Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 776: Cô ấy còn sống!

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:42
Quận Lang Gia?! Đó là nơi nào?
Lúc nghe thấy người nuôi thi nhắc đến quận Lang Gia, tôi hoàn toàn mông lung, hình như chưa bao giờ nghe thấy địa danh này, hoàn toàn không có chút ấn tượng nào!
Không chỉ mình tôi, hình như ngay cả Vương Lỗi cũng không biết chỗ đó nằm ở đâu? Tôi đang định hỏi người nuôi thi thì lão quỷ đột nhiên đứng ra nói: "Người anh em, lẽ nào quận Lang Gia mà cậu nhắc đến là một trong ba mươi sáu quận của nhà Tần năm xưa?"
"Lão tiên sinh thật lợi hại, chính là nơi đó!" Người nuôi thi lễ độ trả lời.
Lão quỷ vội khiêm tốn xua tay, tiếp tục giải thích thêm: "Năm đó sau khi nhà Tần thống nhất Hoa Hạ, đã chia Hoa Hạ thành ba mươi sáu quận, quận Lang Gia là một trong số đó! Nếu tôi nhớ không nhầm, có lẽ quận Lang Gia nằm ở vùng Thanh Đảo, Sơn Đông. Nhưng cụ thể phân chia thế nào thì tôi không rõ lắm, chỉ biết vị trí đại khái như vậy thôi!"
"Lão tiên sinh nói không sai chút nào, quận Lang Gia bây giờ chính là Thanh Đảo ở Sơn Đông!" Người nuôi thi lại lễ phép gật đầu.
Sau khi biết được vị trí đại khái của quận Lang Gia, trong lòng tôi cũng có suy đoán bước đầu! Tận cùng của Minh Hà cũng chính là nơi mặt trời và mặt trăng cùng chiếu sáng, nơi đất trời giao nhau! Nói cách khác, có khả năng đó là nơi tận cùng của biển cả!
Chỉ có điều tôi không ngờ nơi tận cùng của biển lại nằm ở địa giới Sơn Đông! Vừa rồi người nuôi thi cũng nói, Thanh Long dẫn theo đệ tử Linh tộc biến mất ở quận Lang Gia.
Nếu tôi đoán không nhầm, lần này anh ta muốn đưa những đệ tử Linh tộc về lại nơi đáng lẽ bọn họ phải trở về, cũng là đại bản doanh chính của Linh tộc! Nhưng tôi vẫn thấy khó hiểu, tại sao đại bản doanh của Linh tộc lại nằm ở quận Lang Gia xa xôi kia?
Lúc tôi vẫn còn đang mải suy nghĩ, Vương Lỗi đột nhiên lên tiếng: "Quận Lang Gia, cái tên này quả thật rất quen! Lão quỷ, ông có cảm thấy cái tên này nghe quen không?"
Trong số những người đứng đây, chỉ duy nhất lão quỷ là hiểu sâu biết rộng nhất! Vương Lỗi hỏi vậy, ông ta cũng phải chau mày suy nghĩ!
Quen biết ông ta bao nhiêu năm nay, lão quỷ giờ cũng già đi rồi. Lúc ông ta chau mày suy nghĩ, tôi thấy nếp nhăn trên mặt dường như cũng hằn sâu hơn trước rất nhiều.
Tử Long là người ông ta yêu quý nhất, mấy ngày nay ông ta chăm sóc anh ấy không rời. Chỉ trong thoáng chốc, tôi cảm thấy ông ta đã già đi rất nhiều!
Lão quỷ trầm tư suy nghĩ một lúc, dường như nhớ ra điều gì, nét mặt đột nhiên ánh lên nụ cười: "Lỗi gia, vừa rồi cậu hỏi tôi như vậy, lẽ nào là muốn nhắc đến Từ Phúc vượt biển Đông?"
"Không sai!" Vương Lỗi mỉm cười gật đầu đáp: "Lỗi gia ta cứ cảm thấy cái tên này nghe rất quen, cũng vừa mới nghĩ ra xong. Năm đó, hình như phương sĩ đầu tiên Từ Phúc bắt đầu vượt biển Đông từ quận Lang Gia."
Từ Phúc vượt biển Đông?
Nghe Vương Lỗi nói đến Từ Phúc vượt biển Đông, tôi chợt nhớ đến thầy Âm Dương của Âm Dương đạo. Tôi nhớ Trình Tùng từng nhắc đến chuyện này, nói Từ Phúc có khả năng là tổ sư gia của Âm Dương đạo!
Nhưng Từ Phúc vượt biển Đông thì có liên quan gì đến Linh tộc?
"Đúng thế!" Vương Lỗi vừa nhắc đến, lão quỷ cũng chợt hiểu ra, vỗ tay thốt lên hai tiếng "hay lắm, hay lắm" rồi mới cười nói: "Năm đó, Từ Phúc đi tìm thuốc tiên trường sinh bất lão cho Tần Thủy Hoàng, nhưng sau khi vượt qua biển Đông thì không thấy quay trở lại nữa! Cho tới tận bây giờ, cũng không ai biết rốt cuộc năm đó ông ấy đã đi đâu? Người nhà và thân thích của ông ấy, toàn bộ đều biến mất không chút tin tức! Sau khi vua Tần băng hà, cũng có người đi tìm Từ Phúc, nhưng kết quả chỉ như đá chìm đáy biển, cũng không có bất kỳ tin tức nào! Lẽ nào, tất cả chuyện này đều có liên quan đến Minh Hà?"
Vương Lỗi lắc đầu: "Lỗi gia ta cũng không rõ, nhưng Minh Hà tuyệt đối không nằm trong lục địa, nhất định là ở tận cùng ngoài khơi! Có điều, tôi có một cảm giác kỳ lạ, nói không chừng sự biến mất của Từ Phúc thật sự có liên quan đến Minh Hà!"
Vương Lỗi cùng lão quỷ thảo luận, chúng tôi không xen vào được. Đến lúc hai người họ không nói nữa, tôi mới đề nghị: "Bây giờ Lý Tiêu Vũ đem đến manh mối về Minh Hà, mà tình hình của Tử Long lại ngày càng nghiêm trọng, chúng ta không thể trì hoãn thêm nữa, càng kéo dài thời gian sẽ càng nguy hiểm! Không dễ gì chúng ta mới thống nhất được Đạo giáo Hoa Hạ, lại đánh bại được Âm Dương đạo xâm lược, hiện giờ chỉ còn lại đại nạn Tam giới là phân thân của Ma Vương. Mặc dù không thể giết chết Ma Vương, nhưng chúng ta nhất định phải phong ấn hắn lại. Chỉ cần giải quyết được Ma Vương, Đạo giáo Hoa Hạ, thậm chí cả Tam giới mới có được thái bình nghìn năm!"
Tôi vừa dứt lời, Dương lão tam và những người khác đều đồng loạt đứng dậy bày tỏ: "Anh Cửu, chúng tôi nguyện chờ lệnh, mong anh Cửu hãy để chúng tôi tới quận Lang Gia, tìm kiếm manh mối về Minh Hà!"
Lâm Tiêu cũng đứng dậy lên tiếng: "Anh Cửu nói không sai, Ma đạo vẫn là mối uy hiếp lớn nhất của Đạo môn, cũng là kiếp nạn lớn nhất của Tam giới! Muốn đổi lấy thái bình trọn đời, chúng ta bắt buộc phải nghĩ cách ngăn chặn Ma Vương ra đời! Đây là trận chiến giữa chính và tà, cho dù chỉ còn lại một đệ tử Đạo môn cuối cùng, cũng sẽ bảo vệ yên bình cho chúng sinh Tam giới! Thế nên..."
Lâm Tiêu nói tới đây thì nhìn sang ông lão cắt giấy, cung kính chắp tay hành lễ nói: "Lão tiên sinh, Đạo giáo phía Nam vẫn phải cậy nhờ ông chăm sóc rồi! Minh Hà chắc chắn còn nguy hiểm hơn những gì chúng ta tưởng tượng, hơn nữa không chừng sẽ đụng phải đại bản doanh của Linh tộc! Sơ Cửu tiêu diệt Linh tộc, người của họ chắc chắn hận cậu ấy thấu xương! Có thêm hai người nữa ở bên cạnh, Sơ Cửu cũng sẽ được an toàn hơn!"
Lâm Tiêu nói xong, tôi lập tức từ chối thỉnh cầu của bọn họ: "Lâm đại ca, lão tam, lần này hai người đều không thể đi!"
Nghe tôi nói vậy, mấy người bọn họ đều ngạc nhiên nhìn tôi, dường như không hiểu tại sao tôi lại không đưa họ theo!
Tôi mỉm cười giải thích: "Lâm đại ca và các anh em, phân thân của Ma Vương có ba loại, tên mặc áo bào đen lúc trước chính là một trong số đó! Cũng có nghĩa là, cho dù tôi có thể cứu được Tử Long hay không, tên mặc áo bào đen đó cũng sẽ xuất hiện! Thế nên, nhiệm vụ của hai người còn quan trọng hơn tôi. Hắn mạnh như thế nào, các anh đều biết rõ rồi, chờ đến khi hắn chiếm được hai phân thân kia, thì Tam giới sẽ không còn ai có thể là đối thủ của hắn! Vì vậy, các anh phải ở lại đây, nghiêm túc huấn luyện tất cả đệ tử Đạo giáo, để bọn họ học được chú Giết quỷ hàng ma! Ngoài ra, các anh còn phải tới Phật môn thỉnh giáo một chuyến, xem xem bọn họ có pháp thuật gì có thể chống lại Ma Vương hay không. Đây là việc của tất cả mọi người trong Tam giới, người trong Phật môn nhất định sẽ đứng ra! Hơn nữa, lần này đi tới quận Lang Gia chỉ cần tôi và Vương Lỗi, những người khác đều phải ở lại đây!"
Nói tới câu cuối, tôi còn nhấn mạnh, nhất là những người anh em vào sinh ra tử đang đứng trước mặt tôi đây, ánh mắt bọn họ càng thêm quyết tâm, không chút suy suyển!
Bọn họ biết rõ tính tôi, nói một là một. Tôi cũng biết bọn họ đều muốn đi cùng với tôi, bọn họ làm như vậy không phải để tranh công, mà chỉ là muốn bảo vệ cho tôi mà thôi.
Nhưng tôi phải chuẩn bị hai phương án đối phó, một bên là chuyện của Tử Long, bên kia cũng cần bọn họ ở lại chăm chỉ tu luyện! Đến lúc phân thân của Ma Vương xuất hiện thì bọn họ cũng có khả năng phản kháng lại được.
Đạo giáo phía Bắc do Dương lão thất trấn giữ, so về thực lực thì yếu hơn đạo giáo phía Nam một chút. Nghĩ đến điều này, tôi lại dặn dò: "Kỳ Bằng, Lão tam, bây giờ Đạo giáo phía Bắc do Dương lão thất trấn giữ, thực lực đệ tử phía Bắc còn tương đối yếu, những đạo thuật tôi biết gần như đã truyền thụ lại cho hai cậu cả rồi, thế nên việc huấn luyện đệ tử phía Bắc, đành nhờ các cậu vất vả hơn!"
Lời tôi nói hoàn toàn cắt đứt ý định xin đi cùng của bọn họ! Vẫn là Lâm Tiêu đi đầu, ông ta cắn răng nói: "Lý chưởng giáo, xin hãy bình an đưa Triệu Tử Long trở về! Anh em núi Miêu Vương sẽ án binh chờ đợi Lý chưởng giáo cùng Lỗi gia chiến thắng trở về!
Bất cứ lúc nào, Lâm Tiêu cũng là người lý trí nhất! Những người anh em vào sinh ra tử với tôi, bọn họ đều không phải người trọng nghi thức, đậm chất giang hồ, từ trước đến nay luôn tự do tự tại, hoàn toàn làm việc theo bản tính. Hiện giờ có Lâm Tiêu quản thúc, tôi cũng bớt lo đi nhiều!
Nhưng lão quỷ vẫn cố chấp muốn đi cùng chúng tôi, "Sơ Cửu, cậu cũng biết tình cảm tôi dành cho Tử Long mà, thế nên cậu đừng cố khuyên tôi! Chuyến này tôi nhất định phải giữ được Tử Long, cho dù nó không thể tỉnh lại, tôi cũng phải tận mắt nhìn nó biến mất khỏi Tam giới này! Cả đời tôi không vợ không con, từ lâu đã coi Tử Long như con ruột của mình! Hy vọng cậu có thể suy xét đến điểm này, đồng ý để tôi đi cùng!"
Tình cảm của lão quỷ dành cho Tử Long không cần phải nói thêm nữa. Vì Tử Long, ông ấy có thể từ bỏ cả mạng sống của chính mình. Theo dự định trước đấy của tôi và Vương Lỗi thì hai người chúng tôi đưa Tử Long đi là được rồi.
Trên người Vương Lỗi có bánh xe vận mệnh, cũng muốn là người đầu tiên biết rốt cuộc Tử Long có phải là người được bánh xe vận mệnh lựa chọn hay không? Mà chuyện bánh xe vận mệnh lại tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài, nếu không tên mặc áo bào đen sẽ không bỏ qua cho Vương Lỗi.
Vương Lỗi thấy tôi nhìn anh ta, bất đắc dĩ cười nói: "Đưa lão quỷ theo đi. Ông ấy cả đời cô độc, Tử Long lại không biết cha mẹ ruột của mình là ai. Đều là người mệnh khổ, để lão quỷ đi cùng Tử Long đoạn đường cuối cùng này."
Vương Lỗi đồng ý, đương nhiên tôi cũng không có ý kiến gì. Anh ta nói không sai, đây có thể sẽ là đoạn đường cuối cùng của Tử Long! Mặc dù rất tàn khốc, nhưng chúng tôi buộc phải vì đại nghĩa mà bỏ qua chuyện riêng!
Sau khi bàn bạc xong, tôi bảo Lâm Tiêu đi sắp xếp, chúng tôi sẽ xuất phát đi Thanh Đảo ngay trong đêm!
Nhưng nào ngờ, bọn Lâm Tiêu vừa đi khỏi không bao lâu, lại có một đệ tử cầm thư chạy đến: "Lý chưởng giáo, có người bảo đệ tử đưa bức thư này cho ngài!"
"Hử?" Tôi ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ ai lại gửi thư cho mình chứ? Hình như là người tôi quen, cũng ở núi Miêu Vương này.
Khi mở bức thư ra, tôi lập tức bị sốc bởi nội dung trên đó, bởi vì trong đó nói rằng... Thạch Minh Thánh Hàm vẫn còn sống!

Bình Luận

0 Thảo luận