Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 378: Khủng khiếp như vậy

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Trong giây lát trầm tư ngắn ngủi, tôi cảm nhận được luồng khí toát ra từ cơ thể bác Diệp càng ngày càng mạnh. Chỉ trong vài phút, luồng khí tỏa ra từ trên người ông ta không hề thua kém tứ đại hộ pháp của Linh tộc!
Không thể để ông ta tiếp tục truyền thừa sức mạnh từ kim thân của tổ sư gia nữa, nếu không thì không còn ai có thể ngăn cản ông ta được nữa cả!
Sau khi ý thức được điều này, tôi chủ động ra tay. Tôi phóng thẳng con dao găm về phía trán bác Diệp. Lúc này bác Diệp vẫn chưa mở mắt, cả người giống như một bức tượng vàng.
Điều khiến tôi kinh ngạc là vào lúc sắp bay đến mặt bác Diệp, con dao găm tôi ném qua giống như bị một sức mạnh vô hình chặn lại, hoàn toàn không thể tiến tới nữa.
Tôi tặc lưỡi kinh hãi, nắm chặt lại con dao, chân khí Huyền Chân trong cơ thể tôi lập tức phóng ra, thôi thúc con dao găm kia. Trong phút chốc, con dao găm phát ra tiếng "vù vù" như muốn đâm thủng lớp phòng ngự của bác Diệp.
Nhưng con dao găm tôi điều khiển vẫn không thể phá được lá chắn vô hình kia của bác Diệp, nó rơi xuống đất phát ra tiếng "cạch". Bàn tay tôi vồ lấy ở giữa không trung, con dao găm lại bay vào tay tôi lần nữa.
Sau khi tôi nắm chặt con dao găm, hai chân cùng dùng sức nhào đến như thú dữ sổ lồng. Vào lúc sắp tiếp cận bác Diệp, tay trái của tôi hóa thành chưởng, chân khí Huyền Chân mạnh mẽ lập tức ngưng tụ ngay lòng bàn tay.
Tôi đạp mấy bước rồi vọt đến trước mặt bác Diệp, sau đó đánh ra một chưởng.
Ầm!
Lúc tôi đánh ra một chưởng này lại giống như đánh vào một tấm chắn vô cùng kiên cố. Chỉ nghe thấy một tiếng ầm chói tai vang lên, tôi lập tức cảm nhận được một luồng sức mạnh kinh khủng bật lại.
Không kịp dời sức mạnh trong tay đi, tôi bị luồng sức mạnh kia đánh bật ngược lại. Thân thể tôi không ngừng quay cuồng mấy lần trên không trung, lúc này mới có thể rơi xuống đất một cách vững vàng.
"Sức mạnh thật lớn!" Tôi thầm tặc lưỡi, đang định đứng dậy thì bác Diệp đang nhắm hai mắt đột nhiên mở mắt ra, con ngươi đã biến thành màu vàng, khiến người ta thấy mà sợ hãi trong lòng.
"Lý Sơ Cửu, bây giờ tôi đã được truyền thừa thần lực của khai sơn tổ sư, sao cậu có thể là đối thủ của tôi được nữa? Ha ha..." Bác Diệp lớn tiếng chế giễu, từ từ bước về phía tôi.
Mỗi khi ông ta bước một bước, trên mặt đất sẽ để lại dấu chân màu vàng, giống như dấu chân máu mà huyết thi để lại trên đất vậy. Bác Diệp từ từ bước về phía tôi, tôi lập tức cảm nhận được sức mạnh như dời núi lấp biển ùn ùn kéo đến đè tôi xuống.
Sức mạnh mang tính áp đảo thế này khiến hai chân tôi không thể di chuyển nửa bước. Nhất là ở sâu trong lòng tôi lại tự nhiên sinh ra cảm giác ngột ngạt mãnh liệt!
Hiện tại, Bác Diệp đúng là quá khủng khiếp. Cho dù giờ có phải đối diện với tôn chủ của Linh tộc, ông ta cũng đủ sức để đấu một trận.
Bây giờ ông ta đã được truyền thừa thần lực từ kim thân của tổ sư gia, tôi không dám sơ ý. Tôi cắn ngón trỏ, nhanh chóng vẽ một lá bùa Ngũ Lôi trên không trung. Bùa Ngũ Lôi vừa hình thành, tôi lập tức kết ấn bằng hai tay, không dám buông lỏng.
Đợi Ngũ Lôi quyết kết thành, tôi lập tức hóa đạo chỉ từ thủ quyết, bổ xuống đầu bác Diệp. Đột nhiên chỉ nghe thấy tiếng thiên lôi nổ vang rầm trời. Một cột thiên lôi lớn bằng ngón tay cái bổ ầm xuống!
"Trò mèo!" Bác Diệp khinh thường cười lạnh, giơ hai tay lên chặn thiên lôi lại. Một đôi tay lớn màu vàng óng lướt qua, thiên lôi còn chưa phát ra tiếng nổ mạnh thì đã hóa thành hư vô!
Thấy cảnh này, tôi gần như mất hy vọng. Tôi vừa lui về sau vừa liên tục đánh ra mấy chưởng. Mỗi một chưởng đánh ra, từng luồng chân khí Huyền Chân mạnh mẽ trào ra ngoài.
Thế nhưng điều khiến tôi vô cùng kinh ngạc là chân khí Huyền Chân mà tôi đánh ra lại chẳng mảy may làm tổn thương được đến ông ta. Tầng hào quang màu vàng trên người ông ta có thể hóa giải công kích của tôi một cách dễ dàng.
Tôi không dám sử dụng chân khí Huyền Chân để công kích nữa, thứ này quá tốn sức lực. Nếu cứ tiếp tục đánh như vậy, không chỉ không làm bác Diệp bị tổn thương, tôi còn càng lúc càng yếu hơn.
Vì vậy nhất định phải giữ lại chân khí Huyền Chân, chuẩn bị một đòn trí mạng!
"Chết đi, để tôi xem lần này ai có thể cứu cậu!" Bác Diệp đột nhiên gào to, thân hình lao về trước. Chỉ thấy một cái bóng màu vàng lóe lên, hai bàn tay kia đã vồ vào cổ tôi.
Tôi lộn ngược ra sau, miễn cưỡng tránh được đòn tấn công của bác Diệp. Tôi còn chưa đứng vững lại, ông ta đã thình lình xuất hiện trước mặt, đá một cú mạnh vào người tôi.
Tốc độ vô cùng nhanh, tôi hoàn toàn không có thời gian phản ứng lại, chỉ có thể giơ hai tay chặn lại cú đá này của ông ta theo bản năng.
Uỳnh!
Tiếng ầm nặng nề vang lên, cả người tôi lại bị đá bay ngược ra ngoài, lần này thì đập thẳng vào vách đá sơn động. Tôi cảm thấy yết hầu mình ngòn ngọt, vừa ngã lăn xuống đất thì đã phun ra một ngụm máu tươi.
Ban nãy tôi đã phải dùng cả hai tay để chặn lại cú đá của ông ta, tuy rằng có chân khí Huyền Chân che chở cánh tay nhưng tôi chỉ thấy cả hai cánh tay đều đã tê dại, hoàn toàn mất hết cảm giác.
Sau khi bị đập vào vách đá, tôi cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình sắp lệch đi luôn rồi. Thân thể chỉ động đậy một chút thì cả người đã đau muốn chết!
Bác Diệp đứng cách tôi khoảng một mét, từ trên cao nhìn xuống tôi mà giễu cợt nói: "Lý Sơ Cửu, cậu chỉ mới đả thông được trung hạ đan điền thôi! Còn tổ sư gia đã đả thông được ba đan điền, chân khí Huyền Chân trong cơ thể có thể lưu chuyển dọc theo kinh mạch, hình thành chu thiên không ngừng tuần hoàn. Không chỉ thân thể không thể bị thứ gì xuyên thủng, chân khí Huyền Chân lại càng cuồn cuộn không dứt. Đây mới là sức mạnh lớn nhất của Huyền Chân giáo. Có được sức mạnh này rồi, còn ai có thể ngăn cản được tôi? Phái Phù Lục, phái Luyện Đan và cả Linh tộc cũng không phải là đối thủ của tôi. Đến lúc đó, toàn bộ Đạo môn trong thiên hạ sẽ do Huyền Chân giáo của tôi đứng đầu! Ha ha..."
Lúc nói chuyện, bác Diệp còn siết chặt tay lại. Nắm đấm đó phát ra tiếng vang "rắc rắc", như thể đang khoe khoang với tôi là lúc này sức mạnh của ông ta mạnh đến mức nào vậy!
"Cho dù ông được truyền thừa sức mạnh của tổ sư gia thì cũng đừng tưởng có thể giết tôi một cách dễ dàng! Tôi không phục, tôi cũng không tin tổ sư gia sẽ giúp người xấu!" Nhìn vẻ trào phúng khoe khoang của ông ta, cơn điên trong lòng tôi hoàn toàn bộc phát.
Tôi vừa dứt lời đã xông lên như đạn pháo. Hai nắm đấm cùng xuất hiện, đập thẳng vào lồng ngực của bác Diệp.
Bác Diệp cười lạnh, không lùi mà tiến tới, cũng đồng thời ra tay. Nhưng tốc độ của ông ta nhanh hơn tôi nhiều, vừa vặn nắm lấy hai nắm đấm của tôi. Trong phút chốc, tôi cảm giác như có cây kìm sắt giữ chặt nắm đấm của mình, khiến tôi lập tức đánh mất sức mạnh để tấn công!
Trong khi đó, hai tay của bác Diệp dùng sức, muốn vặn gãy hai tay tôi. Tiếng răng rắc vang lên, kinh mạch xương cốt trên cánh tay của tôi giống như bị vặn gãy.
A! Cơn đau kịch liệt này khiến tôi không nhịn được hét lên một tiếng. Tôi cố gắng dùng hết sức để chống lại ông ta, thế nhưng sức mạnh của ông ta quá khủng khiếp, mạnh mẽ xoay cánh tay của tôi đi một trăm tám mươi độ.
Không chỉ đau đớn về xương cốt kinh mạch mà còn đau đớn vì làn da bị rách. Tôi không dám phản kháng nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy thì cánh tay của tôi sẽ bị bẻ gãy.
Sau khi ý thức được điều này, tôi bật hai chân, thân thể lập tức cân bằng giữa không trung, chủ động quay một vòng theo sức mạnh của bác Diệp, vừa hay có thể tránh khỏi hai tay của ông ta.
Thân thể của tôi nặng nề rơi mạnh xuống đất. Thấy tôi tránh được tay mình, bác Diệp cũng nổi giận. Ông ta giơ chân muốn giẫm xuống đầu tôi, tôi vội vàng duỗi hai tay ra ôm lấy chân của ông ta, lăn khỏi chỗ ban đầu, muốn mượn sức mạnh của thân thể để hất ngã ông ta xuống đất.
Thế nhưng tôi vẫn đánh giá thấp sức mạnh hiện tại của bác Diệp. Tôi còn chưa di chuyển được chân ông ta thì ông ta đã đột ngột nhấc chân lên, khiến tôi bị nâng lên theo mà chẳng thể kháng cự lại.
Nhân lúc bác Diệp còn chưa tấn công, tôi nhanh chóng buông tay ra, thân thể lập tức lăn sang một phía. Sau khi lăn đến khoảng cách an toàn, tôi lộn mình kiểu cá chép để đứng dậy! Tôi không ngừng lùi về sau mấy bước, bắt đầu giằng co với bác Diệp!
Bác Diệp lạnh lùng trừng mắt nhìn tôi, sau đó đột ngột giơ hai tay lên. Tức khắc, Thước Trấn Hồn ở phía sau ông ta bay đến, lơ lửng ngay trước mặt ông ta.
Tiếp đó, hai tay của bác Diệp từ từ chắp lại. Một giây sau, chân khí Huyền Chân trên người ông ta như cơn sóng lớn phóng mạnh ra ngoài, khởi động Thước Trấn Hồn.
Thước Trấn Hồn cũng phát ra tiếng vù vù, còn tỏa ra tia sáng chói mắt. Sức mạnh lúc này của bác Diệp không phải là của ông ta, mà là sức mạnh của tổ sư gia.
Trong lúc bác Diệp dùng chân khí Huyền Chân thôi thúc Thước Trấn Hồn, tôi nhìn thấy Thước Trấn Hồn bất ngờ thay đổi. Trước kia Thước Trấn Hồn đã được tôi mở phong ấn một lần, nhưng không đủ mạnh nên chỉ lộ ra phần chính giữa, trên phần rìa vẫn bị gỉ sắt bám vào!
Nhưng sau khi bác Diệp sử dụng thần lực của tổ sư gia, gỉ sắt trên phần rìa của Thước Trấn Hồn lại tróc ra. Phần đầu của Thước Trấn Hồn nhắm về phía tôi bắt đầu tróc gỉ sắt.
Trong lúc gỉ sắt tróc ra, tôi thấy Thước Trấn Hồn giống như biến thành một thanh đoản kiếm, cực kỳ sắc bén, tỏa ánh hào quang! Trước kia bác Diệp đã nói đợi đến lúc thước Trấn Hồn được mở ra hết thì sẽ không còn là một cây thước nữa.
Lẽ nào Thước Trấn Hồn thật sự là một thanh đoản kiếm?
Trong lúc tôi còn đang kinh ngạc, thân thể của bác Diệp đột nhiên run lên bần bật, bước chân không vững mà lảo đảo mấy bước. Trông thấy sự thay đổi này của bác Diệp, tôi lập tức vui mừng.
Bác Diệp không đủ đạo hạnh, không thể chịu được luồng sức mạnh mạnh mẽ này của tổ sư gia! Chỉ cần ông ta sử dụng sức mạnh càng mạnh thì sức mạnh cắn trả sẽ càng khủng khiếp hơn!

Bình Luận

0 Thảo luận