Khi tôi cắt lớp bao phủ phía trên quan tài thái tuế ra thì thực sự nhìn thấy một người nằm bên trong. Và người đó không phải ai khác mà chính là Tử Long!
Trong khoảnh khắc ấy, cả người tôi hệt như bị sét đánh, toàn thân cứng đờ tại chỗ, mãi lâu sau vẫn chưa thể hoàn hồn. Ngoại trừ khiếp sợ, trong lòng còn có một mối nghi hoặc sâu sắc.
Nhưng Tử Long vẫn đang hôn mê, tôi cũng sợ đây là trận pháp kỳ quái nào đó, cho nên vẫn không dám tùy tiện động lung tung. Quan trọng nhất là, tôi tin Lý Tiêu Vũ sẽ không hại anh ấy.
Nếu như cô ta muốn hại anh ấy thì đã ra tay từ lâu rồi, chứ không cần phải đợi đến bây giờ! Nhất là lúc ở núi Miêu Vương, chứng kiến tất cả những việc Lý Tiêu Vũ làm cho Tử Long, tôi rất tin tưởng, không mảy may nghi ngờ.
Cho nên, tôi đợi đến lúc này, chỉ là muốn hỏi rõ ràng mà thôi.
Nhưng đáp án Lý Tiêu Vũ cho tôi lại quá chung chung, quá sơ sài. Tử Long lấy đi quỷ tỉ Phong Đô, thu phục sư tử chín đầu, tất cả những việc anh ấy làm đều là vì muốn mở phong ấn của địa ngục Cửu U, thả Minh Vương ra ngoài.
Đây là suy nghĩ thuận theo tự nhiên, nhưng tôi hiểu Tử Long! Nếu như bảo anh ấy thả Minh Vương ra chỉ để lấy lại trái tim của mình thì tôi tin anh ấy tuyệt đối không thể ra chuyện ấy.
Việc anh ấy lấy những thứ đó đi, nhất định phải có nguyên do thầm kín không thể nói cho người khác biết. Và ý định ban đầu của anh ấy, chắc chắn cũng là vì chúng tôi.
Tử Long cố chấp, bất kể có chuyện gì, anh ấy cũng không bao giờ nói ra mà buồn bực giấu trong lòng, thầm lặng hi sinh vì mọi người.
Nhưng cho đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu tại sao Tử Long lại làm như vậy. Không chỉ tôi mà ngay cả Lỗi gia cũng không đoán được nguyên nhân.
Lý Tiêu Vũ thấy tôi ngây ra không lên tiếng thì nhìn thoáng qua cuộc chiến bên dưới, cuộc chiến đã tiến vào giai đoạn ác liệt. Đâu đâu cũng là thi thể nằm la liệt trên mặt đất, những cái đầu bị chém xuống có thể bắt gặp ở khắp nơi.
Đệ tử phái Luyện Đan cũng đã gia nhập trận chiến, hai bên đều đại diện cho thế lực Đạo môn phía Bắc. Có lẽ sau trận chiến này, ai thắng ai thua cũng có thể phân rõ thắng bại rồi.
Nếu bà ba Hoàng thắng thì tất nhiên sẽ sáp nhập vào dưới trướng của lão tổ Diệp gia, đạt được sự thống nhất Nam - Bắc ngoài hình thức! Còn nếu Lý Tiêu Vũ thắng thì chắc chắn lão tổ Diệp gia vẫn sẽ tiến quân, đánh đến khi nào tiêu diệt được phái Luyện Đan mới thôi.
Lý Tiêu Vũ ngẩn ngơ hồi lâu mới lên tiếng trước: "Lý Sơ Cửu, tuyệt đối không thể mở phong ấn của địa ngục Cửu U! Bởi vì đến lúc đó, nhất định Minh Vương sẽ một lần nữa thống nhất tam giới. Khi ấy sẽ chỉ có một kết cục, máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng, việc ma quỷ khống chế thiên hạ trở thành sự thật!"
Lý Tiêu Vũ nói tới đây, tôi cũng đáp lại một câu: "Nếu cô đã biết không thể để phong ấn của địa ngục Cửu U bị mở ra thì tại sao còn giúp Tử Long tới Thần mộ, lấy sư tử chín đầu?"
"Lý Sơ Cửu, cậu nhầm rồi!" Ai ngờ, sau khi tôi nhắc tới điều này, Lý Tiêu Vũ cũng trở nên nghiêm túc: "Không phải Tử Long muốn mở phong ấn của địa ngục Cửu U mà anh ấy chỉ muốn thay thế Minh Vương thôi!"
"Cái gì? Thay thế Minh Vương?" Vừa nghe được đáp án này, tôi lập tức kinh hãi thốt lên.
Có đánh chết tôi cũng không ngờ Tử Long lại có cái suy nghĩ này. Minh Vương nguy hiểm đến mức nào, hắn là sự tồn tại vượt ra ngoài tam giới. Tử Long làm như vậy, có khác nào tự tìm đường chết.
Lý Tiêu Vũ thấy tôi sửng sốt không thốt lên lời, lại gật đầu xác nhận: "Đúng vậy, đúng là anh ấy muốn thay thế Minh Vương! Minh Vương là ma, giết không chết, diệt không được. Ma là đại diện của cái ác, chỉ cần trên đời còn chính nghĩa thì nhất định sẽ sinh ra ma, đây chính là quy tắc chính tà tương sinh tương khắc! Mà muốn giải quyết Minh Vương, cách duy nhất chính là thay thế Minh Vương. Sau đó nhảy vào ao máu Hồng Liên trong tháp Cửu Long, để Hồng Liên Nghiệp Hỏa thiêu rụi hết thảy ma chướng. Nhưng chung quy cũng không cách nào tiêu diệt được tà ma, ngàn năm sau, chúng sẽ còn sống lại."
Mỗi một câu nói của Lý Tiêu Vũ đều như sấm sét nổ tung trong lòng tôi, hết đợt này đến đợt khác, suýt nữa khiến tôi ngã gục ngay tại chỗ!
Thế nhưng cô ta vẫn chưa nói xong, ánh mắt nóng rực nhìn tôi chằm chằm, tiếp tục: "Hơn nữa, Tử Long đã tính ra mệnh cách của cậu và Vương Lỗi từ lâu, kết cục của các cậu đều sẽ rất thê thảm, bơ vơ không nơi nương tựa, cô độc chết thảm. Nếu như anh ấy thay thế Minh Vương, trở thành Ma vương mới thì anh ấy có thể bước vào hàng tiên ban, phá vỡ vòng quay số mệnh, hoàn toàn thay đổi vận mệnh của các cậu! Đây chính là... thuật "Nghịch thiên cải mệnh" mà anh ấy học được!"
Những lời Lý Tiêu Vũ vừa nói đã hoàn toàn tháo gỡ khúc mắc trong lòng tôi. Tất cả những suy đoán mà tôi với Vương Lỗi nát óc nghĩ ra lúc trước, trong nháy mắt đều bị đập tan tành.
Đây mới là mục đích thực sự của Tử Long, anh ấy chỉ muốn thay thế Minh Vương, sau đó phá vỡ vòng xoay vận mệnh, giúp chúng tôi thay đổi hoàn toàn số mệnh! Đến lúc làm xong tất cả những điều này, anh ấy sẽ nhảy vào ao máu Hồng Liên, để Hồng Liên Nghiệp Hỏa hoàn toàn thiêu đốt mình thành tro bụi.
Như vậy sẽ có thể bảo vệ Đạo môn ngàn năm thái bình!
Mà cho đến bây giờ, cuối cùng tôi cũng hiểu được cách làm của Tử Long. Quả nhiên vẫn là Tử Long âm thầm lặng lẽ hi sinh, quả nhiên vẫn là Tử Long vì chúng tôi, ngay cả sinh mạng cũng không cần, tự nguyện sa vào ma đạo!
Nghĩ đến những điều này, tôi lại không nhịn được vừa khóc vừa cười: "Tử Long à Tử Long, em nói em trưởng thành rồi, em không còn là Lý Sơ Cửu cần anh ngày ngày bảo vệ nữa! Sao anh không nói cho em biết sớm hơn chứ? Cho dù có chết, em cũng ở bên anh! Cuộc đời này, em chỉ còn có anh là người thân thôi! Vì anh, em cũng có thể không cần mạng sống của mình! Anh biết không? Em đã thề trước mộ sư phụ, chúng ta đều sẽ dẫn vợ con trở về tế bái người. Anh có thể đừng chuyện gì cũng một mình âm thầm gánh vác được không, em cũng có thể giúp anh chia sẻ gánh nặng mà..."
Càng nói tôi càng kích động. Nhìn quan tài thái tuế nằm ở giữa kia, trong đầu chỉ có một ý nghĩ bốc đồng duy nhất. Đó chính là đưa anh ấy trở về núi Miêu Vương, tìm một nơi lánh đời, không bao giờ hỏi tới chuyện của Đạo môn nữa!
"Bí mật này, anh ấy chỉ nói với tôi thôi! Anh ấy muốn tôi giúp anh ấy, tôi cũng không biết ra sao, cứ mờ mịt mà nhận lời! Giờ ngẫm lại, cảm giác như mình đang nằm mơ vậy, không ngờ tôi lại đi đối phó với Minh Vương!" Lý Tiêu Vũ thấy tôi kích động thì cười nói, sau đó mới nghiêm mặt bảo: "Nhưng mà, điều tốt là Vương Lỗi đã đánh tiếng với Địa Tạng Vương Bồ Tát trước. Nếu không, không ai có thể ngăn chặn được hắn ta. Có điều còn có một con đường tới địa ngục Cửu U, gần đây anh ấy cũng đang tìm điểm cuối của Minh Hà! Nếu không vì thế lực phía Bắc bắt đầu đối phó tôi thì e rằng hiện tại anh ấy đã rời khỏi phía Bắc rồi!"
Nghe được tin này, trong lòng tôi mới dễ chịu hơn một chút. Chỉ cần Tử Long còn chưa tìm được điểm cuối của Minh Hà, vậy thì còn có cách ngăn cản anh ấy. Nhất định phải khiến anh ấy từ bỏ suy nghĩ này, dù có phải phá hủy quỷ tỉ Phong Đô và cả sư tử chín đầu, cũng tuyệt đối không thể để anh ấy sa vào ma đạo.
Tôi nói suy nghĩ này cho Lý Tiêu Vũ nghe, đồng thời tỏ rõ cho cô ta thấy lập trường của mình, đó chính là hiện tại chúng tôi cùng một chiến tuyến, đều muốn giúp Tử Long.
Nhưng ai ngờ, Lý Tiêu Vũ lại lắc đầu, cười khổ: "Sơ Cửu, đừng nghĩ đến việc phá hủy quỷ tỉ Phong Đô với sư tử chín đầu, chỉ có một nơi có thể hủy diệt được hai thứ này, đó là ao máu Hồng Liên. Ngoài ra, không một ai có thể hủy diệt được hai thứ đó đâu! Hơn nữa, hiện tại Tử Long đã bắt đầu không khống chế được sức mạnh tà ác trong cơ thể anh ấy rồi! Anh ấy dùng trái tim để làm giao dịch với Minh Vương, sức mạnh tà ác của Minh Vương ở lại trong cơ thể anh ấy cũng đang dần thức tỉnh! Đến lúc Tử Long không khống chế được bản thân nữa, anh ấy vẫn sẽ nghĩ cách mở phong ấn địa ngục Cửu U! Đến lúc đó, anh ấy mới thật sự là đánh mất chính mình. Hiện tại anh ấy làm như vậy, chính là muốn tranh thủ lúc mình còn có thể điều khiển được tư duy, tìm cơ hội thay thế Minh Vương đấy!"
Những lời Lý Tiêu Vũ vừa nói hoàn toàn đập tan hy vọng của tôi. Không phá hủy được quỷ tỉ Phong Đô và sư tử chín đầu, lâu dần, cuối cùng Tử Long sẽ bị tà khí khống chế, sa vào ma đạo.
Đến lúc đó, anh ấy sẽ thực sự không còn chút nhận thức nào, chỉ biết làm con rối cho Minh Vương mà thôi!
"Lý Tiêu Vũ, chẳng lẽ thật sự không còn cách nào để phá giải hay sao?" Tôi bất lực nhìn về phía Lý Tiêu Vũ, đặt niềm hy vọng cuối cùng vào đối phương.
"Có!" Lý Tiêu Vũ gật đầu, chỉ vào quan tài thái tuế kia nói: "Đây là tháp Cửu Chuyển Tụ Âm, chẳng những có thể luyện chế tụ âm đan mà còn có thể giúp người ta tái tạo lại máu thịt, cải tử hoàn sinh! Tôi làm như vậy, chính là muốn thông qua phệ hồn oán khí của thái tuế để hấp thu tà khí trên người Tử Long! Nơi này cực kỳ bí mật, người bình thường căn bản không biết chỗ này! Kể cả Lý Đan Ninh em gái tôi cũng không biết vị trí cụ thể của nó! Nhưng tôi thật sự không hiểu, tại sao bà ba Hoàng lại tìm ra được nơi này!"
Lý Tiêu Vũ nói đến đây, nét mặt đầy vẻ buồn bực và tức giận, dường như chính cô ta cũng không nghĩ ra, tại sao nơi này lại bại lộ?
Tôi cắn răng, nói: "Lý Tiêu Vũ, bên cạnh cô có kẻ phản bội..."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận