Sư Tư Triết đã nổi lên sát ý, ánh mắt hắn lóe qua một vệt sáng lạnh rồi trực tiếp ra tay với tôi. Hắn vươn tay túm lấy tôi từ xa khiến trong khoảnh khắc đó tôi cảm giác không gian xung quanh mình bỗng co thít lại như có một sức mạnh vô hình nào đó đang cưỡng chế giam cầm tôi, khiến tôi không tài nào nhúc nhích được.
Tôi không dám lơ là, thân thể bèn rung lên, bạo phát toàn bộ chân khí Huyền Chân trong cơ thể ra ngoài. Nhưng thân thể chỉ mới nhẹ nhõm được vài giây thì sức mạnh giam cầm kia lại tăng lên.
Tôi biết Sư Tư Triết đang sử dụng sức mạnh không gian. Sức mạnh của hắn lớn mạnh hơn tôi rất nhiều, cộng thêm ban nãy hắn đã hấp thu oán niệm của những con rối kia, nên thực lực của hắn đã tăng lên mấy lần rồi.
Đây là màn đối đầu giữa cao thủ với nhau, đạo hạnh càng cao thì chiêu số càng đơn giản. Chỉ một chiêu đơn giản cũng đủ để hủy thiên diệt địa. Lúc Sư Tư Triết giam cầm tôi, tôi có thể trông thấy bên trong không gian xung quanh tôi xuất hiện vài tấm chắn trong suốt, vừa khéo ghép lại với nhau, tựa như một cỗ quan tài làm bằng những tấm chắn trong suốt, nhốt chặt tôi ở bên trong.
Cách biệt giữa tôi và hắn quá xa, e là cho dù có cả ba huynh đệ chúng tôi gộp lại cũng chưa chắc là đối thủ của hắn. Sự chênh lệch thực lực này chính là sự áp chế tuyệt đối, tôi không nhúc nhích được chút nào, cũng không thể giãy giụa, cứ vậy mà bị giam cầm ngay bên trong không gian nhỏ hẹp.
"Lý Sơ Cửu, ngươi không ngăn cản được ta đâu! Ha ha ha!" Sư Tư Triết cười khẽ rồi ngẩng đầu lên nhìn về phía sức mạnh vốn có của Minh Vương đang trôi nổi giữa không trung, chép miệng than thở: "Đây chính là sức mạnh của phân thân Ma Vương, chờ đến khi ta nuốt xong sức mạnh nguyên bản của Minh Vương, thì cho dù phân thân mạnh nhất của Ma Vương có thức tỉnh cũng chẳng thể là đối thủ của ta!"
"Phá!" Chính vào ngay lúc đó, khi Sư Tư Triết vừa mới dứt lời, tôi bỗng nghe thấy tiếng Tử Long hô lên sau lưng tôi, khiến tôi vội vàng quay đầu nhìn lại theo bản năng, đúng lúc đó trông thấy Tử Long đang vẽ bùa cho tôi từ xa.
Tốc độ vẽ bùa của anh ấy rất nhanh, chỉ vài nét bút đã phác họa ra một lá bùa kỳ quái, đợi đến khi bút Thiên Sư trong tay anh ấy chỉ về phía tôi, tôi chỉ nghe thấy răng rắc một tiếng, thế rồi toàn bộ tấm chắn trong suốt bên cạnh tôi đã nứt ra làm đôi.
Không còn bị tấm chắn vô hình trói buộc nữa, tôi bèn vội vã lùi về phía sau vài bước. Trong lúc ấy, Sư Tư Triết bèn trực tiếp bay về phía sức mạnh nguyên bản ở giữa không trung với một tốc độ nhanh kinh người.
Tôi muốn ngăn lại nhưng không kịp. May mà Tử Long phản ứng nhanh, nhưng mà anh ấy không có cả thời gian để vẽ bùa, nên quăng thẳng bút Thiên Sư về phía Sư Tư Triết, tay giơ đạo chỉ, miệng cấp tốc nhẩm thần chú.
Khi đạo chỉ của anh ấy hướng về phía Sư Tư Triết, cây bút Thiên Sư đang bay chầm chậm bỗng tỏa ra kim quang chói lòa. Đặc biệt là lông thần thú bên trên đầu bút Thiên Sư, giờ phút này nó đã tróc hết ra, biến thành vô số sợi lông gai vô cùng sắc bén, ào ạt bắn về phía Sư Tư Triết.
"Muỗi, thế mà cũng đòi ngăn cản ta sao? Đừng hòng!" Sư Tư Triết cười lạnh một tiếng, vung tay lên, sau đó có một luồng sức mạnh vô hình bỗng chốc bộc phát, đẩy lùi toàn bộ số lông kia.
Chiêu thức của Tử Long tuy không làm Sư Tư Triết bị thương, nhưng anh ấy vẫn tranh thủ được chút thời gian ngắn ngủi, bay đến chỗ sức mạnh nguyên bản của Minh Vương, gần như là đưa tay túm lấy nguồn sức mạnh nguyên bản đó cùng một lúc với Sư Tư Triết.
Sức mạnh nguyên bản này hình như có sức hấp dẫn hay sao đó, khiến cho hai người họ đồng thời đều bị hút chặt, ai cũng không chịu buông tay. Nhưng sau một quãng thời gian, sức mạnh nguyên bản kia bắt đầu tiến đến gần phía Tử Long hơn.
Lúc đầu tôi còn chưa hiểu, sau mới sực nhớ ra, Minh Vương Cửu U từng gieo vào trong cơ thể Tử Long sức mạnh nguyên bản của mình, cho nên nó mới nhận Tử Long làm chủ.
"Sư Tư Triết, chắc chắn hôm nay ta sẽ không để ông được lợi, trừ phi ông bước qua xác ta!" Tử Long nhìn Sư Tư Triết, nghiêm giọng nói.
"Ha ha ha!" Sư Tư Triết khịt mũi cười ra vẻ khinh thường: "Ngươi đã muốn chết, vậy thì ta sẽ giúp đỡ ngươi! Các ngươi đã sống quá lâu rồi!"
Dứt lời, Sư Tư Triết bèn giơ tay vung một chưởng về phía Tử Long, không gian trước mặt anh ấy bỗng xuất hiện vô số vết nứt, ngay cả không khí cũng bị ngưng đọng lại.
Cách một khoảng xa như vậy mà tôi vẫn cảm nhận được mùi tử vong, nên hốt hoảng thốt lên: "Tử Long, mau buông tay! Mau lên, nếu không là anh sẽ chết đấy!"
Thế nhưng vẫn bị muộn, một chưởng vô hình đã đánh rầm một tiếng trầm đục lên lồng ngực Tử Long, khiến xương trong cơ thể Tử Long lồi ra sau lưng, chỗ lồng ngực bị in hằn dấu vết một chưởng ấn khổng lồ.
Máu tươi mà Tử Long phun ra, vừa mới chạm đến chỗ nguồn sức mạnh nguyên bản kia thì đã bị đốt thành khói đen. Nhưng tay anh ấy vẫn túm chặt lấy nó, lúc quay đầu nhìn tôi, anh ấy bỗng nở một nụ cười mệt mỏi rồi nói: "Sơ Cửu, anh đi trước một bước!"
Nói xong, không biết Tử Long bùng lên sức mạnh từ đâu mà nuốt luôn luồng sức mạnh nguyên bản kia của Minh Vương, còn thân thể thì rơi thẳng xuống sông Minh Hà.
Những chuyện này xảy ra quá nhanh, tôi không hề phản ứng lại kịp, từ lúc Tử Long bị đánh trúng, tôi đã chết sững ra ngay tại chỗ. Ngay cả Sư Tư Triết cũng phải vài giây sau mới phản ứng lại được, hắn giận tím mặt tím mày, gào lên: "Triệu Tử Long, ngươi không ngăn được ta đâu!"
Nói xong, Sư Tư Triết bèn tiếp tục tung thêm một chưởng về hướng Tử Long đang rơi xuống. Tốc độ quá nhanh, tôi không có thời gian để xông tới. Một tiếng nổ ầm vang lên, thân thể của Tử Long bỗng nổ tung ngay giữa không trung, các phần chân tay bị cắt cụt của anh ấy văng tứ tung, rơi loạt soạt xuống sông Minh Hà, ngay cả bọt nước cũng không nổi lên, cứ vậy mà bị ăn mòn đến xương cốt cũng không còn.
Sức mạnh nguyên bản mà ban nãy Tử Long nuốt vào đã lại bay lên. Đầu óc tôi nhất thời trống rỗng, không nghĩ được cái gì cả, chỉ biết bay thẳng về hướng luồng sức mạnh nguyên bản kia, ý đồ mang theo nó đồng thời nhảy xuống sông Minh Hà.
Nhưng lần này Sư Tư Triết không cho tôi cơ hội, hắn bay đến trước mặt sức mạnh nguyên bản kia rồi há miệng nuốt xuống ngay lập tức. Tôi vồ hụt trên không trung nên mất đà rơi xuống bờ sông Minh Hà.
Vừa mới đứng vững trở lại, đại quân Ma Vương đã lập tức bao vây tôi lại, gần như kín ba tầng trong ba tầng ngoài, không cho tôi cơ hội chạy trốn.
Nói thật, lúc này tôi vẫn chưa hoàn hồn lại được. Trong đầu vẫn cứ lặp đi lặp lại hình ảnh cái chết thảm của Tử Long, bản thân tôi vẫn không tin tất cả những điều này là thật, giống như nãy giờ tôi vẫn chỉ đang nằm mơ mà thôi.
Nhưng trong lòng tôi hiểu rõ, lần này tôi thật sự đã mất Tử Long. Phần chân tay cụt của anh ấy rơi xuống sông Minh Hà, xương cốt đã không còn từ lâu, cho dù có Đại La thần tiên đến cũng không cứu được anh ấy. Mãi một lúc lâu sau, tôi mới định thần lại, không để tâm đến đại quân Ma Vương xung quanh mà nhìn về mặt sông nơi Tử Long biến mất. Nơi đó chẳng còn lại gì cả, ngay cả tro cốt cũng không.
"Tử Long, không phải chúng ta đã nói trước với nhau rồi sao? Chúng ta cùng nhau đi cơ mà, tại sao anh lại bỏ em mà đi trước chứ? Tại sao?" Tôi đau đớn lẩm bẩm, vừa khóc rấm rứt vừa cười khờ khạo như một tên điên.
Tôi đã từng nghĩ đến chuyện sinh ly tử biệt với Tử Long, nhưng tôi không ngờ anh ấy sẽ chết thảm đến thế, ngay cả hài cốt cũng không thể để lại. Tôi không cam tâm, chúng tôi chẳng những không ngăn cản được Sư Tư Triết, ngược lại Tử Long còn chết thảm trên tay hắn.
Giờ hắn đã nuốt chửng được sức mạnh vốn có của Minh Vương Cửu U, chúng tôi lại càng không còn hi vọng gì nữa. Giờ đây e là hắn đã chẳng còn đối thủ nữa, duy chỉ có phân thân Ma Vương cuối cùng là có lẽ còn có sức để đối phó hắn.
Nhưng tôi không chờ được đến ngày đó nữa, chúng tôi đã không ngăn cản được Sư Tư Triết, kết cục đợi chờ chúng tôi chính là tử vong, Sư Tư Triết của hiện giờ đã mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần.
Nhất là đôi đồng tử của hắn, lúc này đã xuất hiện hai màu sắc, một là màu đen đặc, hai là màu đỏ thẫm giống như màu mắt của Minh Vương. Nhìn kỹ đồng tử của hắn sẽ khiến người ta bất giác cảm thấy kinh hoảng sợ hãi.
"Lý Sơ Cửu, ngươi thấy giờ mình có thể ngăn cản được ta hay sao?" Sư Tư Triết khẽ cười hỏi tôi.
Lúc này tôi cũng không có ý định phản kháng, bèn lắc đầu nói: "Sư Tư Triết, ông nhất định sẽ không được chết tử tế. Cho dù ngươi đã nuốt được sức mạnh nguyên bản của Minh Vương, thế thì ông vẫn không thể nào thống nhất được tam giới. Người được bánh xe vận mệnh lựa chọn có thể đánh bại ông, còn cả phân thân Ma Vương cuối cùng nữa, hắn cũng có cơ hội nuốt chửng ông! Ông trời có mắt, nhất định sẽ không để đám ma đầu các người làm chủ tam giới đâu!"
Sư Tư Triết nghe xong, chẳng hề tức giận hay nổi giận mà chỉ cười nhạt, nói: "Lý Sơ Cửu, xem ra ngươi vẫn chưa hiểu! Cõi đời này vốn dĩ không có ông trời, nếu có ông trời thì hãy bảo ông ta mở mắt ra cứu ngươi đi! Ta muốn xem xem ông trời có thể cứu được ngươi từ trên tay ta không, ha ha ha! Triệu Tử Long đã bị ta giết chết, huynh đệ các ngươi thân với nhau như vậy, vậy thì xuống dưới đó làm bạn với hắn đi! Cả Vương Lỗi nữa, ta cũng sẽ để hắn đến chung với các ngươi! Đợi đến ngày ta lấy được bánh xe vận mệnh, ngày đó sẽ là ngày hắn tìm các ngươi để đoàn tụ!"
Tôi cười lạnh một tiếng, lớn tiếng phản bác: "Sư Tư Triết, tuy tôi chết, nhưng đệ tử Đạo giáo Trung Hoa vẫn còn! Chỉ cần họ vẫn còn một hơi thở, chắc chắn họ sẽ liều mình chống lại! Tôi tin rằng chỉ cần mỗi một người tu đạo đứng ra, nhất định có thể đối phó với Sư Tư Triết nhà ông!"
Sư Tư Triết cười khinh bỉ, đoạn lắc đầu nói: "Lý Sơ Cửu, đáng tiếc, ngươi không còn cơ hội nữa. Nếu không, ta sẽ để cho ngươi tận mắt chứng kiến cảnh ta khiến núi Miêu Vương máu chảy thành sông như thế nào, khiến đệ tử Đạo giáo thây chất thành núi ra làm sao. Nhưng ta đảm bảo với ngươi, tất cả bọn chúng sẽ đều được chôn cùng với ngươi! Ta muốn xem xem, trái tim ngươi rốt cuộc có phải làm từ sắt thép hay không?"
Lúc Sư Tư Triết nói đến nửa đoạn sau, ngữ điệu của hắn bỗng trở nên buốt giá lạ thường. Hắn túm lấy tôi từ xa, hút thẳng tôi đến bên cạnh hắn, đồng thời bóp cổ tôi, sau khi nói xong thì bàn tay nóng như thiêu đốt kia của hắn bỗng chợt đâm thẳng vào lồng ngực tôi mà không hề tốn sức.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận