Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 546: Bại lộ thân phận

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:26:02
Lúc đối diện với cái chết, con người sẽ thường bùng nổ ra sức mạnh cầu sinh mạnh mẽ! Từ đó tới giờ, luôn là Vương Lỗi và Tử Long ở bên cạnh bảo vệ tôi, tôi đã sắp quên mất nhiệt huyết liều mạng rồi!
Tôi không thể chết đi một cách oan ức như thế. Lý Sơ Cửu tôi không cam lòng!
Ý nghĩ ngắn ngủi đó lóe lên trong đầu, tôi đột nhiên lăn qua một bên. Sau khi liên tục lăn vài vòng, một cước kia của Cửu Đầu Sư giẫm mạnh lên đất. Trên đất đã bị nước sông làm ướt, một cước của hắn giẫm xuống như vậy liền để lại một dấu chân rất sâu!
Tôi không dám nghĩ đến việc một cước này nếu đạp lên đầu tôi sẽ ra sao, tuyệt đối có thể khiến cho đầu tôi bể ra. Mà sau khi đạp hụt, Cửu Đầu Sư lại nhảy lên một bước, lại đưa chân định đạp lên người tôi lần nữa.
Tôi cầm kiếm Long Uyên, chém về chân của Cửu Đầu Sư nhưng vẫn không thể xuyên thủng lớp da của hắn. Làn da của hắn quá thô ráp, hơn nữa còn là thân thể của Thần Thú thượng cổ.
Cho dù là kiếm Long Uyên có thể chém đứt sợi tóc vẫn không thể làm tổn thương đến hắn. Loại quái vật này đúng thật là rất khó đối phó!
Tôi liên tục chém ra mấy kiếm nhưng vẫn không có bất kỳ tác dụng gì, mà tôi cũng nhanh chóng lăn qua một bên. Thấy đã đủ khoảng cách, tôi mới đột ngột nhảy lên trước, lăn khỏi chỗ đó rồi lật người đứng dậy.
Tôi vừa đứng vững được, móng vuốt của Cửu Đầu Sư đã tới nơi, chuẩn bị đập vào đầu tôi. Lúc này tôi chẳng dám phân tâm, không có thời gian lo cho cái đau trên người nữa. Lúc nhìn thấy móng vuốt của Cửu Đầu Sư đập xuống, tôi liền nhảy lên, chân đạp trên cánh tay của Cửu Đầu Sư, lật người rồi thuận thế cưỡi trên cổ hắn.
Tôi giơ cao kiếm Long Uyên, đâm vào đầu hắn nhưng kiếm chẳng thể xuyên vào! Tôi vừa đâm vào da hắn thì kiếm Long Uyên đã cong lại.
Tôi đâm như vậy cũng khiến Cửu Đầu Sư hoàn toàn tức giận. Tôi nghe thấy hắn gào lên, sau đó giơ tay tóm lấy mắt cá chân của tôi. Tôi thấy mắt cá chân mình bị siết chặt, thầm kêu không tốt.
Không để ý đến những điều khác nữa, tôi đột nhiên kéo kiếm Long Uyên để công kích vào mặt Cửu Đầu Sư. Kiếm Long Uyên kéo qua như vậy, vừa vặn cắt lên mặt hắn.
Tôi lập tức tìm ra sơ hở của Cửu Đầu Sư nhờ chiêu này. Da trên mặt hắn không phải không sợ đao thương, bởi vì kiếm Long Uyên của tôi đã cắt ra được một đường trên mặt hắn, máu tươi cũng theo đó mà chảy dọc theo gò má.
Cửu Đầu Sư nắm lấy mắt cá chân tôi, đột ngột kéo thẳng xuống dưới. Tôi lập tức bị kéo xuống, cả người bị hắn nắm lấy mắt cá chân treo ngược giữa không trung.
Tôi thấy thân thể mình lung lay, sau đó bị Cửu Đầu Sư ném mạnh ra ngoài. Sức của hắn quá khủng khiếp, vừa ném như vậy liền ném tôi ra xa mấy mét.
Tôi không tiêu trừ được nguồn sức mạnh kia, bị ngã thẳng xuống đất, lăn lộn trên đất vài mét thì nguồn sức mạnh kia mới tiêu trừ. Tôi còn chưa đứng lên, Đông Tử đã hô to với tôi: "Anh Cửu, chạy mau! Mau..."
Gần như cùng lúc đó, khi Đông Tử gọi tôi thì tôi cảm giác bóng tối lập tức bao phủ mình. Tôi ngẩng đầu lên, thấy Cửu Đầu Sư ngay phía trên tôi, đột nhiên đập xuống dưới giống như máy bay ném bom vậy.
Tôi chẳng kịp trốn, cho dù bò lên thì cũng không thể chạy đến khu vực an toàn kịp. Không rảnh lo lắng linh tinh, tôi bỏ kiếm Long Uyên đi, hai chưởng cùng ra. Trong phút chốc, chân khí Huyền Chân trong cơ thể tôi trút ra từ lòng bàn tay.
Đây là tất cả sức mạnh của tôi. Sau khi trút hết ra ngoài, tôi cảm giác thân thể mình như hư thoát, chẳng còn sức để đứng dậy nữa. Mà một đòn dốc hết sức này lại khiến Cửu Đầu Sư bị chấn động đến mức bay ngược ra ngoài.
Sau khi lộn một vòng trên không trung, Cửu Đầu Sư lại rơi xuống bên cạnh tôi. Hắn còn chưa bắt đầu tấn công, tôi đã thấy một bóng đen nhảy đến.
Tiếp đó, tôi cảm giác mình được người ta ôm lấy. Sau khi dừng lại, Vương Lỗi vừa ôm tôi vừa cười hì hì nhìn tôi: "Anh Cửu, Lỗi gia tôi nói rồi mà, cậu sẽ thua đến tâm phục khẩu phục thôi!"
"Ừm." Tôi yếu ớt gật đầu, cười đáp: "Tôi quả thật không đối phó được!"
"Ha ha..." Vương Lỗi cười to hai tiếng, sau đó mới nghiêm túc nói: "Anh Cửu, Lỗi gia tôi nói rồi, nếu có ngày cậu biết được thân phận chân thật của Lỗi gia tôi thì chính là lúc cậu nguy hiểm nhất. Bây giờ cậu vẫn còn quá yếu, ở trước mặt gia tộc thượng cổ thì cậu chẳng hề có cơ hội phản kháng! Lỗi gia tôi nói thật với cậu một câu, tôi chính là người của gia tộc thượng cổ! Nhưng bây giờ tôi vẫn chưa thể nói cho cậu rõ. Đợi đến ngày cậu biết thì hoặc là chúng ta thành công, hoặc là chúng ta trở mặt thành thù, mỗi người đi một ngả hoặc âm dương cách biệt! Sự tồn tại của Lỗi gia tôi là một biến số! Mà anh Long mới là biến số lớn nhất! Thân thế của cậu ấy còn đáng sợ hơn tưởng tượng của cậu nữa! Vì vậy hai người nhất định phải mạnh hơn, cho dù là vì tôi hay là vì mệnh cách long hổ tương trùng của hai người!"
Vương Lỗi nói hết một hơi, sau đó liền đặt tôi xuống dưới. Sau khi nghe hết lời, tôi vẫn ở trong trạng thái mờ mịt. Bởi vì tôi không biết gia tộc thượng cổ, cũng không biết mục đích tiếp cận tôi của Vương Lỗi!
Nhưng tôi biết tính của Vương Lỗi, anh ta nói nhiều như vậy chắc cũng là vì thân phận của anh ta đang từ từ lộ ra! Nhưng điều tôi không ngờ là Vương Lỗi lại biết được thân thế của Tử Long!
Tử Long bị người ta vứt bỏ, được sư phụ Tiêu Dao Tử đưa về núi Miêu Vương nuôi lớn. Nhưng ngay cả sư phụ cũng không biết thân thế của anh ấy. Không biết anh ấy đến từ đâu, cũng không biết tại sao người nhà lại vứt bỏ anh ấy!
Xưa nay Tử Long chưa bao giờ nói gì về thân thế của mình. Theo lời Tử Long thì cha mẹ vứt bỏ anh ấy nên duyên phận giữa bọn họ đã hết. Anh ấy sẽ không tìm bọn họ, cũng sẽ không hỏi thăm thân thế của mình.
Theo lời Tử Long thì đời này anh ấy chỉ có hai người thân, một là sư phụ, một là tôi! Nhưng bây giờ nghe Vương Lỗi nói vậy, tôi không kìm được mà liên tưởng đến một điều.
Lẽ nào thân thế của Tử Long chính là nguyên nhân cho cái mệnh cách long hổ tương trùng giữa hai chúng tôi?
"Ngươi có thể khống chế lực lượng không gian, còn có thể điều động hung khí Hắc Long, ngươi hẳn là người của gia tộc thượng cổ nào đó!" Mà lúc này, Cửu Đầu Sư lại không có ý tấn công nữa, bắt đầu giằng co với Vương Lỗi: "Nhưng gia tộc thượng cổ có giao hẹn với tiên gia là không xuất hiện ở hai giới âm dương, trừ phi Ma vương của địa ngục Cửu U hiện thế! Bây giờ ngươi xuất hiện ở hai giới âm dương thì không sợ những gia tộc khác sẽ truy sát mình sao? Ngươi vi phạm giao hẹn, cho dù ta không giết ngươi thì cũng sẽ có những người khác đưa ngươi về!"
"Ha ha..." Vương Lỗi cười lạnh đáp: "Nơi mà Lỗi gia ta muốn đi thì không ai có thể ngăn cản! Gia tộc thượng cổ, tiên gia thì sao chứ? Bọn họ chỉ hơn người bình thường mấy trăm năm tuổi thọ mà thôi, nhưng bọn họ lại luôn có cảm giác cao quý hơn người, có thể khống chế vận mệnh của người bình thường! Hôm nay Lỗi gia ta nói cho ngươi biết, dù thế nào thì thế giới này cũng là do người sống làm chủ. Cho dù là ma hay là tiên gia đều không thể thay đổi. Không có ai là con rối của bọn họ, cũng không có ai là món đồ để bọn họ đùa giỡn vận mệnh cả! Vận mệnh là của người bình thường, phải để cho bọn họ tự quyết định sống thế nào! Đợi đến lúc Lỗi gia ta quay về, đó chính là lúc trời đất đổi chủ!"
"Hừ! Mạnh miệng đấy, đúng là nói khoác không biết ngượng!" Cửu Đầu Sư hừ lạnh một tiếng, giận dữ nói: "Trong trời đất tự có chúa tể, không phải các ngươi muốn thay đổi là có thể thay đổi. Ngươi nói năng hỗn xược với tiên gia, ta sẽ dạy dỗ ngươi thay cho Thái Ất Chân Nhân!"
"Ha..." Vương Lỗi cười khẩy, khinh thường nói: "Một súc sinh hóa thành hình người mà cũng muốn dạy dỗ Lỗi gia ta sao? Ngươi thực sự quá xem thường Lỗi gia ta rồi! Đừng nói là súc sinh như ngươi, cho dù là Thái Ất Chân Nhân ở đây cũng không ngăn cản được Lỗi gia ta!"
Vừa dứt lời, Vương Lỗi lập tức ra tay! Chỉ thấy anh ta vung tay lên, trước mắt xuất hiện một thanh trường kiếm sắc bén. Trường kiếm kia cũng được ngưng tụ từ hơi thở, nhưng lại giống y như trường kiếm thật.
"Anh Cửu, xem kỹ! Bây giờ Lỗi gia tôi đang dạy cậu làm thế nào để phát huy sức mạnh của hơi thở đến mức tận cùng!" Trong lúc ra tay, Vương Lỗi quay đầu lại nhìn tôi, còn tự tin nháy mắt với tôi nữa.
Dáng vẻ không đứng đắn lúc này mới là Vương Lỗi mà tôi quen thuộc nhất!
Tiếp đó, Vương Lỗi bay lên trời, đứng phía trên nhìn xuống Cửu Đầu Sư! Tôi thấy thân thể anh ta rung lên, hơi thở mạnh mẽ trong cơ thể lập tức bộc phát ra ngoài.
Cho dù ở một khoảng cách xa như vậy, tôi cũng cảm nhận được cảm giác đè ép đến nghẹt thở.
Tôi theo dõi từng cử chỉ của Vương Lỗi. Chỉ thấy anh ta rung cổ tay, trường kiếm bèn được anh ta múa đến rền vang! Mà trong lúc anh ta múa may trường kiếm, trường kiếm được ngưng tự từ từng luồng hơi thở bắn về phía Cửu Đầu Sư.
Trường kiếm bắn nhanh kia biến thành hai, hai lại biến thành ba. Trong chớp mắt, phía trên Cửu Đầu Sư đều là trường kiếm! Dưới sự khống chế của Vương Lỗi, trường kiếm che ngợp bầu trời hạ xuống dưới, đâm vào mặt đất xung quanh Cửu Đầu Sư, vừa vặn hình thành một kiếm trận, vây kín Cửu Đầu Sư trong kiếm trận!
"Súc sinh, ngay cả rồng mà Lỗi gia ta còn không sợ, sao lại sợ một con sư tử như ngươi được?" Vương Lỗi cười lạnh, trong đôi mắt đã có sát ý. Mục đích của anh ta rất đơn giản, là muốn giết chết Cửu Đầu Sư này, muốn vĩnh viễn giam cầm Minh vương trong địa ngục Cửu U.
"Ha ha..." Mà Cửu Đầu Sư kia lại cười khinh thường, đáp: "Ngươi cho rằng chỉ với ngươi là có thể nhốt ta lại sao? Đúng là người ngốc nói đùa, trừ khi ngươi là chuyển thế của Thái Ất Chân Nhân!"
Cửu Đầu Sư này đã triệt để nổi giận, âm thanh lúc nói chuyện giống như tiếng gầm của thiên lôi vậy, làm chấn động tâm thần, khiến người ta bất an. Mà tiếng nói của hắn vừa dứt, tôi liền thấy hắn đột nhiên phóng lên giữa không trung!
Hắn hơi động đậy, kiếm trận cũng bay đến giữa không trung theo hắn, quấn quanh như ruồi bâu lấy mật.
Mà vào lúc kiếm trận bắt đầu co rút lại, tôi đột nhiên nghe được tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc. Một giây sau, tôi thấy chín đôi mắt đỏ ngầu kia lại xuất hiện...

Bình Luận

0 Thảo luận