Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 881: Hủy thiên diệt địa

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Tôi cứ canh cánh trong lòng chuyện một mình Tử Long tiến vào thành Cửu U, nhưng nghĩ tới việc anh ấy có thể cảm ứng được với trái tim của mình, lại nghĩ đến giờ phút này nhất định phải có một người quan sát trận chiến, nên bất đắc dĩ đành phải đồng ý cho Tử Long đi. Trước khi anh ấy đi, tôi phải dặn dò mãi, để anh ấy phải hết sức cẩn thận.
Tử Long gật đầu đáp: "Sơ Cửu, em yên tâm đi, anh lấy được trái tim xong sẽ quay về ngay lập tức!"
Tử Long nói xong bèn nhanh chóng trà trộn vào trận chiến. Tôi nhìn theo bóng lưng của anh ấy mãi, quả đầu bạc trắng trông rõ là chói mắt, thân hình nhanh nhẹn xuyên qua những kẻ tham chiến như một bóng ma. Mãi cho đến khi nhìn thấy anh ấy tiến vào thành Cửu U, tôi mới yên tâm.
Tử Long đã vào thành Cửu U, còn tôi thì tiếp tục quan sát tình hình chiến trận xung quanh. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, quỷ tà bị chết ngày càng nhiều, mực nước sông Minh Hà cũng đang dâng dần lên.
Nhưng trận đấu này quả thực quá tàn khốc, đội ngũ hơn vạn người đã giết nhau đỏ cả mắt, tình cảnh hỗn loạn vô cùng. Cho dù là yêu ma đánh nhau trên mặt đất hay là oan hồn chiến đấu giữa không trung, đây đều xứng đáng là một trận đại chiến của thế kỷ.
Trận chiến khốc liệt như thế này nếu như phát sinh trên dương gian thì chắc chắn sinh linh sẽ đồ thán, máu chảy thành sông.
Ấy vậy mà hiện giờ Minh Vương Cửu U và phân thân Ma Vương vẫn chưa có ý động thủ, đối với họ mà nói, bao nhiêu người chết cũng chẳng đáng để họ quan tâm, họ chỉ mong sao đánh bại được đối phương mà thôi.
Ngẫm lại thì vận mệnh cũng thật là hay ho. Ma Vương được tách ra thành ba phân thân, đều tương sinh tương khắc với nhau. Nếu như chỉ có một Ma Vương thì tam giới đã bị hắn thống trị từ lâu. Có điều đến giờ tôi vẫn chưa nghĩ ra người được bánh xe vận mệnh lựa chọn rốt cuộc là ai. Theo lý mà nói, kiếp nạn Ma Vương đã bắt đầu thì người được bánh xe vận mệnh lựa chọn cũng nên xuất hiện rồi mới phải chứ.
Thế nhưng kỳ lạ thay, đến giờ tôi vẫn chẳng có bất kỳ manh mối nào về anh ta. Vương Lỗi đã phong ấn bánh xe vận mệnh vào trong trái tim tôi chính là vì muốn tôi đi tìm người được bánh xe vận mệnh lựa chọn. Bản thân Vương Lỗi cũng biết rằng chúng tôi không phải đối thủ của phân thân Ma Vương, chỉ có đi tìm người được bánh xe vận mệnh lựa chọn với có cơ hội phong ấn Ma Vương.
Tôi vừa suy đoán chuyện sẽ xảy ra sau này, vừa xem xét đến trường hợp xấu nhất. Hai ma đầu Minh Vương Cửu U và phân thân Ma Vương kia, trong hai người họ chắc chắn sẽ có một người thắng cuộc và nuốt chửng người kia, và khi đó, hắn nhất định sẽ thống lĩnh quân đội quỷ tà này trở về dương gian.
Khi đó cũng là lúc bắt đầu kiếp nạn của dương gian. Mà người đứng ra phản kháng đương nhiên là Đạo giáo Hoa Hạ của tôi. Nghĩ đến đây, tôi không dám liên tưởng tiếp nữa, bởi vì khi Đạo giáo đứng ra, nhất định sẽ có không ít người phải hi sinh.
Tôi không phủ nhận Đạo giáo có hạng người ham sống sợ chết, nhưng đại đa số đều là những nam tử hán lòng đầy nhiệt huyết, không sợ đương đầu với cái chết. Một tướng công thành, vạn xác khô, nếu muốn đổi cho tam giới một nền thái bình thịnh thế, quả thực tôi không dám tưởng tượng sau cùng sẽ phải hi sinh bao nhiêu người nữa.
Tôi chết đi cũng chẳng sao, tôi chỉ sợ mình không có năng lực để bảo vệ người bên cạnh tôi. Tôi biết họ nghĩ gì, chắc chắn cũng giống như tôi, tình nguyện hi sinh mình để bảo vệ cho tôi. Đây chính là tình nghĩa, cũng là tình huynh đệ sống chết có nhau giữa chúng tôi.
Có thể nói thế hệ người tu đạo chúng tôi đang phải sống trong thời kỳ khó khăn nhất. Vất vả lắm mới thống nhất được Đạo giáo thì lại phải đối mặt với Ma Vương dã tâm bừng bừng. Gia tộc thượng cổ đã biến mất từ lâu, người trong hàng lớp tiên cũng chỉ còn trong truyền thuyết, ngay cả âm tào địa phủ cũng bắt đầu trốn tránh. Không ai có thể giúp chúng tôi, người có thể giúp chúng tôi chỉ có tự chính bản thân chúng tôi.
Nhưng cho dù có là vậy, tôi vẫn tin rằng chúng tôi vẫn còn có hi vọng. Có lẽ là tự lừa mình dối người, nhưng dù sao có hi vọng vẫn còn hơn là thất vọng.
Lúc này, hai bên vốn còn đang đại chiến bỗng chốc ngừng lại, hai quân đối lập, hằn học nhìn nhau, tuy nhiên không có ai có ý định ra tay nữa.
Tôi có thể trông thấy, tuy họ là yêu ma quỷ quái, nhưng họ đã bắt đầu sợ. Chết nhiều yêu ma như thế, quỷ hồn cũng đã hồn bay phách tán khá nhiều. Thảm kịch như vậy cho dù có là người vô tâm thì trong lòng e là cũng sợ nhũn cả ra rồi.
Binh mã hai bên gộp lại chí ít cũng phải ba vạn, nhưng giờ chỉ còn lại một nửa. Giết chóc khiến họ điên cuồng, nhưng đồng thời cũng khiến họ mệt mỏi.
Dù đã chiến đấu đến bây giờ, nhưng song phương vẫn chưa phân được thắng bại, ai cũng không chiếm được thế thượng phong, ai cũng không thua trận. Nếu như không có kết cục cuối cùng thì rất khó phân ra được ai là người thắng ai là kẻ thua.
"Lâu lắm rồi chưa động thủ, ta sắp quên giết người như thế nào rồi! Xem ra vẫn phải hoạt động gân cốt một chút thôi!" Minh Vương Cửu U cuối cùng cũng lên tiếng, vừa nói chuyện vừa làm nóng thân thể.
Phân thân Ma Vương bật cười: "Chúng ta đều là một thể, nên quả thật cũng không biết ai mạnh hơn. Vậy cũng được, thử thôi!"
Giây phút đó, ngay khi phân thân Ma Vương vừa dứt lời, cuối cùng hai người cũng bắt đầu ra tay. Minh Vương Cửu U hóa thành một thân hình đỏ rực màu máu, xông thẳng về phía phân thân Ma Vương. Những ác quỷ chắn trước mặt phân thân Ma Vương còn không cả kịp phản ứng đã bị hồn bay phách tán trong chớp mắt.
Luồng khí tức màu đỏ bắn về phía phân thân Ma Vương với tốc độ nhanh kinh người, nhưng phân thân Ma Vương vẫn chẳng để tâm, chỉ cười khẽ một tiếng rồi hóa thành một luồng hắc khí, xông thẳng lên trời.
Ngay sau đó, tôi trông thấy hai luồng khí tức một đen một đỏ bắt đầu quấn lấy nhau trên không trung. Một khi hai người họ đã giao đấu thì nhất định sẽ gây ra động tĩnh kinh thiên động địa. Ở khu vực họ chiến đấu, mặt nước sông Minh Hà đã tung trào cuồn cuộn, bắn vô số cột nước lên trời, khiến bao oan hồn xung quanh bị chấn động đến hồn bay phách tán.
Toàn bộ thành Cửu U cũng phải rung lên vì họ chiến đấu quá kịch liệt, đến nỗi suýt thì sụp cả xuống, vô số đá tảng rơi rào rào xuống sông Minh Hà. Sóng kích sinh ra trong khi hai người họ đánh nhau ép cho binh mã hai bên không ngừng lùi về phía sau. Còn những người nào cách gần quá đều trở thành vật hi sinh ngay tại chỗ, quả là ứng với câu nói trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.
Mà cảnh tượng này lại chính là khung cảnh mà tôi muốn nhìn thấy nhất, yêu tà chết càng nhiều thì chúng tôi càng có lợi. Chỉ là hiện giờ tất cả mọi người đều dừng lại, chăm chú quan sát trận chiến vô tiền khoáng hậu giữa hai ma đầu.
Cứ như thế này thì không được, tuyệt đối không được để họ nghỉ ngơi lấy sức. Tôi phải nghĩ cách để cho binh mã hai bên tiếp tục đánh nhau. Nghĩ là làm, tôi bèn rướn cổ hô to: "Giết! Giết đối phương rồi là chúng ta có thể làm chủ tam giới!"
Tiếng hô của tôi khiến cho binh mã hai bên đang yên lặng bỗng căng thẳng hẳn lên, rồi cũng chẳng ai quan tâm tiếng hô đó là do ai phát ra, họ hú hét một tiếng rồi lại xông vào quần thảo nhau.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cả chiến cuộc đã rối loạn hoàn toàn. Bởi vì hai ma đầu cũng động thủ nên yêu tà chết ngày càng nhiều. Còn tôi thì nấp trong chỗ tối, nhìn họ tự giết lẫn nhau mà không kìm được lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm.
Đặc biệt là cuộc đại chiến của hai ma đầu, chính nó vô hình trung đã giết chết không ít binh mã của họ. Bởi vì sức phá hoại trong lúc chiến đấu của họ quá khủng khiếp, tất cả những nơi yêu pháp đi qua có thể nói là không yêu ma nào có thể ngăn cản, chỉ trong nháy mắt đã biến thành cát bụi. Còn thành Cửu U thì bắt đầu có dấu hiệu sắp sụp xuống như bị động đất.
Bản thân tôi vẫn luôn chú ý đến cuộc giao tranh giữa hai ma đầu. Họ đánh nhau rất ngang tay, khó có thể nhìn ra ai đang trên cơ.
Chính vào lúc này, hai ma đầu liều mạng đánh một chiêu trên không trung, cả hai đều bị chấn động đến bắn văng cả ra ngoài. Nhưng hai người đều không rơi xuống sông Minh Hà mà lộn vài vòng trên không xong thì vững vàng bay lơ lửng bên trên, nhìn chằm chằm vào đối thủ, không vội vã ra tay tiếp.
"Ha ha ha!" Minh Vương Cửu U cười to: "Thực lực của ngươi và ta tương đương nhau, muốn đánh bại đối phương tuyệt đối không phải chuyện đơn giản. Cứ đánh tiếp như thế này thì cho dù đánh đến nỗi trời đất tối tăm, chúng ta cũng khó mà phân thắng bại được. Vốn được sinh ra từ cùng một gốc, sao có thể đánh bại được chân tay?"
Mối quan hệ của họ quả thật khá vi diệu, đúng như lời Minh Vương Cửu U nói, họ vốn chung nguồn gốc, lại biết người biết ta, đạo hạnh cũng ngang ngửa nhau, muốn phân thắng bại đúng là rất khó.
Khi tôi nghĩ đến đây, phân thân Ma Vương bắt đầu cười phá lên: "Minh Vương, ngươi đã bị phong ấn quá lâu, nên ngươi từ lâu đã không biết thế giới bên ngoài thay đổi như thế nào. Ngươi nói không sai, chúng ta rất khó phân được thắng bại, nhưng ngươi quên một thứ rồi, sức mạnh của chúng ta bắt nguồn từ oán khí của người sống. Oán khí của người sống càng nhiều thì thực lực của chúng ta càng kinh khủng. Ta đã dám đến tìm ngươi, chẳng lẽ ngươi tưởng ta không có chuẩn bị gì chắc?"
Vẻ tự tin của phân thân Ma Vương đúng là khiến Minh Vương Cửu U hoài nghi. Giờ phút này tôi có thể trông thấy vài nét sợ hãi trên gương mặt Minh Vương.
Tôi chưa đoán ra được mục đích của phân thân Ma Vương thì đã nghe thấy hắn đột nhiên cất tiếng gọi: "Con rối Ma Vương, mau hiện thân!"
Không ai ngờ được, ngay khi phân thân Ma Vương vừa dứt lời, phía sau lưng chúng tôi bỗng vang lên tiếng bước chân rầm rập đầy chỉnh tề. Tôi quay đầu nhìn lại, trông thấy vô số người sống đang lũ lượt chạy về phía bên này.
Không đúng, những người này không phải người sống, con mắt của họ rõ ràng đen kịt, chứng tỏ đã biến thành con rối của Ma Vương. Trên người họ còn tỏa ra một luồng khí màu đen, cách một khoảng xa như vậy mà vẫn khiến người ta bí bách kinh khủng.
Tôi nhẩm thử số lượng, phải tận mấy trăm người, vẻ phẫn nộ trên mặt họ khiến người ta nhìn mà phát khiếp! Có thể tưởng tượng được oán niệm trên người họ nặng đến mức nào. Mà điều này mới là sát chiêu cuối cùng của phân thân Ma Vương. Thứ hắn chờ chính là giây phút này, chỉ có hấp thụ oán khí trên người những con rối này, hắn mới có cơ hội đánh bại Minh Vương Cửu U.
Minh Vương Cửu U khi trông thấy tình hình này thì mặt bỗng biến sắc, đôi lông mày đỏ nhíu lại thật chặt. E là hắn cũng không nghĩ đến việc phân thân Ma Vương lại để lại hậu chiêu này.
Phân thân Ma Vương đắc ý cười ngạo nghễ: "Minh Vương, yên tâm đi, ta nhất định sẽ hoàn thành di nguyện của ngươi! Ta sẽ cho ngươi thấy ta làm chúa tể của tam giới, thấy một nền thịnh thế Ma Vương khống chế chúng sinh!"

Bình Luận

0 Thảo luận