Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 254: Lối vào Thánh địa

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Khi Chu Tước nói chuyện, đôi mắt hắn ta lại nhìn tôi mãi. Cảm xúc trong mắt hắn ta rất phức tạp, tôi không thể nào hiểu được.
Nghe hắn ta đã nhắc đến việc đạp vỡ cổng Địa ngục của tộc Khương Quỷ Ba Thục, tôi mới hào hứng hỏi: "Chu Tước, anh biết cổng Địa ngục của tộc Khương Quỷ Ba Thục sao?"
"Ừ!" Chu Tước gật đầu, nói: "Người tộc Khương Quỷ Ba Thục thờ phụng quỷ vu. Họ giỏi về thuật nuôi quỷ, còn có cả thuật chữa bệnh. Ở khu vực Tây Nam, họ cũng được coi là bộ lạc khá bí ẩn. Lúc đó đang thời quần hùng loạn chiến, họ đã di chuyển từ phía nam về đây. Đúng lúc Trương Thiên Sư thành lập Đạo giáo và thề sẽ tiêu diệt lũ yêu ma quỷ quái, để chúng không thể làm hại người. Bọn họ không phải là đối thủ của Trương Thiên Sư, bèn lẩn trốn ở đây, cuối cùng trốn mãi cho đến khi hoàn toàn biến mất. Nhưng Trương Thiên Sư sẽ không tùy tiện giết người, chỉ là hàng phục Quỷ Đế của tộc Khương Quỷ, cũng chính là bức tượng trên vách núi, Thổ Bá! Tương truyền, thánh địa của tộc Khương Quỷ được bảo vệ bởi một cổng Địa ngục, người bình thường không thể tìm thấy nó!"
Có thể thấy, Chu Tước biết rất nhiều về lịch sử của tộc Khương Quỷ. Trước đây tôi cũng đoán được mục đích của họ không phải là cứu người, mà là muốn lấy thứ gì đó từ tộc Khương Quỷ.
Theo lời ông lão chèo thuyền, tộc Khương Quỷ có rất nhiều tiền bạc châu báu. Chẳng lẽ hắn ta đến vì đống của cải đó?
Trong lòng tôi đã có tính toán, nhưng tôi không nói hết mà chỉ nói mục đích của riêng tôi, "Chu Tước, lần này tôi đến đây để cứu người nhà họ Diệp. Bọn họ đều bị đưa đến cổng Địa ngục, chỉ là tôi tìm mãi không thấy cổng Địa ngục. Anh nói anh cũng đến đây để cứu người, vậy anh có manh mối nào không?"
"Ha ha..." Chu Tước nghe xong thì cười lớn, nói: "Lý Sơ Cửu, lời này của cậu đã hỏi đúng trọng điểm rồi. Theo như tôi biết về tộc Khương Quỷ, bọn họ hoàn toàn không hiểu gì về thuật phong thủy. Nhưng phong thủy ở nơi này, trước hung sau cát. Sau khi trải qua hàng ngàn năm tiến hóa, nơi này từ vùng đất đại hung lại biến thành vùng đất phúc trạch! Tổ tiên của Vương Kiến Vỹ cũng là bị người lợi dụng để trấn áp Quỷ Vương, nhờ vận may của Quỷ Vương mới trở nên giàu có! Nhưng nếu chúng ta không loại bỏ được tên Quỷ Vương này, gia đình Vương Kiến Vỹ sẽ tuyệt hậu, nghèo nàn. Đây là do người đời sau gây nên, cũng là do người giữ mộ không biết gì gây nên! Nhưng có thể đoán được phong thủy ở đây sẽ chuyển hung thành cát, mà còn phải trải qua sự biến đổi sau hàng ngàn năm. Người có thuật Phong thủy như vậy e là đã đạt đến cảnh giới nhìn thấu cả trời đất!"
Nói đến đây, đôi mắt Chu Tước lại nheo lại, nếp nhăn nơi khóe mắt cho thấy hắn ta đang cười. Và tôi xuôi theo suy nghĩ của anh ta thì nghĩ ngay đến một người, thốt lên: "Người mà anh nói đã giúp tộc Khương Quỷ lựa chọn nơi này, chính là Trương Thiên Sư!"
Trước khi bị hổng một khoảng thì dãy núi này đã chặn sơn tinh địa khí ở đây, cho nên nơi đây chỉ là một huyệt mộ có phong thủy dữ mà cằn cỗi. Nhưng sau này, đỉnh núi đột nhiên bị khuyết mất một khối, thay đổi phong thủy ở đây, biến nơi đây thành phong thủy song long hí châu, một chậu kho báu. Việc này là để làm cho người đời sau của tộc Khương Quỷ trong tương lai nhân khẩu thịnh vượng.
Thuật phong thủy nghịch thiên này, đúng là đáng sợ!
"Đúng vậy!" Chu Tước gật đầu, chắp hai tay ra sau lưng, nhìn về phía bức tượng Thổ Bá trên vách núi, vừa xem vừa gật đầu. Một lúc sau, hắn ta mỉm cười nói: "Sau khi Trương Thiên Sư hàng phục Quỷ Đế Thổ Bá thì đã chọn một nơi chôn cất cho ông ta. Ban đầu ông ấy muốn tạo phúc cho con cháu của tộc Khương Quỷ, để con cháu của họ sống cuộc sống như người bình thường. Nào ngờ tộc Khương Quỷ lại hết lòng muốn phụng sự Quỷ Đế Thổ Bá, cho nên mới khiến họ biến mất hoàn toàn trong dòng lịch sử! Tuy nhiên, họ có thể biến mất, còn những thứ mà Quỷ Đế của họ truyền lại thì không thể bị chôn vùi mãi dưới lòng đất!"
Khi Chu Tước nói những lời cuối cùng, vẻ mặt và giọng điệu lại trở nên nghiêm trọng đáng sợ. Sau khi nghe hắn ta nói xong, tôi biết tôi đã đoán đúng mục đích của hắn ta. Quả nhiên bọn họ không phải đến để cứu người!
Trong lòng tôi cũng nhanh chóng có tính toán, thứ tôi muốn không hề có tính xung đột với mục đích của hắn ta. Tôi chỉ cần cứu được bọn bác Diệp, sau đó đi tìm Đạo thuật do Thiên Sư Trương Đạo Lăng để lại, như vậy tôi mới có thể đi cứu Vương Lỗi!
Tôi thấy trời đã sắp tối, bèn thúc giục: "Chu Tước, tên Quỷ Vương này là kẻ bảo vệ Thánh địa tộc Khương Quỷ. Vậy tức là Thánh địa tộc Khương Quỷ cũng ở gần đây!"
Tôi không nói hẳn ra vì suy cho cùng, tôi cũng không thể tìm thấy cánh cổng Địa ngục của tộc Khương Quỷ, bây giờ chỉ có thể dựa vào hắn ta.
Chu Tước có hơi tự phụ nên phớt lờ lời tôi, quay sang nhìn các đệ tử đằng sau mình, nghiêm nghị nói: "Trương Thiên Sư bày ra mộ táng phong thủy, vậy thì để bọn ta phá cho ông ta xem! Thầy bói quỷ Linh tộc, bây giờ phải xem bản lĩnh của ngươi rồi!"
"Vâng, hộ pháp!" Sau đó, tôi thấy có một người bước ra khỏi hàng ngũ của đám đệ tử đứng đằng sau anh ta. Người này cũng mặc áo choàng đen, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của gã.
Nhưng đôi mắt của gã khác với đôi mắt của người bình thường, con ngươi gần như không có màu đen. Dường như có một lớp gì đó màu trắng đã che phủ lên cả đôi mắt, khiến nó trông giống như mắt của bệnh nhân bị đục thủy tinh thể. Và phần lòng đen của con ngươi chỉ có kích thước bằng hạt đậu nành.
Khi tôi quan sát gã thì gã cũng nhìn sang tôi. Và tôi bất giác thấy ớn lạnh, như thể đôi mắt đó có thể nhìn thấu những toan tính trong lòng tôi. Tôi không dám nhìn chằm chằm vào gã nữa, bèn quay lại nhìn lên vách núi.
Tiếp theo đó, thầy bói quỷ mới lấy ra một chiếc la bàn màu đen. La bàn đó phức tạp hơn nhiều so với cái chúng tôi thường sử dụng, có rất nhiều kim chỉ trên đó, thậm chí chữ trên đó cũng là các ký tự cổ theo kiểu chữ Triện.
La bàn đó trông có vẻ cũng lâu đời.
Tôi thấy gã đặt chiếc la bàn đen trên tay, nhìn la bàn một lúc rồi lại nhìn lên bức tượng Thổ Bá. Sau khoảng hai ba phút thì gã đột nhiên lui lại phía sau, lui mãi cho đến nơi ánh chiều tà rọi được tới.
Chúng tôi còn chưa kịp hiểu ra thì đã thấy gã giơ chiếc la bàn màu đen lên. Ánh chiều tà vừa vặn chiếu lên chiếc la bàn, chiếc la bàn đã phản chiếu ra ánh sáng màu vàng nhạt.
Sau khi gã điều chỉnh góc độ của chiếc la bàn, ánh sáng phản chiếu đã hắt lên vách núi. Đột nhiên, vách núi đỏ rực đã phản chiếu ra hình ảnh trên chiếc la bàn đen của, thiên can địa chi, các hướng đông nam tây bắc, quyết Phong Thủy bát quái.
Điều kỳ lạ nhất là ở trung tâm đột nhiên xuất hiện bóng của hai kim chỉ. Do sự điều khiển của gã, hai cây kim chồng lên nhau, chỉ thẳng vào bức tượng Thổ Bá ở chính giữa.
Nơi mũi kim chỉ vào chính là con mắt thứ ba trên trán của bức tượng Thổ Bá. Tôi còn chưa hiểu gì thì thầy bói quỷ đã mở miệng nói: "Hộ pháp, lối vào cổng Địa ngục chính là con mắt thứ ba của Quỷ Đế!"
"Được!" Chu Tước mừng rỡ lao ngay về phía vách núi, tốc độ thật đáng kinh ngạc. Khi đến gần vách núi, hắn ta bất ngờ nhảy bật lên, chân giẫm vào vách núi, mượn lực quán tính để nhảy lên cao hơn.
Mặc dù cú nhảy rất mạnh mẽ, nhưng lao đến một nửa vách núi thì không còn lực quán tính nữa. Vẫn còn cách một khoảng để đến được chỗ con mắt thứ ba của Quỷ Đế. Chính trong lúc sắp ngã xuống, hắn ta vung cây roi trừ tà trong tay lên.
"Chát" một tiếng, cây roi đánh trúng vào con mắt thứ ba của Quỷ Đế. Không biết hắn ta đã dùng lực mạnh thế nào, nhưng đã có đá vụn văng tung tóe ra.
Sau đó, tôi nghe thấy một tiếng rắc, con mắt thứ ba đó bỗng nhiên rụt vào trong. Vẫn chưa phát hiện có bất thường gì khác, Chu Tước lộn vài vòng, vững vàng đáp xuống đất.
Tôi quan sát những thay đổi của vách núi, gần mười giây sau, có tiếng rắc rắc truyền đến từ bên dưới bức tượng.
Ngay khi nghe thấy âm thanh này, tôi vội vàng nhìn xuống thì thấy dưới chân bức tượng, một cánh cửa đá xuất hiện.
Cánh cửa đá đó rụt về hai bên. Ngay sau đó, một lối đi tối đen như mực đã xuất hiện trước mặt chúng tôi.
Trên đỉnh của lối đi, một bia đá hình vuông treo lủng lẳng. Trên tấm bia viết ba chữ cổ kiểu chữ Triện, Quỷ Môn Quan!
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi khiếp sợ không thôi. Tôi không ngờ Thánh địa của tộc Khương Quỷ lại nằm trong vách núi này. Và bọn bác Diệp cũng đã bị đưa vào nơi này.
Nhưng khi nghĩ đến đây, tôi lại giật mình. Chắc chắn không phải người bình thường có thể đưa họ vào Quỷ Môn Quan, trừ khi có thứ gì đó ở trong đấy đã đưa họ vào.
"Lý Sơ Cửu, lát nữa tìm thấy người của cậu thì lập tức đưa họ đi. Những thứ bên trong thuộc về chúng tôi. Cậu chắc phải hiểu quy tắc này chứ?" Lúc này, Chu Tước đột nhiên quay lại nhắc nhở tôi.
Tôi không lập tức trả lời anh ta mà hàm hồ nói: "Không phải thứ tôi muốn thì tuyệt đối tôi sẽ không lấy!"
"Như vậy là tốt nhất!" Chu Tước nói rất thản nhiên. Hắn ta vẫy tay một cái, dẫn đầu bước về phía cổng đá. Tôi chuẩn bị đi theo thì bị một đệ tử của họ đụng phải khi đi ngang qua tôi.
Tôi chưa kịp phản ứng, người đó đã nắm lấy tay tôi rồi buông ra rất nhanh và giả vờ đi tiếp như không có chuyện gì xảy ra.
Khi người đó rời đi, tôi xòe tay ra thấy một tờ giấy trong lòng bàn tay. Nhân lúc không ai chú ý, tôi mở tờ giấy ra chỉ thấy những dòng chữ được viết gọn gàng trên đó: "Bọ ngựa bắt ve ai dè chim sẻ đứng sau. Hãy cẩn thận với người đứng sau Thần Tiêu môn. Bọn họ muốn giết người nhà họ Diệp! Những gì Chu Tước muốn, có thể giúp cậu mở lối vào Địa ngục Cửu U! Chớ có nóng lòng, chờ thời cơ hành động!"

Bình Luận

0 Thảo luận