Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 130: Trở về cố hương

Ngày cập nhật : 2025-07-22 09:01:03
Quán trọ tử thi?! Thứ này thì đương nhiên là tôi biết, chủ yếu là nơi để cho các thầy cản thi nghỉ chân. Nhưng hiện giờ, khi mà thầy cản thi càng ngày càng ít, ngay cả thầy pháp cũng bắt đầu nghỉ chân lại ở những quán trọ tử thi kiểu này!
Thế nhưng quán trọ tử thi cũng ít ỏi cực kì, và luôn ẩn sâu trong núi, về căn bản thì người bình thường không thể nào tìm thấy được. Mà đừng nói là người bình thường, ngay cả những người tu đạo như chúng tôi, cũng chẳng có mấy người biết đến quán trọ tử thi.
Chỉ có hai nơi là tôi có thể xác định được, một là Thập vạn đại sơn ở Miêu Cương. Còn một nơi khác, chính là nơi tôi sống lại - núi Miêu Vương!
Mặc dù tôi chưa từng nhìn thấy, nhưng tôi đã nghe sư phụ kể, phía sau núi Miêu Vương có quán trọ tử thi. Hồi còn bé Tử Long cũng đã từng rủ rê tôi giấu sư phụ đi xem thử xem quán trọ tử thi rốt cuộc thần bí đến mức nào. Cuối cùng, bởi vì sư phụ bắt tôi tu luyện cả ngày nên mãi mà chúng tôi vẫn chưa có cơ hội đi tìm quán trọ tử thi đó.
Mà nghĩ kỹ lại thì, nếu như thế lực của những bàng môn muốn đối phó với Diệp gia thật sự đều được triệu tập đến quán trọ tử thi sau núi Miêu Vương thì chuyện này quả là hay ho rồi.
Tôi nghĩ đến đây bèn vội vàng hỏi Diệp Chu Tinh: "Diệp Chu Tinh, cô có biết quán trọ tử thi ở đâu không?"
Là tôi cố ý thăm dò cô ta. Diệp Chu Tinh cười nhạt, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như trước: "Điều cậu hỏi, điều cậu nghĩ đến đều là chuyện tôi muốn nói cho cậu biết! Tôi cũng biết các cậu không ở lại Diệp gia nổi nữa, làm xong chuyện này, tôi tuyệt đối sẽ không giữ các cậu lại nữa. Chu Bát Tự là kẻ thù của các cậu, trong chuyến đi này, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ lão sẽ lộ mặt. Dù sao thì tất cả mọi chuyện đều do lão lên kế hoạch! Hơn nữa, Lý Sơ Cửu, không phải cậu vẫn luôn muốn biết bí mật của Linh tộc sao? Nếu như cậu có thể sống sót trở về, tôi sẽ nói cho cậu biết!"
Câu cuối cùng của Diệp Chu Tinh khiến tôi giật mình há hốc miệng. Câu này có sức hấp dẫn quá lớn. Từ trước đến nay, hành tung của Chu Bát Tự vẫn luôn là một câu đố, mà đại bản doanh của Linh tộc lại còn hơn cả câu đố, trong lòng tôi dấy lên một ngọn lửa thù hận, nhưng rồi lại không tìm được nơi để báo thù!
Nếu như suy đoán của Diệp Chu Tinh là đúng, vậy thì chuyến đi tìm quán trọ tử thi này chính là một cơ hội để tìm lão ta! Chỉ cần có cơ hội báo thù, tôi quyết không bỏ qua.
Nhưng rồi sau đó tôi lại nghĩ, cô Diệp Chu Tinh này quả không đơn giản, biết cả thân phận của tôi, còn biết cả chuyện quán trọ tử thi. E là cô ta đã biết tỏng thế lực nào đang đối phó với Diệp gia rồi.
Tôi mỉm cười, hỏi ngược lại cô ta một câu: "Diệp Chu Tinh, người biết chuyện của tôi không nhiều, cô có thể nói cho tôi biết không?"
Diệp Chu Tinh nhìn tôi, cười bỡn cợt: "Lý Sơ Cửu, tôi là người thuộc bộ phận đặc thù, chẳng có chuyện gì mà chúng tôi không biết hết. Tôi hỏi lại các cậu một câu, có đồng ý đến quán trọ tử thi không? Các cậu không đi chúng tôi cũng không ngăn cản, bất cứ lúc nào Diệp gia cũng chào đón các cậu!"
Cô ta đã hạ lệnh đuổi khách, chính xác hơn là đang gián tiếp uy hiếp chúng tôi. Tôi biết Tử Long không thích bị người khác uy hiếp, bèn nhìn trộm sắc mặt anh ấy.
Nào ngờ anh ấy lại đồng ý ngay lập tức, "Được, tôi giúp cô làm chuyện này, đây là do tôi đã đồng ý với cô. Nhưng về chuyện của Sơ Cửu, nếu như cô dám lừa em ấy, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô!"
"Được!" Diệp Chu Tinh gật đầu, quay sang dặn dò Diệp Đường: "Diệp Đường, trước giờ chị không tham dự vào chuyện của Diệp gia, cũng là vì để tránh người ta nói ra nói vào, nói chị mơ ước vị trí gia chủ của Diệp gia. Tính cách của chị như thế nào em cũng đã biết, lần này có kẻ muốn Diệp gia cùng đường tuyệt hậu, cho dù có phải sử dụng đến quyền lực của bộ phận đặc thù thì chị cũng phải giúp Diệp gia vượt qua cửa ải này. Chị mãi mãi là chị của em, không cần biết sau này em có là gia chủ hay không!"
Diệp Chu Tinh rất thông minh, nói chuyện cũng rất có chừng mực. Cô ta nói như vậy, hiển nhiên đã thể hiện rõ quan điểm của cô ta, không muốn tranh giành vị trí gia chủ Diệp gia với Diệp Đường.
Diệp Đường nghe xong bèn túm chặt lấy tay Diệp Chu Tinh, giọng nói nũng nịu, thân thiết: "Chị Tinh Tinh, em biết chị sẽ giúp em. Em cũng không muốn làm gia chủ, thật ra chị còn thích hợp làm gia chủ hơn em nhiều!"
"Diệp gia không phải chí hướng của chị!" Diệp Chu Tinh thản nhiên nói một câu, sau đó mới nhìn về phía tôi và Tử Long, "Quán trọ tử thi gần đây nhất chính là ở núi Miêu Vương các cậu. Cho nên lần này tôi cần các cậu dẫn đường, việc không thể chậm trễ, có thể giữ được Diệp gia hay không, chỉ có thể trông cậy vào việc chúng ta có thể giết được kẻ đứng sau mọi chuyện trước hay không!"
Khi Diệp Chu Tinh nói ra câu này còn có mang theo sát ý rất rõ ràng, thậm chí vẻ mặt còn lạnh lùng hơn cả ngày thường.
Có thể tìm được Chu Bát Tự, lại có thể biết được tung tích Linh tộc, đương nhiên tôi sẽ không chần chừ. Tôi cũng tin tưởng Diệp Chu Tinh, dù sao cô ta cũng là người làm trong bộ phận đặc thù, lại còn có năng lực mạnh mẽ như thế!
Tôi với Tử Long đều không có ý kiến gì, nên cũng đồng ý ngay. Trong lòng tôi cũng đã có tính toán, nếu như lần này có thể giết được Chu Bát Tự, vậy thì tôi có thể rời khỏi Diệp gia đi tìm Tôn chủ của Linh tộc rồi!
Quyết định xong xuôi, chúng tôi chuẩn bị đêm nay sẽ lên đường luôn. Sau khi hai chị em họ rời đi, tôi định nhờ Diệp Đường chăm sóc Lâm Y Y giúp.
Diệp Đường phải chăm sóc cha cô ấy nên đương nhiên không thể đi. Nhưng Lâm Y Y có thế nào cũng không chịu ở lại, nhất quyết đòi đi cùng, còn nói: "Anh Cửu, em muốn đi chung với các anh! Cũng không biết tại sao chỉ cần anh vừa rời đi là em lại thấy trong lòng trống rỗng, giống như mất đi một vật rất quan trọng ấy!"
"Í..." Lâm Y Y nói vậy làm tôi ngơ ngác như bị sét đánh, nhưng ngay sau đó tôi vội vã đến gần an ủi: "Y Y, anh chỉ đi có vài ngày là sẽ về, chắc chắn đấy!"
"Anh Cửu, em không phải nói cái đó. Kiểu như có gì đó kì quái lắm, em cảm giác trên người anh có thứ gì đó liên hệ rất chặt chẽ với em, không thể tách rời được. Lần này Y Y muốn đi cùng anh, ở bên cạnh anh em cảm thấy vững tâm hơn rất nhiều!" Lâm Y Y rất cố chấp, nhất quyết đòi đi với tôi.
Tử Long thấy vậy cũng cười, nháy mắt với tôi mấy cái rồi nói: "Sơ Cửu, để Y Y đi cùng chúng ta đi. Em ấy biết phối chế thảo dược này nọ, hơn nữa còn biết nướng thịt thà nữa!"
"Đúng đấy!" Tử Long vừa dứt lời, Lâm Y Y lại kéo tay tôi, làm nũng: "Anh Cửu, anh cho em đi cùng đi mà, nha?"
"Hầy!" Xem ra có khuyên cũng không được, tôi chỉ đành đồng ý cho cô ấy đi theo.
Trước khi lên đường, tôi và Tử Long vẽ rất nhiều bùa chú. Đối với chúng tôi, vẽ bùa là một chuyện bình thường không khác gì ăn cơm uống nước.
Phía sau núi Miêu Vương chúng tôi cũng chưa từng đi qua, nhưng chỉ cần là nơi đám người của mấy môn phái bàng môn hoạt động thì chuyện yêu ma quỷ quái sẽ cực kỳ nhiều. Nếu không, tại vì sao mà đã bao nhiêu năm trôi qua, có rất ít người có thể phát hiện ra hành tung của họ, chính là bởi họ dựa vào những chuyện cổ quái để hình thành nên lớp lá chắn tự nhiên.
Vẽ bùa xong, chúng tôi lại tìm rất nhiều pháp khí ở Diệp gia, tiền Ngũ đế, bó hương, dây thừng trói xác, còn có rất nhiều kim sang dược. Sau khi đã chuẩn bị ổn thỏa, ăn cơm tối xong chúng tôi chuẩn bị xuất phát luôn.
Nhân số lần này khá đông, ngoại trừ mấy người chúng tôi, bác Diệp còn dẫn theo chừng mười đệ tử Diệp gia, còn đâu để lại phần lớn người bảo vệ Diệp gia.
Lúc trước tôi còn lo lắng sau khi chúng tôi đi bọn chúng sẽ mạnh mẽ tấn công Diệp gia. Nhưng Diệp Chu Tinh lại khẳng định với tôi rằng bọn chúng không dám, có người trong bộ phận đặc thù đang trông coi rồi. Hơn nữa, Diệp gia còn ẩn giấu thực lực, chúng tôi không cần phải lo lắng. Điều hiện tại chúng tôi cần làm là mau chóng tìm được kẻ đứng sau, như vậy mới là cách bảo vệ Diệp Đường tốt nhất!
Diệp Đường là người Diệp gia, ngay cả cô ấy cũng yên tâm về Diệp gia, vậy chúng tôi đương nhiên không cần phải lo lắng nữa. Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, chúng tôi lặng lẽ xuất phát từ phía cửa sau.
Lần hành động này rất bí mật, xe cũng không rời đi cùng một lúc mà chia ra, cách mỗi nửa tiếng là một xe, sau đó tập hợp ở lối vào đường cao tốc.
Không thể không thừa nhận Diệp Chu Tinh rất cẩn thận, cô ta lo lắng bên ngoài có người đang giám sát, nên dùng cách này để có thể tránh khỏi tai mắt của bọn chúng.
Chúng tôi là xe cuối cùng, đợi đến khi chúng tôi đến được chỗ lối rẽ vào cao tốc, cả đoàn mới cùng xuất phát chạy về hướng huyện Miêu Vương. Tôi và Tử Long từ huyện Miêu Vương đi lên tỉnh, lần này lại quay trở về núi Miêu Vương một lần nữa, nên tâm tình cực kì phức tạp.
Khi tôi thiêu rụi Miêu Vương quan, tôi đã nói với Tử Long rằng, chúng tôi không còn đường lui nữa, nhất định phải giết Chu Bát Tự để trả thù cho sư phụ, như vậy mới còn mặt mũi trở về Miêu Vương Quan!
Nếu như Chu Bát Tự thật sự ẩn náu trong quán trọ tử thi sau núi Miêu Vương, vậy thì lần này chúng tôi có phải liều mạng cũng phải chặt đầu lão xuống. Nếu không, đời này chúng tôi cũng không còn mặt mũi nào đối diện với phần mộ của sư phụ nữa!
Có vẻ như Tử Long cũng nghĩ giống như tôi, hai chúng tôi nhìn nhau ngầm hiểu ý, lúc này Tử Long mới nặng nề nói: "Sơ Cửu, lần này phải giết chết Chu Bát Tự, không cần biết anh sẽ phải trả cái giá đắt đến mức nào! Báo thù cho sư phụ xong, anh có thể đi cùng em đến tìm tôn chủ Linh tộc đòi một câu trả lời thỏa đáng!"
"Được!" Nghe thấy Tử Long nói vậy, tôi cũng bừng bừng nhiệt huyết, híp mắt cười: "Chu Bát Tự giỏi tính toán, nghĩ rằng nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất nên mới trốn ở núi Miêu Vương, cũng bởi vậy mới khiến cho chúng ta lật tung cả tỉnh thành lên cũng không tìm được manh mối của lão. Thế nhưng ngẩng đầu ba thước có thần linh, Chu Bát Tự làm nhiều chuyện táng tận lương tâm như thế, báo ứng của lão đã đến! Khéo nằm mơ lão cũng không dám nghĩ tới, trong lúc lão còn đang nghĩ cách đối phó Diệp gia thì chúng ta đã tới lấy đầu lão rồi!!!"

Bình Luận

0 Thảo luận