Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 126: Bị gài bẫy rồi

Ngày cập nhật : 2025-07-22 09:01:03
Cánh cửa ra vào của căn phòng mà ông chưởng quỹ bàn chuyện làm ăn đã bị đóng, chúng tôi chỉ có thể theo dõi từ cửa sổ. Trước đó tôi đã quan sát thầy pháp cuối cùng bước vào, xác nhận anh ta không phải là quỷ thợ cạo.
Nhưng đợi đến khi Diệp Chu Tinh và tôi phát hiện ra có điều gì đó bất thường, đi nhìn lại một lần nữa thì đúng lúc thấy ông chưởng quỹ và thầy pháp đang ngồi ngay ngắn trên ghế như thể đã bị cố định, đôi mắt vô thần, giống như là đang trong trạng thái bị câu hồn.
Nhưng điều này không đáng sợ, điều đáng sợ là gã người làm đang đứng đằng sau họ. Kẻ này đang cầm một con dao sắc trong tay, khoét một vòng trên đỉnh đầu của thầy pháp, tay còn lại nhấc tóc của thầy pháp lên, lập tức nhấc cả lớp da đầu trên đỉnh lên theo.
Da đầu vừa bị nhấc lên, chúng tôi nhìn thấy ngay bộ não còn đang động đậy bên trong. Kẻ đó trông rất phấn khích, chụp luôn lớp da đầu kèm cả tóc vừa cắt đó lên trên đỉnh đầu của mình.
Là con la lùn, là quỷ thợ cạo! Đánh chết chúng tôi cũng không ngờ quỷ thợ cạo lại cải trang thành người làm.
Rốt cuộc chúng tôi vẫn quá sơ ý, luôn có suy nghĩ rằng lão thầy bói chắc chắn không dám đến, cho nên mới tính toán không đủ cẩn thận. Chưa kể, còn là mắc cùng một sai lầm đến hai lần, lần đầu tiên trong tiệm cầm đồ Âm Dương trên phố Miếu, quỷ thợ cạo cũng cải trang thành người học trò rồi giết chết chưởng quỹ của họ. Bây giờ, con quỷ đó vẫn xài cùng một chiêu.
Tôi thấy quỷ thợ cạo vẫn chưa ra tay với ông chưởng quỹ, bèn rút ngay thước trấn hồn ra, nói: "Diệp Chu Tinh, cô canh ở cửa sổ, không thể để con quỷ thợ cạo bỏ chạy!"
Diệp Chu Tinh ừ một tiếng, Tử Long cũng xông lên, cùng tôi đẩy cửa lao vào phòng. Chúng tôi vừa lao vào, quỷ thợ cạo lập tức dừng lại, u oán trừng chúng tôi, miệng thì cười toe toét, "Bọn mày đều phải chết, tao sẽ cạo đầu cho tất cả bọn mày!"
"Bắt lấy nó!" Tôi hét lên, vội vã nhào tới, thước trấn hồn trong tay chém ngang một đường về phía nó. Động tác của quỷ thợ cạo rất linh hoạt, khi thước trấn hồn của tôi quét qua, nó liền nhảy lên cao.
Khi nó nhảy lên, da người trên người nó rớt xuống. Đợi khi nó rơi xuống đất, chúng tôi mới có thể thấy rõ chân thân của nó.
Nó có hình dạng tương tự như một con khỉ, nhưng khuôn mặt không giống mặt khỉ, mà hơi giống khuôn mặt của con người. Nhưng nó có hai chiếc răng nanh nhọn hoắt ở khóe miệng.
Quỷ dị nhất là con ngươi của nó, không phải hình tròn, mà giống như một đường kẻ ngang màu trắng. Trên người nó còn có một lớp lông mỏng, đã sắp tiến hóa thành hình dáng của con người rồi!
"Con la lùn này biết nói, e là đã thành tinh rồi! Sơ Cửu, cẩn thận đấy!" Tử Long chậm rãi di chuyển, bao vây lấy con la lùn. Tôi gật đầu, cũng vòng qua phía bên kia của nó.
Ngay khi chúng tôi bao vây lấy nó, con la lùn bỗng nhảy lên, lao về phía tôi. Con dao trong tay nó đâm thẳng vào cổ tôi, tốc độ nhanh đến mức đáng kinh ngạc.
Tôi nhanh chóng lùi lại một bước, cơ thể tôi ngả hẳn về sau để tránh đòn tấn công của nó, tay tôi tiện đà cầm thước trấn hồn vụt thật mạnh vào bụng nó.
Tôi nghe thấy ngay một tiếng kêu đau đớn, con la lùn đã bị tôi quất cho đập vào tường. Không để nó kịp đứng dậy, tôi đã sải bước qua đó, cầm thước trấn hồn đánh về phía đầu nó.
Nhưng khi tôi sắp đánh vào đầu nó, con la lùn đột nhiên mở to mắt, nhìn thẳng vào mắt tôi. Nhãn cầu của nó giống như một đường ngang, còn chớp mắt một cái.
Tôi không biết nó nhắm hay mở mắt, chỉ có điều tôi cảm thấy động tác của nó giống như đang chụp ảnh cho tôi vậy. Nhưng chỉ sau một tích tắc này, cả người tôi như thể hóa đá, hoàn toàn cứng đờ. Ngay lập tức, đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng!
"Sơ Cửu, cẩn thận! Đó là quỷ chớp mắt, là chiêu mà con la lùn dùng để mê hoặc con người!" Tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng Tử Long nhắc nhở, nhưng lại không cách nào nhúc nhích cơ thể, cảm giác này giống hệt như là bị bóng đè.
Tôi có thể thấy Tử Long chạy tới giúp tôi, thậm chí còn nhìn thấy con dao trong tay con la lùn đâm vào người tôi. Khoảnh khắc con dao đâm vào người, tôi lập tức cảm thấy đau nhói.
Nhưng chiêu quỷ chớp mắt này còn đáng sợ hơn cả trúng ảo giác của nấm quan tài, cho dù tôi cảm nhận được cơn đau đớn mãnh liệt, nhưng cơ thể tôi vẫn không thể nào di chuyển, cũng không thể nói được một lời nào!
"Dám làm tổn thương Sơ Cửu, đúng là tìm đường chết!" Tôi nghe thấy Tử Long hừ lạnh một tiếng, chộp lấy con la lùn ném xuống đất. Anh ấy cầm thanh kiếm kim tiền trong tay đâm mù đôi mắt con la lùn.
Ngay khi đôi mắt của con la lùn bị đâm mù, tôi rùng mình một cái, lập tức hồi tỉnh lại. Ngay khi tỉnh lại, tôi vội vàng kiểm tra cơ thể, bụng tôi đang chảy máu.
Tôi vén áo lên, nhìn thấy ngay vết thương trên bụng do bị con la lùn đâm. May mà Tử Long kịp thời ra tay, con dao mới không đâm quá sâu, chỉ bị thương ngoài da.
Khi tôi thở phào nhẹ nhõm, Tử Long đã trói con la lùn lại, thỉnh thoảng nó lại phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai. Đôi mắt của nó chỉ còn là hai lỗ máu, nhưng máu chảy ra không phải là màu đỏ, mà là thứ nước mủ hôi thối.
Trông không giống một con la lùn bình thường, mà càng như là một thứ tà vật không phải quỷ cũng không phải xác chết! Mùi hôi thối xộc thẳng vào mặt khiến người ta buồn nôn. Tử Long nhìn vết thương của tôi hỏi: "Sơ Cửu, không sao chứ?"
"Ừ, em không sao, vết thương ngoài da mà thôi!" Tôi lắc đầu, Tử Long mới nói tiếp: "Anh đã nói rồi, nếu con la lùn này không có bản lĩnh lợi hại thì cũng sẽ không dám xuất hiện ở thành phố lớn, hóa ra là có người cố ý nuôi dưỡng nó. Em xem đống mủ đang chảy ra này, chắc là con la lùn này thường xuyên được cho ăn thịt người chết. Thuật quỷ chớp mắt là kỹ năng mà chúng học được do hồn ma nhập thể sau khi chúng làm hại con người. Những người bị lột da cũng là bị trúng thuật quỷ chớp mắt của nó nên mới ngoan ngoãn để chúng thao túng! Tuy nhiên, mùi hôi thối này là mùi của cổ độc Tam thi. Điều đó có nghĩa là, con la lùn này cũng là do Chu Bát Tự nuôi dưỡng bằng tà thuật!"
Tôi hiểu những lời Tử Long vừa nói. Những con la lùn biến thành quỷ thợ cạo, nhưng chỉ cạo đầu lột da người bình thường. Còn con quỷ thợ cạo mà chúng tôi gặp lại biết nói chuyện, hơn nữa còn biết thuật quỷ chớp mắt, cho thấy nó được người ta cố ý nuôi dưỡng bằng tà thuật.
Nếu không, quỷ thợ cạo này sẽ không quỷ dị như vậy. Mà chúng tôi quen thuộc nhất với cái mùi thối của cổ độc Tam thi. Do đó, chúng tôi đã có thể chắc chắn rằng, chính Chu Bát Tự là người đã ra lệnh cho quỷ thợ cạo này đối phó với nhà họ Diệp!
Nhưng bây giờ, điều tôi vẫn không hiểu là, lão ta không thù không oán với nhà họ Diệp, tại sao lại ra tay với nhà họ Diệp? Chẳng lẽ lão ta cũng quy thuận Linh tộc rồi?
Chỉ có Linh tộc mới muốn ra tay với gia tộc Đạo gia! Nhưng làm sao lão ta biết bí mật của nhà họ Diệp là chợ quỷ? Bí mật này chỉ có người nhà họ Diệp mới biết.
Tôi càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó kỳ quái, nhà họ Diệp chắc chắn là có nội gián, e là muốn mưu quyền đoạt vị rồi đây!
"Đáng lẽ mày phải sống trong chốn rừng sâu núi thẳm, nhưng lại bị kẻ xấu bắt về nuôi dưỡng. Cho mày ăn thịt người chết, cho mày ăn cổ độc Tam thi, để mày làm hại người! Bây giờ mày rơi vào tay bọn tao, tao cũng muốn cho mày nếm trải cảm giác của việc bị cạo đầu lột da." Tử Long đang đe dọa nó, nhưng đôi mắt của quỷ thợ cạo đã bị anh ấy làm mù, phá hỏng thuật quỷ chớp mắt của nó, nó không thể đi mê hoặc con người nữa.
Quỷ thợ cạo không có đạo hạnh gì, vũ khí lớn nhất của nó là mê hoặc tâm thần con người, sau đó lột da của họ. Hiện tại con quỷ thợ cạo này chỉ là một con la lùn bình thường.
Tử Long sợ nó không nhìn thấy, khi nói chuyện anh ấy cố tình dùng dao đập vào thanh kiếm kim tiền, âm thanh va chạm của kim loại rất chói tai.
Con la lùn nghe thấy, cơ thể tức thì co giật vì sợ hãi. Nhưng khi tôi định hỏi nó về tung tích của lão thầy bói và Chu Bát Tự, con la lùn đột nhiên cười âm hiểm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta cố tình đến đây chịu chết, chính là muốn dụ bọn mày đến chợ quỷ. Mục đích thật sự của chủ nhân là để cho bọn mày chết trong chợ quỷ! Bọn mày đã không thể đi ra ngoài nữa rồi, ngoan ngoãn làm đồ bồi táng cho ta đi!"
Con la lùn này là yêu quái nơi sơn dã, khi nó mở miệng nói chuyện, tôi vẫn cảm thấy rợn hết cả người. Càng đáng sợ hơn là con la lùn này được nuôi dưỡng bởi tà thuật, đương nhiên sở hữu trí thông minh của con người.
Trong lúc tôi định tiếp tục tra hỏi tung tích của Chu Bát Tự, người làm ở tầng dưới đột nhiên chạy lên trong hoảng loạn, hét lên với chúng tôi: "Đại tiểu thư, đi mau. Có người đang khiêu khích hồn ma trong chợ, muốn kiếm chuyện với chúng ta. Mọi người là người lạ, nếu bị phát hiện sẽ không ra ngoài được nữa đâu! Hãy mau đi ra từ cửa sau!"

Bình Luận

0 Thảo luận