Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 562: Siêu độ oán khí

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:26:02
Tốc độ của A Cẩu rất nhanh, chốc lát đã nhớ hết tên của những tiền bối này. Sau đó anh ta cũng xé những tấm vải vàng kia xuống, trên đó đều ghi lại đạo thuật lợi hại nhất trong cuộc đời họ.
Lúc đó họ đều hiểu rõ, quyết định đi chặn giết người của Âm Dương đạo thì sẽ không về được nữa. Mà sau khi xé vải vàng xuống, tôi nhìn thấy có tia sáng chiếu vào từ cửa sổ.
Căn phòng này rất tối là vì có những tấm vải vàng này phủ kín cửa sổ. Lúc A Cẩu cuộn chúng lại xong, trong phòng giống như hoàn toàn thay đổi phong cách.
Nhưng trên người và trên mặt A Cẩu đều đầy bụi đất. Sau khi anh ta đi rửa sạch, anh Hà đã làm xong cơm nước. Chúng tôi không đói lắm, chỉ là lúc nãy A Cẩu cố ý dùng lý do này để đẩy anh ta đi ra thôi.
Dù sao đây là bí mật của Hoa Hạ, nếu như bị anh ta truyền ra ngoài thì người của bộ phận Đặc Biệt ắt sẽ không tha cho anh ta.
Quay lại nhà chính lần nữa, tôi lại bảo anh Hà lấy đệm giường ra, nói chúng tôi sẽ ngủ ở nhà chính, bảo anh ta đi nghỉ ngơi một đêm cho tốt.
Anh Hà đã không được ngủ ngon suốt nửa tháng. Sự xuất hiện của chúng tôi khiến anh ta thả lỏng. Mà chỉ cần con người thả lỏng thì sự mệt mỏi và cơn buồn ngủ cũng kéo đến.
Lúc đầu anh Hà cảm giác cho chúng tôi ngủ nhà chính là tiếp đón không chu đáo. Tôi cười nói cho anh ta biết, người tu đạo chúng tôi lấy đất làm giường, lấy trời làm chăn, đi đến đâu thì ngủ đến đó!
Cười nói vài câu, anh Hà mới trở về phòng với vợ và con mình.
Tôi và A Cẩu ngồi trên bàn, cơm nước đều nóng hổi. Tuy rằng không đói bụng nhưng chúng tôi cũng bắt đầu ăn.
Sau khi hai người chúng tôi cạn một ly, A Cẩu liền nói: "Anh Cửu, bây giờ chúng ta đã biết bí mật phía sau Hoa Hạ, chỉ là không thể xác định được vị trí của long mạch. Dựa theo con đường của họ năm đó, chắc long mạch của Hoa Hạ nằm trên vùng Côn Luân Tây Vực, cũng chính là phần cuối ở phía tây nhất của Tần Lĩnh. Mà theo tôi được biết, Côn Luân vừa vặn nằm ở vùng giao giới giữa Tân Cương và Tây Tạng. Núi lớn rậm rạp kia chắc là nơi hung hiểm nhất, thần bí nhất của Hoa Hạ. Tôi đang nghĩ, năm đó tại sao người của Âm Dương đạo Nhật Bản lại biết được long mạch của Hoa Hạ?
A Cẩu nói nhiều như vậy, câu nói cuối cùng kia mới là trọng điểm. Tôi nghĩ theo ý của anh ta, lập tức nhướng mày rồi bật thốt lên: "A Cẩu, ý của anh là năm đó có kẻ phản bội?"
"Rất có thể!" A Cẩu gật đầu, phân tích: "Anh Cửu, cậu nghĩ lại thử xem, tuy rằng âm dương thuật và ảo thuật của Âm Dương đạo lợi hại nhưng bọn họ lại không am hiểu phong thuỷ thuật! Mà long mạch chính của Hoa Hạ chắc chắn sẽ có linh khí, núi lớn sông lớn cũng sẽ chủ động lánh đi mà bảo vệ. Ngay cả Thần mộ của Thái Ất chân nhân cũng chỉ có Lỗi gia mới tìm ra được, chứ đừng nói là long mạch thần bí..."
A Cẩu thực sự nói thật. Năm ngoái vì tìm được Thần mộ của Thái Ất chân nhân, Linh Trường Sinh đã vận dụng hết thảy sức mạnh của Đạo môn nhưng vẫn không tìm ra được. Cuối cùng phải dựa vào phong thuỷ thuật của Vương Lỗi, lúc này chúng tôi mới tìm ra vị trí của Thần mộ.
Thế nhưng long mạch ở dưới núi sông, muốn tìm ra vị trí của nó lại còn khó hơn lên trời! Trừ phi giống như phân tích của A Cẩu, năm đó đã có người để lộ tin tức về long mạch.
Có điều người biết đến chuyện long mạch, e rằng cũng chỉ có bộ phận Đặc Biệt và những lão đạo sĩ lợi hại kia thôi!
Tôi nghĩ ngợi một hồi, trong lòng vẫn chưa có đáp án rõ ràng nên lắc lắc đầu, nói: "Chuyện này cũng chỉ là suy đoán của chúng ta chứ không có chứng cứ chính xác. Nói không chừng năm đó người của Âm Dương đạo cũng chỉ tìm được phương hướng đại khái của long mạch, chứ không tìm được vị trí cụ thể. Có điều chuyện long mạch tuyệt đối không thể truyền ra ngoài. Năm đó tất cả những người kia đều chết rồi, người còn sống cũng chỉ có sư phụ của anh thôi. Đúng rồi, sư phụ anh có còn khoẻ mạnh không?"
"Ừ!" A Cẩu ừ một tiếng, cười nói: "Sư phụ đã ra khỏi giang hồ từ lâu, nếu không thì e rằng cũng chết trong tay Linh tộc."
Tôi gật đầu, nói: "Chúng ta nhất định phải bảo vệ bí mật này, tuyệt đối không thể truyền tin tức về long mạch ra ngoài. A Cẩu, bây giờ tôi sẽ sắp xếp cho anh một nhiệm vụ."
"Anh Cửu, cậu nói đi!"
"Sau khi trở về, anh hãy lén đi điều tra đám người Thạch Minh Thánh Hàm, xem bọn họ có còn ở Hoa Hạ không. Chủ yếu nhất là phải biết rõ mục đích khi đến Hoa Hạ của bọn họ. Nếu như bọn họ quả thật đến đây vì Thần mộ, chúng ta nhất định phải nghĩ kỹ đối sách. Nếu không đến lúc đó loạn trong giặc ngoài, mọi chuyện chỉ có thể càng ngày càng gay go."
"Anh Cửu, cậu yên tâm đi, thật ra tôi đã có ý định này rồi. Cho dù cậu không nói thì tôi cũng định đi điều tra một chút. Dù sao vẫn chưa biết sống chết của Đông Tử và ông, không biết có phải đã bị bọn họ bắt đi rồi không."
"Như vậy là tốt rồi!" Tôi uống một hớp rượu trắng, lúc này mới chuyển đề tài đến chuyện của anh Hà: "Anh Hà chọc phải quỷ chú cũng không giải quyết được. Chỉ tiếc tôi không biết làm người giấy, nếu không thì còn có thể dùng người giấy để thế mạng. Những oán khí này không thể đánh tan, chỉ có thể siêu độ. Hơn nữa họ đã nhận định là con cháu nhà họ Hà, vì vậy ngày mai tôi cần sự hỗ trợ của anh. Anh giả là con cháu nhà họ Hà, chúng ta tranh thủ sớm giải quyết xong chuyện này, sớm ngày trở lại!"
"Được rồi, anh Cửu! Vậy cậu nghỉ sớm một chút, tôi thức gác đêm."
"Không cần gác đêm đâu!" Tôi cười cười, nói: "Hiện tại chúng ta đã an toàn, những oán khí kia không dám lỗ mãng xông tới. Anh nghỉ ngơi cho tốt, sáng sớm ngày mai bắt đầu ra tay!"
"Được."
Sau khi bàn bạc xong, chúng tôi bắt đầu ngủ, ngủ trong cảm giác rất yên ổn. Sáng sớm hôm sau, anh Hà đã làm xong bữa sáng.
Tôi rửa mặt bằng nước lạnh, ăn qua chút gì đó rồi chuẩn bị siêu độ những oán khí kia. Bây giờ là ban ngày, chúng không dám ra đây, chỉ có thể chuẩn bị trước.
Tôi bảo anh Hà giết vài con gà trống lớn, dùng máu gà trống rót vào gạo nếp, sau đó bày ra một Thái Cực Bát Quái ở chính giữa nhà chính.
Lại cắm ba nén nhang ở bốn hướng, không châm lửa. Sau đó vẽ bùa trừ tà ở đỉnh cửa sổ mỗi căn nhà. Chỉ cần dụ chúng nó đến đây, cho dù chúng có chắp cánh cũng khó bay.
Những thứ mà các tiền bối kia để lại đã được A Cẩu cất đi, không còn thứ gì trấn áp những oán khí kia nữa. Kể từ đó, đến giờ tý thì chúng nó nhất định sẽ vào nhà hại người.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, tôi bèn hỏi anh Hà ngày sinh tháng đẻ và tên họ của đứa bé mới sinh kia. Tôi dùng bút lông chấm máu gà xong, anh Hà bắt đầu nói: "Đạo trưởng, con trai của tôi tên là Hà Thu Sinh. Bởi vì vợ của tôi tên là Tĩnh Thu nên mới lấy cái tên như vậy!"
Sau khi anh Hà nối ngày sinh tháng đẻ của con trai mình ra, tôi và A Cẩu đồng thời kinh hãi. Bởi vì ngày sinh của con trai anh ta quá cứng, mệnh phạm vào thái tuế, lại là người sinh ra vào giờ âm!
Người bình thường chẳng thể nuôi nổi nó!
Thấy vẻ mặt của hai người bọn tôi như bị dọa sợ, anh Hà vội vàng hỏi tôi: "Đạo trưởng, có phải con trai của tôi sắp có chuyện không?"
Tôi lắc đầu, đáp: "Anh Hà, tôi nói thật cho anh biết, mạng của con trai anh rất cứng, bát tự của nó thuộc về mệnh âm, trời sinh dễ thu hút những thứ không sạch sẽ! Nói cách khác, anh không nuôi nổi nó. Cách duy nhất là đưa nó đến đạo quan hoặc tìm một sư phụ lợi hại cho nó!"
Tôi vừa nói vậy, anh Hà liền trầm mặc. Tôi biết anh ta không nỡ xa con trai mình.
"Đạo trưởng, lẽ nào chẳng còn cách nào để phá giải sao?"
"Tôi cũng không biết!" Tôi lắc đầu, nói: "Chờ tôi giải quyết quỷ chú của mọi người trước, sau đó lại xem tình huống của nó vậy! Đây chỉ là số mệnh bình thường, còn phải xem ngũ quan của nó nữa. Nếu như tình huống nghiêm trọng, chỉ sợ là hai người còn có thể mất đi con trai!"
Lúc này anh Hà có vẻ rất bình tĩnh. Tuy rằng tâm trạng rất phức tạp nhưng anh ta vẫn cắn răng nói nghe lời tôi.
Chờ đến khi đêm xuống, tôi mới bảo anh Hà đi lấy một giọt máu đầu ngón tay của con trai anh ta, sau đó nhỏ vào ngày sinh tháng đẻ. Sau khi làm xong tất cả, tôi bèn bảo A Cẩu ngồi vào trong trận hình Bát Quái.
Sau đó tôi dán tờ giấy ngày sinh tháng đẻ có máu lên trán anh ta. Vừa vào đêm, những oán khí kia lại xuất hiện. Hơn nữa số lượng còn không ít, tất cả đều đang quanh quẩn xung quanh nhà.
Tôi đặt kiếm Long Uyên ở cửa phòng của vợ anh Hà, bảo anh ta ở trong phòng. Bên trong nhà chính chỉ còn tôi và A Cẩu, tôi dùng bùa Già Dương che đậy hơi thở trên người mình.
Vừa đến giờ tý, âm thanh khóc nỉ non âm u kia lại xuất hiện. Tôi thấy gần đến thời gian rồi, vội vã dùng gậy trúc xốc mái ngói trên nóc nhà lên. Mái ngói vừa mới xốc lên, vô số luồng oán khí màu trắng liền chui vào từ trên nóc nhà!
Vừa chui vào, chúng nó lập tức bay đến vị trí của A Cẩu, vừa vặn tiến vào bên trong Thái Cực Bát Quái. Sau khi tất cả đều vào trong, tôi mới vội vã hô lên với A Cẩu: "A Cẩu, mau mau rời đi, đốt nhang lên!"
Nghe được tiếng hô của tôi, A Cẩu lăn thẳng khỏi Bát Quái, sau đó nhanh chóng đốt ba nén nhang ở bốn hướng. Mà những oán khí bị nhốt ở trong này, âm thanh khóc nỉ non kia càng ngày càng chói tai, cực kỳ u oán và âm u, khiến người nghe nổi hết cả da gà!
Tôi thấy cũng đã đến lúc, bấy giờ bèn khoanh chân ngồi xuống, hai tay cấp tốc kết ấn, đồng thời niệm siêu độ chú! Chúng nó chỉ là oán khí khó giải quyết mà thôi, chưa tính là hồn ma nữa nên không thành gì được!
Niệm xong Siêu Độ chú, Thái Cực Bát Quái được làm từ gạo nếp máu gà ở trên đất lập tức tỏa ra ánh sáng vàng! Ánh vàng vừa chiếu lên trên người những oán khí này thì lập tức khiến chúng trở nên vô hình!
Chỉ khoảng mười phút sau, những quỷ chú quấn lấy ba đời người nhà họ Hà đã được siêu độ. Oán khí vừa tan đi thì đương nhiên quỷ chú cũng bị phá.
Nhưng sau đó họ phải làm nhiều việc thiện, xem như là trả nợ cho ông nội anh ta.
Nhưng ai ngờ, ngay vào lúc tôi cho rằng vì chuyện này đã được giải quyết, anh Hà bỗng nhiên vội vàng chạy ra khỏi nhà, vừa chạy vừa gào khóc: "Đạo trưởng, cậu mau đi xem con trai tôi, hình như nó sắp không ổn rồi..."

Bình Luận

0 Thảo luận