Thật ra tôi cũng không chắc rốt cuộc bọn họ có còn ở trong thôn này hay không. Có điều tôi tin Thước Trấn Hồn của mình. Thước Trấn Hồn đã đả thương nó, nó muốn hồi phục lại thì phải hút máu người!
Còn một điểm nữa là con quỷ đòi nợ này có oán khí rất nặng. Vì ông thầy đồng đã hại bọn chúng, nên bọn chúng căm thù ông ta đến tận xương tủy. Chính vì thế tôi tin rằng ông thầy đồng không thể khống chế được bọn chúng, chỉ có thể âm thầm giúp bọn chúng trốn thoát!
Trước đó mấy người Trình Vũ Phi đã điều tra thân phận của ba con quỷ đòi nợ kia. Mặc dù không tìm ra được manh mối gì nhưng cũng xác định được rằng bọn chúng không phải là người ở thôn này. Vậy hiển nhiên bọn chúng là do ông thầy đồng đưa đến đây để chôn cất.
"Ông thầy đồng ơi là ông thầy đồng, rốt cuộc ông muốn làm gì? Giết con trai ruột của mình, lại mượn âm mệnh của chúng. Bây giờ chúng đã biến thành quỷ đòi nợ, ông lại trăm phương ngàn kế để bảo vệ chúng! Xem ra trong đây nhất định có vấn đề gì đó mà mọi người nhìn không thấu!" Tôi thầm nghĩ trong lòng, trên mặt hiện ra một nụ cười quái lạ.
Dương lão tam vẫn chưa xác định được là bọn chúng đã đi hay chưa, lại hỏi tôi: "Anh Cửu, nếu chúng đi thật rồi thì chúng ta phải làm sao?"
"Không đâu, tôi tin chắc rằng bọn họ vẫn chưa đi! Nhưng có thế nào thì chúng ta vẫn phải thử một lần. Tiếc là bây giờ không đủ người, chỉ có thể nhờ anh dụ bọn chúng ra ngoài!"
Dương lão tam không chút do dự, hỏi tôi bằng đôi mắt toả sáng: "Anh Cửu, cậu muốn tôi làm thế nào?"
"Đi, đi theo tôi!" Tôi vẫn chưa nói cho anh ta biết, mà dẫn anh ta vào trong phòng.
Sau khi gọi bí thư chi bộ thôn đến, tôi bảo ông ta là mình cần máu gà. Bí thư chi bộ thôn dứt khoát bảo vợ mình giết hết tất cả gà trống lớn mà nhà mình nuôi.
Máu gà đổ đầy một cái chậu nhỏ. Tôi bảo Dương lão tam bưng lấy, không ngừng quấy chậu bằng gậy, sợ máu gà đông lại. Tiếp đó tôi mới đi tìm Trình Vũ Phi, nói cho cô ấy rằng cho dù gặp phải bất cứ chuyện gì cũng không được mở cửa, trừ khi là nghe thấy tiếng của tôi!
Sợ quỷ đòi nợ sẽ nhân lúc không có ai mà vào trong hút máu người, tôi lại dán mấy tấm bùa trừ tà ở phía sau cửa lớn, cũng chôn một thanh kiếm đồng tiền xuống đất. Nếu bọn chúng thật sự xông vào cửa lớn thì cũng có thể chống được một lúc!
Hơn nữa còn có lão thất canh ở phía sau. Nếu có chuyện gì, anh ta cũng có thể lên đây giúp đỡ. Tôi bảo bọn họ khóa cứng cửa lớn, sau đó dẫn Dương lão tam ra ngoài qua cánh cửa phía sau.
Cửa lớn ở trước ở sau đều đã bị khóa cứng, tôi cũng yên tâm trong lòng. Tôi và Dương lão tam vòng tới cuối thôn, tôi lại chuẩn bị lá bùa Già Dương, bảo anh ta ngậm trong miệng. Lá bùa Già Dương này sẽ che khuất dương khí trên người anh ta, như vậy thì có thể khiến quỷ đòi nợ khó mà phát hiện ra anh ta!
Sau khi rời khỏi thôn, tôi đổ hết cả chậu máu gà lên người Dương lão tam. Trong phút chốc, trên mặt và trên người Dương lão tam toàn là máu gà đỏ tươi. Máu gà từ tóc chảy xuống mặt anh ta, rồi chảy xuống đất.
Mùi tanh nồng nặc này đủ để dụ quỷ đòi nợ ra. Lúc này, Dương lão tam đã biến thành một người đầy máu.
Lúc nhìn tôi, Dương lão tam cũng bất đắc dĩ nở nụ cười khổ. Tôi cười xấu hổ, bảo: "Lão tam, lát nữa anh đi vòng quanh thôn! Cố gắng đi chậm thôi, tôi ở ngay sau anh, thầm bảo vệ anh!"
Trong miệng Dương lão tam đang ngậm bùa Già Dương, không thể nói chuyện nên chỉ có thể gật đầu liên tục. Sau khi nghe tôi đáp ừ, anh ta bắt đầu đi vòng quanh thôn.
Tôi cố tình cho Dương lão tam đi vòng quanh thôn là vì ngoài thôn có sông, gió ở sông rất lớn, có thể thổi mùi máu tanh trên người Dương lão tam ra rất xa. Chỉ cần con quỷ đòi nợ kia còn ở trong thôn hoặc ở gần đây ngửi được mùi máu tanh này thì nhất định sẽ đến!
Tôi ở xa, nhưng vẫn luôn âm thầm bảo vệ Dương lão tam. Ở xa như vậy mà tôi còn có thể ngửi thấy được mùi máu tanh nồng nặc trên người anh ta. Dương lão tam không quay đầu lại, cứ chầm chậm đi vòng quanh thôn.
Tôi cầm la bàn Bát Quái trong tay, luôn chú ý tình hình xung quanh. Thế nhưng Dương lão tam đã đi vòng quanh thôn cả nửa vòng mà vẫn chưa có bất cứ động tĩnh gì!
Đêm bắt đầu yên tĩnh, yên tĩnh đến mức doạ người!
Nhưng đến lúc này thì nhất định phải kiên trì. Dương lão tam tiếp tục đi vòng quanh thôn. Sau khi đi đủ một vòng, về đến điểm bắt đầu, chúng tôi vẫn chưa phát hiện được bất cứ điều gì, cũng không hề có chút động tĩnh nào.
Máu gà không tanh bằng máu chó đen. Sau khi đi vòng quanh thôn một vòng, mùi máu tanh trong không khí bắt đầu nhạt đi. Dương lão tam cũng ý thức được vấn đề này, lập tức tăng nhanh tốc độ.
Nhưng đi vòng quanh thôn suốt hai vòng xong vẫn không có gì bất thường. Nửa tiếng trôi qua, mùi tanh trên người Dương lão tam cũng từ từ biến mất.
Lúc này tôi cũng bắt đầu thấp thỏm, chẳng lẽ con quỷ đòi nợ kia đã nhìn thấu? Hay là ông thầy đồng đã dẫn bọn chúng trốn rồi? Nếu bọn chúng thật sự trốn đi, vậy chúng tôi chỉ có thể đuổi theo bọn chúng.
Chỉ là nếu vậy thì chúng tôi đã trì hoãn quá nhiều thời gian!
Thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không có tác dụng gì, tôi chuẩn bị bảo Dương lão tam dừng lại. Nhưng nào ngờ vào lúc tôi định tiến tới gọi Dương lão tam, anh ta lại đột nhiên rút con dao găm trong người ra, cắt một đường trên vai mình.
Vết cắt này khá sâu, máu tươi túa ra ngay lập tức. Tôi nhìn thấy Dương lão tam đau đến mức cơ thể run lên, tiếp đó lại đi về phía trước giống như không có chuyện gì xảy ra!
Nhìn thấy hành động của Dương lão tam, tôi hiểu ra anh ta muốn dùng máu tươi của mình để dụ quỷ đòi nợ!
Thấy vậy, tôi rất cảm động, chỉ có thể cắn răng đuổi theo anh ta tiếp, âm thầm bảo vệ anh ta!
Nhưng sau khi đi được một đoạn, máu tươi không chảy nữa, Dương lão tam lại cắt một đường ở trên cánh tay còn lại. Trên đất đều là máu từ trên người anh ta chảy xuống, có máu gà, cũng có máu tươi của anh ta!
Có dòng máu rơi xuống cỏ dại đã khô, có dòng máu vương trên đất, vẫn chưa hoàn toàn khô hẳn. Tôi đi theo sau anh ta, ngửi thấy mùi máu tanh thì vô cùng cảm động!
Nhưng khi đi quanh thôn đến lần thứ ba, xung quanh vẫn không có bất cứ động tĩnh gì! Dường như Dương lão tam vẫn chưa từ bỏ, lại cắt thêm một đường lên người mình, đây đã là đường cắt thứ ba.
Nếu còn tiếp tục như vậy, anh ta sẽ ngất vì mất máu quá nhiều. Tôi thấy vậy mà khó chịu trong lòng, thầm quyết định nếu còn không thành công thì nhất định tôi phải bảo anh ta dừng lại.
Tôi bình tĩnh lại, tiếp tục đi theo sau bảo vệ Dương lão tam. Lúc này anh ta đã đi đến cuối thôn lần thứ hai, đây đã là vòng thứ ba rồi.
"Không được, không thể để anh ta tiếp tục dùng cách như vậy được!" Tôi cắn răng, nhanh chóng tăng tốc đuổi theo anh ta. Nhưng vào lúc này, la bàn Bát Quái trong tay tôi đột nhiên nhúc nhích.
Tôi kinh hãi, lập tức cúi đầu nhìn la bàn Bát Quái trong tay. Tôi thấy kim của la bàn Bát Quái nhanh chóng chuyển động. Sau khi quay vài vòng, nó đột nhiên chỉ thẳng về hướng của Dương lão tam.
Hơn nữa kim của la bàn Bát Quái cũng chưa hoàn toàn bất động, chợt nhảy lên, giống như muốn thoát khỏi phần gỗ đào bên trong!
Tôi không dám đuổi theo nữa, chỉ có thể ngồi xổm xuống, từ từ ngẩng đầu nhìn về phía Dương lão tam. Lúc này Dương lão tam đang ở dưới cây liễu bên cạnh bờ sông. Vì đang là cuối thu, cành liễu rũ xuống đã khô héo, ánh nắng chiếu qua cũng chẳng thấy được một màu xanh của lá cây.
Tôi vội vàng mở thiên nhãn, thình lình nhìn thấy hai con quỷ đòi nợ! Bọn chúng đang treo ngược trên nhánh cây liễu, đầu ngay phía trên Dương lão tam.
Nhất là con quỷ đòi nợ bị tôi làm bị thương. Nó còn không ngừng nuốt nước bọt khi nhìn thấy máu tươi đang chảy ra trên người Dương lão tam. Trong đôi mắt đen kịt tràn ngập vẻ thèm thuồng khát máu.
Tôi cất la bàn Bát Quái, chân khí Huyền Chân trong cơ thể lại phóng thích ra ngoài. Sau khi rời khỏi huyệt Bách Hội, chúng ngưng tụ trên lòng bàn tay của tôi. Tôi và Dương lão tam cách xa nhau, xông ngay đến đó thì hoàn toàn không được, chỉ có thể dùng chân khí Huyền Chân khống chế Thước Trấn Hồn để công kích bọn chúng!
Nhưng cả hai đều ở một chỗ, hơn nữa bên cạnh cây liễu là sông. Nếu tôi giết một thì một con quỷ khác tất nhiên sẽ nhảy xuống sông để trốn thoát. Đến lúc đó thì hoàn toàn không thể dụ bọn chúng ra được nữa!
Bây giờ tôi cũng bắt đầu căng thẳng. Nếu lúc này tôi ra ngoài thì tất nhiên sẽ kinh động bọn chúng. Nếu tôi âm thầm ra tay thì chỉ có thể giải quyết được một con! Nhất định phải đồng thời giải quyết bọn chúng, nếu không sẽ để lại hậu họa khôn lường.
Không còn cách nào khác, tôi đành phải lấy ra bảy đồng tiền Ngũ Đế, định chuyển một phần chân khí Huyền Chân đến tay trái, dùng tay trái khống chế tiền Ngũ Đế, tay phải khống chế Thước Trấn Hồn rồi giết bọn chúng.
Nhưng tôi vừa chuyển một phần chân khí Huyền Chân đi thì lập tức cảm giác sắp không khống chế được Thước Trấn Hồn nữa. Thước Trấn Hồn vốn là pháp khí, phải dùng tất cả chân khí Huyền Chân mới khống chế được nó.
"Không được! Cứ tiếp tục như vậy, ngay cả Thước Trấn Hồn cũng không thể khống chế nổi!" Sau khi nhanh chóng thử nghiệm một lần mà không thể thành công, tôi chỉ có thể từ bỏ. Tôi vô cùng thấp thỏm, Dương lão tam không biết hai con quỷ đòi nợ đang ở trên đầu mình, tôi lại không thể báo cho anh ta biết để anh ta tấn công chúng.
Bây giờ rốt cuộc tôi nên làm sao đây?
Ngay vào lúc tôi cảm thấy khó xử, hai con quỷ đòi nợ đang treo ngược trên cành cây đã nhảy xuống, nhào vào cổ của Dương lão tam!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận