Đối mặt với sự khiêu khích của Tử Long, Haruko cực kỳ phẫn nộ. Lúc này chị ta tuyệt nhiên không giống một người phụ nữ nữa, nhất là vẻ mặt hung dữ đó hoàn toàn y như một gã đàn ông hung hãn tàn bạo.
Chị ta lạnh lùng liếc nhìn chúng tôi, khẽ cười nói: "Nếu các ngươi đã muốn chết, ta đành phải thành toàn cho các ngươi vậy! Tất cả đệ tử Âm Dương đạo nghe lệnh, giết hết cho ta, không để tên nào thoát!"
Cùng với tiếng hiệu lệnh, mấy chục Âm Dương sư đồng loạt xông về phía chúng tôi. Tôi cùng Tử Long đánh mắt nhìn nhau cười, cùng lúc lao về phía bọn chúng. Bốn người chúng tôi, đối phó với đám người đông gấp mười mấy lần. Không ai lùi bước, tất cả đều liều chết xông lên!
Chúng tôi vừa cùng nhau xông lên đã lập tức bị chia ra, bị bọn chúng vây tròn lại! Giao chiến cực kỳ quyết liệt, chỉ một lúc sau, đã có không ít Âm Dương sư bỏ mạng.
Tình trạng của tôi và Tử Long vẫn ổn, bọn chúng không ai có thể ngăn được chúng tôi. Nhưng bên phía Đông Tử và A Cẩu lại rất gay go, nhất là Đông Tử, tay phải của cậu ta đã bị phế, chỉ có thể dùng tay trái để chiến đấu.
Lúc tôi quay lại nhìn, trên người cậu ta đầy vết thương. A Cẩu gắng sức giúp đỡ nhưng thật sự quá nhiều Âm Dương sư đang vây quanh cậu ta. Trong chốc lát, hai người họ đã bị đám Âm Dương sư đè bẹp.
Tôi trông thấy vậy vội vã hô to về phía Tử Long: "Tử Long, anh đi giúp bọn A Cẩu, để em đối phó với Haruko!"
Tôi vừa hét lên, A Cẩu đã nghe thấy tiếng, vội vàng đáp lại: "Anh Cửu, anh Long, hai người không cần bận tâm đến tôi! Hai anh mau đi giết Thiên quân đi, còn cả con nai ả ta cưỡi nữa. Chỉ giết được con nai đó, đại sư Tuệ Hải mới có cơ hội sống. Anh ta dùng chính tuổi thọ của mình để trấn áp Bách Quỷ Dạ Hành, chỉ cần con nai kia chết đi, thì Bách Quỷ Dạ Hành sẽ tan rã thôi!"
"Bớt phí lời đi, các cậu là do tôi đưa tới đây, tôi nhất định phải đưa các cậu nguyên vẹn về nước!" Tôi quát lớn, một chưởng đánh lui hai Âm Dương sư đứng trước mặt, trực tiếp xông tới chỗ hai người họ, sau khi liên tục đánh ngã mấy tên Âm Dương sư đứng quanh đó mới tiến được vào chỗ bọn họ.
Toàn thân Đông Tử toàn là máu, sắc mặt tái nhợt. Tình hình A Cẩu cũng không hơn là mấy, trên người đầy vết thương. Nhưng từ đầu đến cuối cậu ta vẫn nắm chặt tay Đông Tử, nắm rất chặt như thể sợ mất đi.
Tôi biết thực lực của A Cẩu hơn hẳn Đông Tử rất nhiều, nếu như cậu ta không phải để ý tới Đông Tử, thì muốn tự bảo vệ bản thân cũng không phải chuyện gì khó! Tôi chắn trước người hai bọn họ, điên cuồng chém giết Âm Dương sư đang xông đến.
Trên người và cả mặt tôi đều là máu nóng, thậm chỉ cả trong mắt cũng hằn đỏ, không còn lý trí nữa rồi! Trong lúc tôi cứu hai anh em A Cẩu, Tử Long đã giao đấu với Haruko.
Hai người họ đánh nhau vô cùng kịch liệt, nhà cửa cây cối xung quanh cũng chịu ảnh hưởng. Nhưng sau mấy chục hiệp giao đấu, tôi nhận ra Tử Long bị rơi vào thế yếu, khả năng thua trận ngày càng rõ ràng.
A Cẩu cũng nắm được tình hình, cậu ta quay về phía tôi hô lên: "Anh Cửu, đi giúp anh Long đi! Chỗ này cứ giao lại cho hai anh em chúng tôi, mau đi đi!"
Âm Dương sư của Âm Dương đạo đã hoàn toàn bao vây lấy ba người chúng tôi, bọn chúng cũng đã mất hết lý trí, chỉ muốn giết hết chúng tôi mà thôi. Nếu lúc này tôi đi giúp Tử Long, hai người bọn họ căn bản không chống đỡ được bao lâu.
Hơn nữa trong đám Âm Dương sư, kẻ mạnh nhất đương nhiên là tên sứ giả Ngũ hành hệ Mộc. Thế nên phải giết hắn trước đã. Nghĩ tới điều này, tôi bèn xông thẳng đến chỗ tên sứ giả Ngũ hành ở phía sau.
Đạo chỉ mạnh mẽ bắn về phía hắn, chỉ nghe thấy một tiếng cạch khẽ khàng. Bên hông tên sứ giả Ngũ hành nứt ra một khe hở, vết nứt không gian vừa xuất hiện, những mũi đao màu đen từ bên trong đột ngột phóng ra ngoài.
Tên sứ giả Ngũ hành hệ Mộc hoàn toàn không kịp phản ứng lại, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, cứ thế bị những mũi đao màu đen kia đâm xuyên lỗ chỗ như cái sàng. Lúc ngã xuống đất hai mắt vẫn còn đang trợn trừng nhìn tôi, chính xác là chết không nhắm mắt!
Nhưng hiện giờ tôi không có đủ thời gian để thi triển pháp thuật, bởi vì đám Âm Dương sư kề sát bên hoàn toàn không để cho tôi có cơ hội dùng pháp thuật. A Cẩu trông thấy vậy vội vã cùng Đông Tử xông tới, kêu lên: "Anh Cửu, để chúng tôi giúp anh giữ chân bọn chúng!"
"Được!" Bây giờ không còn cách nào nữa, chỉ có như vậy tôi mới có cơ hội phản công. Sau khi hai người bọn họ xông lên, tôi nhanh chóng lùi lại phía sau, hai tay chập lại thành đạo chỉ. Khí tụ đan điền, đến khi chân khí trong người đột phá huyệt Bách Hội tôi mới mạnh mẽ nhắm vào đám Âm Dương sư đang điên cuồng chém giết phía trước.
Chân khí Huyền Chân với sức mạnh vô địch đâm xuyên qua người mấy tên Âm Dương sư, sau cùng phát nổ ngay tại chỗ bọn chúng! Nơi chân khí nổ tung, không gian lại lần nữa bị tôi xé rách.
Tôi dùng đạo chỉ khống chế chân khí, chầm chậm tách ra hai bên. Vết nứt vốn dĩ chỉ rộng bằng ngón tay cái dần dần mở to bằng cả bàn tay. Lúc này những mũi đao màu đen bên trong vết nứt toàn bộ đều phóng ra ngoài, xoàn xoạt đâm vào người những tên Âm Dương sư điên cuồng kia.
Giống như vạn tiễn xuyên tim, chớp mắt một dàn ngã xuống. Trên mặt đất xác chất thành núi, máu chảy thành sông, mùi máu tanh nồng nặc phảng phất trong không khí, xộc lên khiến người ta buồn nôn.
Sau khi sử dụng sức mạnh không gian giết chết mười mấy Âm Dương sư, đối phương chỉ còn lại một số ít. Ngay khi tôi định tiếp tục dùng sức mạnh không gian thì Tử Long bị Haruko đánh bại, cơ thể bay ngược tới chỗ tôi, nặng nề rơi xuống đất khiến cho bụi đất bị hất tung lên.
Tử Long gắng gượng vài lần, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó mới lảo đảo đứng dậy. Lau qua vết máu trên khóe miệng, anh ấy giận dữ thét lên rồi lại lần nữa xông tới chỗ Haruko.
"Anh Cửu, mau đi giúp Tử Long! Đừng lo cho chúng tôi, sẽ không sao đâu!" A Cẩu thấy tình hình trước mắt vội vàng quay lại nói với tôi.
Tôi quan sát tình thế xung quanh, nếu đánh tiếp thì chắc chắn Tử Long sẽ bị Haruko giết mất. Bất đắc dĩ, tôi chỉ đành hướng về phía A Cẩu nói: "A Cẩu, chỉ cần cầm chân bọn chúng là được. Chờ tôi giải quyết xong Haruko sẽ tới giúp hai người!"
"Được!" A Cẩu đáp lại, tôi vội vàng lao tới chỗ Tử Long. Vừa xông tới đó, Tử Long lại bị Haruko đánh trúng một chưởng, lần nữa bay ngược về phía tôi.
Tôi một tay tóm lấy Tử Long, vừa đứng vững lại, Tử Long đã ho khùng khục một tràng, khóe miệng ứa máu, sắc mặt có vẻ yếu ớt vô cùng.
"Tử Long, anh không sao chứ?" Tôi lo lắng hỏi, Tử Long lắc đầu đáp: "Sơ Cửu, anh không sao, hai chúng ta cùng liên thủ đối phó với ả ta!"
"Ha ha!" Haruko không vội tấn công mà cười lớn: "Triệu Tử Long, ta biết thực lực của ngươi tuyệt đối không thể giết được Tu La và Võ thần của Âm Dương đạo. Nói, rốt cuộc kẻ nào đã giúp ngươi? Nhất định là có kẻ giúp đỡ, ngươi mới có thể giết bọn họ mà chẳng hao tổn gì!"
Tử Long khẽ cười yếu ớt đáp lại: "Ta nói lại lần nữa, không có ai giúp ta cả, chính một mình Tử Long ta giết sạch bọn chúng!"
"Muốn chết!" Haruko bị kích động phẫn nộ, ánh mắt như muốn ra tay, Tử Long theo thói quen đứng chắn trước mặt tôi, muốn bảo vệ tôi giống như lúc nhỏ.
Nhưng lần này, tôi kéo anh ấy lại, chủ động đi tới phía trước anh ấy cười nói: "Anh à, từ bé đến lớn đều là anh bảo vệ em. Sơ Cửu đã lớn rồi, lần này đổi lại Sơ Cửu sẽ bảo vệ anh, được không?"
Đây là lần đầu tiên tôi gọi Tử Long là anh, tình cảm giữa chúng tôi còn thân thiết hơn máu mủ ruột già, là tình cảm anh em vượt qua cả chuyện sống chết, sống nương tựa vào nhau.
Tử Long sững người nhìn tôi, đôi mắt rưng rưng, anh ấy cười toe toét để lộ hàm răng trắng còn dính máu, cười sang sảng nói: "Sơ Cửu lớn rồi, sư phụ, người nhìn thấy không? Sơ Cửu thật sự đã trưởng thành rồi! Ha ha!"
Trông thấy Tử Long cười, tôi cũng bật cười theo. Sau đó, Tử Long mới gật đầu, lần đầu tiên lùi lại phía sau tôi.
"Thật ra hai người các ngươi có thể cùng lên một lúc, đỡ lãng phí thời gian!" Haruko nhìn chúng tôi khinh thường, mỉa mai nói.
Tôi lắc đầu cười đáp: "Haruko, giết ngươi, một mình Lý Sơ Cưu ta là đủ rồi!"
Dứt lời, tôi hóa thành một luồng tàn ảnh xông tới chỗ chị ta. Còn chưa tới trước mặt đối phương, cơ thể đã bừng bừng lên, hai tay đồng thời đánh vào không trung. Chỉ trông thấy hai luồng gió lớn dữ dội nhắm vào chị ta. Haruko khẽ mỉm cười, vung tay một cái, cũng có hai luồng khí tức đánh lại về phía tôi.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, hai luồng khí tức đột nhiên phát nổ ngay giữa không trung, sau đó hóa thành hư vô. Một chiêu hòa nhau, Haruko thúc chân lên con nai, nó lập tức phát ra tiếng kêu "u u" thảm thiết, đạp một bước tiến về phía tôi.
Một chưởng lớn của con nai trực tiếp đánh trúng ngực tôi. Tôi vội vàng lùi lại phía sau, né đòn tấn công của nó, đồng thời lách người tiến đến phía bên trái con nai rồi đánh mạnh một chưởng lên cổ nó.
Lực chưởng rất mạnh, trực tiếp đánh bay con nai ra ngoài! Haruko đang cưỡi trên lưng nai cũng vọt lên, sau khi nhẹ nhàng lộn vòng trong không trung, chị ta vững vàng đáp xuống đất.
Nhưng con nai bị tôi đánh trúng, cơ thể nặng nề đập trúng cây anh đào phía bên trái. Sức lực quá mạnh, khiến cho cây anh đào gãy đôi. Con nai ngã lăn ra đất, thở dốc từng hơi, thoi thóp hấp hối. Những cánh hoa anh đào rào rào rơi xuống như muốn chôn vùi nó.
Nhưng kỳ lạ là ánh mắt con nai nhìn tôi không chỉ ánh lên nỗi bi ai, mà còn rơi xuống một hàng lệ đau thương...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận