Người xông vào vào Địa ngục Cửu U, một người là tôi, người còn lại là anh em tốt nhất của tôi?!
Nghe được lời này, tôi giật mình bừng tỉnh. Tôi nhìn người đàn ông trước mặt. Ông ta vẫn mặc quần áo của Thần Tiêu môn, nhưng ông ta chắc chắn không phải là người của Thần Tiêu môn, cũng không phải là người của Linh tộc. Ông ta chỉ trà trộn vào để giúp tôi.
Tôi nhìn thẳng vào mắt ông ta, có vẻ già nua, chắc cũng đã lớn tuổi, nhưng tôi không thể nghĩ ra ông ta là ai! Ông ta không phải là cao nhân giải cứu tôi ở làng chài nhỏ, bởi vì cao nhân đó trẻ hơn ông ta rất nhiều, họ không phải là cùng một người.
Nhưng tại sao người đàn ông bí ẩn này lại giúp tôi? Tôi không thể hiểu nổi, cũng không đoán ra được thân phận của ông ta nên hỏi thẳng, "Rốt cuộc ông là ai? Tại sao ông lại muốn giúp tôi?"
Tôi nhìn vào mắt ông ta, muốn thấy rõ thay đổi trong đó. Ông ta nheo mắt, cười đáp: "Tôi đã nói rồi, trước đây tôi đã phạm quá nhiều tội lỗi, tôi muốn theo các cậu để rửa sạch tội lỗi của tôi, theo đuổi con đường Đạo thuật chân chính! Bây giờ tôi sẽ nói với cậu làm thế nào để vào Địa ngục Cửu U!"
Ông ta dừng lại, quan sát tình hình xung quanh. Các đệ tử Thần Tiêu môn vẫn đang tìm kiếm của cải trong ngôi mộ của Quỷ Đế. Chu Tước thì đã leo lên vách núi, hình như muốn đích thân mở quan tài đá treo lơ lửng trên không trung.
Thấy không có ai chú ý đến chúng tôi, người này mới nói tiếp, "Có hai cách để mở Địa ngục Cửu U. Một là con sư tử chín đầu, vật cưỡi của Thái Ất chân nhân. Nhưng Thái Ất chân nhân đã đắc đạo thành tiên, và ngài ấy cũng không hề thu đệ tử, tức là cũng không hề truyền lại tu vi đạo thuật của mình, cậu không thể dùng cách mượn thần uy của ông ấy. Ngay cả Trương Thiên Sư cũng không thể mượn sức mạnh thần uy của Thái Ất chân nhân. Vì vậy, cách này không thể thực hiện được! Còn một cách khác, đó là tìm ra thứ Quỷ Đế Thổ Bá để lại, sau khi chết thì ông ta trở thành người bảo vệ Cửu U. Khi con mắt thứ ba của ông ta mở ra, phong ấn của Cửu U cũng sẽ mở ra theo. Nếu muốn khiến con mắt thứ ba của ông ta mở ra, chỉ có thể sử dụng ấn vua quỷ Phong Đô của ông ta để đánh thức ông ta! Đây chính là mộ của Quỷ Đế Thổ Bá. Đây cũng là cách duy nhất để cứu Vương Lỗi, vì vậy..."
Ông ta chỉ ngón tay về phía quan tài đá treo lơ lửng trên không trung. Sau đó, ông ta tách khỏi chúng tôi rồi lại một lần nữa xen lẫn vào đội ngũ của Linh tộc.
Tôi nhìn lên trên, lập tức kêu một tiếng không hay, bởi vì Chu Tước đang ngày càng tiến gần hơn đến chiếc quan tài đá. Tôi không dám trì hoãn, vội nói với Lâm Y Y: "Y Y, em đến chỗ lối vào hang đợi anh. Nếu lát nữa thấy tình hình không ổn thì em hãy rời khỏi đây thật nhanh, biết chưa?"
Lâm Y Y trông rất buồn rầu, không muốn rời xa tôi, nhưng cô ấy không phải là người càn quấy, cô ấy biết lúc này đã rất khẩn cấp, chỉ nhắc nhở tôi: "Anh Cửu, anh nhất định phải cẩn thận!"
"Ừ." Tôi gật đầu, an ủi cô ấy: "Y Y, không sao đâu, anh Cửu sẽ không sao hết. Anh giống con mèo, có chín cái mạng lận. Em chỉ cần lên đó đợi anh."
"Vâng." Lâm Y Y dẩu môi, ngoan ngoãn leo lên cầu thang đá. Cô ấy bước được ba bước lại quay đầu nhìn tôi một cái, tôi mỉm cười nhìn cô ấy, cô ấy mới yên tâm leo tiếp lên trên. Mỗi lần quay lại, cô ấy lại nhìn tôi đầy lo lắng.
Tôi thấy cô ấy lên được phía trên rồi mới nhìn về phía vách hang động của mộ Quỷ Đế. Vách hang này không bằng phẳng mà rất gồ ghề, vừa khéo có thể trèo lên.
Tôi không trì hoãn nữa, sau khi chọn một con đường dễ leo nhất, tôi leo thẳng một mạch lên trên. Khi tôi leo lên thì Chu Tước đã leo lên tới nơi, gần như đứng ngang với chiếc quan tài đá.
Chiếc quan tài đá lơ lửng được giữ thăng bằng bằng những dây xích sắt, mỗi sợi xích đều to bằng cổ tay. Tôi thấy hắn ta dang rộng hai bàn tay để giữ thăng bằng, chân giẫm lên sợi xích sắt, đi về phía chiếc quan tài đá.
Chín sợi xích sắt vừa vặn duy trì sự cân bằng của chiếc quan tài. Sau khi anh ta bước lên, quan tài đá bắt đầu khẽ lắc lư. Thậm chí cả mộ của Quỷ Đế cũng bắt đầu rung chuyển.
Tôi hít một hơi thật sâu, nhanh chóng leo lên. Có cây cột đá che khuất tôi nên Chu Tước hoàn toàn không nhận ra tôi đã leo lên. Đến khi tôi leo lên tới nơi Chu Tước mới phát hiện ra tôi. Đôi mắt hắn ta nhìn tôi đầy giận dữ, nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ càng bước nhanh hơn. Hắn ta bước thêm mấy bước đã nhảy lên được trên nắp quan tài đá.
Ngay khi hắn ta nhảy lên thì quan tài đá lơ lửng bắt đầu rung chuyển dữ dội. Đặc biệt là chín sợi xích sắt kéo quan tài phát ra âm thanh loảng xoảng, giống như có thể đứt mất bất cứ lúc nào.
Chu Tước cũng không dám di chuyển bừa, sợ quan tài sẽ rơi xuống. Hắn ta đứng ở giữa nắp quan tài, cố gắng duy trì sự thăng bằng của quan tài. Tôi chờ tới khi quan tài bớt lắc lư mới bước giẫm lên sợi xích sắt. Sau khi hít một hơi thật sâu, dang rộng hai tay, tôi chạy thẳng về phía chiếc quan tài.
Khi tôi ở Miêu Vương quan, tôi và Tử Long lúc nhỏ đều rất ham chơi. Chúng tôi thường buộc dây thừng nối cây cối ở hai đầu khe núi với nhau, không có chuyện gì thì chạy qua chạy lại trên đó.
Vì vậy tôi rất có kinh nghiệm đi qua "cầu độc mộc" kiểu này, sau khi lấy được thăng bằng cho cơ thể thì tốc độ di chuyển càng nhanh càng tốt, nếu chậm càng dễ mất thăng bằng.
Nhưng tốc độ tôi càng nhanh thì sợi xích sắt càng lắc lư dữ dội.
Khi còn cách quan tài hơn một mét, bước chân của tôi đã không vững nữa, tôi đành hít sâu một hơi rồi nhảy thẳng qua đó. Chân tôi vừa vặn giẫm lên mép của nắp quan tài, cơ thể tôi có hơi ngã về phía sau. Tôi cố gắng nghiêng trọng tâm của thân trên về phía trước, lúc này mới đứng vững vàng.
"Dám giành đồ với tôi, tự tìm cái chết!" Tôi vừa đứng vững thì Chu Tước đột nhiên tung đòn tấn công về phía tôi, hắn ta tung chân quét ngang về phía tôi.
Hắn ta vừa di chuyển thì chiếc quan tài cũng lắc lư dữ dội. Tôi không dám lui lại mà lao thẳng về phía trước, xoay người một vòng tránh khỏi đòn tấn công của hắn ta, cuối cùng nhảy đến phía đầu kia của quan tài. Lúc này hai chúng tôi đứng hai đầu quan tài, vừa khéo duy trì sự cân bằng.
Tôi thấy Chu Tước vẫn muốn ra tay, ngay lập tức lạnh lùng nói: "Chu Tước, tôi dám đảm bảo trước khi rớt xuống, tôi chắc chắn cũng sẽ kéo anh xuống theo! Ngã từ trên cao như vậy, có sống sót được không thì chỉ có thể dựa vào vận may của chính mình! Anh không sợ, đương nhiên tôi cũng không sợ. Dù sao cũng chỉ là một ván cược sống còn, cho dù cùng ngã chết tôi cũng không sợ."
Chu Tước không phải kẻ ngốc, hắn ta cũng biết thân thủ của tôi thế nào. Nếu thật sự đánh nhau, chắc chắn hắn ta cũng sẽ không có lợi.
Có vẻ lời nói của tôi đã có tác dụng, hắn ta ngẫm nghĩ một lúc rồi mới nói: "Lý Sơ Cửu, như tôi đã nói, vàng bạc châu báu trong mộ Quỷ Đế này, cậu muốn lấy bao nhiêu tùy thích. Nhưng thứ tôi muốn cậu không thể cướp! Cậu có từng nghĩ qua, cho dù cậu có cướp được thì cậu có thể sống sót ra ngoài không? Không chỉ ở trong mộ Quỷ Đế này có người của tôi, mà ngay cả trong làng Phượng Hoàng cũng có người của tôi đấy!"
Bây giờ tôi không còn cách nào khác, đây là cách cuối cùng để cứu Vương Lỗi, cho dù tôi chết, tôi cũng sẽ không từ bỏ. Vì vậy, những lời đe dọa của hắn ta hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến tôi.
"Ha ha..." Tôi mỉm cười khinh thường, nhìn anh ta nói: "Chu Tước, tôi không muốn châu báu ở đây. Mặc dù tôi nghèo, nhưng tôi biết có những thứ tôi không thể làm trái với lương tâm mà động vào. Thứ tôi muốn là ấn vua quỷ Phong Đô!"
Tôi cố ý nhấn mạnh năm chữ ấn vua quỷ Phong Đô, quả nhiên hắn ta nghe xong đã nheo mắt nhìn tôi. Khi người bí ẩn nói với tôi về ấn vua quỷ Phong Đô mà Quỷ Đế để lại, trong lòng tôi cũng hiểu ra, mục đích thật sự cho chuyến đi này của Chu Tước chính là ấn vua quỷ Phong Đô!
"Ấn vua quỷ Phong Đô? Đây là vật đại hung, một đạo sĩ chính phái như cậu thì cần nó làm gì?" Giọng điệu của Chu Tước đã hòa hoãn đi rất nhiều.
Tôi cười hờ hững, nói: "Anh cũng đã nói nó là vật đại hung, lại thêm Linh tộc các người luôn không chịu an phận thủ thường. Nếu vật này rơi vào tay các người, e sẽ thành kiếp nạn của Đạo giáo. Về tình về lí thì tôi đều nên ngăn cản anh lấy nó! Tôi làm như vậy cũng được coi là tốt cho Đạo giáo, đúng chứ?"
Chu Tước nhất thời nghẹn họng, không thể tìm ra lý do nào tốt hơn, bèn hừ lạnh, giận dữ nói: "Tôn chủ không giết cậu là vì muốn thông qua cậu dụ Tông chủ của Long Hổ tông ra! Tôn chủ muốn giết ông ta hơn là cậu. Cậu thật sự nghĩ cậu quan trọng bằng ấn vua quỷ Phong Đô sao? Nể mặt cậu đã cứu mạng tôi, tôi sẽ cho cậu cơ hội, lập tức cút khỏi đây! Nếu không, tôi có thể giết cậu vì ấn vua quỷ Phong Đô, Tôn chủ cũng sẽ không trách tôi!"
Trong giọng nói của hắn ta đã mang theo sát khí, đây là lời cảnh cáo cuối cùng của hắn ta. Nhưng, tôi sẽ không bao giờ lùi bước.
Tôi nắm chặt thước Trấn Hồn, cười nói: "Anh nói thế thì tôi cũng coi như hiểu được ý đồ của các người! Linh tộc các người luôn muốn tiêu diệt Đạo giáo, thay thế địa vị của chúng tôi. Nhưng các người kiêng dè phái Long Hổ thủ lĩnh của Đạo giáo, mà anh lại đến lấy ấn vua quỷ Phong Đô. Nếu tôi đoán không lầm thì các người muốn sử dụng ấn vua quỷ Phong Đô để mở phong ấn của Địa ngục Cửu U, giải phóng những ác quỷ cực kì hung dữ bên trong nhằm cho chúng đối phó với người trong Đạo giáo! Nước cờ này của các người quả thật rất thâm nho! Nhưng, hôm nay có Lý Sơ Cửu tôi, chưởng môn phái Huyền Chân ở đây, tôi sẽ không bao giờ để anh được như ý!!!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận