Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 866: Âm Dương đối ứng

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Mục tiêu của chúng tôi rất rõ ràng, chính là tìm một nơi có thể giấu người. Lần này số người bị mất tích không ít, những nơi bình thường không thể chứa được nhiều người như vậy, thế nên chỉ có thể tìm một nhà kho lớn, hoặc một hầm ngầm.
Có tiền mua tiên cũng được, câu này quả không sai chút nào! Trình Vũ Phi dùng tiền hối lộ nhân viên ở nhà hỏa táng, người nhân viên đó lén lút đưa chúng tôi đi một vòng quanh chỗ này.
Di chuyển một vòng hết tầm mười lăm phút, nhưng cũng không phát hiện ra bất kỳ điều gì. Ngay cả mặt đất dưới nhà kho tôi cũng kiểm tra một lượt, nhưng bên dưới chắc chắn, không bị rỗng, không thể nào có hầm ngầm được.
Thực sự không có manh mối gì, chúng tôi chỉ đành quay về tập trung cùng bọn họ. Trước khi rời khỏi nhà hỏa táng, tôi tính toán một chút rồi thăm dò tình hình gần đây ở nhà hỏa táng.
Người dẫn đường cho chúng tôi là chú Lưu, một nhân viên lâu năm của nhà hỏa táng, đã làm ở đây mấy chục năm rồi, đương nhiên hiểu rõ nơi này như lòng bàn tay. Thậm chí từng tấc đất ngọn cỏ xung quanh nhà hỏa táng ông ấy cũng biết rõ ràng!
Tôi gọi chú Lưu qua một góc, nhiệt tình đưa cho chú một điếu thuốc, lại giúp ông ấy châm lửa, sau đó mới mở lời hỏi: "Chú Lưu, gần đây ở nhà hỏa táng có xảy ra chuyện gì kỳ lạ không?"
Chú Lưu đã nhận tiền của Trình Vũ Phi, đương nhiên muốn giúp chúng tôi làm việc, tôi cũng không vòng vo dò hỏi mà đi thẳng vào vấn đề.
Chú Lưu rít một hơi thuốc, chầm chậm nhả khói, sắc mặt rất bình tĩnh cười đáp: "Thành thật mà nói, tôi đã tê liệt với nơi này rồi. Đối với tôi, ngày nào cũng như ngày nào, kéo xác chết, đốt xác! Nói đến chuyện ma quỷ kỳ quái, đương nhiên cũng gặp không ít. Nhưng cậu muốn hỏi gần đây có chuyện gì kỳ lạ không thì thật sự tôi không gặp phải!"
Dáng vẻ của chú Lưu không giống đang nói dối, lúc trả lời tôi còn cố gắng ngẫm nghĩ. Nghe được câu trả lời của ông ấy, trong lòng tôi cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Bởi vì đây chính là thủ đoạn của Đoạt Phách, nếu dễ dàng bị người khác phát hiện ra như vậy thì đã chẳng kéo dài đến tận bây giờ vẫn không có bất kỳ manh mối nào!
Tôi thấy thật sự không thể hỏi ra được manh mối gì nên đành cùng Trình Vũ Phi rời khỏi nhà hỏa táng. Nhưng vừa ra khỏi cửa nhà hỏa táng không xa, chú Lưu bỗng nhiên đuổi theo, tóm lấy cổ tay tôi thở hổn hển nói: "Cậu... cậu trai, tôi... tôi nhớ... nhớ ra rồi!"
Tôi sợ chú Lưu không thở được, nhẹ nhàng vỗ lưng ông ấy cười nói: "Chú Lưu, đừng vội, cứ từ từ nói!"
"Ừm!" Chú Lưu gật đầu, im lặng hít thở sâu vài hơi, sau khi điều tiết lại hơi thở của mình mới nói liền mạch: "Cậu trai, tôi nhớ ra rồi! Gần đây đúng là có chuyện kỳ lạ xảy ra. Nói thật tôi cũng không biết đây là chuyện lạ hay do thời tiết chuyển mùa nữa."
Nhìn dáng vẻ của chú Lưu, dường như chính ông ấy cũng không chắc chắn lắm. Tôi chau mày hỏi: "Chú Lưu, cứ nói ra xem nào!"
"Được." Chú Lưu nheo mắt lại nói: "Hình như bắt đầu vào khoảng mười ngày trước, ở khu này cứ sau mười hai giờ chẳng biết tại sao lại nổi gió âm. Cơn gió đó từ bên cạnh nhà hỏa táng thổi ra, trực tiếp thổi về hướng nghĩa trang phía sau nhà hỏa táng!"
Nghe chú Lưu nói vậy, trong lòng tôi dấy lên nghi ngờ. Ông ấy thường xuyên tiếp xúc với xác chết, biết không ít chuyện linh dị. Có thể nhắc đến nổi gió âm, chứng tỏ ông ấy biết về thuyết gió âm quỷ hồn.
Thế nên, tôi có thể chắc chắn lời ông ấy nói không phải là giả. Nhà hỏa táng và nhà tang lễ đều là nơi âm khí nặng nề, có cô hồn dã quỷ là điều hết sức bình thường. Sau núi lại là nghĩa trang, chắc chắn là nơi âm khí nặng nhất, đương nhiên có thể thu hút cô hồn dã quỷ tập trung lại.
Đây là hiện tượng vô cùng bình thường.
Tôi còn đang suy nghĩ, lúc này chú Lưu dường như lại nhớ ra điều gì đó: "Còn có một chuyện, mỗi khi gió âm xuất hiện, phía sau núi sẽ có sương mù dày đặc, như thể bao phủ toàn bộ đằng sau núi vậy! Cũng không biết có phải tại tôi già rồi mắt mờ hay không, có lần hình như tôi còn nghe thấy tiếng binh sĩ đánh trận. Tôi có hỏi người khác, bọn họ đều không nghe thấy, còn nói tôi là lão hồ đồ! Ầy, có lẽ tại gần đây tôi thích nghe kịch chiến tranh trên radio, nên thật sự xuất hiện ảo giác rồi."
Chú Lưu nhắc đến việc này, chúng tôi không thể phán đoán được là thật hay giả, nhưng lời ông ấy nói tôi đều ghi nhớ. Sau khi tách ra, chúng tôi về lại chỗ cũ. Bọn Tử Long đã đến rồi, trông thấy chúng tôi quay về, A Cẩu lập tức hỏi ngay: "Anh Cửu, các anh có phát hiện ra điều gì không?"
Tôi lắc đầu trả lời: "Chúng tôi không phát hiện ra điều gì ở nhà hỏa táng cả, tôi đã kiểm tra rất kỹ, hoàn toàn có thể loại trừ nhà hỏa táng. Đúng rồi, các cậu thì sao?"
A Cẩu chau mày cười khổ đáp: "Anh Cửu, chúng tôi cũng không phát hiện được gì, bên nhà tang lễ đang có người làm lễ tang, cũng có thi thể mới được chuyển tới, nhưng đều không phải những người hay thi thể bị biến mất kia. Giống như các anh, căn bản có thể loại trừ nhà tang lễ."
"Nếu như vậy, chỉ còn nghĩa trang phía sau nhà tang lễ nữa thôi. Đoạt Phách mất tích ở khu này, hang ổ của hắn chắc chắn ở gần đây. Chỉ là... nghĩa trang đó không nhỏ, nếu cứ ngang nhiên tìm kiếm như vậy, chưa nói đến chuyện lãng phí thời gian, còn dễ bị Đoạt Phách phát hiện ra nữa." Tử Long nói ra ý kiến của mình.
Tình cảnh hiện giờ của chúng tôi rất gay go, nếu không tìm thấy Đoạt Phách, chúng tôi sẽ không thể biết được âm mưu của phân thân Ma Vương, càng không cách nào tìm ra được những người và thi thể như đã bốc hơi khỏi thế gian kia.
Kiếp của Ma Vương đã bắt đầu, chúng tôi cũng đang vô hình trung đối phó lại đại nạn của Ma Vương. Chỉ là hiện giờ vẫn chưa thật sự chạm mặt, một khi đối mặt thì sẽ là cuộc bùng phát thật sự.
Thế nên chúng tôi không thể lùi bước, bởi vì ngày đó sớm muộn gì cũng sẽ đến!
Nghĩ đến điều này tôi mới đề xuất: "Tử Long nói đúng, hang ổ của Đoạt Phách có thể nằm ở nghĩa trang phía sau nhà tang lễ. Diện tích nghĩa trang không nhỏ, không dễ gì tìm kiếm, cũng dễ bị phát hiện. Vậy nên chúng ta không thể cứ ngang nhiên ra đó tìm được, chỉ có thể âm thầm điều tra mà thôi. Tôi tin nếu thật sự nghĩa trang đó có quỷ, chúng ta nhất định có thể tìm ra được!"
Chuyện đến nước này, bọn họ cũng không có cách nào khác hay hơn. Mặc dù cách này có chút mạo hiểm nhưng cũng có thể đánh cược một phen. Sau khi bàn bạc một hồi, mấy người bọn họ đều không có ý kiến gì nữa, lúc này mới bắt đầu xuất phát đi về phía nghĩa trang.
A Cẩu và tôi đi trước dẫn đường, Tử Long ở phía sau bọc hậu. Trên khu nghĩa trang này có rất nhiều cây tùng, nhưng không dày lắm. Ngoại trừ những cây tùng cao chót vót ra còn có không ít những lùm cây thấp, tổng thể thảm thực vật cũng tương đối tươi tốt.
Mặt phía nam của nghĩa trang chính là mặt phía bắc của nước, vừa hay là vùng dương khí của nghĩa trang, cả một sườn núi mang dương khí đã được khai phá thành khu mộ. Từ dưới nhìn lên chi chít đều là mồ mả.
Bên phía sườn núi mang dương khí có một con đường cái với hai làn xe, đường ngoằn ngoèo vừa cua gấp lại vừa hẹp, lượn quanh núi hướng lên trên. Nhưng đối diện với sườn núi mang dương khí cũng chính là vùng âm khí của nghĩa trang, lại có một miếu Thành Hoàng được xây dựng ở đó.
Một mặt dương một mặt âm, vừa vặn phối hợp với nhau. Nói thẳng ra, tôi cũng là lần đầu tiên thấy được cấu tạo kỳ lạ như vậy. Miếu Thành Hoàng thông thường không thể xây trên núi cao rừng sâu, đa phần đều được xây ở nơi phố thị náo nhiệt.
Miếu Thành Hoàng thờ cúng đức Thành Hoàng, cũng chính là âm thi địa phủ. Ngài chuyên cai quản cô hồn dã quỷ trong vùng, ví dụ nhà nào đó có người qua đời, ngài sẽ đón hồn phách người đó đến âm tào địa phủ để báo cáo.
Miếu Thành Hoàng đương nhiên cũng có thể trấn tà, có thể xây miếu Thành Hoàng ở vùng âm khí của nghĩa trang, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là vì muốn trấn áp cô hồn da quỷ ở trong nghĩa trang này.
Từ điểm này có thể nhìn ra, có lẽ cô hồn dã quỷ ở nghĩa trang không ít. Nếu không tuyệt đối sẽ không xây miếu Thành Hoàng ở nơi này.
Mấy người cùng quan sát một lượt và đều chú ý đến miếu Thành Hoàng, A Cẩu chau mày lẩm bẩm: "Phải xây miếu Thành Hoàng ở đây, coi bộ khu nghĩa trang này không được yên bình cho lắm."
Đây chính là thói quen nghề nghiệp của chúng tôi, nhìn thấy thứ không hợp lý đều thích phỏng đoán nghiêng về phía tà ma.
Nhưng bây giờ trước mắt chúng tôi là hai con đường, một con đường dẫn lên khu mộ ở vùng dương khí, một con đường đi tới miếu Thành Hoàng ở vùng âm khí! Tôi không quyết định ngay mà nhìn Trình Vũ Phi nói: "Cảnh sát Trình, hiện giờ cô đại diện cho 093, hay là chuyện này cô quyết định đi!"
Trình Vũ Phi biết tôi đùn đẩy việc khó cho mình, trừng mắt nhìn tôi rồi lại cười nói: "Hay là cứ theo cách cũ? Chia thành hai nhóm, một nhóm phụ trách phía khu mộ, một nhóm phụ trách bên miếu Thành Hoàng. Đến lúc đó nếu phát hiện được điều gì thì thông báo ngay cho đối phương!"
Trước mắt cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng cách không linh hoạt này để tìm kiếm lần lượt mà thôi. Vẫn phân nhóm như lúc trước, tôi và Trình Vũ Phi một nhóm, Tử Long và bọn A Cẩu một nhóm.
Sau khi quyết định được phương án, chúng tôi tách nhau ra chia thành hai đường ở dưới chân núi. Tôi và Trình Vũ Phi phụ trách khu phần mộ phía dương khí, còn bọn Tử Long phụ trách tìm kiếm ở miếu Thành Hoàng. Tôi và Trình Vũ Phi lục soát rất kỹ càng, không bỏ qua một ngôi mộ nào, chỉ sợ dưới bia mộ có cơ quan.
Nhưng tìm kiếm một lúc lâu vẫn không phát hiện ra bất kỳ điều gì. Tất cả những chỗ chúng tôi đi qua đều đã tìm kiếm cẩn thận, chỉ thiếu điều đào lên ba tấc đất lên nữa thôi. Cứ tìm như vậy, thoáng chốc đã nửa tiếng đồng hồ trôi qua.
Tôi ngẩng đầu nhìn những phần mộ phía bên trên, vẫn còn ít nhất một nửa nữa chưa được lục tìm. Theo tốc độ của chúng tôi, ít nhất cũng phải mất vài tiếng đồng hồ để tìm kiếm.
Trình Vũ Phi đầy vẻ đau khổ bất đắc dĩ, nhưng dường như nghĩ ra điều gì đó, cô ấy đột nhiên mỉm cười gian manh, nũng nịu nói: "Sơ Cửu, hay là anh cứ tìm kiếm đi, tôi đi canh chừng giúp anh, được không?"
Có thể thấy cô ấy không thích công việc nhàm chán vô vị này. Tôi cũng không làm khó cô ấy, đang định bảo cô ấy đi nghỉ ngơi canh chừng. Nào ngờ, tôi còn chưa kịp mở lời, tiếng của A Cẩu đột nhiên vang lên trong bộ đàm: "Anh Cửu, cảnh sát Trình, hai người mau đến đây xem, miếu Thành Hoàng có vấn đề!!!"

Bình Luận

0 Thảo luận