Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 366: Sao Bắc Đẩu

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Hà thiên sư vốn háo sắc hơn nữa tu vi lại thấp, căn bản không thể chống lại sự mê hoặc, đã thế còn là sự mê hoặc của bạch hồ mắt xanh.
Khi cô ta cám dỗ Hà thiên sư, tôi đã biết là hỏng chuyện rồi, chắc chắn Hà thiên sư sẽ không thể chống cự lại được.
Quả đúng như dự đoán, trong lúc dẫn đường cho đám quỷ hồn, Hà thiên sư đã nghe thấy tiếng của bạch hồ mắt xanh gọi, hắn lập tức dừng bước rồi từ từ quay lại.
Khoảnh khắc hắn quay đầu lại, ngọn dương hỏa được tôi đốt trên đỉnh đầu hắn bỗng lóe lên rồi vụt tắt trong nháy mắt, tôi cũng cuống cuồng, bất chấp tình hình hiện tại, hét lên:
"Hà thiên sư, đừng quay đầu lại, ngươi sẽ chết đấy..."
"Ha Ha... Bản tính hắn háo sắc, sao có thể chống lại sự mê hoặc của ta chứ!"
Giọng nói lạnh lùng của bạch hồ mắt xanh lập tức vang lên sau lưng tôi, tôi không có thời gian quan tâm đến cô ta mà nhìn chăm chăm vào sự thay đổi của Hà thiên sư.
Lúc này hắn đã hoàn toàn bị mê hoặc, khi quay đầu lại tôi nhìn thấy khuôn mặt mơ màng của hắn đang cười ngây dại, miệng còn chảy dãi, ba nén nhang trong tay hắn kêu rắc một tiếng, gãy hoàn toàn.
Ngọn dương hỏa trên đầu hắn đã không còn bùng cháy ổn định nữa, càng lúc càng tối, giống như có thể bị tắt bất cứ lúc nào. Dẫn hồn thất bại, đám ác quỷ xung quanh bủa vây lấy hắn.
Nhưng giờ hắn không còn lý trí nữa, cũng không cảm nhận được nguy hiểm ở xung quanh, chỉ cười khúc khích và chậm rãi đi về phía tôi.
Chết tiệt!
Trông thấy cảnh tượng đó, tôi biết mọi chuyện đã hỏng bét, bèn cắn đầu lưỡi, phun máu tươi lên Thước Trấn Hồn! Trong nháy mắt, Thước Trấn Hồn lại một lần nữa tỏa ra ánh sáng vàng chói mắt.
Tôi không kịp lao tới cứu hắn, đám ác quỷ đã vây chặt lấy hắn, chỉ còn nhìn thấy đỉnh đầu! Dương hỏa của hắn đã tắt, dương khí dần suy yếu, đương nhiên sẽ bị đám quỷ kia ám.
Tôi không kịp nghĩ ngợi nhiều mà lao thẳng tới trước cửa miếu, ném Thước Trấn Hồn, Thước Trấn Hồn rơi đúng phía trước Hà thiên sư, sau khi rớt xuống, nó lập tức phát ra vòng sáng màu vàng, miễn cưỡng có thể tạm bảo vệ Hà thiên sư.
Tôi dùng ngón tay dính máu vẽ nhanh một ấn Thái Cực ở lòng bàn tay, sau đó hai tay nhanh chóng lật lại, kết ấn. Chân khí Huyền Chân trong cơ thể được phóng ra một lần nữa, vừa hay tập trung trong lòng bàn tay của tôi.
Chân khí Huyền Chân thúc đẩy ấn Thái Cực trong lòng bàn tay tôi, thoáng chốc, ấn Thái Cực phát ra ánh sáng màu vàng nhạt.
"Ác quỷ to gan, còn không mau lui ra! Bần đạo ở đây thì đừng hòng hại người!" Sau khi kết ấn Thái Cực xong tôi hét lên, định đẩy lùi bọn chúng.
Nhưng hoàn toàn không có tác dụng, oán khí trong người đám ác quỷ đã được phóng ra từ lâu. Bọn chúng điên cuồng bổ nhào về phía Hà thiên sư, âm khí thực sự quá khủng khiếp, khiến pháp lực của Thước Trấn Hồn dần dần bị đè xuống.
Lúc này tôi đã không còn nhìn thấy Hà thiên sư nữa, chỉ còn nhìn thấy đám ác quỷ đang đè chồng lên hắn, đến ngay cả tiếng kêu của hắn, tôi cũng không còn nghe thấy nữa.
"Tuyệt đối không được để đám ác quỷ này phá vỡ thần uy của miếu Bồ Tát, nếu không chắc chắn bạch hồ mắt xanh sẽ thoát ra được! Hơn nữa, còn phải đảm bảo sự an toàn của Hà thiên sư!"
Tình hình hiện tại rất gấp gáp, khi lao vào cứu Hà thiên sư, tôi cũng đã nhanh chóng nghĩ ra biện pháp.
Nhưng giờ tình huống gấp rút quá, tôi không có nhiều thời gian. Không còn cách nào khác, sau khi lao ra tôi đành đóng cửa miếu Bồ Tát lại và dán lá bùa trấn tà, tôi sợ không đủ nên còn dùng máu tươi vẽ một lá bùa trấn tà ngay giữa cánh cửa. Bây giờ cách duy nhất tôi có thể nghĩ ra là đợi cho tới khi trời sáng.
Sau khi trời sáng đám quỷ sẽ tự khắc bỏ đi.
Vẽ xong bùa trừ tà, tôi mới vội vàng lao về phía Hà thiên sư, đồng thời hét lớn: "Thiên địa vô cực, càn khôn mượn pháp! Thái thượng lão quân cấp cấp như luật lệnh, giết!"
Tay tôi vẽ ấn thái cực và sử dụng sát quỷ chú. Lúc xông tới, tôi đã liên tục đánh ra rất nhiều chưởng để đẩy lùi lũ quỷ.
Chân khí Huyền Chân lại điên cuồng thúc đẩy ấn Thái Cực, từng đạo ấn Thái Cực màu đỏ máu lập tức tung ra từ tay tôi. Đây không phải là kiểu tấn công thực thể mà là do chân khí Huyền Chân ngưng tụ tạo thành. Từ sau khi tôi có thể sử dụng chân khí Huyền Chân, đây là lần đầu tiên tôi kết hợp nó với đạo thuật.
Nhưng điều tôi không ngờ là uy lực của nó quá mạnh, ấn Thái Cực do chân khí ngưng tụ thành đánh thẳng vào lưng đám ác quỷ, từng tiếng nổ ầm ầm vang lên, đám ác quỷ lập tức hồn bay phách tán.
Đạo hạnh lợi hại hơn một chút thì hồn thể cũng nhạt đi nhiều, giống như có thể hồn bay phách tán bất cứ lúc nào. Sau khi sử dụng đạo thuật này để mở ra một con đường, tôi mới lao vào kéo Hà thiên sư ra!
Nhưng đám ác quỷ chặn trước mặt tôi quá đông, tôi lại đánh ra liên tiếp vài chưởng, từng luồng chân khí Huyền Chân phóng ra từ lòng bàn tay tôi, lập tức ngưng tụ tạo thành ấn Thái Cực hư ảo, giống như một hình Thái Cực bát quái được ngưng tụ lại từ khí.
Ấn Thái Cực này chỉ to cỡ lòng bàn tay, nhưng có màu đỏ máu nhàn nhạt, nổ thẳng về phía đám ác quỷ, trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên. Đồng thời tôi cũng cảm nhận được điều bất lợi từ pháp thuật này, đó chính là tôi bị hao tổn quá nhiều chân khí Huyền Chân.
Chân khí Huyền Chân vốn chỉ có ở phía dưới và giữa đan điền của tôi, nói cách khác nó là một lượng cố định, sau khi bị tôi sử dụng liên tiếp, tôi cảm thấy mình rất mỏi mệt, cơ thể cứ như bị rút cạn, cảm giác yếu đi rất rõ ràng.
Khi tôi chiến đấu với hộ pháp Bạch Hổ của Linh tộc ở thành phố quỷ, dương khí trong cơ thể tôi cũng đổi thành thực thể tấn công, sức mạnh rất lớn, hơn nữa còn có thể sát thương người khác từ xa. Nhưng nó cũng có điểm bất lợi, đó chính là sau khi bị tổn thất quá nhiều khí tức trong cơ thể, tôi cũng sẽ nhanh chóng yếu đi.
Trừ khi có nguồn chân khí bất tận cung cấp, nếu không, không thể tùy tiện sử dụng đạo thuật này được. Giác ngộ luôn luôn nằm giữa sự sống và cái chết, mặc dù có lĩnh ngộ nhưng không có cách đối phó.
Cảm giác yếu ớt này quá khủng khiếp, chưa tới một phút mà tôi đã có cảm giác chân mình không còn chút sức lực nào, đứng cũng không vững, đầu bắt đầu choáng váng. Tôi có cảm giác như mình là một người ốm vừa mới khỏi bệnh vậy.
Tôi không dám sử dụng chân khí Huyền Chân để tạo thành thực thể đạo thuật tấn công nữa, cũng may vừa rồi tôi điên cuồng tấn công nên cũng đã dọn ra được một con đường sống.
Lúc này tôi đã có thể nhìn thấy Hà thiên sư, hắn bị đám ác quỷ đè lên, Thước Trấn Hồn nằm ngay bên cạnh người hắn, khiến đám ác quỷ không dám lại gần, vì vậy mới giữ được mạng.
Tôi cũng không dám chậm trễ, xông thẳng tới, một tay nhặt Thước Trấn Hồn, một tay kéo chân Hà thiên sư.
A! Sau khi hét lên, chân khí Huyền Chân trong cơ thể tôi lập tức chạy xuyên tới cổ tay, tôi cảm nhận được một luồng sức mạnh vô tận nơi bàn tay, tôi kéo mạnh Hà thiên sư về phía sau, rồi vung người hắn đập về phía đám ác quỷ đang bao vây xung quanh.
Lúc này tôi không còn quan tâm tới cảm giác và hình tượng của hắn nữa, tôi lôi xềnh xệch hắn về phía sau, lôi một mạch tới trước cửa miếu. Lúc này hắn đã mất hoàn toàn ý thức, chỉ cười ngây dại, đôi mắt ánh lên vẻ háo sắc, nhìn không khác gì một tên yêu dâu xanh đầu ngập tinh trùng.
Khi tôi kéo hắn đi, đám ác quỷ lập tức xông lên theo. Từng đôi mắt oán hận nhìn chăm chăm khiến tôi ớn lạnh, mới trong vòng hai ngày ngắn ngủi mà oán khí của chúng đã trở nên sâu đậm như vậy rồi sao? Hơn nữa, nhìn bộ dạng của chúng hình như đến cả ý thức sau cùng cũng đã bị đánh mất cả rồi.
Bọn chúng đều là ma quỷ từ bãi tha ma, trước đây bị thần uy xung quanh trấn áp, oán khí trên cơ thể đã được hóa giải không ít. Sau khi bị gánh hát quỷ triệu gọi thì oán khí của bọn chúng mới bắt đầu quay trở lại.
Chỉ có điều tôi không ngờ trong thời gian ngắn như vậy mà bọn chúng đã trở thành những ác quỷ mất ý thức. Bây giờ bọn chúng vẫn chưa phải là cô hồn dã quỷ, vì thường thì cô hồn dã quỷ không dám ám lên người sống. Nhưng bọn chúng thì khác, bọn chúng không có ý thức, mà oán khí trên người thì rất nặng.
Chỉ cần là người sống thì đều có thể sẽ bị chúng đoạt thân xác.
Bây giờ tôi phải chặn bọn chúng lại, không thể để chúng tiếp tục xông vào miếu Bồ Tát. Ý thức được điều đó tôi liền bỏ Hà thiên sư ra, nhân cơ hội đám ác quỷ vẫn chưa xông vào, tôi cầm chặt Thước Trấn Hồn, lao thẳng về phía trước.
Tôi mở trận thất tinh kiếm pháp, sải bước, đạp mạnh mũi chân, một tay tung ra năm đồng tiền ngũ đế, giẫm chúng xuống đất.
Sau đó tôi lao về phía trước, tiếp tục dùng mũi chân tạo thành trận sao Bắc Đẩu, niệm thần chú: "Bắc đẩu cửu thần, trung hữu thất thần, thượng triệu kim khuyết, hạ phúc côn lôn. Thiên cương sở chỉ, trú dạ thường luân. Tục cư tiểu nhân, hảo đạo cầu linh, nguyện kiến tôn nghi, vĩnh bảo trường sinh. Tam thai hư tinh, lục thuần khúc dinh, sinh ngã dưỡng ngã, hộ ngã thân hình! Thành phung thái thượng lão quân cấp cấp như luật lệnh, thiên cương địa sát duy ngã dụng, lan quỷ phong lộ, thái!"
Kiếm pháp thất tinh có tất cả bảy bước, đã bắt đầu thì không thể quay đầu lại. Bước một là chú ngữ, bước hai là giẫm lên năm đồng tiền ngũ đế, kết thành trận sao Bắc Đẩu, sau đó dùng Thước Trấn Hồn cắm vào giữa tâm của trận sao Bắc Đẩu.
Một trận pháp lớn như vậy có thể chống đỡ được tới khi trời sáng. Sau khi chặn được đám ác quỷ, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng lúc ngoảnh lại nhìn Hà thiên sư, tôi tức tới mức muốn nổ tung, chỉ muốn giết chết hắn đi cho rồi! Bởi vì cái tên khốn khiếp này đang đứng trước cửa miếu định xé lá bùa trấn tà mà tôi đã dán lên đó!

Bình Luận

0 Thảo luận