Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 708: Cưỡng chế giải thể

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:25
Không chỉ mấy người đạo sĩ đó mặc đạo bào bằng vải bố, ngay cả Trình Tùng cũng mặc giống vậy. Bọn họ đều để tóc dài, cài trâm gài tóc, lưng đeo một thanh kiếm gỗ đào, thoạt nhìn trông giống như cách ăn mặc của những đạo sĩ thời xưa!
Nhưng khi mười mấy người bọn họ cùng lúc tiến vào đại điện, khí thế toát ra rất mãnh liệt.
Lâm Tiêu vốn không định cho bọn họ vào trong, gần hai mươi người đứng chặn ngay phía cửa đại điện. Không đợi đám người Trình Tùng đi tới, Lâm Tiêu đã lên tiếng châm biếm: "Nửa đêm nửa hôm, bộ phận Đặc Biệt các người lại huy động nhân lực đến Miêu Vương quan chỗ tôi, tưởng đây là nhà trọ thật đấy à?"
Lửa giận trong lòng Lâm Tiêu còn chưa hết, nếu lúc nãy tôi không dặn dò trước, e là ông ta tuyệt đối không để đám người của bộ phận Đặc Biệt nghênh ngang bước vào như vậy!
Lâm Tiêu vừa dứt lời, cậu trai trẻ Tiểu Thiết cũng hùa theo giễu cợt: "Lần này các người tới đông như vậy có phải muốn uy hiếp ai đó trong số chúng tôi hay không? Anh Cửu đã bị các người ép phải đi rồi, có phải các người ngứa mắt với bọn tôi không, cứ nói thẳng đừng ngại, ông đây sẽ tự đi!"
Tôi trông thấy họ đứng ra vì mình, không khỏi vui mừng cảm động. Nhưng hiện thực nói cho tôi biết, tôi không thể động vào bộ phận Đặc Biệt. Bọn họ là tổ chức chính phủ, lại có nhiều cao thủ. Nếu tôi ra tay với bọn họ, sẽ chỉ gây bất lợi cho người bên cạnh mình mà thôi.
Điều quan trọng là Đạo môn không dễ gì mới bước vào giai đoạn thái bình thịnh thế. Tôi không muốn vì chuyện riêng của mình mà ảnh hưởng đến trật tự hòa bình của Đạo môn.
Y Y nắm chặt lấy tay tôi, mỉm cười đáng yêu. Dù không nói gì, nhưng tôi đoán được suy nghĩ của cô ấy, cô ấy vui mừng vì tôi có được những người anh em như vậy.
"Lâm Tiêu, cậu hiểu nhầm chúng tôi rồi! Lần này chúng tôi đến đây không theo lệnh của bộ phận Đặc Biệt! Tôi cũng không giấu mọi người, bây giờ chúng tôi đã không còn là người của bộ phận Đặc Biệt nữa rồi!" Một lúc sau tôi mới nghe thấy tiếng Trình Tùng đáp lời.
Tôi nghe giọng ông ta có gì đó không đúng, dường như có phần hối tiếc và bất lực. Nhưng tôi sợ có bẫy, vẫn trốn trong đại điện, xem xem rốt cuộc bọn họ định bày trò gì?
Đám Lâm Tiêu nghe xong, tất cả đều kinh ngạc, dường như không tin được đó là sự thật.
Lâm Tiêu là người cẩn thận, chắc chắn không thể tin ngay những lời Trình Tùng nói, ông ta thăm dò hỏi lại: "Cả Đạo giáo này, người của bộ phận Đặc Biệt muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Hơn nữa sau lưng còn có chính phủ chống đỡ, là niềm mơ ước của không biết bao nhiêu người tu đạo! Mà tôi cũng chưa từng nghe nói bộ phận Đặc Biệt lại có thể cùng lúc khai trừ nhiều người như vậy?"
Trình Tùng sao có thể không hiểu ý của Lâm Tiêu được, ông ta lắc đầu cười khổ đáp: "Lâm Tiêu cùng các vị đạo hữu, thật không dám giấu, bộ phận Đặc Biệt đã bị giải thể rồi!"
"Bộ phận Đặc Biệt bị giải thể rồi?" Nghe thấy câu trả lời này, tôi cũng không tin nổi. Bộ phận Đặc Biệt là tổ chức chính phủ, trước giờ đều giữ gìn trật tự Đạo môn trong dân chúng.
Mặc dù có phần hoành hành ngang ngược, nhưng cũng có tác dụng không nhỏ! Dù là công hay danh thì vẫn luôn đề cao sự thống nhất và hội nhập của Đạo giáo.
Nếu cẩn thận suy xét, Trình Trùng mà tôi biết không phải kẻ thủ đoạn giảo hoạt. Nghe ông ta nói vậy, lẽ nào bộ phận Đặc Biệt thật sự đã giải thể rồi ư?
Có vẻ Tiểu Thiết vẫn không tin, cậu ta lên tiếng: "Bộ phận Đặc Biệt các người quỷ kế đa đoan, ai biết đây lại là trò gì của mấy người? Nói thẳng ra đi, rốt cuộc có mục đích gì, đừng làm phiền mọi người nghỉ ngơi!"
"Tiểu huynh đệ! Trình Tùng tôi ở trong Đạo môn bao nhiêu năm nay, từ trước đến nay một lời nói đáng giá ngàn vàng, mặt mũi nào đi nói dối lừa gạt mọi người cơ chứ?" Trình Tùng bất lực giải thích.
Nhưng người bên ngoài vẫn không có ý để bọn họ đi vào, tôi do dự một lúc, cuối cùng đi ra ngoài đại điện! Vừa bước ra sảnh, Trình Tùng đã trông thấy tôi, ông ta chắp tay về phía tôi nói: "Sơ Cửu, tôi biết các cậu muốn tới núi Côn Lôn ngăn chặn Âm Dương đạo! Lần này chúng tôi đến đây cũng là muốn góp chút sức mọn!"
Trình Tùng nói xong, mười mấy đạo sĩ phía sau cũng chắp tay hành lễ. Tôi vội chắp tay đáp lại: "Trình đại ca và cả các vị đạo hữu, xin mời vào trong rồi nói!"
Tôi tin Trình Tùng, cũng tin mười mấy đạo sĩ đứng sau ông ta. Nếu bọn họ thật sự muốn đối phó với tôi, thì vốn không cần nhắc đến chuyện Âm Dương đạo tới Côn Lôn tìm kiếm long mạch.
Nhưng trong lòng tôi vẫn còn rất nhiều vướng mắc, có lẽ chỉ có thể thông qua bọn họ mới tìm hiểu được ngọn ngành.
Sau khi ổn định chỗ ngồi, Lâm Tiêu lập tức cho người mang trà lên. Còn chưa kịp đặt câu hỏi thì Trình Tùng đã chủ động lên tiếng trước: "Sau khi Đạo giáo Nam Bắc thống nhất, các cậu đã cấm chỉ tất cả các gia tộc Đạo môn, bộ phận Đặc Biệt đã bị cưỡng chế giải thể! Tôi không biết suy nghĩ của cấp trên thế nào, nhưng thông qua chuyện này, coi như tôi đã hiểu rõ rồi. Khi đó bộ phận Đặc Biệt chỉ được thành lập tạm thời, mục đích chính là thống nhất Đạo giáo Hoa Hạ, cấm chỉ các gia tộc Đạo môn. Nhưng cấp trên cũng không ngờ, phải mất mười mấy năm mới hoàn toàn thống nhất được Đạo môn!"
Giọng điệu của Trình Tùng rất bình tĩnh, nhưng tôi cảm nhận được, trong lời ông ta nói có chút tiếc nuối, dù gì ông ta cũng đã ở trong bộ phận Đặc Biệt nhiều năm như vậy rồi mà! Kỳ thực cũng giống như tôi, mặc dù tôi lựa chọn tự nguyện rời khỏi Đạo môn, nhưng trong lòng vẫn tiếc nuối không nỡ!
Nhưng tôi không ngờ, bộ phận Đặc Biệt lại là tổ chức được thành lập tạm thời. Nói như vậy, Sư Tư Triết cứ khăng khăng không muốn tôi thống nhất Đạo môn Hoa Hạ là vì muốn duy trì bộ phận Đặc Biệt sao?
Nếu tôi không thống nhất Đạo môn, chỉ cần Đạo môn còn phân chia, nhà nước sẽ không xóa bỏ bộ phận Đặc Biệt. Nếu phán đoán này là đúng thì mối nghi hoặc trong lòng tôi đã được tháo gỡ!
Nói tới đây, tôi chợt nhớ tới chuyện liên quan đến bộ phận Đặc Biệt mà trước đây bọn họ đã từng nhắc tới. Lúc trước, không hề có tổ chức bộ phận Đặc Biệt, cũng không tra ra được bộ phận Đặc Biệt là tổ chức của chính phủ. Chỉ qua lời truyền miệng của mọi người, vô hình chung đã coi bộ phận Đặc Biệt là tổ chức nhà nước.
Tôi nhớ điều duy nhất được nhà nước công nhận, hình như là một tổ chức có mã hiệu gồm ba chữ số. Nhưng những chuyện này nhà nước phong tỏa thông tin rất kín kẽ, người thường vốn không thể biết được nội tình.
Kể cả là người tu đạo biết về những tổ chức chính thức này, cũng cực kỳ ít người biết, đa phần đều là nghe thế hệ trước truyền lại.
Những lời Trình Tùng nói khiến tất cả mọi người có mặt đều im lặng. Kể cũng lạ, trước đây tôi với bộ phận Đặc Biệt so mưu đấu trí, cũng coi như kẻ thù của nhau. Nhưng bây giờ nghe tin bộ phận Đặc Biệt đã bị giải thể, trong lòng tôi lại có phần tiếc nuối!
Không khí có chút gượng gạo, Trình Tùng tự châm một điếu thuốc, hút hai hơi lại nói tiếp: "Chắc các cậu không biết, nhà nước chỉ có duy nhất một tổ chức linh dị, mã hiệu là 093. Người của 093 đều là những cao thủ trong số cao thủ, cụ thể có bao nhiêu người thì tôi cũng không rõ! Bình thường ngoài việc âm thầm bảo vệ các nhà lãnh đạo ra, bọn họ còn phụ trách giải quyết nhưng sự kiện linh dị đột phát! Trước khi bộ phận Đặc Biệt bị giải thể, bọn họ đã đưa ra một mệnh lệnh sau cùng, chính là muốn chúng tôi tới giúp các cậu cùng bảo vệ long mạch phong thủy của Hoa Hạ!"
Nếu hôm nay không phải Trình Tùng là người nói ra bí mật của bộ phận Đặc Biệt, e là cả đời này tôi cũng không biết đến tổ chức linh dị bí mật quốc gia kia. Đương nhiên, tôi cũng hiểu được sự bí ẩn của họ. Suy cho cùng bọn họ cũng là vì làm việc cho đất nước.
Tôi im lặng một lúc rồi mới hỏi: "Đúng rồi, Trình đại ca, vậy Sư Tư Triết đâu rồi?"
"Tôi cũng không biết!" Trình Tùng lắc đầu đáp: "Theo như tôi biết, trước đây Sư Tư Triết là người của 093, hình như năm đó cũng tham gia vào nhiệm vụ ở núi Côn Lôn, nghe nói ông ta là người duy nhất còn sống sót. Cậu đừng thấy ông ta trông có vẻ trẻ tuổi, thực ra còn nhiều hơn tôi mấy tuổi đó! Với năng lực và địa vị của ông ta, có lẽ đã quay trở lại tổ chức 093 rồi!"
Lần trước Sư Tư Triết từng giao đấu ngắn ngủi với Vương Lỗi, hai người họ hòa nhau, lúc đó thật sự đã khiến tôi kinh ngạc. Trước đây hoàn toàn không hiểu được, nhưng giờ nghe Trình Tùng giải thích, tôi mới thông suốt điểm này.
Sư Tư Triết là người của tổ chức 093, sở hữu thân thủ như vậy đương nhiên cũng không phải chuyện lạ. Nhưng tôi không ngờ, ông ta lại còn lớn tuổi hơn Trình Tùng.
Nhiệm vụ ở núi Côn Lôn mà Trình Tùng nhắc đến, có lẽ đã là chuyện từ mấy chục năm trước, khi lần đầu tiên Âm Dương đạo cắt đứt long mạch Hoa Hạ. Tính ra cũng mấy chục năm rồi.
Tính ra tuổi của Sư Tư Triết cũng phải hơn trăm. Điều không thể ngờ được là ông ta vẫn giữ được cơ thể và dung mạo như thanh niên. Có lẽ là do tu luyện loại đạo thuật cải lão hoàn đồng nào đó, nếu không, tuyệt đối không thể giữ được vẻ trẻ trung như vậy!
Trong lúc tôi còn đang trầm ngâm suy nghĩ, A Cẩu bỗng lên tiếng hỏi: "Trình đại ca, ông nói Sư Tư Triết có tham gia vào nhiệm vụ núi Côn Lôn năm đó ư? Có phải cũng là để ngăn chặn đám đạo tặc Âm Dương đạo không?"
Tôi biết tại sao A Cẩu lại hỏi chuyện này, bởi vì năm đó sư phụ của anh ta đã được những vị tiền bối ngăn chặn Âm Dương đạo cứu giúp. Nếu không sẽ không có A Cẩu và Đông Tử của bây giờ.
A Cẩu vẫn luôn nghe ngóng về thân phận của vị tiền bối đó, anh ta làm vậy chỉ là muốn thay sư phụ mình báo ơn mà thôi. Trước khi lâm chung, sư phụ anh ta vẫn luôn canh cánh trong lòng, sau đó ủy thác cho A Cẩu và Đông Tử nhất định phải thay ông ấy báo ơn.
Nhưng những vị tiền bối anh hùng đó đều là anh hùng vô danh, không có thân phận, lại càng không có bất kỳ ghi chép nào. Muốn tìm được hậu nhân của họ thật sự còn khó hơn lên trời!
"Không phải lần đó!" Trình Tùng lắc đầu nói: "Đó là chuyện sau này, năm ấy ở gần núi Côn Lôn, xảy ra không ít chuyện kinh thiên động địa. Không chỉ huy động đến quân đội, mà thậm chí tổ chức 093 cũng tham gia gần hết. Còn cụ thể là chuyện gì thì người ngoài không ai hay biết. Nhiệm vụ cuối cùng của chúng tôi, không chỉ là cùng các cậu bảo vệ long mạch phong thủy Hoa Hạ, mà còn phải đem xương cốt của các vị tiền bối đó về, để bọn họ được lá rụng về cội!"

Bình Luận

0 Thảo luận