Người ngăn cản đội gây nổ trông có vẻ rất trẻ, có lẽ mới chừng mười sáu tuổi thôi. Nước da ửng một màu đỏ cao nguyên rất điển hình, từ giọng điệu khi nói chuyện đến cách ăn mặc, chắc hẳn người này là người dân tộc Tạng ở bản địa.
Anh ta chạy tới trước đội gây nổ, ngăn cản không cho họ lên núi, đồng thời kinh hoàng hét lên: "Mọi người không được đi, đây là núi thần! Nếu mọi người động tới núi thần, thần linh sẽ trừng phạt mọi người đấy!"
Người dân tộc Tạng tin vào thần linh, gia đình nào cũng thờ phụng thần phật. Nhưng ở thời đại này, hành động của cậu trai trẻ là lối tư tưởng mê phong kiến mê tín rất điển hình! Hồi đó mà dám mê tín kiểu phong kiến là sẽ bị đấu tố đấy!
Hành động của cậu thiếu niên người dân tộc Tạng khiến tất cả mọi người sững sờ. Người lên tiếng đầu tiên chắc hẳn là bạn của cậu ta, người này quát lên: "Ca Đóa, cậu đừng nói linh tinh, mau quay về đây cho tôi! Chúng ta kiến thiết vì đất nước, lấy đâu ra núi thần này nọ chứ! Mau xuống đi!"
Người nói chuyện là một người dân tộc Hán, tuổi tác khoảng bốn mươi. Người này vừa gọi Ca Đóa, vừa xông lên kéo cậu ta đi. Nhưng Ca Đóa này cố chấp hơn bất kỳ ai, không những không chịu xuống mà còn hất tay người đàn ông ra, lớn tiếng đáp: "Chú Châu, cháu không thể để họ động tới núi thần được. Đắc tội với thần linh thì tất cả mọi người sẽ chết hết!"
"Cái thứ ngốc nghếch này, mau cút xuống cho ông đây!" Thấy ánh mắt của những người xung quanh càng lúc càng không ổn, chú Châu cuống cuồng mắng ầm lên, cố gắng lôi Ca Đóa quay về, thậm chí còn dùng tay bịt miệng Ca Đóa, cười hì hì giải thích với những người khác: "Ngại quá, Ca Đóa là người dân tộc Tạng, không biết được cách nghĩ của người Hán chúng ta. Tôi sẽ về dạy dỗ nó cẩn thận, mong mọi người tha cho nó một lần!"
Tôi cũng biết lối tư tưởng độc hại của thời đại ấy, nếu xử lý không ổn, chắc chắn Ca Đóa không thể tránh khỏi một trận phê bình và xử phạt. Không một ai nói gì, nhưng ánh mắt họ nhìn Ca Đóa tràn ngập vẻ kỳ thị.
Qua khoảng chừng mười giây mới có một liên trưởng đứng lên, cao giọng nói: "Lão Châu, đưa Ca Đóa về đây trước đã, về rồi tôi sẽ dạy dỗ nó! Mọi người cũng đừng làm lỡ thời gian, tiếp tục công việc đi!"
Liên trưởng này lên tiếng, đội quân mới tiếp tục di chuyển lên trên núi, còn Ca Đóa thì bị "chú Châu" đưa về một cái lều cách đó không xa.
Đợi khi họ đi rồi, A Cẩu lập tức nhìn về phía tôi, cười hì hì và bảo: "Anh Cửu, chúng ta dự tính thế nào?"
Tôi hiểu ý A Cẩu, cũng trùng hợp với ý đồ của tôi. Điểm quỷ dị của Cổng Địa Ngục chắc chắn không thể nào thoát khỏi mối liên quan với không gian kỳ dị này. Cũng có nghĩa là, nếu muốn phá giải được bí mật về nơi này, nhất định phải ở lại xem xem rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì.
Việc này không chỉ để giải đáp bí mật mà đồng thời cũng do sự hiếu kỳ trong lòng xúi giục.
Tôi lặng lẽ gật đầu, A Cẩu lập tức hiểu được suy nghĩ của tôi. Ngay sau đó, tôi bắt đầu an ủi Y Y: "Y Y, lát nữa em đi cùng với A Cẩu nhé! Trước khi trời sáng, anh Cửu sẽ quay về tìm em! Nơi này tà môn quá, nhưng cũng là chân tướng sau cùng. Chỉ khi nào tìm được chân tướng, chúng ta mới có khả năng giúp thêm nhiều người sống sót mà vượt qua Cổng Địa Ngục."
Y Y là người hiểu chuyện: "ừm" một tiếng rồi nhắc nhở tôi: "Anh Cửu, anh nhất định phải cẩn thận một chút, em đợi anh về!"
"Ừm!" Tôi gật gật đầu, bấy giờ A Cẩu mới đưa họ rời khỏi không gian này. Tôi không nóng lòng theo chân họ lên núi, mà nấn ná tại chỗ đợi A Cẩu quay lại!
Đồng thời, tôi cũng đang quan sát môi trường xung quanh. Họ muốn tạo vụ nổ trên núi, chắc chắn là một công việc đòi hỏi kỹ thuật khó khăn. Chỉ một thoáng không chú ý thì núi tuyết xung quanh sẽ gây ra hiện tượng tuyết lở.
Tôi cũng lo lắng lắm chứ, dù sao thì đây là những năm năm mươi, sáu mươi của thế kỷ trước, kỹ thuật chắc chắn không hoàn thiện. Cũng không biết họ làm cách nào để hóa giải bài toán khó này! Nhưng điều khiến tôi thấy nghi hoặc nhất là Ca Đóa nói không thể động vào ngọn núi này, động vào sẽ chết người.
Ca Đóa chắc hẳn là người dân tộc Tạng bản địa, đương nhiên biết những điều cấm kỵ của nơi này. Chẳng lẽ, những người này gặp chuyện là vì không nghe lời khuyên của Ca Đóa?
Lòng tôi vừa sốt ruột vừa tò mò, nhưng lại sợ A Cẩu quay về không tìm được tôi nên chỉ có thể dừng lại mà đợi! Đợi mất khoảng mười lăm phút, A Cẩu mới thở hồng hộc mà chạy tới.
Hai lần liên tiếp đưa hồn phách rời khỏi cơ thể tiêu hao rất nhiều tinh thần và thể lực. Mặt mày A Cẩu trắng bệch, trên trán rịn toàn mồ hôi.
Tôi vốn định để cậu ấy tạm thời nghỉ ngơi một lát. Chúng tôi ở trên núi, bây giờ cách thời gian trời sáng vẫn còn sớm. Cứu được Y Y và các đệ tử, chúng tôi cũng không cần lo lắng gì nữa. Nào ngờ, A Cẩu bỗng nở nụ cười thần bí và nói: "Anh Cửu, chúng ta không lên núi!"
A Cẩu úp úp mở mở, nhưng tôi lập tức hiểu được ý đồ của anh ta, bèn hỏi: "A Cẩu, ý của anh là đi tìm Ca Đóa?"
"Không sai!" A Cẩu gật gật đầu: "Cậu Ca Đóa kia chắc chắn đã biết được chuyện gì đó, vả lại, không biết anh Cửu có chú ý tới không, phong thủy ở chỗ này không ổn lắm!"
Trước giờ tôi không quá giỏi về phong thủy, ngày thường chỉ có thể nhìn ra một số vấn đề phong thủy đơn giản. Nhưng quần thể dãy núi trước mặt tôi bị tuyết trắng bao phủ, chỗ nào cũng trắng toát, xung quanh không thấy được cây cao chọc trời, càng không thấy mạch nước nào lượn quanh!
Đừng nói quan sát phong thủy nơi này có vấn đề gì, nếu không được A Cẩu nhắc nhở một câu, tôi không hề liên tưởng tới chuyện phong thủy!
Nhưng anh ta nhắc nhở như thế, tôi cũng nghiêm túc quan sát phong thủy của ngọn núi trước mặt.
Ngọn núi này đứng đầu trong dãy núi, thế núi cũng xuất phát từ Tây sang Đông, nối liền một dải. Nhưng ở phía đằng trước của ngọn núi bị một ngọn núi khác đi theo hướng từ Nam sang Bắc chắn ngang, giống như bị một cây đao chém đầu vậy!
Còn về dãy núi chạy theo phía sau, vừa khéo được dãy núi chạy từ Nam sang Bắc lật ngược qua. Chỉ riêng có ngọn núi đi đầu bị ngọn núi Nam Bắc kia chèn ép.
Nếu chỉ tính riêng phong thủy khí vận của ngọn núi này, chắc chắn nó không thể bằng các dãy núi khác, dù sao cũng bị chặt đầu rồi!
Nhưng hiểu biết của tôi về phong thủy thậm chí không bằng lông gà vỏ tỏi, nhìn mấy phút đồng hồ vẫn không nhìn ra được kết quả gì! Chỉ cảm thấy phong thủy ở chỗ này cũng không tệ, mạch núi nhô lên thẳng tắp, kéo dài về phía Đông, không xuất hiện chỗ nào móp méo, là một mạch núi rất hoàn chỉnh!
Vả lại, chỗ này rất cao so với mực nước biển, cách bầu trời rất gần; nằm ở vị trí cao, có thể hưởng hết linh khí đất trời và tinh hoa nhật nguyệt! Kể ra thì cũng được coi là một chốn mai táng tốt.
Sau khi tôi nói ra suy nghĩ của mình, A Cẩu mỉm cười mà lắc đầu, anh ta giải thích cho tôi nghe: "Anh Cửu, cậu bị bề ngoài của phong thủy này lừa rồi! Đây không phải chỗ tốt đẹp gì, mà là chốn đại hung! Nhất là nơi giao nhau giữa dãy núi chạy từ Nam sang Bắc và dãy núi chạy từ Tây sang Đông, trong phong thủy, nó được gọi là "thập tự trảm"! Có thể nói rằng phong thủy trấn áp cả ngọn núi này, chỉ cần ngọn núi này hấp thu được linh khí đất trời sẽ bị thập tự trảm biến thành sát khí đáng sợ! Sát khí còn được gọi là quỷ sát, chôn người người không rữa, chôn xác xác vùng lên, có thể nói là chốn mai táng không thể yên ổn! Thế nhưng, thuật phong thủy của tôi có hạn, chỉ có thể nhìn ra được mấy vấn đề này thôi. Những thứ sâu xa hơn, chắc chỉ có Lỗi gia mới nhìn ra được!"
Trong các phân nhánh của Đạo môn, nếu nói đến khó học, chắc chắn không thể thiếu tướng số và phong thủy. Phong thủy nuôi người, giết người, uy lực không kém gì đạo thuật, giết người diệt khẩu lặng lẽ không dấu vết!
Chính vì thứ thủ đoạn này quá ác độc nên những thầy phong thủy cao tay đời trước đã thiêu hủy không ít sách phong thủy, lưu truyền lại cũng chỉ còn một tí lông gà vỏ tỏi này thôi!
Dần dà, đợi đến đời chúng tôi, cao thủ phong thủy thực sự hiếm đến mức lác đác vài người. Đa số các thầy phong thủy là những thuật sĩ lừa bịp hành tẩu trong giang hồ thôi!
Đương nhiên, người đỉnh nhất về thuật phong thủy phải là Vương Lỗi! A Cẩu là người của phái đạo mộ, phong thủy đoạn mộ, đây là thứ cơ bản nhất. Tuy rằng A Cẩu cũng hiểu một chút về thuật phong thủy, nhưng vẫn chưa thể đạt tới cảnh giới cao thủ. Tôi tin rằng chỉ cần cho anh ta đủ thời gian, anh ta nhất định có thể tiến vào hàng ngũ cao thủ.
Mà nghe anh ta nói như vậy, tôi càng lúc càng thấy tò mò, bèn hỏi: "A Cẩu, ý của anh là, bí mật về Cổng Địa Ngục rất có khả năng liên quan tới phong thủy của nơi này?"
"Chắc đến tám chín phần!" A Cẩu gật đầu khẳng định, sau đó mỉm cười: "Anh Cửu, muốn giải mã được phong thủy nơi này cũng không khó. Chỉ cần chúng ta tìm được cậu nhóc người Tạng kia, chắc chắn sẽ biết được vấn đề về phong thủy nơi này!"
Tôi cũng có ý này nên không lên núi tìm người của đội công trình nữa mà theo chân A Cẩu đi tìm nơi họ cắm trại. Lều trại của họ nằm trên sườn núi tránh gió cách đó không xa, tôi cũng nhớ được lều trại của Ca Đóa và chú Châu kia!
Xung quanh lều trại kia còn có chiến sĩ giải phóng quân đang đi tuần, nhìn thấy tất cả mọi thứ xung quanh, tôi hoàn toàn không tin mình đang sống trong hiện tượng ảo giác về mấy chục năm trước, mà giống như tôi và A Cẩu sống ngay ở thời kỳ những năm năm mươi sáu mươi hừng hực khí thế!
Khi chúng tôi bước tới gần lều trại, những chiến sĩ giải phóng quân kia còn kính lễ rất lễ độ với chúng tôi, chưa biết chừng họ tưởng chúng tôi là lãnh đạo. Dù sao thì cách ăn mặc của chúng tôi hoàn toàn không thuộc cùng một thời đại với họ.
Mà những chiến sĩ giải phóng quân này thông thường rất nhỏ tuổi, trông như mới mười mấy thôi!
Đợi khi một tốp chiến sĩ giải phóng quân đi nơi khác tuần tra, chúng tôi mới tới lều của Ca Đóa tìm cậu ta. Nào ngờ, chúng tôi còn chưa tới cửa lều đã thấy Ca Đóa và chú Châu đeo ba lô lặng lẽ chuồn ra ngoài.
Nhìn dáng vẻ của họ, hình như định chạy trốn!
Họ đi cửa chính, vừa vặn bắt gặp ngay chúng tôi. Có lẽ hai người này cũng tưởng chúng tôi là lãnh đạo nên lập tức giống như đứa trẻ phạm lỗi, cúi đầu không dám nói gì.
Tôi cười cười, lên tiếng thăm dò: "Hai người đi như vậy, có phải không định quan tâm tới sống chết của đồng đội nữa không? Hai người làm như thế có ích kỷ quá không?"
Tôi cố tình thăm dò họ, quả nhiên, nghe tôi nói như thế, hai người bỗng chốc ngẩng phắt lên, nhìn chúng tôi với vẻ kinh hoảng.
Tôi thấy có hiệu quả nên vội vàng trừng mắt với họ. Ca Đóa trẻ tuổi, không biết mưu mô, bị tôi hù dọa nên lập tức buột miệng nói ra: "Tổ trưởng, đây là sát quỷ kiếp long, ai động vào là chết!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận