Vòng xoáy khổng lồ hình thành từ đám mây đen đó đã hoàn toàn chiếm trọn khoảng trời trên đầu chúng tôi. Tầng mây rất dày, lại đen kịt, cuồn cuộn xoắn vào với nhau, khiến người ta có cảm giác đáng sợ vô cùng, giống như bầu trời sao đang há cái miệng đen ngòm của nó ra để nuốt chửng tất cả mọi người vào trong.
Gió thổi càng lúc càng mạnh, mưa rơi càng lúc càng mau, nhoáng cái đã khiến chúng tôi ướt như chuột lột. Không bao lâu sau, bên trong tầng mây kia bỗng xuất hiện hàng loạt tia chớp nhằng nhằng, trông rất kinh khủng, ít nhất cũng phải to bằng cổ tay người lớn, ai nhìn thoáng qua cũng sẽ phải giật mình.
Lúc xuất hiện tia chớp, bầu trời sao vốn còn đang đen kịt một mảnh bỗng chốc được rạch một đường lóe sáng, sau đó là một tiếng sấm cực lớn vang lên, nghe sát ngay tai như đánh ngay trên đỉnh đầu chúng tôi, chấn động đến nỗi chúng tôi tê cả da đầu, lỗ tai ù ù mãi không thôi.
Uy lực của thuật Ngũ Lôi do hơn ngàn người triệu hoán quả là không nhỏ, cho dù là đám ác quỷ đang trốn trong màn sương mù dày đặc kia cũng bắt đầu xuất hiện tâm trạng bồn chồn bất an.
Gió xung quanh càng lúc càng lớn, thổi tung cả lá khô trên mặt đất lên giữa không trung, mưa cũng ngày một to, toàn cảnh như có một cơn bão ập đến, ngay cả tầm nhìn cũng dần dần mơ hồ.
Tiếng sấm đùng đoàng cuồn cuộn, khiến người nghe thấp thỏm lo âu. Quần áo của tất cả mọi người đều đã bị ướt nhẹp, nước mưa chảy giàn giụa trên mặt mọi người nhưng không một ai lau đi, tất cả mọi người đều đang ngẩng đầu nhìn lên vòng xoáy giữa bầu trời sao.
Phạm vi của vòng xoáy ngày một lớn, khu vực trung tâm vòng xoáy bắt đầu từ từ chìm xuống, chỉ trong vòng dăm ba phút ngắn ngủi, tôi đã trông thấy vô số tia sét to bằng cổ tay người thấp thoáng như ẩn như hiện bên trong vòng xoáy màu đen.
Thấy chú Ngũ Lôi đã có tác dụng, hai đệ tử đi đầu lập tức vung kiếm lên chỉ về phía sao trời, miệng hô vang: "Giáng Ngũ Lôi, diệt ác quỷ! Mau giáng xuống!"
Tiếng hô này của họ nghe đến là rách cả lòng, ngay cả âm thanh cũng đã khản đặc cả lại. Mà lúc này, tia sét nơi trung tâm vòng xoáy đã nhận được lời triệu hoán của họ, tức thì phát ra một tiếng sấm đinh tai nhức óc.
Ngay sau đó, vô số tia sét to bằng cổ tay người bắt đầu thoát ra khỏi vòng xoáy, chiếu sáng toàn bộ sao trời đen kịt, điên cuồng bổ xuống mặt đất với sức mạnh không thể nào ngăn cản.
Tiếng sét đánh vang lên ầm ầm như mưa bom bão đạn, đánh xuống màn sương mù khiến khói đặc nổi lên bốn phía, cảnh tượng kinh hãi chấn động cực kỳ.
Tôi còn chưa kịp nhìn rõ tình hình ác quỷ bên trong màn sương ra làm sao thì đã thấy dãy núi bên dưới màn sương đã bị bốc cháy. Đám lửa đó vừa mới bùng lên đã bị nước mưa dập tắt, nhưng ánh lửa thật sự quá lớn, cho dù nước mưa xối mạnh đến đâu, vẫn có không ít đỉnh núi bắt đầu bị bốc cháy.
Đợi đến khi làn khói dày tan đi, chúng tôi mới trông thấy rõ ác quỷ bên trong màn sương. Ít nhất một nửa số ác quỷ đã bị sét đánh cho hồn bay phách tán, nhưng vẫn có một nửa ác quỷ có đạo hạnh cao thâm sống sót sau đòn công kích của thuật Ngũ Lôi.
Chẳng những không thể diệt được toàn quân phe địch, ngược lại chúng tôi còn thành ra chọc giận chúng, đặc biệt là những Quỷ Vương và Quỷ Đế kia, kẻ nào kẻ nấy đều cau có, nhe răng nhếch mép trừng chúng tôi như muốn xé chúng tôi ra thành ngàn mảnh ngay lập tức.
"Chắc là các ngươi xài hết chiêu rồi chứ gì?" Giọng nói lạnh lùng của Sư Tư Triết vang lên, ngữ điệu đậm vẻ khinh bỉ: "Ta nói rồi, các người muốn ngăn cản đại quân Ma Vương của ta thì quả là người si nói mớ! Ta sẽ cho các ngươi thấy, thế nào mới là đại quân Ma Vương thực sự!"
Sư Tư Triết vừa dứt lời, vô số yêu ma quỷ quái xung quanh đều đồng loạt xuất hiện, bao vây trọn lấy núi Miêu Vương. Tôi không nhìn thấy rõ lắm, chỉ thấy một mảng lớn đen kịt, chí ít cũng phải hai vạn. Cộng thêm hàng ngàn ác quỷ bay lơ lửng trong không trung nữa, phải có đến gần ba vạn binh mã.
Bọn chúng không hề đồng thủ, tất cả đều đang chờ Sư Tư Triết ra lệnh. Sư Tư Triết lại chẳng vội vàng ra tay, ông ta muốn trêu đùa vận mệnh của chúng tôi tiếp nên cười nói: "Vương Lỗi, các người vẫn còn muốn phản kháng à?"
Vương Lỗi nghiến răng, nghiêm nghị đáp trả: "Đúng thế, nhất định phải đánh lại chứ! Cho dù Đạo giáo chỉ còn lại một người thì cũng tuyệt đối không chịu từ bỏ! Con khỉ kia, mau đến đây đi, Lỗi gia ta đang chờ ông đấy! Nếu như Lỗi gia ta dám nói một chữ sợ, thì ta sẽ viết ngược lại cái họ Vương này!"
"Ha ha ha! Ngu xuẩn, đúng là nhân loại ngu xuẩn!" Sư Tư Triết khinh bỉ lắc đầu rồi nhìn về phía tôi: "Lý Sơ Cửu, ta biết bánh xe vận mệnh ở trong tay ngươi. Chỉ cần ngươi giao nó ra, ta đảm bảo sẽ không giết người của ngươi!"
Tôi nhếch mép, lắc đầu: "Sư Tư Triết, chẳng lẽ ông còn chưa nhìn ra sao? Đám người bọn ta tuyệt đối sẽ không đầu hàng, cho dù toàn quân bị diệt đi chăng nữa. Mà nói ít thôi, ra tay đi! Tôi cũng nói cho ông biết, tôi tuyệt đối sẽ không để ông lấy được bánh xe vận mệnh đâu, cho dù tôi phá hủy nó cũng nhất quyết không để nó rơi vào tay các người!"
Tôi biết Sư Tư Triết đang e ngại phân thân Ma Vương đến giờ vẫn chưa xuất hiện kia, cũng như lo sợ người được bánh xe vận mệnh lựa chọn. Họ đều là khắc tinh của Sư Tư Triết, nếu không thanh toán được họ, Sư Tư Triết mãi mãi không thể nào trở thành Ma Vương chân chính.
Cho nên ông ta vẫn luôn muốn tôi giao bánh xe vận mệnh ra. Nhưng tôi không thể làm thế, một khi ông ta lấy được bánh xe vận mệnh là có thể tìm ra người được bánh xe vận mệnh lựa chọn, sau đó giết người đó trước tiên. Đến lúc đó sẽ không còn ai có thể ngăn cản ông ta trở thành Ma Vương đích thực nữa.
"Thế à?" Nào ngờ, Sư Tư Triết lại chẳng mảy may để ý, thậm chí còn nở một nụ cười vô cùng nham hiểm, vẻ mặt cũng rất quái dị. Ông ta nói: "Nếu như là mấy ả này thì sao? Có thể bắt các ngươi giao bánh xe vận mệnh ra không?"
Dứt lời, Sư Tư Triết bèn vung tay lên, thế rồi bỗng nhiên có hai thân hình chầm chậm bay lên không trung. Tôi không nhìn rõ hai người đó là ai, bởi vì trên người họ đều bị quấn đầy hắc khí tà ác.
Chờ đến khi họ bay đến trước mặt Sư Tư Triết, ông ta mới phất tay lần thứ hai, khiến luồng hắc khí tà ác quấn lấy hai người kia tức thì biến mất, cố định hai người họ ở giữa không trung.
Bấy giờ tôi và Vương Lỗi mới trông rõ hai người bị Sư Tư Triết bắt cóc, chính là Lâm Y Y và Thạch Minh Thánh Hàm!
Phát hiện ra điều này, cả tôi và Vương Lỗi đều đứng sững ra ngay tại chỗ, mãi mà không hồi hồn lại được.
"Vương Lỗi, Lý Sơ Cửu, mấy ả này hẳn là người các người yêu tha thiết nhất chứ?" Sư Tư Triết cười nhạt, "Các ngươi nói bọn ta là ma, không có tình cảm, ta thì ngược lại muốn xem xem loài người các ngươi sẽ xử lý tình cảm của mình như thế nào! Yêu cầu của ta đơn giản lắm, muốn để họ sống sót thì giao bánh xe vận mệnh ra đây! Bằng không, ta sẽ để các ả chết thảm ngay trước mặt các ngươi, để cho các ngươi biết, thứ tình cảm mà các ngươi nói chẳng là cái thá gì trước mặt thực lực tuyệt đối cả!"
"Khốn kiếp! Có giỏi thì mau thả họ ra! Uy hiếp đàn bà con gái thì có gì mà hay ho?" Vương Lỗi giận tím tái mặt mày, gầm lên: "Sư Tư Triết, hôm nay ta xin thề với trời, nếu như ông dám làm tổn thương một sợi tóc của họ, vậy thì ta sẽ liều mạng cùng chết với ông, tuyệt đối không để ông được sống yên ổn!"
Sư Tư Triết khinh thường lắc đầu: "Vương Lỗi, ngươi không uy hiếp được ta đâu. Ta vẫn giữ nguyên câu nói đó, muốn bánh xe vận mệnh hay là mấy ả đàn bà của các ngươi, chính các ngươi phải tự chọn đi chứ?"
Vương Lỗi lúc này đã tức giận đến nỗi run lẩy bẩy cả người, hai tay siết lại thật mạnh, tôi đứng gần nên còn nghe được tiếng xương răng rắc vang lên do anh ta siết tay quá chặt.
Thâm tâm tôi cũng đau đớn vô cùng, tôi không ngờ cục diện lại thành ra thế này. Vốn dĩ tôi muốn họ được sống yên ổn, nhưng không ngờ Sư Tư Triết sẽ xuống tay với cả phụ nữ.
Đối sách lúc trước của tôi và Vương Lỗi không hề có một chút tác dụng nào, ngược lại còn dâng Thạch Minh Thánh Hàm và Y Y lên tận tay Sư Tư Triết. Sư Tư Triết là ác ma, sao có thể thả họ ra được?
Tôi nhìn Y Y và Thạch Minh Thánh Hàm ở giữa không trung mà lòng hổ thẹn và áy náy vô cùng. Tôi không mở miệng nổi để gọi tên họ, ngay cả dũng khí để nói câu xin lỗi tôi cũng không có. Bởi vì tôi không có tư cách ấy, bởi chính tôi đã hại họ.
Tôi chưa bao giờ thấy Vương Lỗi lại tức giận đến thế, ánh mắt nhìn Sư Tư Triết của anh ta hiện giờ gần như đã phun ra lửa. Trong ấn tượng của tôi về Vương Lỗi, chưa có một ai có thể uy hiếp anh ta, mà anh ta cũng chưa từng sợ ai.
Thế nhưng lúc này Vương Lỗi đã nhẫn nhịn được, ngữ điệu bấy giờ đã mềm mỏng đi nhiều: "Sư Tư Triết, nếu như ông là một thằng đàn ông thực thụ thì hãy thả họ ra, chúng ta đánh với nhau một trận hẳn hoi! Nếu như ông không muốn đánh, chỉ cần ông thả họ ra, ta có thể tự sát ở ngay trước mặt ông! Phụ nữ vô tội, nên ông có thể thả họ ra hay không?"
"Ha ha ha!" Sư Tư Triết cười mỉa: "Vương Lỗi, ngươi không phải đối thủ của ta, ta muốn giết ngươi thì chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi! Hiện giờ ta chỉ muốn có được bánh xe vận mệnh, giao nó ra đây, ta sẽ để cho họ được sống!"
Chẳng có ai ngốc đến mức tin lời Sư Tư Triết nói. Ông ta là ma, giao kèo với ông ta chẳng khác gì chơi với lửa. Chúng tôi đều hiểu rõ chuyện này, cho dù chúng tôi có giao bánh xe vận mệnh ra thì chắc chắn ông ta cũng sẽ không tha cho Thạch Minh Thánh Hàm và Y Y.
Nhưng bây giờ không có cách nào khác, tôi không thể để hai người phụ nữ trở thành vật hi sinh cho chúng tôi. Đây là trận chiến cuối cùng của chúng tôi, tỉ lệ để chúng tôi sống tiếp là rất nhỏ, cho nên giờ không để ý được nhiều chuyện như vậy nữa.
Nghĩ xong, tôi mới nhìn về phía Sư Tư Triết rồi hét to: "Sư Tư Triết, bây giờ ông thả họ ra, tôi sẽ giao bánh xe vận mệnh cho ông! Nhưng tôi nhất định phải trông thấy họ đã an toàn rời khỏi đây, bằng không tôi tuyệt đối sẽ không giao bánh xe vận mệnh cho ông, cho dù phải phá hủy nó tôi cũng sẽ không để ông có được nó! Ông biết tính tôi rồi đấy, nói một là một, nói hai là hai!"
Nhưng nào ngờ, lúc tôi vừa dứt lời, khi Sư Tư Triết vẫn còn chưa tỏ thái độ gì thì Lâm Y Y vốn đang hôn mê bỗng nhiên tỉnh lại, lớn tiếng gào khóc với tôi: "Anh Cửu, Y Y và chị Thạch đều không sợ chết! Nhất định không được giao bánh xe vận mệnh cho ông ta, đây là hi vọng cuối cùng của mọi người rồi anh có biết không? Em và chị Thạch cũng không hi vọng các anh trở thành tội đồ của Đạo giáo! Cho nên anh Cửu à, hãy từ bỏ tiểu ái của chúng ta để thành toàn cho đại ái của các anh đi!!!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận