Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 644: Tới bước đường cùng

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:26:03
Bên phía bà ba Hoàng không hề ra lệnh, nghe được Tử Long hô lên tiếng giết! Một hai trăm người xông thẳng tới, gần như vây kín mọi con đường.
Lối đi này cũng không rộng, chỉ có thể đứng được bảy tám người. Nhưng ở phía sau bọn họ lại có từng hàng đệ tử đang chờ đợi. Cho dù chúng tôi phá được phòng tuyến đầu tiên, người phía sau cũng lập tức lấp vào.
Chúng tôi lúc này gần như đã rơi vào bước đường cùng! Nơi yếu nhất của vòng vây đương nhiên là chỗ bà ba Hoàng. Phía sau bà ta chỉ có khoảng mười người, nhưng mười người này tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ.
Ba người bọn họ ở phía sau cản cho tôi. Lúc này tôi đã không thể quan tâm đến tình hình của bọn họ, chỉ nghe được tiếng kim loại va chạm đầy chói tai.
Lúc tôi xông về phía cái sân của nhà gỗ nhỏ, mười người phía sau bà ba Hoàng lập tức vọt lên, vây quanh tôi lại.
"Ai có thể chặt đầu Lý Sơ Cửu, ta sẽ cho người đó làm người cầm quyền chỉ đứng sau ta!" Bà ba Hoàng lùi đến mái hiên, hét to.
Trong phút chốc, mười người vây quanh tôi xông lên như nổi điên. Vũ khí trong tay bọn họ đều không giống nhau, có trường kiếm, có dao găm, cũng có gậy sắt.
Trong lòng tôi chỉ có một ý nghĩ. Trước khi ngã xuống, tôi nhất định phải giết bà ba Hoàng. Hiện tại tôi không thể quan tâm đến tình hình chung quanh được nữa, chỉ có thể xông về phía bà ba Hoàng.
Nhưng bà ba Hoàng chẳng có ý tránh đi, trái lại còn ngồi xuống ghế, nhàn nhã nhìn chúng tôi chém giết.
Kiếm Long Uyên trong tay tôi được khua một cách kín kẽ, từng tia sáng bén nhọn xẹt qua. Nhưng tôi làm như vậy cũng chỉ có thể tự vệ một cách ngắn ngủi mà thôi, người vây quanh tôi vừa thăm dò lại vừa tấn công.
Bọn họ đều đang chờ tôi lộ sơ hở, chỉ cần bắt được sơ hở thì chắc chắn sẽ không để tôi được sống. Bọn họ cũng không cho tôi tiến lên, cứ buộc tôi lui về góc tối.
Đồng thời, bọn họ lại chặn đường lui của tôi, không cho tôi và đám người Tử Long tụ lại với nhau.
Không thể sử dụng chân khí Huyền Chân, cứ đánh nhau áp sát như vậy là đang cược mạng mình. Nhưng hai tay thì khó địch lại nhiều người. Sau khi thăm dò một phen, bọn họ đã chủ động ra tay tấn công.
Tôi vừa chọn tấn công phía trước, đòn công kích phía sau liền lũ lượt kéo đến. Tôi chú ý đầu thì không thể màng đến đuôi, trên cánh tay đã bị trúng một đao. Cảm giác đau rát kéo tới, máu tươi theo cánh tay của tôi chảy dọc xuống đất.
Tuy rằng hiện tại đang ở trong trạng thái liều mạng, nhưng lý trí của tôi vẫn tỉnh táo. Tuyệt đối không thể bị bọn họ cuốn lấy, nhất định phải kéo ra một khoảng cách! Nếu không thì tôi chẳng có cơ hội nào.
Tôi tìm đúng người có thực lực yếu nhất, dùng một chiêu đẩy lui người phía sau! Lúc này mới lộn người về trước, nhảy đến trước mặt người này. Người này phản ứng rất nhanh, đâm một kiếm về phía tôi rồi cấp tốc lui về phía sau.
Tôi nghiêng người tránh đi chiêu kiếm của hắn, đạp chân xông lên bắt lấy bờ vai của hắn! Kéo hắn ra trước, kéo kiếm Long Uyên cắt qua cổ họng của hắn!
Tôi không dám dừng lại chút nào. Sau khi giải quyết người này, tôi chợt đá vào hông hắn. Người bị tôi đá bay ra ngoài vừa vặn đâm về phía mấy người đang xông lên.
Chỉ trong chớp mắt, tôi lại thuận thế xông lên vài bước đến chỗ bà ba Hoàng. Nhưng tôi vẫn không thể tiếp cận bà ta. Tôi hơi động đậy thì những người khác đã lập tức bù vào vị trí.
Ánh đao bóng kiếm quét đến khuôn mặt tôi, thế tiến công cực kỳ hung mãnh. Tôi chỉ có thể lùi về, nhanh chóng kéo ra khoảng cách. Hai chân vừa hạ xuống, kiếm Long Uyên trong tay cũng đâm ra nhanh như chớp.
Ầm! Ầm!
Chỉ nghe tiếng va chạm chói tai phát ra, tôi lại bị bọn họ ép lùi về. Mà cứ như vậy, phía sau tôi đã trống rỗng. Tôi còn chưa đứng vững, gậy sắt của một người trong đó đã đập mạnh vào hông tôi.
Cơn đau xót ruột kéo đến, tôi cảm giác eo mình muốn đứt mất. Thân thể tôi đột nhiên bổ nhào về phía trước, chẳng đứng vững được mà đổ thẳng xuống đất.
Tôi vừa ngã lăn xuống đất, ánh đao bóng kiếm kia lại đâm về phía tôi. Tôi vội vàng ngửa mặt ngã xuống đất, thuận thế dùng kiếm Long Uyên đẩy vũ khí của bọn họ ra, đồng thời cố gắng lăn về phía bên phải.
Nhưng bọn họ thật sự quá đông. Sau khi tôi chặn được đòn công kích trí mạng của bọn họ, lại có hai người cấp tốc xông đến, đá mạnh vào bụng tôi.
Chỉ thấy như có sức mạnh nghìn cân đập vào người tôi. Lúc này tôi bị đá bay ra ngoài, đập mạnh vào tảng đá trong sân.
"Khụ..."
Máu trong người như sôi trào. Tôi bắt đầu ho khan kịch liệt, mỗi lần ho đều có máu tươi sặc ra. Tôi muốn đứng dậy, nhưng chỉ cần động đậy một chút là cả người đã đau muốn chết.
Nhất là phần eo giống như đã bị đứt ra vậy, chẳng dùng được một chút sức nào! Tôi muốn thôi thúc chân khí Huyền Chân, nhưng vẫn bị Chư Thần đại trận áp chế, hoàn toàn không thể sử dụng được!
Đến lúc tôi ngẩng đầu lên, vũ khí của mười người này đã đồng loạt chỉ vào tôi! Tôi lạnh lùng nhìn bọn họ, nhưng vẫn chưa từ bỏ, còn muốn đứng dậy.
Thế nhưng lúc nãy eo bị trọng thương, khiến nửa người dưới của tôi hoàn toàn không thể dùng sức chứ đừng nói đến chuyện đứng lên.
"Lý Sơ Cửu, đây chính là đệ tử nòng cốt của Đại Thần môn tôi! Tuy rằng đạo thuật của bọn họ có thể không bằng cậu, thế nhưng nếu so công phu thì cậu tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn họ! Lần này để xem ai còn có thể cứu cậu! Chỉ cần cậu chết, Đạo môn sẽ hoàn toàn bình yên, ha ha..." Nhìn thấy tôi không thể đứng dậy được nữa, bà ba Hoàng càng cười lớn đắc ý.
"Xùy!" Tôi xùy một tiếng, phun ra một búng máu rồi giận dữ nói: "Bà già, nếu là một đánh một thì tôi nhất định có thể giết chết từng người bọn họ!"
"Ha ha..." Bà ba Hoàng cười lạnh, châm chọc nói: "Lý Sơ Cửu, cậu quá non rồi! Xã hội này ai còn đi theo chủ nghĩa anh hùng cá nhân nữa chứ? Chỉ cần có thể giết cậu, đừng nói là dùng nhiều người để ức hiếp một người như cậu, cho dù sử dụng thủ đoạn đê tiện thì tôi cũng sẽ không bỏ qua!"
Lúc bà ba Hoàng nói chuyện, A Cẩu và Dương lão thất đã ngã trên đất. Trên người bọn họ đầy máu, quần áo cũng bị máu tươi nhuộm đỏ.
Lúc ngã xuống đất, trong miệng bọn họ còn không ngừng hộc máu. Lồng ngực phập phồng một cách kịch liệt, chỉ cần ho khan thì sẽ có máu tươi trào ra.
Trong mấy người chúng tôi, bản lĩnh của Tử Long tốt nhất. Chỉ có anh ấy vẫn còn kiên trì, nhưng cũng đã bị dồn vào góc. Ở trước mặt anh ấy đã có không ít thi thể.
Nhưng tình hình hiện tại của anh ấy cũng rất tệ. Quần áo trên người bị cắt ra vô số lỗ thủng, máu tươi dọc theo kiếm Thất Tinh của anh ấy mà không ngừng nhỏ xuống đất. Anh ấy không còn sức nữa, thân thể sắp không đứng vững được, tốc độ ra kiếm càng ngày càng chậm, sức mạnh cũng càng ngày càng yếu.
Cuối cùng, anh ấy cũng không thể tránh khỏi đòn công kích trước mắt, bị một đệ tử trong đó dùng kiếm đâm thủng bụng. Anh ấy phẫn nộ đâm thủng yết hầu của người này.
Lúc rút kiếm, anh ấy cũng khụy mạnh xuống vũng máu trên đất.
Xong, tất cả đều xong rồi!
Tôi không cam lòng, mở to miệng thở gấp. Vất vả lắm mới có chút sức lực, tôi lập tức há miệng hô to: "Lỗi gia, tên khốn kiếp này. Nếu anh còn không ra thì cứ chờ nhặt xác cho tôi và Tử Long đi!"
"Ha ha!" Bà ba Hoàng cười khinh thường, nói: "Lý Sơ Cửu, đã đến nước này rồi mà cậu còn định dọa tôi sao? Hôm nay cho dù là ai cũng chẳng thể cứu được cậu!"
Trong lòng tôi vẫn chờ mong Vương Lỗi có thể xuất hiện, nhưng đến nước này rồi mà anh ta còn chưa hiện thân! Tôi chỉ nghĩ được một là anh ta đã rời đi, hai là anh ta cũng đã gặp chuyện.
"Không giấu gì cậu, thật ra tôi rất muốn để lại cái mạng chó cho cậu! Nếu giao cậu cho bộ phận Đặc Biệt, có lẽ bộ phận Đặc Biệt sẽ tích cực nâng đỡ tôi! Đến lúc đó, Đạo môn Hoa Hạ không phải do lão tổ nhà họ Diệp định đoạt, mà là do bà ba Hoàng tôi định đoạt!" Bà ba Hoàng bắt đầu tính toán mưu đồ. Tôi biết ngay là bà ta không hề thành tâm quy thuận lão tổ nhà họ Diệp, bà ta cũng muốn làm vua của Đạo môn!
"Lý Sơ Cửu, nếu cậu bằng lòng tự phế đạo hạnh, ngoan ngoãn làm một con chó bên cạnh tôi! Nói không chừng tâm tình tôi tốt sẽ tha cho cậu thì sao! Để cậu ở lại bên cạnh mà hành hạ sẽ sảng khoái hơn là giết cậu nhiều!" Bà ba Hoàng rất hứng thú nhìn tôi: "Sao hả? Lý Sơ Cửu, chỉ cần cậu đồng ý đầu hàng, tôi sẽ tha cho cậu một cái mạng chó!"
"Ha ha!" Lúc này tôi bắt đầu cười lớn, đáp: "Bà già, muốn giết cứ giết! Hôm nay tuy Lý Sơ Cửu tôi chết nhưng bà cũng không bao giờ có tư cách sỉ nhục tôi. Bởi vì bà còn chưa đủ tư cách đó!"
"Muốn chết!" Lúc này bà ba Hoàng vô cùng giận dữ, vung tay bực tức nói: "Đến đây, chặt đầu Lý Sơ Cửu xuống cho ta!"
"A!"
Gần như cùng lúc đó, bà ba Hoàng vừa dứt lời thì Tử Long đột nhiên hét lên. Tiếng hét này của anh ấy làm chấn động mọi người ở đây.
Đến lúc tôi nhìn về phía anh ấy, đã thấy thân thể của anh ấy tỏa ra từng luồng tà khí màu đen. Mà cặp mắt kia của anh ấy có một nửa đã bị ngọn lửa kia lấp đầy!
Vừa nhìn thấy anh ấy xuất hiện sự thay đổi như thế, tôi lập tức kêu to không tốt. Tử Long đã bị tà khí trong cơ thể khống chế!
Tôi có chết cũng chẳng sao, nhưng Tử Long tuyệt đối không thể trở thành con rối của Minh vương. Đến lúc đó anh ấy sẽ biến thành ma đầu, giết người vô số! Cho dù có xuống suối vàng thì tôi cũng không còn mặt mũi nói chuyện với sư phụ được!
"Đừng mà, Tử Long! Đừng, mau khống chế tâm ma bên trong cơ thể anh!" Tôi không để ý tới hoàn cảnh chung quanh, dồn lực hô lên với Tử Long.
Thế nhưng bây giờ Tử Long chẳng thể nghe lọt lời của tôi. Có điều tôi thấy được anh ấy đang giãy giụa, đang phản kháng. Anh ấy không muốn bị sức mạnh xấu xa kia khống chế!
Nhưng hiện tại nhất định phải có người hỗ trợ, nếu không Tử Long sẽ trở thành ác ma mất hết tính người.
Mà ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc thế này, bầu trời bỗng nhiên truyền đến những tiếng "quạc quạc". Tôi ngẩng đầu nhìn lên, vừa vặn thấy có hai con quạ đen đang bay quanh.
Là quạ đen huyết đồng!
Vừa nhìn thấy hai con quạ đen huyết đồng này, tôi lập tức mừng rỡ. Bởi vì hai con quạ đen huyết đồng này là do người nuôi xác kia nuôi dưỡng...

Bình Luận

0 Thảo luận