Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 404: Phong thuỷ tương phản

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Sau khi vạch xong kế hoạch, tôi ngẩng đầu nhìn bầu trời sao, còn vài tiếng nữa trời mới sáng. Tốt nhất là nên tìm được ba con quỷ đòi nợ kia trước khi trời sáng. Nếu không chờ đến ban ngày thì bọn chúng sẽ trốn mất!
Hiện tại chủ thầu cũng đã hoàn toàn tin vào bản lĩnh của tôi, không chối từ mà nói: "Cao nhân, lát tôi sẽ dẫn đường cho mọi người, còn phải nhờ cao nhân giải quyết chuyện này! Không nói đến chuyện có kiếm trác được gì hay không, tôi vẫn phải cho những công nhân này một câu trả lời!"
Xem ra chủ thầu này cũng là một người có lương tâm, còn biết thương xót những công nhân cực khổ này. Mấy anh em Dương lão tam còn chưa giải quyết xong, tôi tán gẫu đôi câu: "Đúng rồi, anh tính ăn nói sao với người nhà của những công nhân này? Chắc chắn không thể chở xác của họ về được, phải hoả táng, nếu không sẽ xảy ra biến cố!"
"Cao nhân yên tâm, tôi đã tính xong rồi." Chủ thầu thật lòng trả lời tôi, nói: "Những người ra ngoài làm thợ hồ như chúng tôi thường dễ chết lắm. Có lúc là do sự cố máy móc, có lúc lại là do không cẩn thận. Những người này đều là do tôi dẫn từ quê lên, tôi đã nói chuyện với phía cảnh sát rồi. Đến lúc đó cảnh sát sẽ đứng ra nói là công trường xảy ra chuyện, không cứu được họ. Bên phía tôi sẽ bồi thường chi phí cao nhất, để người nhà của họ không phải lo ăn lo mặc nữa. Cao nhân, không giấu gì cậu, tôi xuất thân từ nông thôn, cũng biết dân quê rất khó khăn nên mới dẫn họ ra ngoài kiếm tiền. Tôi không ngờ lại xảy ra chuyện như thế. Tôi hứa với cao nhân, người thân của công nhân nào không có nhà thì tôi sẽ xây miễn phí cho. Tôi không nói dối đâu, tôi xin dùng tính mạng của mình để bảo đảm!"
Lúc nói lời này, trong mắt của chủ thầu ánh lên vẻ kiên định không thể xóa nhòa. Tôi tin rằng anh ta có thể làm được.
Tôi cũng khuyên chủ thầu: "Anh nhất định không được làm chuyện xấu, càng không thể làm ra chuyện gì làm tổn thương đến người khác, đây là giới hạn cơ bản nhất! Tôi đã gặp phải rất nhiều chuyện quỷ quái đều là do người ta táng tận lương tâm, mất hết lương tri, cuối cùng rơi vào kết cục tan cửa nát nhà. Tôi cũng hy vọng anh vẫn có thể giữ được trái tim thuở nào của một người dân quê. Kiếm được tiền rồi cũng đừng quên mất quê nhà đã nuôi dưỡng mình!"
Trong lời nói của tôi cũng ẩn chứa sự uy hiếp, đồng thời cũng đang cổ vũ anh ta. Chủ thầu này là một người thông minh, hiểu được ý trong lời nói của tôi nên gật đầu thật mạnh, cam kết: "Cao nhân cứ việc yên tâm, tôi đã nói là sẽ làm. Đến lúc đó nếu cao nhân không tin tôi thì cứ việc đến Cục Cảnh sát điều tra!"
Anh ta đang tỏ thái độ của mình cho tôi biết. Tôi cười gật đầu, nói một câu sâu xa: "Tôi tin anh, bởi vì ngẩng đầu ba thước có thần linh!"
Chủ thầu ừ một tiếng, không nói gì nữa. Trong lúc chúng tôi nói chuyện phiếm với nhau, ba anh em Dương lão tam cũng đã giải quyết xong mấy cái xác, chỉ còn lại tên đạo sĩ quỷ nô kia.
Tên đạo sĩ quỷ nô bị quỷ khí khống chế, vô cùng nóng nảy và hung hãn, hơn nữa hắn còn không sợ đau nên bọn họ muốn đối phó cũng khá phiền phức. Trước đó bởi vì bất cẩn nên Dương lão nhị bị con trai bác Chung cắn một miếng thịt. Vì thế bọn họ không dám đến gần đạo sĩ quỷ nô, vẫn luôn tìm cơ hội có thể đánh một đòn là thành công!
Đương nhiên tôi không lo lắng gì về việc phối hợp giữa ba anh em bọn họ. Lúc tôi nhìn chằm chằm vào ba anh em, bọn họ liền chia ra, di chuyển quanh đạo sĩ quỷ nô này.
Tên đạo sĩ quỷ nô kia chỉ biết tấn công người gần mình nhất, Dương lão tam cố ý tiến lên một bước để thu hút hắn. Quả nhiên, nhìn thấy Dương lão tam tiến lên, tên đạo sĩ quỷ nô này lập tức nhào tới.
Hắn nhào đến, cùng lúc đó lão thất và lão tứ cũng đưa chân ra ngáng chân tên đạo sĩ quỷ nô, khiến hắn vấp ngã xuống đất. Cái xác này còn chưa bật dậy, hai người bọn họ đã đồng thời trói tay trái tay phải của hắn lại, đột nhiên kéo về sau, khiến tên đạo sĩ quỷ nô này bị nhấc thẳng người lên.
Hai người họ vừa nhấc hắn lên, Dương lão tam lập tức ra tay nhanh như gió, dán bùa trấn thi lên trán của tên đạo sĩ quỷ nô. Trong nháy mắt đó, tên quỷ nô này lập tức bị cố định!
Sau khi giải quyết những cái xác này xong, ba anh em bọn họ còn kích động đến mức vỗ tay chúc mừng. Thấy họ thay đổi như thế, tôi chính là người vui nhất, cũng thầm cảm thán. Trước giờ tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ trở thành một người "thầy".
Bây giờ, tôi cũng xem như hiểu được tình cảm của sư phụ Tiêu Dao Tử đối với chúng tôi, vui mừng, kiêu ngạo, tự hào, thương xót!
Nhìn ba anh em bọn họ đi về phía mình, tôi gật đầu cười, khen ngợi: "Khá lắm!"
Tôi vừa khích lệ như thế, lão thất còn đỏ mặt xấu hổ. Trong mấy anh em bọn họ, tuy rằng Dương lão tam đứng thứ ba, thế nhưng lại có tính cách chín chắn nhất. Cho dù anh hai của anh ta, Dương lão nhị thì thường ngày cũng nghe theo lời anh ta.
Dương lão tam nhanh chóng bình tĩnh lại, hỏi tôi: "Anh Cửu, những cái xác này nên xử lý thế nào?"
Tôi đã thầm sắp xếp xong, đáp: "Lão tứ, lão thất, hai người ở lại trông coi những cái xác này, nhưng không được rời khỏi trận Thất Tinh Tỏa Thi, tôi sợ ba con quỷ đòi nợ kia sẽ đến tìm hai người. Chỉ cần hai người ở trong đại trận, trong khoảng thời gian ngắn, bọn chúng không thể phá tan đại trận được. Chờ đến khi trời sáng thì thiêu bọn họ đi. Lão tam đi theo tôi, bây giờ chúng ta đi xem chỗ đào ra ba con quỷ đòi nợ kia!"
"Vâng, anh Cửu cẩn thận một chút!"
"Không sao, hai người chăm sóc tốt cho mình. Cho dù xảy ra chuyện gì cũng tuyệt đối không được rời khỏi đại trận!" Sau khi dặn dò xong xuôi, tôi mới bảo chủ thầu dẫn chúng tôi đến gò núi nhỏ sau công trường.
Chủ thầu lấy ba cây đèn pin cầm tay, mỗi người chúng tôi cầm một cây rồi xuất phát. Đường rất khó đi, khắp nơi đều bị đào ra đầy hố.
Sau khi ra khỏi công trường, chúng tôi đến con đường còn chưa đào thông. Con đường quốc lộ này đào theo núi, phía trên thỉnh thoảng còn có vài hòn đá lăn xuống.
Chiếu đèn pin cầm tay về trước, tôi nhìn thấy mấy cái máy xúc đất cỡ lớn. Mà con đường quốc lộ được đào sẵn này đã bị nứt ngay trước mũi máy xúc đất.
Ở trước máy xúc đất là một gò núi nhỏ nhô ra, chỉ là nó đã bị máy xúc đất đào ra một phần nhỏ.
Tôi đi ở phía trước nhất, ngừng lại rồi nhắc nhở bọn họ: "Lát nữa mọi người đi phía sau tôi, nếu gặp phải chuyện bất thường thì cứ chạy đi, chạy đến đại trận chờ tôi!"
Chủ thầu vội vàng gật đầu, hít vài hơi thật sâu, vẻ mặt khá căng thẳng.
Tôi tiếp tục đi về phía trước. Tôi phóng thích toàn bộ ý thức, thế nhưng đến lúc tới gần cái máy xúc đất kia, tôi lại không cảm nhận được bất kỳ luồng quỷ khí hay âm khí nào!
Tôi cầm Thước Trấn Hồn, vọt đến trước máy xúc đất, nhìn thấy một cái hố to. Mà trong cái hố to đó đặt một cái quan tài rất lạ.
Cái quan tài này không lớn nhưng rất cao, ít nhất phải cao hơn phân nửa những cái quan tài bình thường. Cái quan tài này cũng rất mới, vẫn chưa sơn màu, chắc là dùng gỗ vừa chặt xuống để làm ra. Lúc chiếu đèn pin cầm tay đến đó, tôi còn có thể nhìn thấy trên quan tài có nhựa cây chảy ra. Đây quan tài đồng tử do bác Chung chế tạo, bởi vì muốn dùng nó để trấn áp oán khí của con quỷ đòi nợ, cho bọn chúng được yên ổn xuống mồ. Điều đáng tiếc là quan tài đồng tử vẫn không thể ngăn chặn oán khí trên người mấy con quỷ đòi nợ này.
Nắp quan tài của quan tài đồng tử được đóng kín, phía trên còn đặt ba cái đòn. Trên đòn có dây thừng, chắc là do những người thợ nâng quan trước đó để lại.
"Lão tam, chú ý tình hình xung quanh giúp tôi!" Tôi dặn dò, Dương lão tam lập tức gật đầu, sau đó cảnh giác đánh giá xung quanh.
Tiếp đó, tôi mới nhảy xuống. Đất ở dưới rất ẩm ướt, hơn nữa còn tanh hôi. Lúc chiếu đèn pin xuống dưới, tôi nhìn thấy được dòng máu đen chảy ra vì tôi đạp xuống đất.
Sau khi đứng vững lại, lúc này tôi mới cắm Thước Trấn Hồn vào khe hở của quan tài đồng tử. Tôi dùng sức đẩy lên khiến nó phát ra âm thanh cạch cạch, nắp quan tài của quan tài đồng tử này lập tức bị tôi cạy lên.
Lúc nắp quan tài bị cạy ra, bên trong bốc lên quỷ khí màu đen thẫm, nhưng quả thật không có một chút động tĩnh nào. Tôi còn chưa chiếu đèn pin vào thì chủ thầu đã chiếu vào trong quan tài đồng tử.
Tôi nhìn vào thì chẳng thấy gì bên trong, ngoại trừ một cành đào đã biến thành màu đen thì cũng chỉ còn sót lại lớp da đã bị đốt cháy khét.
Bên trong quả thật chẳng có thứ gì, không có cái xác bị đốt cháy khét của ba con quỷ đòi nợ kia. Tôi nghi hoặc, nói: "Xem ra ba cái xác kia đã rút cành đào đâm xuyên qua đầu mình ra, bây giờ chắc cũng không còn ở lại đây nữa. Rốt cuộc bọn chúng đã đi đâu? Chúng muốn ai trả lại mạng cho mình đây?"
Tôi ngờ vực nói, sau đó nhảy lên khỏi hố. Tôi vừa nhảy ra khỏi đó, Dương lão tam nhìn tôi nói: "Anh Cửu, phong thuỷ ở đây không đúng lắm! Trước đó lúc tôi đi theo Vương Kỳ Bằng, cậu ta dạy chúng tôi không ít thuật phong thuỷ đơn giản. Nhưng phong thuỷ ở gò đất nhỏ này hoàn toàn không giống bình thường."
Lúc Dương lão tam nhắc nhở tôi, tôi cũng quan sát phong thuỷ xung quanh. Vừa quan sát, tôi không khỏi kinh hãi, bởi vì tác dụng phong thuỷ nơi đây bị phản ngược!

Bình Luận

0 Thảo luận