Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 495: Quỷ đế khủng bố

Ngày cập nhật : 2025-08-23 11:00:00
Lúc lão quỷ kinh ngạc thốt lên thì hoa bỉ ngạn trên thân cây đã mọc lan đến bên trên cỗ quan tài gỗ. Chỉ trong chớp mắt, trên nắp quan tài và bốn phía xung quanh quan tài đều nở đầy hoa bỉ ngạn đỏ rực như máu.
Nhưng hoa bỉ ngạn này có khác một chút với hoa bỉ ngạn ở âm tào địa phủ. Đóa hoa nhỏ bằng một nửa, thân cây cũng ngắn hơn nhiều, khiến cho người ta có cảm giác đây là phiên bản thu nhỏ của hoa bỉ ngạn.
Có điều màu sắc của hoa ở đây lại tươi hơn so với hoa bỉ ngạn ở âm tào địa phủ, tựa như cả đóa hoa đều được ngâm trong máu vậy.
"Hoa bỉ ngạn, tượng trưng cho chết chóc và kiếp sau. Xem ra ông nội của Lý chưởng môn đã biến thành Quỷ đế thật rồi." Lão tổ Diệp gia thở dài.
Ầm!
Lão tổ Diệp gia vừa dứt lời thì có một tiếng nổ ầm vang lên, nắp quan tài bắn văng ra, đột ngột đến mức ngay cả thời gian chạy trốn cũng không có. Hậu quả là có hai đệ tử bị nắp quan tài đập trúng, họ ngã sõng soài ra đất, miệng hộc máu, đau đớn rên rỉ, mãi vẫn không đứng dậy được.
Hiện tại tôi không có thời gian để để ý đến hai người họ, bởi vì có một người đang từ từ đứng dậy từ trong quan tài. Không phải bò ra, nói đúng hơn là bay lên.
Khoảnh khắc nhìn rõ bóng người đó, trái tim tôi bỗng nhiên như ngừng đập, trong đầu mất tất cả ý thức, chỉ có thể khe khẽ thảng thốt: "Ông... ông nội..."
Dáng người gầy gầy, khuôn mặt thân quen, bóng người quen thuộc, đó chính là ông nội đối xử với tôi tốt nhất trên đời.
Thế nhưng kì lạ thay, ông nội lại có vẻ trẻ ra nhiều. Lúc trước tóc ông đã ngả màu muối tiêu, nhưng giờ mái tóc lại biến thành màu đen. Nhất là khuôn mặt của ông, gương mặt ông trong trí nhớ của tôi đã hằn sâu những nếp nhăn và vết đồi mồi, nhưng hiện giờ tất cả những thứ ấy đều đã biến mất. Trông ông không giống một người cao tuổi nữa, mà giống như một người trung niên bốn mươi năm mươi tuổi hơn.
Làn da trên mặt ông không trắng bệch như quỷ hồn mà hồng hào, có da có thịt như người thường. Đôi mắt của ông cũng không mang màu đỏ sẫm hay xanh u ám như quỷ hồn, mà vẫn có đồng tử, con ngươi, thậm chí còn có thể chuyển động y như người bình thường.
Điều dở nhất là tôi lại không cảm nhận được bất kỳ chút âm khí nào trên người ông nội, cứ như người đang đứng trong quan tài không phải là Quỷ đế mà chỉ là một người bình thường vẫn còn đang sống sờ sờ.
Y Y thấy vậy cũng thầm kêu lên: "Anh Cửu, ông nội hình như vẫn còn sống? Không phải, đúng ra phải nói ông nội hình như là người sống, chứ không giống như quỷ hồn!"
Giờ tôi cũng không phân biệt được rõ ràng thân phận hiện tại của ông nội là gì, dù ngay cả trên mặt đất vẫn còn đang hắt bóng của ông nội. Quỷ không có bóng, nếu như ông nội không phải quỷ, vậy thì chẳng lẽ ông đã biến thành xác biết đi?
Lúc này lão tổ Diệp gia bèn mở miệng giải thích: "Tôi từng đọc ghi chép về Quỷ đế, trong đó ghi rằng Quỷ đế không phải người cũng không phải quỷ, là một dạng tồn tại ở giữa người và quỷ. Họ trông không khác gì người thường, có thể bước đi dưới ánh mặt trời, ngay cả thân thể của họ cũng không phải hồn thể mà là thân thể của người sống thật. Xem ra ông nội của Lý chưởng môn chính là Quỷ đế rồi!"
"Đệ tử phái Phù Lục, giết!" Trong khi mọi người còn đang ngỡ ngàng, Tử Long bỗng nhiên hô to một tiếng.
Nghe thấy Tử Long ra lệnh, những đệ tử phái Phù Lục đã kết xong trận U Minh Sát Quỷ từ nãy giờ bỗng nhắm thẳng đạo chỉ về phía ông nội tôi, kiếm gỗ đào thuận đà đâm về phía trước một cái, mũi kiếm bắn ra vô số vệt kim quang, bay thẳng về phía ông nội tôi.
Pháp lực của trận pháp này rất mạnh, cho dù là Quỷ vương cũng khó mà tránh khỏi cảnh hồn bay phách tán.
Thế nhưng lúc luồng kim quang kia bắn xuyên qua, thân thể ông nội bỗng rung lên. Chỉ trong nháy mắt, chúng tôi ai cũng cảm nhận được một luồng âm khí ngột ngạt kinh khủng lan tràn ra ngoài.
Luồng kim quang mà kiếm gỗ đào bắn ra trong khoảnh khắc đụng vào âm khí lại hóa thành hư vô ngay lập tức. Sức mạnh phản phệ lớn đến mức khiến cho đệ tử phái Phù Lục hộc máu miệng, ngã gục xuống đất, mặt mày trắng bệch không còn một giọt máu.
"Đệ tử phái Huyền Chân, giết!" Nhìn thấy đệ tử phái Phù Lục đồng loạt ngã xuống, Tử Long ngay lập tức hô lên một lần nữa.
Nghe lệnh Tử Long, tất cả đệ tử phái Huyền Chân đều lấy ra vài đồng tiền Ngũ đế, rồi đồng loạt ném về phía ông nội tôi. Toàn bộ tiền Ngũ đế đều đánh lên người ông, nhưng không hề sinh ra bất kỳ pháp lực nào, cứ vậy mà rơi xuống khỏi người ông nội. Một số đồng bị rơi vào trong quan tài, một số rơi trên hoa bỉ ngạn, khiến bông hoa đó thoáng chốc đã héo rũ.
"Triệu chưởng môn, hắn là Quỷ đế, không nằm trong ngũ hành, pháp khí bình thường không có tác dụng với hắn đâu, cậu mau lùi về đi!" Lão tổ Diệp gia chợt kêu lên.
Nhưng trong khi ông ta gọi Tử Long, tôi lại trông thấy ông nội tôi đột nhiên biến mất bất thình lình khỏi cỗ quan tài kia. Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng thì ông đã đứng ở trước mặt Tử Long. Tử Long sửng sốt, bút Thiên Sư trong tay thuận đà chỉ thẳng về phía ông nội.
Tốc độ của Tử Long nhanh kinh người, nhưng tốc độ của ông nội lại càng nhanh hơn. Ông nhanh chóng kẹp được bút Thiên Sư của Tử Long chỉ bằng hai ngón tay, sau đó thân hình run lên, âm khí bộc phát trong cơ thể trực tiếp khiến Tử Long bay văng ra ngoài.
Thân thủ của Tử Long rất nhanh nhạy, anh ấy lộn vòng hai cái trên không trung rồi mới vững vàng tiếp đất. Sau đó, các đệ tử xung quanh đều xông lên, gần như là lấy tất cả pháp khí trên người ra, nhắm về phía ông nội tôi.
Nhưng những pháp khí kia chẳng có chút công dụng nào, ngược lại những người xông lên đầu đều bị Quỷ đế đánh chết.
"Mau lùi về!" Tử Long thấy tình hình sinh biến, bèn vội vã hét lên, đồng thời phun một ngụm máu lưỡi lên bút Thiên Sư, nhanh chóng vẽ bùa ngay trên không trung.
Tôi nhìn không ra anh ấy đang vẽ lá bùa gì, chỉ biết sau khi vẽ xong, anh ấy lại giơ bút Thiên Sư chỉ về phía ông nội, tức thì ngay trước mặt anh ấy xuất hiện một lá bùa giết quỷ cực lớn.
Bùa giết quỷ này không phải thực thể mà do ngưng tụ từ linh khí đất trời, lúc này đây đang phát ra kim quang chói mắt. Sau đó Tử Long vẩy bút Thiên Sư một cái, bùa giết quỷ bay về phía ông nội tôi với tốc độ nhanh như chớp.
Vừa tiếp xúc với ông nội tôi, bùa giết quỷ đã nổ tung ngay lập tức. Sau khi kim quang tan đi, ông nội tôi vẫn không hề bị thương chút nào, vẫn cứ đứng tại chỗ không sứt mẻ lấy một ly.
Nhưng cặp mắt ông đột nhiên trở nên đầy phẫn nộ. Hình như Tử Long đã hoàn toàn chọc giận ông rồi.
Đây chính là sức mạnh của Quỷ đế, quả thật quá kinh khủng! Cho dù có tôn chủ Linh tộc ở đây cũng không đối phó được!
Các đệ tử đều sợ hãi lui hết về phía sau, nhưng ông nội tôi vẫn không chủ động công kích, chỉ chậm rãi nhấc hai tay lên. Trong khoảnh khắc đó, luồng âm khí kinh khủng kia lại bạo phát ra từ trong cơ thể ông rồi lan dần về phía bốn phương tám hướng.
Tốc độ âm khí lan đi rất nhanh, những đệ tử đứng gần nhất không kịp né tránh, chỉ trong vài giây đã bị câu mất hồn, ngay lập tức mất đi ý thức, kiếm gỗ đào và pháp khí đồng loạt rơi xuống đất, nhất là con mắt của họ, đều dại ra như vô thần.
Thấy cảnh này, tôi vội vàng kêu lên, những đệ tử này đều đã bị quỷ mê hoặc mất tâm trí, giống như người bình thường bị ma nhập vậy!
Chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi, gần hai trăm đệ tử Đạo môn của chúng tôi đều bị Quỷ đế mê hoặc tâm trí. Ngoại trừ Tử Long và mấy người lão tổ Diệp gia ra, tất cả đều mất đi ý thức.
Sau đó, tôi nhìn về phía đầu thôn, phát hiện ra những con thủy quỷ vây ngoài thôn đều đã chen chúc xông đến. Ánh mắt chúng cực kỳ tham lam, như thể đã tìm được người chết thay, con nào con nấy đều ồ ạt chen chúc nhau xông lên để tranh đoạt lẫn nhau.
Chúng nhanh chóng áp sát sau lưng các đệ tử, mũi chân duỗi một cái, gót chân những đệ tử này đều bị nhấc lên rồi bị đám thủy quỷ đi sau lưng khống chế dẫn đi ra ngoài thôn.
"Không ổn rồi! Bọn chúng muốn kéo những đệ tử này xuống sông để họ trở thành quỷ chết thay!" Lão quỷ hét lên, "Nhất định phải ngăn cản bọn chúng, nếu như những đệ tử Đạo môn này bị chúng kéo xuống sông thì cho dù có đại la thần tiên đến cũng không cứu được!"
Tôi bất chấp tất cả, vọt về phía cửa thôn đầu tiên, sau đó dùng kiếm Long Uyên rạch lòng bàn tay mình rồi bôi máu lên kiếm, thân kiếm ngay lập tức phát ra kim quang chói mắt.
Tôi cắm mạnh kiếm Long Uyên xuống dưới đất, chặn lối ra lại, lạnh giọng nói: "Có ta ở đây, các ngươi đừng hòng đưa họ ra ngoài!"
Có kiếm Long Uyên cắm trên đất, những con thủy quỷ kia không dám xông lên nữa. Chỉ cần tiếp xúc với kim quang của kiếm Long Uyên là chúng sẽ phải lùi về sau như bị điện giật.
Nhưng những con thủy quỷ này có ý thức, chúng lợi dụng thân thể của đệ tử Đạo môn để liên tiếp công kích lên kiếm Long Uyên của tôi. Chẳng mấy chốc, kiếm Long Uyên đã bắt đầu rung lên.
Tôi vội vàng ấn kiếm Long Uyên xuống bằng cả hai tay, hét lên với lão quỷ: "Lão quỷ, mau đi tìm Lỗi gia! Nhanh lên, tôi không trụ được lâu nữa đâu!"
"Vô dụng thôi, không còn kịp nữa rồi." Nào ngờ Tử Long lại lắc đầu cười khổ: "Chúng ta không biết pháp thuật nào để đối phó với Quỷ đế, với tu vi và đạo thuật của chúng ta, cơ bản là không thể đối phó với Quỷ đế được. Hết cách rồi, phải có người phải hi sinh thôi! Lão quỷ, lão tổ Diệp gia, hai người đi giữ chân Quỷ đế, nhất định phải tranh thủ thời gian giúp tôi. Nếu không tất cả mọi người đều sẽ phải chết!"
Nghe Tử Long dặn dò, tôi ngay lập tức ý thức được có điều không bình thường, vội vã kêu lên: "Tử Long, tuyệt đối không được làm bừa! Lỗi gia biết đạo thuật thượng cổ, nói không chừng sẽ biết cách đối phó với Quỷ đế! Chỉ cần chờ anh ta đến là chúng ta có thể có cách giải quyết rồi, anh tuyệt đối không được làm ra những chuyện ngu ngốc đâu đấy có biết chưa?"
Tử Long quay về phía tôi, nở một nụ cười ấm áp như vầng thái dương: "Sơ Cửu, anh vốn dĩ là người đáng chết, có thể hoàn thành tâm nguyện giúp em, anh không còn gì phải lo lắng nữa. Con đường sau này không có anh ở bên em, em nhất định phải chăm sóc cho bản thân mình cho thật tốt, nếu không anh và sư phụ dưới suối vàng sẽ không yên tâm!"
Tôi vẫn còn chưa định thần lại, anh ấy đã cất giọng thúc giục lão quỷ và những người khác: "Không còn thời gian nữa, lão quỷ, mau đi ngăn cản Quỷ đế! Những việc còn lại giao cho tôi là được! Mau lên!"

Bình Luận

0 Thảo luận