Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 445: Linh hồn trông giữ hài cốt

Ngày cập nhật : 2025-08-23 11:00:00
Đáy giếng này rất rộng, còn có một con đường nhỏ, chắc là nơi nước chảy vào lúc trước. Chỉ có điều qua vài năm thì nó đã cạn khô.
Vị trí của Dương lão tam vừa hay lại nằm đúng điểm giao nhau của đường nhỏ và đáy giếng, cách tôi một khoảng nhỏ. Thế nhưng giữa chúng tôi lại bị những cái xác này chặn lại, hoàn toàn không thể đi qua đó được.
Sau khi lá bùa cuối cùng cháy thành tro bụi, dưới đáy giếng lại tối lại. Chỉ có cây nến đỏ trên tay tôi là còn tỏa ra ánh sáng, thế nhưng tia sáng này chỉ có thể chiếu được một phạm vi rất nhỏ.
Mấy cái xác xung quanh đều đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Đôi mắt của bọn chúng không có thần, cho dù ánh sáng của nến đỏ chiếu vào con ngươi của bọn chúng thì cũng chẳng có thần thái gì! Mà những khuôn mặt trắng bệch của bọn chúng trông rất u ám và khủng khiếp!
Tôi quan sát thấy những cái xác này chỉ là hoạt thi bình thường, không phải là hành thi hay huyết thi lợi hại gì! Lại nhìn cách ăn mặc của bọn chúng thì chắc là người trong thị trấn này.
Quần áo của bọn chúng đã nát lắm rồi. Theo lời người áp tiêu Địa phủ nói trước đó thì bọn chúng đã chết từ năm năm trước! Thời gian năm năm trôi qua, xác của bọn chúng vẫn không thối rữa chắc là vì âm khí tận trời trong thị trấn này.
Bọn chúng có thể hoạt động giống như người sống là vì trong cổ họng bọn chúng có oán khí còn chưa nuốt xuống được. Chỉ khi đánh tan oán khí trong cổ họng bọn chúng thì bọn chúng mới chết hẳn, cũng được giải thoát hoàn toàn!
Xem ra năm đó âm khí ở thôn Ma Câu đã lan đến thị trấn. Bọn chúng bị oan hồn khống chế, cuối cùng nhảy vào trong giếng này. Còn đống xương trắng đã gãy nát kia chắc là người chết rồi bị ném vào giếng khô.
Mãi đến bây giờ tôi mới hiểu ra. Chẳng trách những oan hồn kia không muốn mở miệng giếng này, hóa ra là vì hài cốt của bọn chúng ở ngay trong giếng.
Bọn chúng làm vậy là vì bảo vệ hài cốt của mình. Linh hồn trông giữ hài cốt chứng tỏ bọn chúng vẫn chưa hoàn toàn biến thành ác quỷ!
Sau khi hiểu rõ tình huống lúc này, tôi mới chuẩn bị cứu Dương lão tam! Gạo nếp và bùa trên người tôi đã dùng hết, cũng may còn có dây thừng buộc xác và đồng tiền Ngũ Đế.
Tôi khoanh chân ngồi xuống đất, thuận thế đặt nến đỏ lên đất rồi dùng dây thừng buộc xác xâu tiền Ngũ Đế lại. Sau khi xâu bảy đồng tiền Ngũ Đế vào với nhau, tôi mới gọi Dương lão tam: "Lão tam, tôi ném dây thừng buộc xác qua. Lát nữa anh giữ dây thừng buộc xác rồi từ từ bò qua đây!"
"Vâng, anh Cửu!" Sau khi Dương lão tam trả lời một cách yếu ớt, tôi bắt lấy cơ hội ném dây thừng buộc xác về phía Dương lão tam.
Dây thừng buộc xác đụng trúng vào người những cái xác này, bọn chúng liền giống như bị điện giật, cùng lúc đó còn phát ra tiếng cháy khét "xì xèo". Bọn chúng sợ dây thừng buộc xác, cũng sợ tiền Ngũ Đế nên lùi sang hai bên theo bản năng, vừa vặn chừa ra một con đường.
Dương lão tam nhanh tay lẹ mắt, lập tức bắt được dây thừng buộc xác, sau đó nhanh chóng bò về phía tôi. Đến lúc anh ta bò đến được trước mặt tôi, tôi liền bắt lấy tay anh ta kéo vào trong!
Vào được trong vòng tròn gạo nếp này, anh ta cũng đã được an toàn. Tôi thấy hai đóm dương hỏa trên bả vai anh ta đã tắt, chỉ còn một đóm dương hỏa trên đầu nhưng cũng rất yếu, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể tắt ngóm!
Tôi giơ tay đập cho dương hỏa vào lại trong người anh ta, sau đó mới cất tiếng: "Chúng ta nhất định phải giải quyết những cái xác này. Nếu không thì những oan hồn ở phía trên sẽ không rời đi."
"Nhưng anh Cửu à, nhiều xác như vậy mà đối phó từng tên một thì rất phiền phức!" Dương lão tam lo lắng đáp.
Tôi khẽ lắc đầu bảo: "Đương nhiên đối phó từng tên một sẽ rất phiền phức rồi, chỉ có thể xử ngay trong một lần! Bọn chúng có thể biến thành xác sống là vì oán khí còn nằm trong cổ họng! Muốn đối phó với chuyện như vậy thì bùa tốt nhất là bùa trấn thi! Lát nữa tôi sẽ vẽ bùa trấn thi lên kính Càn Khôn, anh cầm nến đỏ, cố gắng phản chiếu bùa trấn thi bằng kính Càn Khôn. Đây là cách hiệu quả nhất!"
"Ừ." Dương lão tam đáp lại. Tôi lấy kính Càn Khôn ra rồi cắn vào ngón trỏ, vẽ bùa trấn thi lên kính Càn Khôn bằng máu trên đầu ngón tay.
"Lão tam, ra tay!" Tôi vừa hô lên thì Dương lão tam lập tức cầm nến đỏ trên đất lên, giơ trước mặt kính Càn Khôn. Ánh sáng từ nến đỏ vừa chiếu lên kính Càn Khôn, lập tức phản chiếu lá bùa được vẽ ra trên đó.
Tôi từ từ di chuyển kính Càn Khôn, bùa trấn thi phản chiếu ra ngoài lập tức bắn lên mỗi một cái xác. Chỉ thấy yết hầu của những cái xác này nuốt xuống, bọn chúng liền ngã xuống đất.
Khuôn mặt vốn trắng bệch lập tức trở nên vừa đen vừa nhăn! Khắp đáy giếng cũng ngập tràn mùi thối cực kỳ gay mũi của xác chết. Bọn chúng đều là xác sống bị vây trong giếng, thật ra cũng chưa hại ai, sau này xem như đã được giải thoát hoàn toàn!
Sau khi mấy cái xác sống cuối cùng ngã xuống, tôi mới bỏ kính Càn Khôn xuống. Dương lão tam cũng giơ tay đến mỏi. Sau khi bỏ nến đỏ xuống, anh ta lập tức giải thích cho tôi nghe chuyện trước đó: "Anh Cửu, thật ra lúc đầu tôi cũng không muốn quay đầu lại, chỉ là tôi không thể dụ oan hồn ra ngoài được. Tôi sợ phụ lòng cậu giao phó nên mới quay đầu lại gọi bọn chúng, muốn xem thử có thể dụ bọn chúng ra ngoài không! Không ngờ trái lại còn bị bọn chúng vây nhốt. Vì bảo vệ đóm dương hỏa cuối cùng, tôi đành phải nhảy vào trong cái giếng này!"
"Lão tam, chuyện này không liên quan gì đến anh cả. Tôi biết anh muốn làm tốt chuyện được tôi giao phó! Chỉ là..." Nói tới đây, tôi hơi dừng lại. Tôi cười nhìn anh ta, nói rất thành khẩn: "Lão tam, lần sau nếu còn gặp phải chuyện như vậy thì anh nhất định phải bảo vệ mình trước đã. Trong cái giếng này chỉ có xác sống bình thường, nhưng nếu trong giếng là cương thi hoặc là huyết thi lợi hại hơn nữa thì tôi cũng chẳng cứu được anh! Sau này cho dù làm gì cũng phải nhớ kỹ, sống sót mới là điều quan trọng nhất! Chỉ khi sống sót thì anh mới có thể đi theo tôi càng xa, anh hiểu chưa?"
Tôi biết tính tình của Dương lão tam. Chỉ cần là chuyện tôi giao cho anh ta, anh ta luôn muốn hoàn thành giúp tôi, cho dù phải liều mạng cũng không chối từ. Bây giờ tôi nói những lời này cho Dương lão tam nghe là muốn anh ta bỏ tư tưởng này đi. Nếu không thì sớm muộn gì tư tưởng kiểu này cũng sẽ hại chết anh ta.
"Anh Cửu nói đúng, sau này tôi sẽ không làm việc lỗ mãng như vậy nữa!" Dương lão tam tự trách nói.
Tôi cười bảo: "Đi thôi, chúng ta lên trên đi. Nhân lúc tôi mượn được âm binh, cho dù thế nào đêm nay chúng ta cũng phải đưa oan hồn trong thị trấn ra ngoài! Dương khí của anh đã bị hao tổn quá nhiều, lát nữa tôi cõng anh ra. Lúc nãy tôi đã quan sát thành giếng này rồi, nó được xây bằng cách xếp chồng đá lên nhau. Tuy rằng thành giếng rất trơn nhưng chúng ta có thể đâm dao găm vào khe hở để trèo lên trên!"
Dương lão tam khẽ lắc đầu nói: "Anh Cửu, anh không cần lo cho tôi. Tôi tự leo lên được."
Tôi thấy anh ta kiên trì nên cũng chỉ có thể gật đầu. Trước lúc vào đây tôi còn cầm dây thừng theo. Thế nhưng bây giờ xem lại thì hoàn toàn không dùng thể dùng đến nó. Ở đây không có chỗ để cố định dây thừng, chỉ có thể leo lên thôi!
Tôi đưa dao găm của mình cho Dương lão tam, bản thân lại cầm Thước Trấn Hồn mở đường. Một đầu được khai phong của Thước Trấn Hồn rất sắc bén, hơn nữa giữa khe hở của các tảng đá không phải là xi măng mà là vôi vữa dùng ngày xưa.
Vôi vữa không vững chắc như xi măng, hơn nữa trước kia cái giếng cạn này vẫn còn nước nên vôi vữa vẫn không cứng thành hình. Chỉ cần tôi dùng sức đâm vào khe hở giữa hai tảng đá sẽ đâm ra được một cái khe, cũng có thể cắm dao găm vào để cố định lại.
Dao găm của chúng tôi không đủ nên chỉ có thể phối hợp ăn ý với nhau để trèo lên trên. Tôi phụ trách cạy vôi vữa trong khe hở, còn Dương lão tam ở dưới tôi thì đồng thời cắm hai con dao găm vào khe hở đó.
Anh ta nắm dao găm để chống lên đó, còn tôi thì đạp lên vai anh ta, chúng tôi phối hợp nhau từ từ leo lên trên. Tuy rằng tốc độ rất chậm, quá trình cũng rất gian khổ nhưng cuối cùng cũng từ từ leo lên trên được.
Mất gần hai mươi phút, tay tôi mới bắt được miệng giếng. Tôi đột nhiên phóng người lên, nhảy ra khỏi giếng cạn! Trong chớp mắt đó, tôi phát hiện linh hồn tụ tập xung quanh đều đã biến mất.
Hài cốt của bọn chúng đã được giải thoát, lẽ ra cho dù bọn chúng không cần trông giữ hài cốt của mình nữa nhưng vẫn ở trong thị trần này chứ. Nhưng hiện tại tôi lại hoàn toàn không thấy bất cứ oan hồn ác quỷ nào cả!
Trong lúc đang nghi ngờ, tôi cũng kéo Dương lão tam lên. Dương lão tam đã sớm đổ đầy mồ hôi, được tôi lôi ra khỏi giếng cạn thì ngồi bệt xuống đất.
Dương lão tam vừa ngồi xuống, còn chưa kịp thở thì đã phát hiện ra vấn đề này. Anh ta kinh hãi đứng bật dậy, thốt lên: "Anh Cửu, hồn ma trong thị trấn đâu rồi? Sao không thấy đâu cả?"
"Tôi cũng không biết!" Tôi khẽ lắc đầu, cũng không nghĩ ra được rốt cuộc oan hồn ác quỷ trong thị trấn này đã đi đâu?
Đang lúc nghi hoặc, Dương lão tam bỗng nhiên kéo tôi, chỉ tay vào cửa thị trấn rồi kinh hãi nói: "Anh Cửu, anh xem, có người đang giúp chúng ta dẫn hồn!"
Lúc Dương lão tam gọi tôi, tôi cũng đã chú ý tới chuyện này! Quả nhiên ở cổng trấn thật sự có người đang dẫn hồn giúp chúng tôi!
Ở cách nhau rất xa, lại thêm mấy trăm oan hồn ác quỷ ở phía sau nên tôi chẳng nhìn thấy được thân hình của người này, chỉ thấy được ba đóm dương hỏa trên người của người đó.
Có điều người này đang dẫn hồn giúp chúng tôi thì chắc chắn không phải người xấu! Chẳng lẽ bọn họ đến rồi?

Bình Luận

0 Thảo luận