Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 808: Sức mạnh vạn quỷ

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Âm khí ngút trời đột nhiên xuất hiện, cho dù với đạo hạnh hiện giờ của tôi cũng cảm thấy rùng cả mình thì khỏi phải nói âm khí nơi này nặng đến mức nào.
Ngay cả âm khí của thôn Ma Câu trước đây cũng không nặng bằng nơi này. Nhưng tôi cứ băn khoăn mãi, sao sào huyệt của Linh tộc lại có âm khí kinh khủng đến thế này nhỉ?
Tôi đang định thò đầu ra xem thì đúng lúc nhìn thấy phía sau những căn nhà đã bỗng lóe lên một loạt tia chớp. Chớp giật nhì nhằng, cho dù đang là ban ngày cũng khiến lòng người bất an.
"Quái lạ, đang ban ngày ban mặt sao lại có chớp?" Lão quỷ hoài nghi lẩm bẩm một tiếng. Lúc ấy, tôi đã đi đến bên cạnh vách đá, cũng là điểm cuối của cung Trường Sinh.
Mà cột đá cách vách đá gần nhất cũng phải xa chừng năm mét, ở giữa là hai sợi xích sắt nối song song với nhau. Bên dưới vách đá là sóng biển tung trào, tiếng sóng biển xô vào đá loạn nghe mà chói tai.
Tôi nhớ rõ rằng sau khi chúng tôi tiến vào không gian của Linh tộc, mặt nước biển vẫn rất tĩnh lặng. Nhưng chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủi, sóng biển bỗng nhiên trở nên dữ dội như vậy, đã vậy còn có xu hướng muốn dữ dội thêm.
"Sơ Cửu, nhìn kìa!" Tôi còn đang ngó nghiêng vùng biển bên dưới vách núi thì lão quỷ bỗng hô lên. Nghe thấy tiếng ông ta, tôi vội vã nhìn về phía tia chớp xuất hiện.
Ngoài trời vốn đang là ban ngày, chỉ trong nháy mắt đã bị bóng tối ụp xuống. Bầu trời xuất hiện tia chớp, mây đen dày đặc cũng không biết đã tụ lại từ khi nào. Mây đen cũng không bất động mà dung hợp lại với nhau, sau đó sinh ra một vòng xoáy khổng lồ.
Dị tượng xuất hiện giống y như khi chúng tôi triệu hoán Ngũ Lôi quyết, cảm giác đó giống như có sấm chớp bổ thẳng xuống từ trong vòng xoáy mây đen vậy. Thế nhưng điều tà ma là bên trong đám mây đen này chỉ có chớp chứ chẳng hề nghe thấy tiếng sấm.
Khéo làm sao, luồng âm khí ngất trời kia lại truyền đến từ ngay chỗ dị tượng kia xuất hiện. Khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng thì chúng tôi bỗng nghe thấy tiếng khá nhiều người niệm chú.
Nhưng bởi vì khoảng cách hơi xa nên chúng tôi nghe không được rõ lắm, chỉ có thể nghe ra đại khái rằng có không ít người đang niệm chú thôi.
"Sơ Cửu, hình như người của Linh tộc đều tụ tập ở phía sau căn nhà đá kia!" Lão quỷ nghe thấy tiếng niệm chú bèn nhìn về phía tôi. Tôi gật đầu bảo: "Có thể lắm, có lẽ họ đang cử hành một nghi thức lớn nào đó. Vừa hay, đây cũng là cơ hội tốt nhất cho chúng ta. Đi thôi, chúng ta đi dò la một chút!"
"Được!"
Bàn bạc xong xuôi, tôi đi trước dẫn đường, còn lão quỷ và mọi người theo sau. Muốn đi đến nơi xuất hiện dị tượng nhất định phải băng qua những căn nhà đá trước mặt, mà con đường thông giữa những căn nhà đá chính là hai sợi xích sắt ở giữa.
Tôi đi trước, sợi xích sắt hơi lay động nhưng cũng không có ảnh hưởng quá lớn, xích cũng rất rắn chắc. Sau khi quay đầu lại nhắc nhở họ một tiếng, tôi bèn đi một mạch qua đầu bên kia.
Lúc trước tôi còn chưa chú ý đến, nên cứ tưởng căn nhà đá này được xây dựng trên đỉnh cột đá. Nhưng đến khi tôi đi tới bên dưới căn nhà đá, tôi mới phát hiện ra căn nhà đá này có cấu tạo theo kiểu nhà sàn. Phía dưới trống không, cũng là con đường để nối đến một căn nhà đá khác, chỉ có tầng bên trên là cho người ở.
Lão quỷ phải cõng Tử Long nhưng tốc độ không chậm, sau khi chờ Lý Tiêu Vũ đi sang, chúng tôi mới tiếp tục đi về phía âm thanh niệm chút phát ra. Gần như là cứ đi thẳng lên trên vậy, độ cao cứ tăng dần theo thời gian.
Chúng tôi băng qua những sợi xích sắt khoảng chừng sáu bảy phút mới đến được căn nhà đá cuối cùng. Căn nhà đá này lớn hơn tất cả các căn nhà đá khác, hơn nữa còn có đình viện. Nhưng sau khi đến căn nhà đá cuối cùng này sẽ không trông thấy con đường nào khác nữa, có vẻ đây chính là điểm cuối.
Thế nhưng vòng xoáy xuất hiện giữa bầu trời kia lại ở ngay sau lưng căn nhà đá này. Tôi đi ra phía sau nhà, bấy giờ mới phát hiện hóa ra sau lưng căn nhà có ẩn giấu càn khôn.
Xuất hiện trước mắt tôi là một cái vịnh cực lớn. Bên trong vịnh có mười mấy cây cột đá nhô lên khỏi mặt biển, vừa khéo tạo thành một hình tròn thái cực. Mỗi một cây cột đá đều nối với nhau bằng sợi xích sắt to bằng cổ tay, mà vùng biển ở giữa các cây cột đá này lại xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, đối xứng với vòng xoáy xuất hiện trên không trung.
Bên trên những cột đá này đều là các đệ tử Linh tộc mặc áo bào đen ngồi khoanh chân, còn trên những cột đá ở chính giữa thì là năm bô lão. Tóc họ đều bạc trắng, mặc áo bào đen rộng thùng thình, cầm trong tay một chiếc quải trượng giống như sắt đen.
Tôi không nhìn ra tuổi tác thật của năm bô lão này, không chỉ tóc mà ngay cả lông mày của họ cũng bạc trắng. Nhìn lại khuôn mặt của họ, không có cảm giác già nua suy yếu. Nhất là đôi mắt của họ, ánh mắt ai cũng đều rất sắc bén, vẻ mặt nghiêm túc, khiến cho người ta có cảm giác uy nghiêm vô cùng chân thật.
Lúc này trong đầu tôi bỗng nảy ra một suy nghĩ kì quái, năm bô lão này e là đều đã hơn trăm tuổi, thậm chí là còn hơn cả thế nhiều. Nhưng không thể không thừa nhận một điều rằng họ đều là cao thủ tuyệt đỉnh.
Tôi nhìn sang các đệ tử Linh tộc đang ngồi khoanh chân trên các đỉnh cột đá khác, chí ít cũng phải gần hai trăm người, ai cũng đang duy trì một thủ ấn kỳ quái, có vẻ như đang sử dụng chung một trận pháp cường đại nào đó.
Đúng lúc ấy, có một người trong số năm bô lão kia đột nhiên giơ cây gậy trong tay lên, đề khí hô: "Sức mạnh vạn quỷ, hãy mở lối đến sông Minh Hà!"
Tiếng hô này nào giống như giọng của người cao tuổi, nghe còn mạnh mẽ hơn nhiều so với người tuổi trung niên. Nhưng điều khiến tôi kinh hãi hơn cả đó chính là con đường dẫn đến sông Minh Hà mà ông ta nhắc tới. Quả nhiên suy đoán trước đây của tôi đã đúng, Linh tộc đang bảo vệ lối vào sông Minh Hà.
Lão quỷ lúc này cũng kích động hẳn lên, ông ta mừng rỡ lẩm bẩm: "Được cứu rồi, Tử Long được cứu rồi!"
Gần như cùng lúc đó, hơn hai trăm đệ tử Linh tộc bỗng đồng thanh niệm chú: "Với máu của ta, kính tế âm linh, thân thể của ta, hiệu lệnh vạn quỷ! Thuật ngự quỷ, thiên hạ đứng đầu! Hồn dẫn thủy triều, sức mạnh vạn quỷ, mở giúp ta lối đến âm dương!"
Hơn hai trăm người đồng thanh niệm chú, khí thế hiển nhiên ngập trời, vang vọng khắp xung quanh, mãi không tiêu tan. Lúc lời thần chú được niệm xong, vùng biển giữa các cây cột đá bỗng lại có âm khí phóng lên trời một lần nữa.
Ngay sau đó, tôi trông thấy bên trong vòng xoáy khổng lồ dưới biển bỗng có một loạt quỷ hồn màu trắng trôi lơ lửng, chiếm cứ toàn bộ vòng xoáy. Từ góc nhìn của chúng tôi chỉ có thể trông thấy một đống bóng trắng đông nghìn nghịt đang đung đưa. Oan hồn không có đến hàng vạn, nhưng tối thiểu cũng phải có vài nghìn.
Lúc trước, khi còn ở thôn Trường Thọ, lúc ba người của Linh tộc nói cho lão ngư ông về sức mạnh của thủy triều đã từng nói, chờ sau khi giết được chúng tôi là có thể đưa hồn phách của chúng tôi ra biển, hòa làm một với biển cả mãi mãi.
Lúc đầu tôi ngỡ họ muốn nuôi quỷ, nhưng đến giờ tôi mới hiểu ra. Bọn họ không phải muốn nuôi quỷ mà là muốn sử dụng sức mạnh của vạn quỷ, cũng chính là sức mạnh thủy triều của họ để mở lối đến sông Minh Hà.
Biển cả hàng năm lấy đi không ít mạng người, mà những người bị lấy đi này, sau khi hóa thành oan hồn sẽ bị dẫn tới đây. Linh tộc am hiểu thuật ngự quỷ, cũng chính là phép thuật đặc thù có thể điều khiển quỷ.
Số lượng quỷ hồn bên trong xoáy nước quả là quá nhiều, nếu như thả ra ngoài nhất định sẽ làm tam giới đại loạn. Bấy giờ tôi liên tưởng đến một chuyện, Linh tộc không thể nào rời đi liệu có phải là do đám quỷ hồn này không?
Trong lúc tôi đang suy tư, vòng xoáy nước đã đột ngột nới rộng ra, hấp dẫn ngày càng nhiều oan hồn xung quanh gia nhập vào trong đó. Số lượng oan hồn cứ tăng dần, thành ra đông lúc nha lúc nhúc. Thế trận này sao chỉ dừng ở vạn oan hồn được?
Những oan hồn này chuyển động xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ cùng với vòng xoáy, tốc độ càng lúc càng nhanh, nhìn mà khiến người ta đầu váng mắt hoa. Nếu là người có hội chứng sợ những thứ dày đặc, nếu trông phải cảnh tượng này chắc chắn sẽ bị dọa xỉu.
Khoảng chừng vài ba phút sau, tôi trông thấy có một con thuyền đen bỗng phi ra từ trong trung tâm vòng xoáy. Sau khi xuất hiện, con thuyền này cũng xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ.
Sau khi xoay tròn một lúc, nó mới vững vàng xuất hiện trên mặt biển. Đợi đến khi con thuyền này vừa cập bờ, vòng xoáy lập tức tiêu tan. Chỉ trong vòng một cái chớp mắt, vòng xoáy kinh khủng nhường ấy đã biến mất tăm.
Còn những oan hồn kéo theo sức mạnh thủy triều kia cũng chìm hết vào trong nước biển. Thoáng chốc, vùng biển vốn dĩ vẫn còn đang tung trào bọt sóng bỗng từ từ bình lặng lại như chưa có chuyện gì xảy ra, như thể dị tượng ban nãy chỉ là một hồi mộng ảo.
"Sơ Cửu, là Đoạt Phách!" Lão quỷ chỉ vào người đứng trên con thuyền màu đen, vội vã nhắc nhở tôi. Tôi đã nhìn ra hắn từ lâu, chỉ gật đầu không nói gì. Lúc tôi đưa mắt nhìn về phía Đoạt Phách, thân hình hắn bỗng hóa thành một luồng hắc khí tà ác rồi phóng vụt lên trời.
Đợi đến khi hắc khí tà ác xuất hiện trên đỉnh cột đá, thân hình của hắn ta lại tụ tập lại, chẳng mấy chốc đã ngưng tụ thành một hình người hoàn chỉnh.
"Sứ giả, thế nào?" Một bô lão trong số đó cất tiếng hỏi, từ ngữ điệu của ông ta có thể nghe ra ông ta đang rất nóng lòng và hồi hộp.
Chỉ thấy Đoạt Phách lắc đầu nói: "Phong ấn của địa ngục Cửu U quá mạnh mẽ, tôi không thể nào vào được. E là ngay cả chủ nhân cũng không thể phá vỡ được phong ấn đó, cách duy nhất hiện giờ chính là chờ Triệu Tử Long đến. Trên người hắn ta có ấn quỷ Phong Đô và Cửu Đầu Sư, chỉ có hai thứ này mới có thể mở được phong ấn của địa ngục Cửu U. Nhưng xin năm vị đại pháp sư chớ vội, nếu chủ nhân đã đạt thành giao ước với các vị thì nhất định sẽ giúp các vị thoát khỏi đau khổ. Còn về chuyện mà chủ nhân giao phó cũng hi vọng các vị để tâm hơn nữa!"
Một đại pháp sư trong số đó có hơi lộ vẻ buồn bã, nhưng vẫn duy trì phong độ đại pháp sư của mình, ông ta cười nói: "Sứ giả xin yên tâm, nếu Triệu Tử Long đến đảo Trường Sinh của tôi, tôi nhất định sẽ bắt lấy hắn, để hắn đích thân mở phong ấn địa ngục Cửu U!"

Bình Luận

0 Thảo luận