Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 882: Vướng bận cảm tình

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Biến cố đột ngột xuất hiện này khiến cho binh mã hai bên đang chiến đấu hăng say bỗng lại ngừng lại. Phân thân Ma Vương cười ngày càng đắc ý hơn, cả thành Cửu U đều vọng lại tiếng cười của hắn.
Trái ngược với hắn ta, lúc này Minh Vương Cửu U lại mang vẻ bình tĩnh lạ thường. Khuôn mặt trắng bóc không để lộ bất kỳ nét dao động nào, cũng không còn vẻ nghiêm trọng như ban nãy nữa. Chỉ thấy hắn cau mày, không biết đang trầm tư suy nghĩ điều gì. Nhưng tôi có thể nhìn ra hắn thật sự không hề cảm thấy sợ hãi.
"Minh Vương, kết thúc rồi!" Phân thân Ma Vương hô to rồi chậm rãi vươn hai tay lên. Phút chốc, thân hình hắn như tạo thành một cơn lốc xoáy, hút hết toàn bộ oán khí trên người những con rối kia vào trong cơ thể.
Sau khi phân thân Ma Vương đã hút hết oán khí xong, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được sức mạnh của hắn đang tăng lên, càng ngày càng mạnh.
Minh Vương Cửu U vốn dĩ đang trầm mặc bỗng đột nhiên kêu lên: "Các ngươi, mau đi giết hết những con rối kia cho ta, nhanh lên!"
Giờ Minh Vương Cửu U đã không còn cách nào khác nữa, điều duy nhất có thể làm chính là ngăn cản phân thân Ma Vương trở nên mạnh hơn. Bởi vì Minh Vương hiểu rõ, nếu như không ngăn được phân thân Ma Vương, thì người bị nuốt chửng sẽ chính là mình.
Binh mã của Minh Vương Cửu U do vợ của hắn - Cửu Vỹ Hồ - cầm quân. Nhận lệnh của hắn, Cửu Vỹ Hồ bèn gật đầu, dẫn quân xông lên giết những con rối của Ma Vương. Thế nhưng cô ta vừa mới di chuyển, phân thân Ma Vương đã cười khùng khục: "Cửu Vỹ Hồ, cô chính là Yêu Vương, khó khăn lắm mới có được tu vi như hiện tại, cần gì phải theo Minh Vương? Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, nếu như cô đồng ý đi theo ta, ta sẽ đồng ý giữ cô lại bên cạnh, cùng ta làm chủ tam giới, đến lúc đó, ta cũng sẽ cho cô một danh phận, đó chính là người phụ nữ của Ma Vương!"
Lời phân thân Ma Vương nói khiến Cửu Vỹ Hồ thoáng do dự, cô ta nhìn về phía Minh Vương Cửu U đang nổi giận, rồi lại liếc về phía phân thân Ma Vương lớn mạnh đang ngạo nghễ nhìn mình. Cô ta trầm tư vài giây ngắn ngủi rồi cất giọng hỏi phân thân Ma Vương: "Ông đồng ý để cho ta trở thành người phụ nữ của ông thật à?"
Phân thân Ma Vương gật đầu: "Cửu Vỹ Hồ, cô yên tâm đi, đây chính là lời hứa của ta dành cho cô. Cô chính là Yêu Vương đẹp nhất hồ tộc, cũng chỉ có cô mới xứng với ta! Cô theo Minh Vương Cửu U bao lâu nay chưa từng sống tốt được một ngày nào cả, luôn bị phong ấn ở trong thành Cửu U, chẳng lẽ đây chính là điều cô muốn ư? Chỉ cần cô thành tâm đi theo ta, ta nhất định sẽ cho cô sống một cuộc sống dưới một người, trên vạn người! Giờ đại cục đã định, ta nhất định sẽ nuốt lấy Minh Vương Cửu U. Nếu cô cố chấp theo hắn, nhất định sẽ khó thoát khỏi cái chết. Ta biết cô là một người phụ nữ thông minh, hẳn là nên biết phải lựa chọn như thế nào."
Cửu Vỹ Hồ lúc này đã dao động, ánh mắt nhìn về phía Minh Vương Cửu U đã đượm vẻ lạnh lùng và quyết tuyệt.
Thấy vậy, Minh Vương Cửu U bèn bật cười tự giễu, sau đó mới hỏi Cửu Vỹ Hồ: "Tiểu Cửu, ta có từng bạc đãi nàng không?"
Cửu Vỹ Hồ mím môi không nói gì, chỉ lắc đầu nguầy nguậy.
Minh Vương Cửu U lại nói: "Từ ngày nàng trở thành người phụ nữ của ta, ta đã thề cả đời này sẽ đối xử tốt với nàng, không bao giờ khiến nàng phải chịu ấm ức. Ta không có tim, không biết thế nào là tim đập. Nhưng từ ngày ta gặp được nàng, ta mới biết hóa ra có nhịp tim đập là một chuyện rất hạnh phúc. Dương gian có một câu nói, rằng phu thê một ngày, ân nghĩa trăm năm, chẳng lẽ nàng muốn phản bội ta sao? Tai vạ ập tới thì đường ai nấy đi?"
Ngữ điệu của Minh Vương Cửu U lúc này rất dịu dàng, nhưng mang vẻ bất đắc dĩ nhiều hơn. Ánh mắt nhìn Cửu Vỹ Hồ cũng dịu dàng lạ thường.
Cửu Vỹ Hồ vẫn không nói gì, sau khi im lặng một lúc thì nghiến răng quyết tuyệt nói: "Minh Vương, ngươi không có trái tim, làm sao biết tình là gì? Ta nói thật cho ngươi biết, con gái hồ tộc bọn ta, tuy có trái tim nhưng không hề có tình. Ở bên cạnh ngươi cũng chỉ vì muốn có được một chỗ đứng ở trong thành Cửu U mà thôi, cho nên là xin lỗi nhé! Ta nguyện ở bên người đàn ông mạnh mẽ hơn, ngươi đừng trách ta!"
"Ha ha ha!" Nghe được câu trả lời của Cửu Vỹ Hồ, Minh Vương Cửu U lại phá lên cười lần thứ hai. Trong điệu cười đó là sự lạc lõng, xót xa và đau đớn không nói được thành lời.
Lúc Minh Vương Cửu U phá lên cười, tất cả mọi người đều trông thấy khóe mắt hắn chảy ra một giọt huyết lệ. Minh Vương Cửu U đưa tay ra hứng giọt huyết lệ kia, không biết có phải bị bỏng tay hay không mà tôi thấy tay hắn run lên một chặp, thế nhưng Minh Vương vẫn nắm chặt nó ở trong lòng bàn tay, đoạn nói: "Người ta đều nói yêu nữ vô tình, hóa ra đúng là thế thật! Nực cười thay, ta đường đường là một phân thân Ma Vương, vậy mà lại động lòng vì nàng. Là do ta đáng đời, Tiểu Cửu, nàng đi đi, ta để nàng đi..."
"Xin lỗi, Minh Vương!" Cửu Vỹ Hồ lạnh lùng buông một câu, chẳng hề lộ vẻ áy náy lấy nửa phần. Mà phân thân Ma Vương lúc này cũng bắt đầu cười to: "Minh Vương, ta cho ngươi biết, mỹ nữ trên đời đều chỉ đi theo những người đàn ông mạnh mẽ mà thôi! Ngươi vốn dĩ không có tim nhưng lại động lòng, đây chính là nguyên nhân ngươi thua ta! Ngươi có thể yên lòng được rồi, người phụ nữ của ngươi và cả đội quân đi theo ngươi nữa, ta nhận giúp ngươi cho, ha ha!"
"Ha ha ha, thế ư?" Minh Vương Cửu U cười lạnh một tiếng, "Ai bảo ta không có tim? Ta nói cho ngươi biết, ta cũng có tim..."
Minh Vương Cửu U dứt lời, tức thì thọc ngay một bàn tay vào trong lồng ngực mình, đến khi hắn đưa tay ra thì bên trên đã xuất hiện một quả tim vẫn còn đang đập thình thịch.
Minh Vương Cửu U cầm quả tim này, cười nói: "Đây là trái tim của Triệu Tử Long, ta chỉ muốn cảm nhận thử xem cảm giác tim đập là như thế nào thôi. Giờ ta đã biết thế nào là yêu, cũng biết thế nào là đau khổ. Cũng chính bởi vì có trái tim của Triệu Tử Long mà ta mới biết trên đời không chỉ có thù hận và giết chóc, có một thứ cảm xúc vĩ đại hơn tất cả, đó chính là yêu, ha ha ha!"
Nghe vậy, tôi bỗng dưng thấy bồi hồi. Hắn vốn dĩ là ma, vô tâm lẫn vô tình, nhưng giờ hắn cũng có thất tình lục dục giống như người thường, bởi vì trái tim của Tử Long đã thay đổi hắn.
Đến lúc này tôi mới hiểu được lời Địa Tạng Vương Bồ Tát nói, rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả các sức mạnh tà ác. Hóa ra ý của ngài ấy chính là ý này.
Đương lúc này, phân thân Ma Vương lại lên tiếng dụ dỗ: "Các huynh đệ của thành Cửu U, hôm nay ta sẽ cho các ngươi một cơ hội! Nếu như đồng ý theo ta làm chủ tam giới thì hãy đứng vào đội ngũ của ta! Còn nếu như vẫn cố muốn phản kháng, vậy thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi, để các ngươi hồn bay phách tán!"
Binh mã thành Cửu U nghe xong có vẻ do dự, nhưng cũng chỉ lộ vẻ do dự vài giây, sau đó lũ lượt buông hết vũ khí trong tay, đầu hàng phân thân Ma Vương.
Nhìn lại lực lượng của thành Cửu U, giờ chỉ còn sót lại mỗi một mình Minh Vương Cửu U. Thân hình hắn vốn khôi ngô, cao lớn, nhưng giờ phút này bỗng chốc lẻ loi cô độc đến đáng thương.
"Ha ha ha!" Minh Vương Cửu U cười tự giễu: "Yêu ma vô tình, yêu ma vô tình, có lẽ đây chính là nguyên nhân con người có thể đánh thắng chúng ta chăng? Đi đi, đi hết đi, hi vọng kiếp sau các ngươi đừng làm yêu ma nữa, cứ cố gắng mà làm người đi. Không có tình cảm, thì bất tử bất diệt cũng có ích gì đâu?"
Không ai nghĩ đến cục diện sẽ biến thành như thế này, tất cả yêu ma quỷ quái đều phản bội Minh Vương Cửu U. Giống như những gì hắn nói, yêu ma vô tình, họ đã không có tình cảm thì sao có thể khăng khăng đi theo Minh Vương được? Có lẽ đây chính là điểm khác biệt giữa yêu ma quỷ quái với con người chăng?
Chỉ là tôi nghĩ mãi vẫn chưa hiểu, tại sao Bích Nhãn Bạch Hồ của tổ sư gia Thuần Phong lại trọng tình trọng nghĩa đến vậy. Chuyện tình cảm quả đúng là phức tạp nhất trần đời.
Lúc này đây, phân thân Ma Vương đã hấp thu xong oán khí trên người con rối Ma Vương, khí tức mà hắn phát ra đủ để đè ép Minh Vương Cửu U. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì người bị nuốt chửng sẽ là Minh Vương Cửu U.
Tôi cũng không vội vàng ra tay, tôi đang đợi, đợi một cơ hội tốt nhất. Chỉ cần Minh Vương thua, tôi sẽ ra tay với hắn. Cho dù không thể đưa hắn đến ao máu thì cũng phải ném hắn xuống sông Minh Hà.
Tôi liếc nhìn về hướng thành Cửu U, chỗ cổng chính trống huơ trống hoác, ngoại trừ Minh Vương ra thì chẳng còn bóng dáng ai nữa. Ngay cả Tử Long đến bây giờ vẫn chưa đi ra.
Điều tôi lo lắng nhất chính là anh ấy đã xảy ra chuyện, nhưng giờ tôi không lo được cho anh ấy, vì bây giờ nhất định phải giải quyết một trong hai phân thân Ma Vương.
"Minh Vương, kết thúc rồi, tất cả đều kết thúc rồi! Ha ha ha!" Phân thân Ma Vương cười ngạo nghễ rồi túm lấy Minh Vương ngay giữa không trung. Khoảnh khắc ấy, không gian xung quanh Minh Vương bỗng xuất hiện vô số vết rách.
Dưới sự khống chế của hắn, những vết rách kia từ từ tạo thành một lao tù trong suốt, nhốt chặt Minh Vương Cửu U lại. Đồng thời, lao tù này còn đang chầm chậm thu nhỏ như muốn ép Minh Vương Cửu U thành thịt vụn.
Đây là sức mạnh của không gian, uy lực quả là kinh khủng. Cho dù là thân thể của Minh Vương cũng chắc chắn không thể chịu đựng được. Thế nhưng bất ngờ thay, Minh Vương Cửu U không có ý định phản kháng, hai tay chắp sau lưng, ngửa mặt lên trời cười to. Tuy lúc này trông hắn hơi chật vật, nhưng tổng thể vẫn giữ được phong độ của bậc đế vương.
Thân hình hắn từ từ tan ra, biến thành một luồng khí tức màu đỏ, đây là sức mạnh nguyên bản, cũng chính là khí tức nguyên bản của hắn. Thứ phân thân Ma Vương muốn nuốt chửng chính là thứ này.
Lúc này tôi đã lặng lẽ đi đến bên trong đội ngũ của đại quân Ma Vương, cố gắng duy trì ở cự ly gần nhất. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ, đó là chờ khi hắn hóa thành khí tức nguyên bản của hắn, tôi sẽ ra tay ngay lập tức, tuyệt đối không thể để cho phân thân Ma Vương nuốt chửng lấy Minh Vương được! Phân thân Ma Vương lúc này đang rất đắc ý, hoàn toàn không phát giác ra tôi đã chuẩn bị động thủ.
Nhưng đúng lúc này, Cửu Vỹ Hồ đứng sau lưng phân thân Ma Vương bỗng đột nhiên kêu to: "Minh Vương, nô tì yêu ngài, chắc chắn sẽ không phản bội ngài. Nô tì có tim, cũng có tình, sống là yêu ma của ngài, chết cũng là hồn của ngài! Hãy sống cho thật tốt... tuyệt đối đừng từ bỏ!"

Bình Luận

0 Thảo luận