa bắt đầu, người dùng bạch vu thuật đã bị đánh bại, chỉ cầm cự được tầm mười hiệp. Sau khi quan sát một lúc, tôi cũng phát hiện ra một điểm, những người càng giỏi thì luôn xuất hiện ở phía sau cùng.
Tôi vẫn luôn quan sát đại tư tế, hắn tỏ rõ sự bình tĩnh, lẳng lặng nhìn bọn họ đấu nhau, hờ hững như thể không quan tâm! Như thể trong mắt hắn, những người này không xứng là đối thủ của hắn.
Những trận chiến phía sau diễn ra rất nhanh, phần lớn là so đấu vu thuật hắc bạch. Do tỉ thí nên không thể nhìn ra được hắc vu thuật thật sự của họ. Cách tấn công chính của bọn họ là sử dụng độc.
Khoảng hơn nửa tiếng sau, sân phơi ngũ cốc chỉ còn lại ba người. Trong đó một người vẫn chưa hề ra tay là đại tư tế, nhìn bộ dạng của hắn có lẽ sẽ ra tay cuối cùng.
Có một người đàn ông trung niên cũng chưa xông vào khiêu chiến giống đại tư tế. Người đàn ông này có vẻ hơn hắn vài tuổi, cơ thể có rất nhiều vết thương, nhìn rất vững chãi.
Ông ta nhìn đại tư tế, đại tư tế cười nhạt, ra dấu mời, tỏ ý bảo ông ta ra tay trước. Người đàn ông trung niên cũng cười, lập tức đi về phía người Miêu đang chờ được thách đấu.
Sau khi hành lễ, người đàn ông trung niên lập tức ra tay. Còn chưa nhìn rõ chiêu thức thì ông ta đã đấm mạnh vào bụng đối phương. Tôi không ngờ ông ta lại mạnh như vậy, một đấm đã khiến đối phương bay ra ngoài.
Chỉ một chiêu đã đánh bại đối thủ!
Thấy cảnh tượng đó, tôi hơi kinh ngạc. Bởi vì những đối thủ càng ở phía sau thì càng mạnh. Kẻ bị đấm vừa nãy, tôi cũng đã chứng kiến hắn chiến đấu, thực lực không hề yếu.
Hắn rất mạnh, phản ứng cũng nhạy bén, tôi mà muốn đánh bại hắn thì cũng phải tốn không ít công sức, nhưng điều tôi không ngờ là người đàn ông trung niên chỉ dùng một chiêu đã đánh bại hắn!
Cục diện này hoàn toàn khiến người Miêu xung quanh sục sôi. Tất cả mọi người đều hô hào, đây là sự phô diễn sức mạnh!
"Xem ra, người đàn ông trung niên này và đại tư tế là hai người lợi hại nhất trong cửu động thập trại!"
Lão quỷ nheo mắt nói một câu, sau đó mới nhìn Tử Long, hỏi:
"Tử Long, nếu để cậu và người bị đánh bại vừa rồi giao đấu, cậu có thể đánh bại hắn trong bao nhiêu chiêu?"
Tử Long sững ra một lát mới nói:
"Trong vòng mười chiêu!"
Lão quỷ nói đầy hàm ý:
"Vì vậy, chúng ta không thể coi thường cửu động thập trại! May mà trước đó chúng ta không cố chấp xông vào, nếu làm vậy thật thì người chịu thiệt chắc chắn là chúng ta!"
Lão quỷ nói có lý. Giờ chúng tôi đã thấy được sự khủng khiếp của cửu động thập trại. Chưa nói tới cổ độc của họ, chỉ riêng sức chiến đấu đã không hề đơn giản.
Nhưng nghĩ kỹ thì tôi đã lập tức hiểu ra ý tứ trong lời nói của lão quỷ. Ông ta nói vậy là muốn nhắc nhở chúng tôi, cái tên đại tư tế nãy giờ vẫn chưa hề ra tay kia là kẻ còn khủng khiếp hơn nhiều.
Nếu tiếp tục như vậy, nhất định hắn sẽ trở thành Miêu Vương. Chỉ cần hắn trở thành Miêu Vương, người Miêu của cửu động thập trại sẽ nghe theo hiệu lệnh của hắn. Tới lúc đó nếu chúng tôi vẫn muốn ở lại trại Cổ Miêu thì sẽ không còn chút hy vọng nào.
Vì vậy, ý của lão quỷ là muốn chúng tôi nghĩ cách ngăn chặn đại tư tế.
Nghĩ tới đây tôi liền lên tiếng:
"Lão quỷ, ý của ông là muốn chúng tôi ngăn cản đại tư tế trở thành Miêu Vương?"
"Đúng vậy!"
Lão quỷ gật đầu, nói:
"Hiện tại chúng ta không còn đường lui nữa, chỉ có thể trốn ở nơi này. Nếu rời khỏi đây, Thần Tiêu Môn, Diệp gia, và cả Linh tộc chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta. Nhưng nếu đại tư tế trở thành Miêu Vương, riêng mối quan hệ giữa cậu và cô Y Y cũng đủ để hắn không tha cho chúng ta rồi! Vì vậy, tuyệt đối không thể để hắn trở thành Miêu Vương!"
Khi lão quỷ nói, tôi nhìn thấy sát khí trong mắt lão. Rõ ràng, lão quỷ đã có ý định giết đại tư tế.
"Nhưng làm thế nào có thể ngăn được hắn?"
Diệp Chu Tinh nói ra nghi vấn trong lòng:
"Giờ chúng ta đang trà trộn vào đây. Người Miêu đã bị đại tư tế thuyết phục, chắc chắn bọn họ rất nhạy cảm với người ngoài như chúng ta. Nếu để lộ thân phận đi ngăn chặn đại tư tế, e rằng chưa giết được hắn thì đã bị bọn họ giết chết rồi! Thật ra vừa rồi tôi cũng đã quan sát những người Miêu này, không phải tất cả các trại đều muốn tranh giành thiên hạ với Đạo môn, chẳng qua là bị thế cục ép buộc. Nếu chúng ta lộ mặt ra tay với đại tư tế, chắc chắn sẽ khiến họ tức giận, không những không có tác dụng gì mà còn kích động đám người Miêu dễ dao động này hơn!"
Diệp Chu Tinh phân tích toàn bộ nguyên nhân kết quả. Vừa rồi tôi cũng để ý thấy, người Miêu của cửu động thập trại vẫn có một bộ phận nhỏ không muốn rời khỏi thập vạn đại sơn, cũng không muốn tiếp xúc với xã hội bên ngoài.
Bọn họ tỏ thái độ đồng ý đúng là vì tình thế ép buộc. Khi bọn họ vẫn còn đang dao động thì còn có hi vọng khuyên bảo bọn họ. Nhưng nếu chúng tôi để lộ thân phận, giết chết đại tư tế thì thật sự sẽ chọc giận bọn họ!
Vì vậy, tình hình hiện tại của chúng tôi rất tệ, vừa không thể để lộ thân phận để đối phó với đại tư tế, vừa không nghĩ ra được cách nào khác.
Bốn người chúng tôi nhìn nhau, nhưng không ai nghĩ ra được cách nào. Đúng lúc này thì Tử Long đưa ra quyết định, nhanh chóng giải quyết phiền phức:
"Nếu thật sự không ổn thì chỉ còn nước giết đại tư tế. Hắn mới là mối uy hiếp lớn nhất. Nếu chúng ta giết chết được hắn, không có hắn cầm đầu, không chừng những người Miêu khác sẽ bỏ ý định chiến đấu giành thiên hạ với Đạo môn. Anh biết cách này đôi bên đều chịu thiệt, nhưng kỳ thực anh không nghĩ ra được cách nào khác. Hiện tại Đạo môn đã đủ loạn lắm rồi. Nếu thêm cửu động thập trại nữa thì Đạo môn sẽ thật sự rơi vào cảnh khó khăn mất."
Tử Long đã nói ra hết tâm tư của chúng tôi, đây đúng là cách cuối cùng rồi. Chúng tôi là người tu đạo, xuất phát từ Đạo môn, vì đã biết trước âm mưu của đại tư tế nên chúng tôi buộc phải ngăn hắn lại.
Dù phải vì đạo hi sinh bản thân, chúng tôi cũng phải giành cơ hội cho Đạo môn.
Tôi gật đầu, tán thành với ý của Tử Long. Lão quỷ cũng bất lực cười, nói:
"Các cậu đừng vội, xem thế nào đã rồi tính, biết đâu người đàn ông trung niên kia lại có thể đánh bại đại tư tế!"
Khi chúng tôi đang nghĩ cách thì đại tư tế và người đàn ông trung niên đã ra tay. Thực lực của hai người đều không yếu, người đàn ông trung niên tấn công rất nhanh, nhưng tốc độ phản ứng của đại tư tế còn nhanh hơn.
Cả hai đều không hề sử dụng hắc vu thuật, có vẻ như muốn đánh giáp lá cà. Sau mười hiệp giao đấu ngắn ngủi, người đàn ông trung niên bắt đầu rơi vào thế hạ phong.
Trông thấy cục diện này, tất cả chúng tôi đều thấy ớn lạnh. Cứ tiếp tục như vậy, chẳng bao lâu nữa chắc chắn người đàn ông trung niên kia sẽ thua.
Hơn nữa, điều khiến chúng tôi thấy khó hiểu hơn là sau khi người đàn ông trung niên rơi vào thế hạ phong, ông ta vẫn không hề sử dụng sát chiêu. Nhìn cách bọn họ chiến đấu, không hề tàn nhẫn như trước đó, cách chiến đấu của bọn họ chỉ giống như so chiêu.
Đại tư tế không ra tay quá ác, người đàn ông trung niên cũng vậy. Khi hai người đánh đến mức khó phân thắng bại thì bỗng nhìn nhau cười.
"Hầy! Người đàn ông trung niên thua rồi!"
Lão quỷ nhìn một lúc, thở dài nói:
"Người đàn ông trung niên không hề có ý đấu nhau với đại tư tế, chỉ đánh cho có thôi. Ông ta rất thông minh, biết mình không phải là đối thủ của đại tư tế nên không hề liều mạng. Thái độ của ông ta đã chứng minh, ông ta theo phe đại tư tế."
Quả nhiên, lão quỷ vừa dứt lời, người đàn ông trung niên tự động lùi ra khỏi vòng chiến đấu. Ông ta vừa giơ tay lên cao, những người Miêu xung quanh liền vui mừng hoan hô.
Đại tư tế đã thắng, hắn sẽ là Miêu Vương mới.
Tôi đã đoán trước được kết cục này. Bây giờ chúng tôi lại rơi vào thế khó. Ông già kia kích động tuyên bố, chúng tôi nghe không hiểu, cũng không có tâm trạng muốn nghe.
Giờ có lẽ là lúc chúng tôi nên rút lui rồi.
Lão quỷ thấy chúng tôi yên lặng mới mở lời trước:
"Đại tư tế đã chiến thắng, bây giờ người của cửu động thập trại sẽ nghe hết theo mệnh lệnh của hắn. Chúng ta phải đi thôi, tiếp tục ở lại, chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm!"
Tử Long không cam lòng, lắc đầu lầm bầm:
"Lẽ nào chúng ta thật sự để cho tên đại tư tế này dẫn đầu người của cửu động thập trại đi hại Đạo môn của chúng ta hay sao? Tôi không thể chấp nhận được, có chết cũng không thể để hắn đạt được kế hoạch!"
"Tử Long, cậu đừng kích động, chúng ta không dùng lực thì có thể dùng trí!"
Lão quỷ vội giữ Tử Long lại:
"Tôi biết các cậu sẽ không đi, nhưng chúng ta cũng không được hành động bồng bột. Chúng ta có thể mai phục trong trại Cổ Miêu, tìm cơ hội giết chết đại tư tế!"
"Cách này không được!"
Tôi lập tức bác bỏ ý kiến của lão quỷ, nói:
"Người Miêu tôn thờ những cao thủ có thực lực, nếu chúng ta không thể quang minh chính đại giết chết đại tư tế, âm thầm hạ thủ chỉ càng kích động sự thù hận của bọn họ đối với người Hán, chỉ khiến sự hiểu lầm của họ đối với chúng ta càng lúc càng sâu! Dù chúng ta có giết chết đại tư tế thì cũng sẽ có người Miêu khác đứng ra lãnh đạo bọn họ giết Đạo môn!"
Nghe tôi nói vậy, Tử Long cười, hỏi:
"Sơ Cửu, vậy em định làm thế nào?"
Trước đó, tôi vẫn luôn quan sát Y Y, nhưng khi ông già tuyên bố đại tư tế là Miêu Vương mới, tôi thấy cô ấy rất buồn. Xung quanh vang lên những tiếng hoan hô giòn giã, tất cả đều đang ủng hộ Miêu Vương mới của mình.
Tôi không trả lời Tử Long ngay mà nhìn về phía Y Y đang không vui. Rồi tôi bỗng cười, kiên định nói:
"Tôi không thể để Y Y lấy người mà cô ấy không thích, càng không thể để đại tư tế dẫn người của các trại đi đối phó với đồng môn của chúng ta! Vì vậy, tôi sẽ ngăn chặn đại tư tế, tôi muốn quang minh chính đại đánh bại hắn!"
Tôi vừa nói vậy lão quỷ lập tức tỏ ra kinh ngạc, có lẽ đã đoán ra được suy nghĩ của tôi, lão ta đưa tay ra ngăn tôi lại.
Tôi sớm biết lão quỷ sẽ làm vậy nên không để cho lão có cơ hội, lập tức hét lên với đám người Miêu:
"Trận tỉ thí vẫn chưa kết thúc, Lý Sơ Cửu tôi đại diện cho trại Cổ Miêu xuất chiến!"

Bình Luận

0 Thảo luận