Lúc đang quan sát phong thuỷ ở gò đất nhỏ này, tôi cảm thấy đây là một nơi chôn cất có phong thuỷ vô cùng tốt. Tuy rằng không hiểu về phong thuỷ nhiều lắm, thế nhưng trước kia tôi đi theo Vương Lỗi, có thể nói là mưa dầm thấm đất, ít nhiều gì cũng có thể nhìn ra một số phong thuỷ đơn giản.
Phía sau gò đất nhỏ này là một ngọn núi lớn, mà ở phía trước mấy trăm mét là một cái thôn nhỏ. Đưa mắt nhìn ra xa thì xem như là một vùng đất bằng phẳng, cũng là nơi bằng phẳng nhất ở khu vực này, đoán chừng vì vậy nên mới xây dựng thôn xóm ở đây.
Những yếu tố này vừa khéo phù hợp với cách nói về phong thuỷ chôn cất. Phía trước bằng phẳng, đằng sau có núi lớn. Hơn nữa xung quanh thôn này có sông vờn quanh, hoàn toàn kích hoạt phong thuỷ nơi đây.
Nơi này nhất định là một bảo địa thích hợp cho việc chôn cất. Phàm là ngôi mộ chôn ở gò đất nhỏ này, con cháu của người đó sẽ được phù hộ, có thể nói là con cháu yên ổn, khỏe mạnh không gặp phải tai họa!
Nếu nhìn từ trên đỉnh núi xuống, nơi này lại càng khá giống như chậu châu báu. Nếu có số mệnh tốt thì đời con cháu còn có thể xuất hiện quan lớn hoặc người giàu có.
Mà người chết được chôn ở đây cũng sẽ không bị biến thành cương thi hoặc biến thành ác quỷ. Thế nhưng nơi đây lại đào ra được ba cái xác trẻ con, đã thế chúng còn biến thành quỷ đòi nợ.
Nói cách khác, tác dụng của phong thuỷ nơi đây đã bị đảo ngược. Vốn dĩ là nơi chôn cất có phong thuỷ tốt, bây giờ lại biến thành sát huyệt, biến ba đứa trẻ kia thành quỷ.
Thấy tôi đang trầm tư suy nghĩ, Dương lão tam lên tiếng: "Anh Cửu, lúc nãy tôi đến thôn cũng có chú ý hoàn cảnh xung quanh. Con sông quanh thôn này chảy theo chiều kim đồng hồ, là hướng nước chảy bình thường, không thể là nguyên nhân tạo thành sát huyệt. Ngay cả cửa thôn và cuối thôn cũng không trồng cây chắn gió. Có thể nói phong thuỷ ở đây là một nơi chôn cất không tồi. Nhưng điều kỳ lạ là không hiểu tại sao ba đứa trẻ này lại biến thành quỷ đòi nợ?"
Tôi và Dương lão tam đều thấy khó hiểu như nhau, tôi cũng không nghĩ ra được.
Tôi thử nghĩ đến hướng có phải là do bị người cải tạo nên phong thuỷ ở đây mới quỷ quái như vậy không. Nhưng tôi cầm đèn pin chiếu hết mọi chỗ, quan sát tất cả mọi thứ xung quanh mấy lần vẫn không nhìn ra được điểm đó, đây thật sự là một vị trí mộ huyệt phong thuỷ do thiên nhiên hình thành.
Dương lão tam híp mắt nhìn tôi, cũng đang suy nghĩ vấn đề tồn tại trong này. Tôi biết Dương lão tam đã nghĩ ra điều gì đó nên ra hiệu cho anh ta nói ra.
"Ừm, anh Cửu, phong thuỷ ở đây không sai. Tôi lo là lúc đào ra xác ba đứa trẻ này, có kẻ đã động chạm gì đó."
Dương lão tam vừa thốt ra lời này, tôi vội vàng nhìn về phía nhà thầu ở phía sau, hỏi: "Anh nghĩ kỹ lại đi, rốt cuộc lúc đó đã xảy ra chuyện gì? Nhất là lúc đào ra ba cái xác trẻ con kia, không được bỏ sót bất kỳ chi tiết nhỏ nào hết!"
"Để tôi nghĩ lại." Nhà thầu nhíu mày nhớ lại, có vẻ như vì hai ngày nay đã gặp phải đả kích lớn nên ký ức đã trở nên hỗn loạn. Anh ta không ngừng đưa tay bóp huyệt Thái Dương, mặt mày khổ sở.
Chúng tôi không làm phiền nhà thầu, để tự anh ta nhớ lại. Đợi được khoảng hai ba phút, biểu cảm trên mặt nhà thầu đột nhiên thả lỏng, anh ta nói: "Cao nhân, tôi nhớ ra rồi. Lúc đang đào gò đất nhỏ này, có một công nhân trẻ tuổi tiểu tiện ở đây. Tôi nhớ rất rõ chuyện này, bởi vì cho dù là mở núi hay đào đường thì chúng tôi đều phải thắp hương bái sơn thần, đây là quy tắc của người trong nghề. Công nhân đó lại tiểu tiện ở đúng chỗ chúng tôi thắp hương, lúc đó những công nhân khác còn đùa bảo cậu ta sẽ gặp báo ứng. Công nhân trẻ tuổi kia không tin, còn bảo những công nhân khác mê tín. Cậu ta tiểu tiện xong còn cố tình nhổ nước bọt, bảo để báo ứng đến tìm mình. Chuyện này là do tôi nghe công nhân khác nói. Vốn dĩ tôi cũng hơi kiêng kỵ, thế nhưng nghĩ đã qua chuyện rồi nên cũng không để tâm nữa. Sau đó bọn họ đào ra được cái bao tải to, tôi có thấy cái bao tải to đó. Đúng rồi..."
Nhà thầu còn chưa nói hết thì giống như đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, vỗ vào gáy mình rồi lên tiếng: "Cao nhân, còn có một chuyện nữa. Sợi dây thừng cột cái bao tải kia là màu đỏ, còn có mùi máu tanh thoang thoảng, gần giống như cái dây thừng trên người cậu!"
Nhà thầu vừa nói vậy, tôi cảm thấy tim mình chợt hẫng một nhịp, nói: "Công nhân trẻ tuổi kia đúng là muốn chết thật rồi, ngẩng đầu ba thước có thần linh, người ta nói có kiêng có lành! Cậu ta tiểu tiện trên mồ người ta, lại còn nhổ nước bọt. Đây là bất kính với người chết, sẽ gặp trời phạt. Nghe anh nói vậy, hẳn công nhân kia không còn là trai tân nữa. Nước tiểu đồng tử có thể trừ tà, nhưng nếu không phải nước tiểu đồng tử thì chỉ có thể gây ra tác dụng ngược lại, còn phá hủy phong thuỷ ở đây. Còn sợi dây thừng anh nói chắc là dây thừng trói thi đã được ngâm trong máu chó mực. Mấy người tháo dây thừng trói thi ra, nhất định đã thả bọn chúng ra rồi!"
Tôi quở trách một trận, nhà thầu này cũng khóc không ra nước mắt, vỗ đùi ảo não nói: "Cao nhân, nếu lúc đó tôi có mặt thì tuyệt đối sẽ không để xảy ra chuyện như vậy. Đều tại bọn họ không hiểu chuyện, hại người hại mình mà!"
"Bây giờ nói những lời này cũng chẳng có ích gì, không phải là lúc để chỉ trích. Còn nữa, anh đừng gọi tôi là cao nhân, gọi tôi Lý Sơ Cửu là được!" Chuyện này không đơn giản như lời nhà thầu nói. Cho dù mạo phạm người chết, kích thích oán khí trên người bọn họ thì cũng không phát triển đến mức có thể dùng quỷ khí biến người sống thành quỷ nô như bây giờ.
Tôi nghĩ mãi mà vẫn không thể hiểu nổi chuyện này. Dương lão tam cũng ý thức được vấn đề này: "Anh Cửu, chuyện này có vẻ không đơn giản như vậy đâu. Ba đứa trẻ bị chôn ở đây, nếu đúng như phong thủy ở đây thì oán khí trên người bọn chúng sẽ bị trấn áp. Tuy rằng oán khí của người đột tử hoặc chết yểu rất nặng, thế nhưng có sợi dây thừng trói thi cột lại, cho dù công nhân vô tình thả bọn chúng ra thì cũng chỉ biến thành đứa trẻ ma thôi, không thể trở nên ghê gớm như thế được! Còn nữa, anh Cửu, anh còn nhớ trước đó bác Chung bảo, buổi tối hôm đó có người bị thiêu chết không. Nhưng người bị thiêu chết không biến thành quỷ nô, chứng tỏ ba con quỷ đòi nợ kia vẫn chưa mạnh, chỉ có thể dựa vào việc mê hoặc công nhân sau đó phóng hỏa để giết người đòi nợ. Chắc phải có nguyên nhân gì sau đó mới khiến cho bọn chúng trở nên lợi hại như vậy!"
Càng nghĩ tôi lại càng cảm thấy bất thường, luôn có cảm giác chuyện này không hề đơn giản. Có điều những gì Dương lão tam nói cũng đã khiến tôi nghĩ đến một chi tiết nhỏ.
Tôi nhìn nhà thầu, hỏi: "Tôi nghe nói lúc các anh đào nơi này, trong thôn có một người điên liều mạng ngăn cản, còn nói đào lên thì tất cả mọi người đều sẽ chết, có chuyện này thật không?"
"Ừm." Nhà thầu gật đầu, lại sửa xưng hô với tôi, đáp: "Lý đạo trưởng, lúc đó đúng là có một tên ăn mày rất lôi thôi đến đó ngăn cản chúng tôi, sau đó thì bị người trong thôn kéo đi mất!"
"Kẻ điên này nhất định đã biết điều gì đó, có lẽ hắn biết chân tướng của chuyện này! Nếu không hắn sẽ không xuất hiện ngăn cản bọn họ." Tôi có chút mừng, cuối cùng cũng tìm được chút manh mối. Tôi tiếp tục hỏi nhà thầu: "Vậy bây giờ kẻ điên này đang ở đâu?"
Nhà thầu hơi nhíu mày, trả lời: "Sau đó cảnh sát đứng ra, thôn dân phối hợp với cảnh sát, bắt hắn rồi nhốt vào công xã cũ trong thôn rồi!"
"Được!" Tôi gật đầu, nói: "Đi, anh lập tức dẫn chúng tôi đi tìm hắn."
"Vâng." Lúc này nhà thầu cũng rất để tâm, cầm đèn pin dẫn chúng tôi đi vào trong thôn. Trời sắp sáng, muốn tìm được ba con quỷ đòi nợ kia thì chắc chắn không đủ thời gian.
Đến sáng chúng sẽ trốn mất.
Lúc vào đến thôn, Dương lão tam vô ý hỏi tôi: "Anh Cửu, cậu còn nhớ con trai của bác Chung không?"
Ừ. Tôi gật đầu, ra hiệu ý bảo anh ta hỏi chuyện này làm gì.
Dương lão tam mang vẻ mặt phức tạp lắc đầu, bảo: "Anh Cửu, tôi không biết cậu có chú ý tới một chi tiết nhỏ không. Đó là ngón áp út của con trai bác Chung có màu đen, hơn nữa ba khớp xương đều đen sì. Ngón áp út kia không phải dính mực nước. Lúc tôi xua quỷ khí cho anh ta, tận mắt tôi nhìn thấy ngón áp út đó không chỉ có làn da màu đen, hình như xương bên trong cũng là màu đen."
Tôi không hiểu được ý trong lời Dương lão tam, hơi ngớ ra nói: "Tôi có chú ý đến chuyện anh vừa nói, cũng cảm thấy rất kỳ lạ. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ngón áp út của con người lại có màu đen, hơn nữa còn mang một màu đen vô cùng kỳ lạ! Trước đó tôi từng nghe đến chuyện này rồi, nói có người sinh ra thì có bớt trên người, hoặc là trên người trên cổ có dấu vết kỳ lạ, chứng tỏ kiếp trước bọn họ đã làm chuyện xấu gì đó, những dấu ấn này là để cắn trả lên người bọn họ."
"Anh Cửu, cậu nói không sai!" Lúc tôi nhắc đến lời đồn đại này, Dương lão tam bèn nở nụ cười, nói: "Mấy anh chị em chúng tôi tổng cộng có bảy người, bốn người sống. Anh cả sinh ra thì chết yểu, hai người con là chết đói hoặc chết bệnh. Nhưng cách chết của anh cả tôi không giống vậy. Lúc anh ấy sinh ra thì trên cổ có một vết trói màu đen. Cho dù chà thế nào cũng không chà sạch được, giống như có người dùng dây thừng siết cổ anh ấy vậy. Lúc đó, cha tôi còn nhờ thầy đến xem, thầy đó bảo cha tôi không nuôi nổi đứa trẻ này, bởi vì kiếp trước nó đã làm chuyện xấu, dùng dây thừng siết chết người ta nên đây là trừng phạt báo ứng ở kiếp này, vì thế khi sinh ra mới có một vết bớt như vậy. Sau đó, anh cả của tôi chưa đầy tháng đã chết mất. Tôi luôn cảm thấy ngón áp út màu đen của con trai bác Chung rất giống với vết siết trên cổ anh cả tôi!"
Tôi không nghĩ nhiều, chỉ coi đây như một chuyện lạ. Cho dù kiếp trước con trai của bác Chung có phải là người xấu hay không thì bây giờ anh ta cũng đã chết rồi, chúng tôi không cần tiếp tục thảo luận chuyện về anh ta nữa.
Trong khi nói chuyện phiếm, chúng tôi cũng đã đi đến cuối thôn. Nhà thầu dẫn đường ở phía trước bỗng nhiên ngừng lại, chiếu đèn pin vào một gian nhà cũ cách đó không xa, nói: "Lý đạo trưởng, kẻ điên kia đang bị giam trong căn công xã cũ này!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận