Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 134: Cắt thịt cho quạ ăn

Ngày cập nhật : 2025-07-22 09:01:03
"Quạ đen huyết đồng?! Đó là cái quái gì?" Đây là lần đầu tiên tôi nghe tên loài quạ đen này, tuy không hiểu bản chất của nó lắm nhưng nghe tên thôi cũng đã thấy quái rồi.
Tôi và Tử Long đều chưa từng nghe tên, nhưng có vẻ Diệp Chu Tinh lại biết về thứ này, cô ta tiếp lời bác Diệp, "Trước đây tôi cũng đã từng nghe nói về quạ đen huyết đồng. Thứ này rất tà quái, là vật tà ác, dơ bẩn nhất. Đây không phải là thứ trời sinh mà là do có người nuôi dưỡng. Nghe nói cách nuôi quạ đen huyết đồng rất tàn nhẫn. Trước tiên phải ngâm quạ đen vào máu người, ngâm đến bảy bảy bốn mươi chín ngày. Sau bốn mươi chín ngày thì con quạ đen này đã chết từ lâu rồi, nhưng xác của nó không hề bị phân hủy. Tiếp đó tìm một con chó trông nhà trung thành, dùng ác quỷ để rút hồn con chó ra khỏi cơ thể! Sau khi rút được hồn chó thì ép hồn của nó bám vào trong đồng tử của quạ đen. Thông qua tà thuật, đánh thức con quạ đen huyết đồng với xác quạ hồn chó. Khi nó tỉnh lại, phải bắt đầu cho nó ăn thịt người sống! Ăn quen rồi thì chúng nó sẽ rất mẫn cảm với người sống, đồng thời trở thành quạ đen huyết đồng trông cửa."
"Không sai, tiểu thư nói rất đúng!" Bác Diệp tiếp tục giải thích, "Tôi cũng nghe những cao nhân ở thế hệ trước nói như thế này. Nuôi dưỡng thành công quạ đen huyết đồng thì đó chính là con chó trông cửa lợi hại nhất. Quạ đen huyết đồng đã hoàn toàn đánh mất thị lực, hai mắt gần như thoái hóa, chỉ có thể cảm nhận được hơi thở của người sống ở xung quanh. Nhìn vị trí mà quạ đen huyết đồng đang đứng, chắc hẳn chúng nó trông chừng hướng chúng ta đi vào và cả vị trí lối vào khe núi này. Chúng ta không thể cứ thế mà đi vào, bởi nhất định sẽ bị phát hiện ngay. Cần phải giải quyết cặp quạ đen huyết đồng này trước đã, nhưng cũng không thể giết chúng nó. Một khi giết chết chúng rồi, chủ nhân của chúng sẽ biết ngay. Nếu bị phát hiện thì chúng ta không thể nào lặng lẽ tiến vào để nắm giữ thế chủ động nữa."
Bác Diệp vừa nói xong, trong đầu tôi lại nghĩ đến lúc ở trại Cổ Miêu, đặc biệt là lúc Tả Âm chiến đấu với tiên linh bà của trại Cổ Miêu. Tiên linh bà nói vu thuật của trại Cổ Miêu mới là thiên hạ vô song (không ai có thể địch nổi). Nhưng Tả Âm không phục, nói tạp môn dưới trướng Linh tộc mới là người nắm giữ tà thuật chí tôn!
Mà bây giờ tôi lại càng hiểu sâu sắc hơn về những điều mà họ nói. Vu thuật của tiên linh bà đáng sợ, nhưng tà thuật của những thầy phép tạp môn cũng không hề thua kém.
Cho dù tà thuật của ai trong số bọn họ lợi hại hơn thì trong mắt tôi đều là thứ hại người, đều đi ngược lại với đạo nghĩa. Có lẽ đây cũng chính là ý nghĩa tồn tại của Đạo môn chính thống!
Ít ra thì có Đạo môn chính thống, tà thuật sẽ không dám làm hại người thường một cách bừa bãi!
Lúc tôi đang hồi tưởng thì Tử Long đã hỏi thêm: "Quạ đen huyết đồng này không thể giết được, chúng ta lại không thể cứ thế đi vào, vậy chúng ta nên làm gì đây? Trời sắp sáng rồi, tốt nhất chúng ta phải giải quyết việc này trước bình minh!"
Lời nói của Tử Long kéo tôi về thực tế, tôi và Tử Long đều không biết gì về quạ đen huyết đồng huống chi là cách đối phó với chúng.
Tôi nhìn về phía bác Diệp và Diệp Chu Tinh, bọn họ không nói gì mà chỉ cúi đầu suy nghĩ, có vẻ cũng đang tìm cách đối phó.
Nhưng suy nghĩ một hồi rồi, cuối cùng hai người họ vẫn đành lắc đầu. Diệp Chu Tinh cau mày, lo âu nói: "Trước đây tôi chỉ xem qua ghi chép về chúng, nhưng cũng không hề nhìn thấy trong đó có ghi cách đối phó!"
"Ầy!" Bác Diệp cũng thở dài theo, nói: "Bác cũng không có cách gì. Nếu thật sự không được thì chúng ta chỉ có thể tìm đường khác để đi vào thôi!"
Tính bác Diệp ưa thỏa hiệp, nhưng tôi lập tức phản đối đề nghị của bác: "Bác Diệp, chúng ta không thể đi vòng thêm nữa! Chúng ta không phải thầy cản thi, mà núi non hai bên này đều rất dốc, không hề dễ đi chút nào. Cháu sợ còn đi đường vòng nữa thì đám Diệp Đường ở nhà sẽ không chờ nổi!"
"Không sai, Sơ Cửu nói rất đúng. Chúng ta không có nhiều thời gian như vậy!" Diệp Chu Tinh tán thành quan điểm của tôi, nhưng khổ nỗi tất cả mọi người đều không tìm ra được cách đối phó với quạ đen huyết đồng.
Chúng tôi không dám đi bắt cặp quạ đen huyết đồng kia vì sợ gây ra động tĩnh quá lớn, chúng nó sẽ bay đi mất. Đến lúc đó, cả đám sẽ bị bại lộ ngay.
Ngay lúc mọi người đang rơi vào bế tắc, Lâm Y Y bỗng nhiên đi tới bên cạnh tôi, cười hì hì nói: "Anh Cửu, thật ra em có một cách nhưng không biết có được không?"
"Hả..." Nghe Y Y nói thế, tôi lập tức phấn chấn, cười hỏi, "Y Y, em mau nói ra cho mọi người nghe thử xem nào!"
"Dạ. Lúc ở trại Cổ Miêu, tết Đoan Ngọ hằng năm bọn em đều lên núi bắt những con vật có độc về để luyện chế cổ trùng. Cho dù là người lớn hay trẻ con đều đi hết. Cơ mà trên núi có rất nhiều loài có độc, chỉ cần hơi sơ sẩy một tý thôi là sẽ mất mạng. Nhưng bọn em có cách riêng, đó chính là lấy độc trị độc. Bọn em mang theo cổ trùng kịch độc trên người, những con vật có độc kia sẽ không dám công kích bọn em. Cho nên, ý em là..."
"Anh hiểu rồi!" Lời của Lâm Y Y như khai sáng cho tôi, tôi lập tức nói, "Ý của Y Y là chỉ cần chúng ta có thể tìm được thứ khắc chế quạ đen huyết đồng, như vậy là có thể giải quyết chúng nó. Thiên địa vô cực, núi cao còn có núi cao hơn, đây chính là đạo lý không bao giờ thay đổi!"
Tôi vừa nói xong thì bác Diệp cũng nói ra điều mà bác ấy lo lắng, "Nhưng lũ quạ đen này rất thông minh, còn biết làm lễ tang cho đồng loại của mình! Thiên địch duy nhất của chúng chính là cáo. Nhưng vùng này rất ít có cáo, hoàn toàn không có cách nào để khắc chế chúng nó!"
"Không đúng... Thiên địch của quạ đen không chỉ có cáo, chúng còn sợ màu đỏ!" Tử Long lập tức phản bác lại lời của bác Diệp, "Mắt của quạ đen là tà thuật, có thể nhớ kỹ người đuổi nó đánh nó. Quạ đen huyết đồng này biết dùng phân để dập tắt lửa dương trên vai người sống, như vậy chứng tỏ chúng nó đã là vật âm. Đối phó với vật âm thì con cáo bình thường đã không có tác dụng, mà cần phải là cáo thành tinh! Hồn chó trong cơ thể chúng được giấu ở đôi mắt, chỉ cần chúng ta dùng ánh sáng đỏ làm mù mắt chúng nó là có thể giải quyết dễ dàng rồi!"
Lời nói của Lâm Y Y gợi ý cho mọi người cách khắc chế quạ đen huyết đồng. Nhưng sau khi phân tích thì vẫn là phương án của Tử Long đáng tin nhất, chúng tôi quyết định dùng cách của anh ấy.
Nhưng chúng tôi lại gặp vấn đề tiếp theo. Đám quạ đen huyết đồng kia trốn dưới mái hiên rất cao, phía trên còn có cỏ tranh rủ xuống. Chúng tôi không có cách nào đứng lên đó được, càng đừng nói đến việc đối phó với chúng.
Chúng tôi chỉ có một cơ hội duy nhất. Nếu làm cặp quạ đen hoảng sợ chạy mất, tất cả mọi nỗ lực đều sẽ thành công cốc.
"Tôi có một cách!" Đúng lúc này, Diệp Chu Tinh đột nhiên lên tiếng. Chúng tôi còn chưa kịp phản ứng, cô ấy đã chạy về phía đám đệ tử của nhà họ Diệp.
Chỉ chốc lát sau, chúng tôi nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Cùng lúc đó tôi thấy có hai đệ tử nhà họ Diệp đỡ người đệ tử đã phát điên kia rời đi. Trước đó bọn họ không đi do tò mò nên đứng lại hóng chuyện.
Tôi không biết Diệp Chu Tinh muốn làm gì, nhưng khi cô ta đi tới, tôi mới thấy trong tay cô ta cầm hai miếng thịt người đầy máu.
Hai miếng thịt đó còn đang rỉ máu, nhìn là biết vừa cắt từ trên người xuống. Mặc dù chỉ là hai miếng rất nhỏ nhưng trong lòng tôi vẫn sợ phát hoảng.
Thịt người này là Diệp Chu Tinh cắt từ trên tay cậu đệ tử bị điên kia. Chúng tôi đều đoán được ra, bác Diệp không dám nói lời nào nhưng Tử Long thì nghiến răng nói: "Không ngờ bề ngoài trông cô lạnh lùng, hóa ra trong lòng còn lạnh lùng hơn. Đây là đệ tử nhà họ Diệp các người, vậy mà cô còn có thể xuống tay độc ác được như vậy sao?!"
Lời nói của Tử Long mang theo sự phẫn nộ, Diệp Chu Tinh bị Tử Long nói cho một tràng, tất nhiên sẽ không vui được nổi, cô trân trân nhìn Tử Long, định giải thích.
Nhưng cuối cùng cô ta cũng không biện minh gì cho mình, mà chỉ lạnh lùng nói: "Nhân từ chẳng cứu được chúng ta đâu. Quạ đen huyết đồng này được nuôi bằng thịt người, không có thịt người thì dụ chúng nó xuống thế nào đây? Hơn nữa, cậu ta là đệ tử nhà họ Diệp, cho dù hy sinh tính mạng của cậu ta để đổi lấy sự sống sót của mọi người thì cũng là điều cậu ta nên làm! Đây chính là sứ mệnh của cậu ta, nhưng tôi đảm bảo cậu ta về già sẽ không cần lo chuyện cơm áo gạo tiền!"
Sau khi nói xong, giọng cô ta đột nhiên mềm mỏng hơn, nói: "Anh là đàn ông, đôi lúc phải học được quyết đoán! Triệu Tử Long, nếu anh muốn hỗ trợ thì tôi sẽ dụ quạ đen huyết đồng xuống, sau đó anh dùng kính Càn Khôn rọi ánh trăng làm mù mắt chúng nó. Nếu như anh không muốn, vậy xin đừng cản đường!"
Giọng điệu của Diệp Chu Tinh rất khí phách, cũng khiến Tử Long chấn động. Sau khi Tử Long lấy lại tinh thần thì gật đầu, cắn răng nói: "Được, về điểm này thì tôi phục cô, tôi giúp!!!"

Bình Luận

0 Thảo luận