Một bàn tay của Sư Tư Triết bóp cổ tôi, tay còn lại với ngọn lửa cháy phừng phực đã thọc vào lồng ngực tôi. Tôi không cảm nhận được cơn đau quá lớn, chỉ thấy trái tim mình ngừng đập sau khi cơn đau bỏng rát qua đi.
Sư Tư Triết nhìn tôi với vẻ mặt dữ tợn, ông ta cười khoái trá, "Lý Sơ Cửu à, cậu vẫn luôn đối đầu với tôi. Hôm nay tôi muốn xem thử, trái tim cậu rốt cuộc được làm bằng gì khiến cậu không biết sợ chết, khiến lòng dạ cậu sắt đá đến vậy!"
Sư Tư Triết vừa dứt lời đã túm lấy trái tim tôi. Ngay khoảnh khắc ông ta nắm lấy trái tim tôi, tôi đột nhiên hít thở sâu một cái, đây là phản ứng tự nhiên sau khi bị ngạt thở.
Nhưng ngay khi Sư Tư Triết định moi trái tim tôi ra thì một luồng sáng trắng chói mắt lập tức lọt ra từ miệng vết thương. Ngay sau đó, trái tim vốn đã ngừng đập của tôi bỗng đập thình thịch trở lại.
Tôi có thể cảm nhận được nhịp đập mang tiết tấu mạnh mẽ đó, đây là cảm giác trái tim đã hồi tỉnh.
Điều thần kỳ hơn cả là bàn tay đang tóm lấy trái tim tôi của Sư Tư Triết đột ngột rụt về, giống như chạm phải dòng điện. Bàn tay kia rút khỏi lồng ngực tôi thậm chí còn xèo xèo bốc khói đen, giống như da thịt bị đốt cháy vậy.
"Là vòng quay số phận, hóa ra thứ này ở trong trái tim cậu! Rốt cuộc là chuyện gì thế này?" Sư Tư Triết hoàn hồn rồi nhìn tôi với vẻ khó tin, như thể căn bản không ngờ rằng vòng quay số phận nằm trong tay tôi.
Lúc này tôi cũng cúi đầu nhìn lồng ngực mình, vết thương mà Sư Tư Triết gây ra vẫn chưa khép lại. Ánh sáng trắng không ngừng lọt ra từ miệng vết thương chính là ánh sáng của vòng quay số mệnh.
"Không thể nào, làm sao Vương Lỗi có thể giao thứ này cho cậu?!" Sư Tư Triết vẫn không hiểu nổi nên cứ băn khoăn mãi về vấn đề này.
Chính tôi còn cảm thấy khó mà tin được, dù đánh chết tôi cũng không ngờ rằng vòng quay số mệnh lại cứu tôi một mạng vào lúc này. Nếu không có nó, chắc chắn trái tim của tôi đã bị Sư Tư Triết lấy ra rồi. Với tính cách của ông ta, thể nào cũng bắt tôi làm con rối.
Tôi nhìn Sư Tư Triết đang chấn động mà mỉm cười, "Sư Tư Triết, từ lâu Lỗi gia đã biết rằng ông sẽ đối phó với tôi, thế nên mới âm thầm phong ấn vòng quay số mệnh vào cơ thể tôi. Vả lại, nói thật với ông chứ, tôi đã tìm thấy người được vòng quay số mệnh lựa chọn rồi. Thế nên, ông không thành Ma Vương thực thụ được đâu."
"Ha ha!" Sư Tư Triết cười khẩy một tiếng, lúc này ông ta cũng hoàn hồn, lắc đầu và đáp: "Lý Sơ Cửu, mấy chiêu này của cậu không lừa nổi tôi đâu. Nếu cậu thực sự tìm được người mà vòng quay số mệnh đã chọn, làm sao có thể một thân một mình tới đối phó với tôi? Có điều, Vương Lỗi quả thực rất thông minh. Cậu ta phong ấn vòng quay số phận vào cơ thể cậu, đến lúc đó, cho dù tôi giết cậu ta, cũng không thể nào tìm được nó. Chiêu đánh lén này được lắm! Tiếc rằng sau cùng vòng quay số phận này vẫn bị tôi lấy được. Nghĩ kỹ lại, hình như đến cả ông trời của các cậu cũng đang giúp tôi. Bây giờ Triệu Tử Long đã chết, cậu thì nằm trong tay tôi, trên người cậu còn có vòng quay số mệnh. Tôi lấy được vòng quay số mệnh là tìm được phân thân mạnh nhất của Ma Vương, cũng sẽ tìm được người mà vòng quay đã chọn. Chỉ cần giết cậu rồi, ai có thể ngăn cản tôi bá chủ tam giới nữa? Ha ha!"
Sư Tư Triết nói như thế, tôi mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Không sai, nhất định không thể để người này lấy được vòng quay số mệnh, nếu không, thực sự không ai ngăn cản được ông ta nữa.
Bây giờ chắc hẳn ông ta là người lợi hại nhất tam giới rồi, có lẽ chỉ phân thân mạnh nhất của Ma Vương mới đối phó nổi. Chúng tôi không phải đối thủ của ông ta, hi vọng duy nhất gửi gắm cả trên vòng quay số mệnh. Vừa đủ, một người một ma có thể khắc chế được ông ta, đều liên quan mật thiết tới vòng quay này.
Nói cách khác, chỉ có vòng quay số mệnh mới tìm ra người đối phó được với Sư Tư Triết. Nếu ông ta lấy mất vòng quay số phận, chắc chắn sẽ giết họ trước, giải quyết dứt điểm nguy cơ sau này.
Bây giờ tôi không có cách nào khác, không thể nào bảo vệ được vòng quay số phận, chỉ có thể hủy hoại nó. Sau khi ý thức được điều này, tôi mới dồn sức đánh một chưởng về phía Sư Tư Triết. Đòn tấn công này không quá mạnh, có lẽ căn bản không làm hại được Sư Tư Triết, nhưng tôi chỉ muốn ép ông ta thối lui thôi.
Cũng vì phản ứng bản năng của Sư Tư Triết mà ông ta lập tức buông tay ra. Thấy thế, tôi vội vàng nhảy vào sông Minh Hà. Với uy lực của nước sông, chắc chắn có thể hòa tan vòng quay số mệnh trong cơ thể tôi.
"Hừ! Muốn phá hủy vòng quay số mệnh à? Đừng hòng!" Sư Tư Triết hừ một tiếng rồi túm lấy tôi qua không khí. Trong thoáng chốc, tôi cảm thấy mình bị giam cầm bởi một luồng sức mạnh khủng khiếp, cơ thể vốn đang rơi xuống thoáng chốc dừng khựng giữa không trung.
"Lý Sơ Cửu, cậu không thoát nổi đâu. Vả lại, ban nãy tôi đã quyết định rồi, tôi sẽ không giết cậu. Tôi sẽ biến cậu thành con rối của tôi, mãi mãi ở lại bên cạnh tôi, để cậu nhìn thấy từng bước thống lĩnh tam giới của tôi. Cậu chính là kẻ ngoan cố nhất, trước nay không chịu cúi đầu. Đến lúc đó, tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, sự kiên trì và ngoan cố của cậu vô dụng đến mức nào. Ha ha..." Sư Tư Triết bật cười ha hả, sải bước tới trước mặt tôi. Khi ông ta giơ tay lên, tôi nhìn thấy một ngọn lửa đỏ rực đang dần xuất hiện.
Nhưng lần này ông ta không lấy trái tim của tôi ra trước mà chuẩn bị lấy vòng quay vận mệnh trước. Khi bàn tay ấy thò ra, trong thoáng chốc, một lực hút rất mạnh được sản sinh. Vòng quay vận mệnh phong ấn trong cơ thể tôi dần trở nên bất an, như thể sắp bay ra khỏi cơ thể tôi vậy.
Đã vậy, ánh sáng lọt ra khỏi miệng vết thương cũng càng lúc càng sáng, thậm chí bắt đầu trở nên chói mắt. Vòng quay vận mệnh cũng đang phản kháng, nó không muốn rời khỏi cơ thể tôi. Nhưng sức mạnh của Sư Tư Triết quá kinh khủng, sức mạnh của nó không đủ, chỉ có thể dần dần thoát ra.
Lúc này tôi cũng cuống quýt chết đi được, nếu vòng quay vận mệnh rơi vào tay Sư Tư Triết, vậy thì chúng tôi không còn cơ hội gì nữa. Chết tiệt thay, bây giờ tôi còn chẳng có nổi sức mạnh để phản kháng. Thực lực của ông ta có thể chèn ép tôi một cách tuyệt đối, muốn ngăn cản ông ta khó như lên trời.
May mà hai tay tôi vẫn còn cử động được, bèn vô thức sờ vào lòng mình, muốn xem thử có lần tìm được pháp khí nào không. Tôi biết việc này chẳng có tác dụng gì, nhưng có bệnh thì vái tứ phương, không thể để mặc cho ông ta vần vò được.
Thật trùng hợp, tôi sờ thấy một thứ nặng trình trịch trong lòng mình, bèn lấy ra xem thử, mới phát hiện nó là quỷ tỉ Phong Đô mà Tử Long đã quăng đi trước đó, bên ngoài còn được bọc bằng túi gấm lụa, vừa nhìn đã biết rất lâu rồi không ai mở ra.
Vòng quay vận mệnh đã trồi ra tới vị trí vết thương, chỉ còn thiếu một bước sẽ rời khỏi cơ thể tôi. Trong lúc hoảng loạn, tôi đập thẳng quỷ tỉ trong tay vào người Sư Tư Triết.
Sư Tư Triết mỉm cười khinh thường, giơ tay túm lấy quỷ tỉ Phong Đô trong tay tôi, cười khẩy, "Lý Sơ Cửu, cậu nhìn xem bây giờ cậu chật vật tới mức nào? Các cậu chỉ là người thường, làm sao có thể đối đầu với Ma Vương vĩ đại? Đi đến bước đường này cũng vì sự cố chấp và lỗ mãng của cậu cả đấy. Cậu không chỉ hại chính bản thân cậu mà còn hại chết tất cả những người xung quanh cậu!"
"Sư Tư Triết, ông nhầm rồi!" Nghe thấy câu nói của ông ta, tôi lập tức hô to: "Sư Tư Triết, ông nhớ lấy. Nếu không có ai đứng ra đối đầu với các ông thì tam giới mới thật sự tiêu tùng. Cho dù các ông không xuất hiện thì tam giới cũng không có tình người. Nếu không có tình người, sao gọi là nhân gian được? Ông cũng khỏi cần nói những lời nói ấy để đàn áp tôi, người đi theo Lý Sơ Cửu này không có một ai sợ chết. Cho dù phải liều mạng đến người cuối cùng cũng nhất định phải ngăn cản được ông!"
"Thế hả?" Sư Tư Triết cười cười, gương mặt lộ rõ vẻ khinh bỉ, "Đã đến lúc này rồi mà cậu vẫn còn cố chấp thế à, đúng là kẻ ngu xuẩn nhất, cứng đầu nhất mà tôi từng thấy. Nhưng thế thì sao chứ, tất cả đã kết thúc rồi!"
Sư Tư Triết vừa dứt lời thì hai mắt đột nhiên lạnh đi, bàn tay phát lực, quỷ tỉ Phong Đô mà ông ta nắm trong lòng bàn tay bỗng bùng cháy. Dưới sức nóng của ngọn lửa đỏ rực đó, chưa đến mấy giây, chiếc túi lụa kia đã hóa thành tro.
Nhưng ngay khi tôi tưởng rằng ông ta sẽ hủy hoại quỷ tỉ Phong Đô thì dường như nó rung lên một cái, đồng thời lóe ra một luồng huyết quang. Huyết quang lướt qua rồi nhanh chóng tiêu biến.
Cảnh tượng đột ngột xuất hiện này khiến Sư Tư Triết cũng phải dừng lại. Tôi không phát giác điều gì bất thường, chỉ thấy đôi mắt của ông ta dần nheo lại, ánh mắt xuất hiện thêm sát ý lạnh lẽo.
Tôi thấy tình hình của ông ta không ổn lắm, biểu cảm này giống như cảm nhận được điều uy hiếp nào đó đang xuất hiện. Sau đó, ông ta lật cổ tay, ném thẳng quỷ tỉ Phong Đô xuống sông Minh Hà.
Chỉ nghe thấy "tùm" một tiếng, quỷ tỉ Phong Đô nhanh chóng chìm vào dòng sông, biến mất không còn tăm tích. Nhưng điều khiến tôi không hiểu là lúc này Sư Tư Triết bỗng dưng ngừng lại, cũng không tiếp tục lấy vòng quay số mệnh ra nữa, mà chậm rãi quay đầu về phía thành Cửu U.
Tôi nhìn theo hướng nhìn của ông ta, vừa vặn thấy được ánh sáng đỏ thẫm đang chiếu lên mặt sông Minh Hà. Bấy giờ tất cả mọi người mới chú ý thấy bức tượng quỷ đế Thổ Bá bỗng mở to con mắt thứ ba.
Tôi nhớ rằng khi Sư Tư Triết phá vỡ phong ấn mà Thái Ất Chân Nhân để lại, quỷ đế Thổ Bá đã nhắm mắt lại. Mà lúc này, cũng chẳng hiểu tại sao, ông ấy bỗng mở con mắt thứ ba ở trên trán ra. Nhưng đôi mắt ở bên dưới hàng lông mi thì không có dấu hiệu mở ra.
Không khó tưởng tượng, điều này chắc hẳn có liên quan tới quỷ tỉ Phong Đô. Quỷ tỉ Phong Đô là tín vật của ông ấy, chắc hẳn vì cảm nhận được quỷ tỉ Phong Đô nên quỷ đế Bá Thổ mới mở mắt ra lần nữa.
Con mắt thứ ba của ông ấy dựng thẳng ở giữa hai bên lông mày, mà huyết quang chiếu trên mặt sông Minh Hà bắn ra từ con mắt thứ ba đó...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận