Cây táo gai thuộc dương, tác dụng cũng gần giống với cây đào, có thể đánh quỷ! Tôi lợi dụng cây táo gai trong tay để tìm kiếm tung tích của quỷ hồn. Vừa thấy cây táo gai chỉ hướng dòng sông, tôi vội vàng chạy qua đó.
Vừa chạy tới đoạn sông mà Nhị Nha chết đuối, nhánh táo gai trong tay tôi không động đậy nữa. Tôi đứng trên bờ, quan sát tình hình trong sông. Lúc này tôi không cảm nhận được âm khí của quỷ hồn đâu nữa, chứng tỏ nó lại trốn rồi.
Mà xung quanh đây, chỗ có thể giấu quỷ cũng chỉ có cây liễu bên bờ sông, cùng với con sông rất cạn trước mắt. Ánh trăng rất mờ nhạt, chiếu trên mặt nước gợn sóng lăn tăn.
Lúc này, tôi vẫn chưa thể xác định được rốt cuộc thì quỷ hồn đó đang ở trong nước hay ở chỗ cây liễu. Tôi đành phải từ từ đến gần cây liễu. Nhánh táo gai trong tay đâm mạnh vào trong, nhưng không có điều gì bất thường xảy ra, chứng tỏ quỷ hồn không có trong cây liễu.
Loại bỏ cây liễu bên bờ sông thì chỉ còn con sông này mà thôi. Chắc chắn đây là quỷ hồn của Nhị Nha, chỉ cần tìm thấy quỷ hồn của cô bé là có thể biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng hiện tại không thể đánh rắn động cỏ, Nhị Nha là bị chết đuối, sau khi chết sẽ biến thành thủy quỷ. Bất kể đạo sĩ có giỏi đến thế nào thì vẫn sợ nhất là gặp phải thủy quỷ.
Chiến đấu với thủy quỷ ở trong nước chính là đi tìm cái chết.
Sau khi ý thức được điều này, tôi âm thầm lấy đồng tiền thất mai ngũ đế ra, dùng dao rạch nhẹ một đường trên tay mình, máu chảy ra nhanh chóng nhiễm đỏ đồng tiền thất mai ngũ đế.
Tôi để một tay sau lưng, trong tay kẹp sẵn một lá bùa. Chờ đi đến bên bờ sông, tôi quăng thẳng đồng tiền thất mai ngũ đế đã nhiễm máu vào sông.
Đồng tiền ngũ đế rơi xuống nước, mặt nước lập tức gợn sóng lăn tăn. Tôi tập trung nhìn chằm chằm vào chỗ sóng gợn lăn tăn, chừng khoảng hơn mười giây, mặt nước đột nhiên xuất hiện dị thường.
Tôi thấy một bong bóng nước khổng lồ nổi lên bề mặt sông, trong bong bóng nước đó còn chứa sương trắng dày đặc. Bong bóng vừa nổi lên, mặt nước bỗng tản ra. Chỉ trong chớp mắt, làn sương mù dày đặc kia đã bao phủ cả mặt nước.
Lúc này tôi đứng bên bờ sông, đã nhìn không rõ cái gì nữa. Khi tôi chuẩn bị mở thiên nhãn thì mặt nước bị hơi sương mù bao trùm đột nhiên vang ra tiếng khóc đáng sợ: "Hu hu... hu hu..."
Tiếng khóc này đột nhiên vang lên, khiến tôi sợ đến mức tê dại cả da đầu, lập tức lên tiếng quát lớn: "Bần đạo biết ngươi là Nhị Nha, cũng biết chuyện của ngươi. Nếu ngươi bằng lòng tự mình đi ra, nói cho ta biết rốt cuộc ngươi bị hại chết như thế nào? Bần đạo sẽ cho ngươi một cơ hội, đưa ngươi xuống địa ngục đầu thai chuyển thế! Nếu cứng đầu không nghe thì đừng trách bần đạo đánh ngươi hồn bay phách tán!"
"Hu hu..."
Nhưng tôi vừa nói xong thì tiếng khóc của quỷ hồn càng u oán lạnh lẽo. Tôi nghe mà nổi cả da gà, lại nói: "Nhị Nha, nói cho ta biết, có phải có người đang khống chế ngươi đúng không?"
Tôi vừa hô xong thì ngửi thấy một mùi máu tanh nồng nặc. Hình như mùi máu tanh này từ mặt nước thổi tới. Thấy không ổn, tôi lập tức nhảy xuống sông, chuẩn bị đưa quỷ hồn của Nhị Nha ra.
Tôi vừa nhảy vào, dòng nước lập tức ngập tới vị trí đầu gối tôi, rất lạnh, lạnh thấu xương, làm tôi bất giác run cầm cập. Tôi cắn răng, lại quát to: "Nhị Nha, ngươi ra đây, ta sẽ không hại ngươi! Ngươi..."
Tôi còn chưa nói xong, lập tức hít vào một hơi lạnh, chỉ cảm thấy mắt cá của hai chân bị cái gì đó quấn lấy. Tôi hoàn toàn không kịp phản ứng lại, còn thứ đang quấn lấy mắt cá chân tôi đã kéo mạnh tôi ra sau.
Luồng sức mạnh này kinh người quái lạ, bỗng chốc chân tôi không có sức chống đỡ, trực tiếp bị kéo bổ nhào vào mặt nước. Tôi vừa bổ nhào xuống mặt nước, chưa kịp chống tay xuống đáy sông để đứng lên thì hai tay tức thì bị thứ đó quấn lấy, đồng thời bị nó kéo sang hai bên, tạo thành hình chữ đại, hoàn toàn bổ nhào vào mặt nước.
"Chết tiệt!" Tôi thầm kêu một tiếng không ổn, lá bùa trong tay dính nước là mất tác dụng. Chân tay tôi lại bị thứ gì đó quấn chặt, hoàn toàn không thể sử dụng sức.
Thân thể tôi đã bị kéo đến cực hạn, cứ như thể nó muốn ngũ mã phanh thây tôi ra vậy. Tôi không dám vùng vẫy, càng vùng vẫy càng đau. Xung quanh đều là sương trắng dày đặc, hoàn toàn không nhìn rõ tình huống xung quanh.
Tôi ra sức ngẩng đầu khỏi mặt nước, cố gắng không để mình nghẹt thở chết. Nhưng vừa ngẩng đầu lên, tôi lại cảm thấy có thứ gì đó đạp vào sau lưng tôi. Thoáng cái, tôi có cảm giác như ngàn cân đá đè lên lưng mình, trực tiếp đè tôi xuống nước!
Mực nước của con sông này chỉ đến đầu gối tôi, nếu cứ thế này thì vừa hay có thể dìm tôi chìm xuống nước. Đến giờ tôi mới hiểu được, đây là thủy quỷ đè lưng. Mực nước dòng sông này rất cạn, nhưng Nhị Nha đã bị thủy quỷ dìm chết trong nước như thế này đây.
Tất cả những biến hóa này, chỉ xảy ra trong hai phút, hoàn toàn chỉ trong tích tắc, tôi gần như không kịp phản ứng lại. Cả người tôi đều bị dìm vào nước, cũng may nước sông trong vắt, tôi có thể nhìn thấy hình bóng của thứ đang đứng trên lưng tôi phản chiếu xuống mặt nước.
Chắc đây là một con thủy quỷ, hơn nữa lại là nữ quỷ, tóc dài ướt sũng dán bệt lại với nhau. Tôi không nhìn thấy mặt của nó, chỉ có thể ngửi thấy mùi rong rêu, cùng với tiếng nước nhỏ tí tách trên thân nó.
Nhưng thủy quỷ này không phải Nhị Nha. Vì cơ thể của nó là cơ thể một cô gái đã thành niên. Trong lúc tôi quan sát, tay phải kết ra một đạo chỉ, đồng thời ngậm miệng thầm niệm chú ngữ.
Chú ngữ vừa niệm ra thì thứ đang quấn lấy cổ tay tôi lập tức rụt về. Không có thứ đó quấn lấy, một tay của tôi có thể động đậy rồi.
Tôi sợ thứ đó lại quấn lấy, lập tức chống tay xuống đất, gập lưng lại khiến con thủy quỷ đang đứng trên lưng bị bật lên. Tôi thuận thế trở mình, trực tiếp đảo ngược con thủy quỷ đó xuống nước.
Ả quỷ vừa rơi vào nước, tóc bỗng chốc dài ra, lại quấn lấy tay tôi. Tôi thấy thế cắn rách đầu ngón tay, máu tươi lập tức nhỏ vào nước. Mớ tóc vốn định quấn tay tôi giống như bị điện giật, lập tức rụt về.
Ngay cả tóc đang cuộn hai chân tôi cũng rụt về, không quấn chặt nữa. Tôi có thể hoạt động, tức thì giống như cá chép nảy mình, đứng bật dậy.
Con thủy quỷ kia còn chưa kịp phản ứng, đã bị tôi tóm tóc nhảy lên bờ. Tôi lôi tóc của nữ quỷ, nó kêu gào thảm thiết, rất chói tai!
Tôi lôi nó lên thẳng chỗ cây liễu bên bờ, sau đó nhổ cành táo gai trên cây dương liễu, quấn tóc nữ quỷ lên đó vài vòng rồi lại cắm nhánh cây vào cây liễu.
Sau khi chế trụ nữ quỷ này xong đâu vào đó, tôi mới nhìn được mặt nó, tuổi chắc tầm khoảng mười tám mười chín tuổi, bộ mặt bị ngâm nước sưng phù, trắng toát đáng sợ, nhưng đôi mắt lại đỏ ngầu trông rất kinh dị.
Nước trên người nữ quỷ vẫn nhỏ tí tách. Lúc tôi nhìn nó, nó đã không dám nhìn tôi nữa. Tôi chìa tay lau nước trên mặt xong, mới bắt đầu hỏi: "Chắc cô đã chết rất nhiều năm rồi, không có cách đầu thai, ở lại dòng sông này là muốn hại người đúng không?"
Câu sau cùng tôi tăng âm lượng lên, nữ quỷ sợ quá run bần bật, không dám nhìn tôi.
Tôi tiếp tục nói: "Cô đã bỏ qua cơ hội đầu thai chuyển thế, nếu cô nói chân tướng cho ta biết, ta sẽ phá lệ đưa cô xuống Âm tào Địa phủ, hoặc có lẽ sẽ có được cơ hội đầu thai chuyển thế! Nếu cô vẫn cố chấp cứng đầu không nghe, thế thì ta sẽ đánh cô hồn bay phách tán!"
Bị tôi dọa, nữ quỷ lại càng run lên cầm cập. Sau một hồi, nó mới rụt rè ngẩng đầu nhìn tôi, cuối cùng vẫn gật đầu lựa chọn tin tưởng tôi.
Nhưng tôi hiểu rõ, cô ta hại chết Nhị Nha, giờ đã bỏ qua thời cơ đầu thai chuyển thế. Cho dù tôi có đưa cô ta xuống Âm tào Địa phủ, cô ta cũng chỉ có thể trở thành cô hồn dã quỷ, vĩnh viễn lượn lờ trong Âm tào Địa phủ cho đến khi ý thức hoàn toàn tan biến mà thôi.
Nhưng để có thể thăm dò được chuyện của Nhị Nha, tôi đành phải dùng tới cách này. Tôi ngưng một lúc, mới lên tiếng: "Nói đi? Tại sao cô lại hại chết Nhị Nha?"
"Không phải tôi hại chết cô bé, là có người muốn tôi hại chết cô bé!" Thủy quỷ lắc đầu, u ám trả lời tôi.
Nghe thấy đáp án này, tôi cả kinh trong lòng. Tôi không thể ngờ được là có người lại muốn hại chết Nhị Nha. Nói cho cùng, Nhị Nha vẫn chỉ là một đứa con nít. Ai lại tàn nhẫn, bắt thủy quỷ giết chết cô bé như thế chứ!
Tôi hít sâu một hơi, ổn định cảm xúc xong, cắn răng hỏi: "Là ai hại chết Nhị Nha! Đừng nói dối, nếu không cô sẽ biết là ta lợi hại đến thế nào đấy!"
"Đạo trưởng, tôi không dám!" Con thủy quỷ lắc đầu nguầy nguậy, nói: "Khi xưa, tôi bị chồng phản bội, hắn lừa gạt tình cảm của tôi, cuỗm mất tiền tài của tôi, tôi nhất thời nghĩ quẩn, rồi nhảy sông tự sát. Sau đó tôi biến thành thủy quỷ, có một đạo sĩ đến tìm tôi, bảo tôi đi theo hắn, hắn có thể trả thù cho tôi, giúp tôi giết chồng và con ả nhân tình kia. Khi ấy, tôi chỉ có oán hận nên đã đồng ý với hắn. Hắn thật sự đã ra tay giúp tôi giết chết họ, nhưng hắn lại muốn tôi phải làm việc cho hắn. Nếu tôi không làm, hắn sẽ dùng đạo thuật xử lý tôi! Nhiều năm qua, tôi đã làm cho hắn rất nhiều việc, giúp hắn kiếm được cả bội tiền. Nhưng hắn chỉ biết rượu chè gái gú, bao nhiêu tiền kiếm được đều tiêu sạch sẽ. Sau đó có người đến mời hắn, muốn hắn đối phó với người giàu nhất trong thôn Ngưu Gia, còn muốn cả nhà họ chết hết. Vì thế tôi mới tìm tới cô bé kia, lúc tôi nhìn thấy bé, tôi không muốn hại cô bé! Nhưng nếu tôi không hại bé, tôi sẽ bị gã đạo trưởng kia trừng phạt hành hạ. Cho nên, tôi mới..."
Nói đến câu cuối cùng, trên mặt nữ quỷ ánh lên vẻ tự trách. Có lẽ khi ấy, nó cũng không nhẫn tâm giết chết Nhị Nha. Nhưng tôi lại chú ý đến cái tên đạo trưởng kia, vội hỏi cô ta: "Tên đạo sĩ mà cô nói là ai?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận