Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 279: Tỉ thí đạo thuật

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Lúc này tôi chỉ có một ý nghĩ, không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không được ra tay với bọn họ. Chạy được thì phải chạy khỏi chợ quỷ!
Chợ quỷ rất vắng vẻ, không thấy có âm hồn nào lảng vảng. Cả cái chợ rộng lớn như thế mà chỉ có vài người chúng tôi kẻ chạy người đuổi. Tôi nhìn về phía lối vào của chợ quỷ, vẫn còn cách một đoạn. Bất chấp những lời đe dọa phía sau, tôi chạy bạt mạng về phía cánh cổng của chợ quỷ.
"Chạy? Không ai có thể chạy qua ta đâu!" Vào lúc này, Thanh Long đột nhiên gầm khẽ một tiếng, giọng nói như thể đã ở ngay sau lưng tôi. Tôi còn chưa kịp quay đầu lại thì đã thấy một ảo ảnh màu đen lướt qua bên cạnh, sau mấy bước thì đã vượt qua tôi.
Ảo ảnh này xẹt ngang qua, cuối cùng chặn ngay trước mặt tôi. Đôi mắt hắn ta nhìn tôi như thể đang nói, xem tôi còn chạy đi đâu?
Chết tiệt!
Bị Thanh Long ngăn lại, tôi biết mình đã không chạy được nữa. Tôi dừng bước, cầm thước Trấn Hồn nhìn chằm chằm bọn họ. Bọn họ cứ như thế một trước một sau bao vây lấy tôi, hoàn toàn chặt đứt cơ hội chạy trốn của tôi.
"Nếu đã không thể trốn thoát, vậy Lý Sơ Cửu tôi cũng không phải là kẻ dễ bị ăn hiếp!" Trong lòng tôi đã quyết, lập tức đáp trả.
"Chớ có ngông cuồng!" Bạch Hổ sau lưng tôi cũng quát lên, đánh thẳng về phía tôi. Tốc độ của gã rất nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt tôi, liên tục đánh ra mấy chưởng.
Mỗi một chưởng đều mang theo chưởng phong mạnh mẽ, uy lực không thể xem thường. Tôi không dám lơ là, cầm thước Trấn Hồn đón đỡ. Nhưng sức mạnh của gã lớn đến nỗi, mỗi chưởng đập vào cây thước Trấn Hồn của tôi đều khiến tay tôi bị chấn động đến tê dại.
Xem ra phương pháp tu luyện của bọn họ cũng giống như của Chu Tước, đều đã có thể chuyển đổi khí tức trong cơ thể thành các đòn tấn công thực thể. Phương pháp tu luyện này độc đáo thật, uy lực cũng rất đáng sợ. Chỉ trong nháy mắt, chúng tôi đã đánh được hơn hai mươi chiêu.
Nhưng tốc độ và sức mạnh của gã đều hơn tôi, sau khi đánh một hồi, tôi bắt đầu rơi vào thế hạ phong.
Thanh Long không ra tay, chỉ đứng ngoài quan sát cuộc chiến của chúng tôi. Sau khi thấy tôi rơi vào thế hạ phong, hắn ta bắt đầu mở miệng: "Thật đáng tiếc, quả thật rất đáng tiếc! Mặc dù cậu có thể tu luyện được ra chân khí Huyền Chân, nhưng lại không biết cách vận dụng. Chân khí Huyền Chân mạnh mẽ như vậy, không chỉ có thể chuyển hóa sức mạnh của Đạo thuật mà còn tạo thành đòn tấn công mạnh mẽ! Cậu chỉ dùng nó để tăng sức mạnh và tốc độ, thế thì không thể đánh bại bọn ta được đâu. Trừ khi cậu có thể vận dụng được chân khí Huyền Chân của chính mình, nếu không cậu sẽ không bao giờ là đối thủ của bọn ta!"
Khi Thanh Long nói chuyện, Bạch Hổ lại tung ra một chưởng khiến tôi phải lui lại. Tôi còn chưa đứng vững, hai tay hắn ta đã cùng tung chưởng về phía ngực tôi. Tôi không dám đỡ bằng tay, cũng không có cơ hội để trốn tránh, chỉ có thể dùng thước Trấn Hồn chặn trước ngực mình.
Ầm!
Cả người tôi lập tức bay lộn ngược ra, ngay cả thước Trấn Hồn cũng phát ra tiếng ong ong. Tôi vừa ngã xuống đất liền vội vàng lộn về phía sau để đứng dậy.
Nhưng ngay khi tôi di chuyển, khí tức trong cơ thể tôi tức thì tán loạn. Khí tức của tôi đã bị hắn ta đánh cho rối loạn, cố ép xuống sẽ chỉ khiến nó càng hỗn loạn hơn. Tôi quỳ một chân xuống đất, tay chống thước Trấn Hồn, không ngừng hít thở sâu để điều hòa lại khí tức.
Bạch Hổ không tiếp tục ra tay, mà đi đến trước mặt tôi, lạnh lùng nói: "Đi theo ta, nếu không ta sẽ giết cậu!"
"Dọa tôi sao? Ha ha, các người không dám giết tôi, vì Tôn chủ của các người muốn tôi sống!" Ngay từ đầu tôi đã tính đến điều này, nếu không Bạch Hổ đã đánh cho tôi bị thương từ lâu rồi.
Lời nói của tôi khiến Bạch Hổ thoáng sững sờ, cái tôi muốn chính là cơ hội này. Tôi lặng lẽ lấy ra bùa Ngũ lôi, ném thẳng về phía hắn ta, đồng thời miệng niệm chú, một tiếng sấm đột nhiên vang lên, Bạch Hổ cũng bị chấn động mà nheo mắt lại, nhất thời hoảng hốt một lúc.
Chính là lúc này, tôi nhắm đúng thời cơ, vọt lên nhanh và mạnh như bắn đại bác, đồng thời dùng sức chém thật mạnh thước Trấn Hồn vào đầu Bạch Hổ!
"Đúng là thứ chiêu trò vặt vãnh!" Khi thước Trấn Hồn vung tới, Bạch Hổ bừng tỉnh, tức thì gầm lên, vươn tay ra nhanh như chớp giật, nắm lấy cây thước Trấn Hồn của tôi, chân giơ lên đá về phía bụng tôi.
Lúc này người tôi vẫn chưa rơi xuống đất, hoàn toàn không có đà né tránh, chỉ còn cách đối đầu trực diện. Dù vậy, tay còn lại của tôi cũng theo đà nắm chặt thành nắm đấm, đánh xuống đầu của hắn ta.
Bạch Hổ không ngờ tôi sẽ dùng chiêu giết địch một ngàn tự hại mình tám trăm này. Nhìn thấy nắm đấm của tôi đánh tới, hắn ta lập tức buông thước Trấn Hồn của tôi, lùi lại hai bước.
Hắn ta chủ động rút lui, cũng khiến tôi hóa giải được tình thế bị động vừa rồi. Sau khi tôi đứng vững, Bạch Hổ nheo mắt lườm tôi, nói: "Chu Tước nói mi là một kẻ mất trí không thiết sống, xem ra không hề sai tí nào! Cậu ta thua trong tay mi không phải vì cậu ta yếu hơn, mà là vì mi có cái bản lĩnh này! Mặc dù ta không được giết mi, nhưng ta có thể đánh cho mi tàn phế!"
Lúc này tôi đã có thể cảm nhận được sự tức giận của Bạch Hổ. Quả nhiên khi hắn ta vừa dứt lời, tôi thấy hắn ta đột ngột đứng thẳng người, rùng mình một cái, một thanh đoản kiếm cong cong bỗng nhảy vọt ra từ sau lưng hắn ta.
Thanh đoản kiếm này dài hơn thước Trấn Hồn của tôi. Hình dáng thanh đoản kiếm của hắn ta rất kỳ lạ, màu xanh đậm, trông xa không khác gì một con rắn lục đang uốn khúc. Nhưng mũi kiếm của thanh kiếm bị cùn, trông như một lưỡi hái chưa được mài dũa.
Tôi không nhận ra được loại vũ khí này, Thanh Long mới cười hì hì giải thích, "Thanh kiếm trong tay Bạch Hổ là kiếm Thanh xà, một trong mười pháp khí của Đạo giáo. Nó được làm bằng huyền thiết, rắn chắc vô cùng, chém sắt như chém bùn! Bên trong kiếm Thanh xà có chứa tiên linh của Bảo Gia Tiên Đông Bắc, có thể trấn áp linh hồn và xua đuổi tà ma. Lý Sơ Cửu, cây thước làm phép mà các đạo sĩ bình thường dùng trong tang lễ của mi ấy mà, chỉ là thứ đồng nát sắt vụn, sẽ bị kiếm Thanh xà chém cho nát bươm thôi! Chậc chậc, chắc mi sắp phải chịu khổ rồi!"
Thanh Long nói đến câu cuối còn tỏ ra vô cùng tiếc nuối. Tôi siết chặt cây thước Trấn Hồn đã gỉ sắt loang lổ, không hề cho rằng nó chỉ là một thứ đồng nát sắt vụn. Bởi vì nó là pháp khí do tổ sư gia, người sáng lập phái Huyền Chân của tôi truyền lại.
Tôi cười thờ ơ, quát Bạch Hổ với khí thế không hề thua kém: "Đến đi!"
Bạch Hổ cười khẩy một tiếng, cả người lại lao về phía tôi, tốc độ còn nhanh hơn trước. Tôi chỉ có thể nhìn thấy thứ ánh sáng lạnh lẽo toát ra từ kiếm Thanh xà. Tôi không dám lơ là, cả người gồng lên căng cứng, tùy cơ ứng biến.
Kiếm Thanh xà chém liên tiếp vào cây thước Trấn Hồn của tôi, xẹt ra cả tia lửa, có cả gỉ sét bong ra từ thân thước văng khắp nơi. Cùng với những tiếng va chạm kim loại chói tai, cuối cùng tôi vẫn bị buộc phải lùi lại.
Về độ nhanh nhẹn và chiêu thức võ thuật, tôi hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn ta. Nếu có Tử Long ở đây, chắc hẳn anh ấy có thể đấu lại được.
Sau khi bị hắn ta đá trúng, tôi lảo đảo lùi lại vài bước. Bạch Hổ thừa thế xông lên, tôi lấy tiền Ngũ đế ra, ném hết về phía hắn ta, buộc hắn ta phải lùi về sau.
Tôi vừa đứng vững thì Thanh Long lại bật cười, "Không ngờ cây thước này không phải sắt vụn, chắc là tín vật của giáo phái Huyền Chân, thước Trấn Hồn! Chỉ đáng tiếc, Chưởng môn của của Huyền Chân càng về sau càng kém, ngay cả thước Trấn Hồn cũng không thể khai quang! Cũng chính vì thế mà Đạo môn càng ngày càng sa sút! Bạch Hổ, thế là được rồi đó!"
Thanh Long nói xong, Bạch Hổ lập tức gật đầu, nhìn về phía tôi, nói: "Lúc nãy mi dùng đạo thuật đối phó ta, vậy thì ta cũng sẽ dùng đạo thuật đối phó mi!"
Bạch Hổ vừa nói chuyện vừa cắm pháp khí của mình, tức kiếm Thanh xà xuống đất. Hai tay liên tục đánh ra các thủ ấn khác nhau, chỉ trong chốc lát, cuối cùng đã hình thành ấn Kim cương, còn miệng hắn ta niệm chú: "Bát đại kim cang, ở bên cạnh ta, ban cho ta thân thể kim cương bất khả chiến bại! Sức mạnh vô địch, không gì phá vỡ! Thái!"
Cuối cùng hắn ta đẩy ấn Kim cương về phía tôi. Chỉ nháy mắt, tôi cảm nhận được một luồng dương khí thuần khiết tỏa ra từ lòng bàn tay hắn ta, ngưng tụ thành thủ ấn Kim cương, bắn về phía tôi một cách thô bạo.
Thủ ấn đó là do dương khí ngưng tụ thành, không phải là thực thể. Nhưng tôi cảm nhận được sức mạnh của nó cũng không hề yếu hơn sức mạnh của thực thể. Nhìn ấn Kim cương bắn về phía mình, tôi vội vàng dùng cả hai tay kết ấn, nhanh chóng kết ấn Bát quái thái cực, tạo thành kết giới chặn lại trước ngực tôi.
Ầm!
Hai loại thủ ấn va chạm vào nhau, nổ tung giữa không trung, sau một tiếng nổ chói tai, cả hai đều hóa thành hư vô. Trong lần so chiêu này, tôi đã bị phản phệ. Tôi có cảm giác như máu trong người trào ngược hết lên, như thể sắp trào cả ra khỏi miệng.
Máu đã trào lên tới cổ họng song tôi cố nuốt xuống. Trong thâm tâm tôi biết, Đạo thuật mà Bạch Hổ dùng dương khí tạo thành sẽ không duy trì được lâu. Trước đây tôi đã thấy Chu Tước sử dụng chiêu thức như vậy khi đối phó với Quỷ Vương. Mặc dù đòn tấn công rất đáng sợ nhưng nó sẽ không kéo dài được bao lâu và phản phệ sẽ rất mãnh liệt.
Dương khí của người sống có hạn, dùng Đạo thuật càng mạnh thì dương khí tiêu hao càng nhiều, con người càng yếu đi nhanh hơn.
Từ điểm này, tôi có lợi thế hơn! Hắn ta lựa chọn dùng đạo thuật, chỉ cần tôi cầm cự được thì sẽ có cơ hội đánh bại hắn ta! Đây là cơ hội duy nhất của tôi. Đánh bại được hắn ta là tôi sẽ có cơ hội trốn thoát!
Cho nên, tôi chỉ có thể liều mạng xem thử dương khí của hắn ta có thể duy trì được bao lâu! Được làm vua thua làm giặc, chỉ có cách này nữa thôi!

Bình Luận

0 Thảo luận