Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 325: Bị giám sát

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Ông lão đè thấp giọng nói, còn liếc nhìn tình hình xung quanh, giống như sợ bị người Miêu trong trại tử nghe thấy. Nhưng hai chữ "cơ duyên" ông ấy nói rất mạnh, giống như rất chú trọng khi nhắc tới hai từ này.
Tôi còn đang suy nghĩ về lời nói của ông ta thì thấy có người Miêu đi về phía chúng tôi. Ông già thấy vậy, vội vàng nhìn tôi, cười ý vị, nói:
"Buổi tối tổ chức nghi thức Lạc Hoa động nữ, do đại tư tế đề nghị. Trại Cổ Miêu chúng tôi từ rất lâu rồi chưa tổ chức nghi thức tàn nhẫn như vậy, hiện tại cửu động thập trại đều do đại tư tế quyết định! Y Y cũng sẽ được đưa vào động Lạc Thần, nhớ kỹ, không được khinh suất, cần nắm bắt cơ hội. Tôi tin cậu, tôi hy vọng Y Y sẽ không giẫm phải vết xe đổ của mẹ cô ấy!"
Tôi hiểu ý câu nói sau của ông lão. Ông ta nói vậy là hy vọng tôi không phải loại người như Chu Bát Tự, cũng đừng lừa gạt Y Y. Tôi còn chưa kịp hứa hẹn gì thì ông già đã rời đi cùng với người Miêu vừa tới gọi mình.
"Đi thôi! Vào trong rồi nói tiếp!"
Lúc này, lão quỷ đột nhiên kéo tôi và Tử Long, tôi còn chưa hiểu ý của ông ta thì ông ta đã nháy mắt, tỏ ý ở đây không thích hợp nói chuyện.
Tôi và Tử Long gật đầu, bèn đi vào trong căn chòi. Chúng tôi vừa lên lầu hai thì lão quỷ đứng bên cạnh cửa sổ, quan sát tình hình phía dưới, sau đó mới nói nhỏ:
"Hiện tại chúng ta đã bị giám sát, những người Miêu kia có lẽ đều là người của đại tư tế. Từ lúc cậu bước ra, bọn họ đều đứng tách ra, nhìn như đang nói chuyện phiếm nhưng thực ra là đang giám sát chúng ta."
Khi lão quỷ giải thích, tôi và Tự Long mới quan sát tình hình bên dưới. Quả nhiên, nhìn là có thể nhận ra có vấn đề. Đúng là những người Miêu kia xuất hiện ở xung quanh một cách vô cớ, bởi vì mắt họ luôn nhìn về phía vị trí nhà chòi của chúng tôi, rõ ràng là đang theo dõi chúng tôi!
Tử Long rời khỏi bậu cửa sổ, ngồi xuống một chiếc ghế đá, lúc này mới hỏi lão quỷ:
"Lão quỷ, "cơ duyên" mà ông già vừa nãy nói, tôi luôn cảm thấy có hàm ý ở trong đó!"
"Đúng vậy!"
Tử Long nhắc tới điểm này, lão quỷ bèn cười, nói:
"Rõ ràng ông ta đang muốn giúp chúng ta, hoặc là ông ta muốn Sơ Cửu đưa Y Y đi! Ông ta sợ bị người xung quanh nghe thấy, nên không nói thẳng ra. Ý tứ trong lời nói của ông ta rất đơn giản, đến tối bọn họ sẽ tổ chức nghi thức Lạc Hoa động nữ, tới lúc đó Y Y cũng sẽ bị đưa vào trong động Lạc Thần. Ông ấy nói chúng ta không được khinh suất hành sự, thấy cơ hội thì đưa Y Y đi! Các cậu đã bỏ qua một điểm, đó là người của cửu động thập trại cung phụng thần động, bọn họ không dám xông vào trong. Nhưng chúng ta thì khác, chúng ta không phải là người Miêu, chúng ta cung phụng Tam Thanh Tổ sư gia, vì vậy không cần phải nghe theo quy định của người Miêu và cũng không phải kiêng dè gì hết. Tới lúc đó chúng ta có thể trà trộn vào trong, thấy cơ hội sẽ hành động!"
Lão quỷ đã nói tới điểm mấu chốt, động Lạc Thần là thánh địa của bọn họ, người Miêu căn bản không dám bước vào, nhưng chúng tôi thì khác, chúng tôi không cung phụng thần động, vì vậy không phải kiêng kỵ.
Lão quỷ giải thích xong, tôi mới hiểu ý của ông già khi nãy. Đây đúng là một cách hay.
Nhưng Tử Long nghĩ ra điều gì đó bèn lập tức đưa ra nghi vấn, nói:
"Cách này đúng là hay nhưng vẫn còn một rắc rối chúng ta cần phải giải quyết."
Khi Tử Long nói vậy bèn đứng dậy, tiến gần tới từng người đang quan sát tình hình bên dưới, sau khi đi một vòng, anh ta mới lắc đầu, nói:
"Quả nhiên chúng ta đã bị giám sát, hơn nữa còn là giám sát rất chặt chẽ!"
Tôi hiểu ngay ý của Tử Long, bèn tiếp lời:
"Tử Long, ý của anh là người của đại tư tế giám sát chúng ta, là vì không muốn chúng ta tham gia nghi thức Lạc Hoa động nữ?"
"Đúng vậy!"
Tử Long gật đầu, nói:
"Nếu chúng ta rời khỏi căn chòi này, chắc chắn đại tư tế sẽ biết, hắn ta sẽ cho người ngăn chặn chúng ta. Hơn nữa, tình cảnh hiện tại của chúng ta và người Miêu của cửu động thập trại rất nhạy cảm, căng thẳng. Nếu không chú ý chắc chắn sẽ gây động tĩnh lớn, cần phải che mắt những người giám sát mới có thể xóa bỏ nghi ngờ của đại tư tế! Nghi thức Lạc Hoa động nữ là do đại tư tế đưa ra, chứng tỏ hắn ta là người dẫn đầu. Nếu chúng ta không che mắt bọn họ để trà trộn vào, với thủ đoạn của hắn ta chắc chắn chúng ta sẽ bị tìm thấy ngay. Động Lạc Thần là tín ngưỡng của tất cả người Miêu của cửu động thập trại, tại đó chúng ta sẽ rất bị động!"
"Tử Long nói đúng, chúng ta cần phải che mắt bọn họ để trà trộn vào, nếu như bị phát hiện thì đúng là không khác gì tự tìm cái chết!"
Lão quỷ tán thành quan điểm của Tử Long, nói xong ông ta tự lầm bầm:
"Chỉ là, chúng ta phải làm sao mới có thể che mắt họ rời khỏi căn chòi này, phía dưới chòi không hề có lối đi, lối ra duy nhất chính là cửa sổ và cửa phía dưới lầu. Nhưng không thể đi bằng hai lối này, phải nghĩ cách khác..."
Điều lão quỷ nói cũng chính là vấn đề tôi và Tử Long đang đau đầu. Hiện tại chúng tôi bị giám sát rất chặt, một khi ra ngoài chắc chắn sẽ bị phát hiện. Cần phải có cách khác để che mắt họ đi tham gia nghi thức Lạc Hoa động nữ.
Đây là cách hay nhất, nếu có thể đưa Y Y ra, chúng tôi cũng có thể rời khỏi trại Cổ Miêu. Quả thật chúng tôi cũng hết cách rồi, đành phải liều mình thôi.
Sau khi thương lượng ổn thỏa, chúng tôi bèn ở lại trong căn chòi, không hề rời khỏi nửa bước. Vì thói quen nghề nghiệp nên Diệp Chu Tinh đã đi thăm dò tình hình xung quanh trại Cổ Miêu.
Nghĩ tới công việc của Diệp Chu Tinh, tôi có chút nghi ngờ bèn hỏi Tử Long:
"Tử Long, hiện tại Diệp Chu Tinh đã rời khỏi bộ phận đặc biệt rồi à?"
"Đâu có?"
Tử Long cười khổ lắc đầu, nói:
"Thật ra anh cũng không rõ, trước đây cô ấy luôn tìm kiếm anh, sau này anh và lão quỷ chủ động đi tìm cô ấy, từ đó, cô ấy không hề rời đi. Có điều, hình như cô ấy cũng có liên lạc với Sư Tư Triết. Xem ra cô ấy vẫn thuộc về bộ phận đặc biệt."
Tôi có thể hiểu cho Diệp Chu Tinh. Cô ấy theo chúng tôi chính là vì Tử Long, nhưng tôi vẫn không hiểu, dựa vào tính cách của cô ấy, dù thích Tử Long thì cũng không thể ở bên cạnh Tử Long suốt như vậy.
Mối quan hệ của bọn họ rất kỳ lạ, trong lòng đều có đối phương nhưng không ai phục ai, ai cũng muốn đối phương thuần phục mình. Thế nên tôi không thể hiểu nổi tại sao Diệp Chu Tinh lại đi theo chúng tôi.
Có điều, tôi tin vào nhân phẩm của cô ấy. So với Diệp Đường, cô ấy thẳng thắn hơn nhiều.
Thấy tôi không nói gì, Tử Long lại hỏi:
"Sơ Cửu, tính theo thời gian thì có lẽ Lỗi gia đã tới trại Cổ Miêu rồi phải không?"
Tôi cũng nghĩ tới Vương Lỗi. Chúng tôi chia tay ở căn nhà của lão quỷ, cậu ấy đi tìm thân xác của mình, hơn nữa còn ở trạng thái hồn phách, tốc độ đi đường đương nhiên nhanh hơn chúng tôi.
Nếu tính theo thời gian thì có lẽ một, hai ngày là tới nơi. Nhưng tới giờ cậu ấy vẫn chưa xuất hiện, tôi hơi lo lắng:
"Có khi nào Vương Lỗi bị Linh tộc truy sát không?"
Tôn chủ Linh tộc chắc chắn sẽ không buông tha cho tôi, lúc trước còn lợi dụng tôi để dụ người của Long Hổ tông. Nhưng giờ đã khác, tôi có ấn quỷ Phong Đô, có thể mở được phong ấn của Địa ngục Cửu U.
Ông ta đã hợp tác với Minh Vương, tìm được sư tử chín đầu bên trong mộ Thái Ất Chân Nhân, ông ta cần ấn quỷ Phong Đô của tôi. Nếu không, đời này ông ta cũng đừng mong mở được phong ấn của Địa ngục Cửu U.
Hơn nữa, ông ta đã hạ lệnh truy sát, Diệp gia, Thần Tiêu Môn đều đuổi giết tôi. Có một điều mà bọn họ không biết đó là chúng tôi đã bỏ đi được tầm mười ngày, e rằng Linh tộc lại đang tấn công những Đạo môn khác.
Hiện tại chúng tôi đang ở trại Cổ Miêu, hoàn toàn không biết gì về tình hình bên ngoài.
Tôi vừa nghĩ tới đây thì Tử Long chau mày, nói:
"Với thực lực của Lỗi gia, trừ khi là tôn chủ Linh tộc chứ người thường chắc chắc không có cách nào giữ được cậu ấy. Hơn nữa sau khi có thân xác, có khi tôn chủ Linh tộc cũng không còn là đối thủ của cậu ấy nữa! Giờ Vương Lỗi vẫn chưa tới, có lẽ có chuyện gì đó đã trì hoãn."
"Hầy!"
Tôi thở dài, lắc đầu bất lực, nói:
"Hiện tại chúng ta đừng lo lắng cho Lỗi gia vội, nên lo lắng cho chính mình này. Con người Lỗi gia chẳng ai hiểu thấu, càng không biết cậu ta muốn làm gì, cậu ta khéo léo, xảo trá, người thường gần như không thể bắt nổi cậu ta. Điều quan trọng là, hình như Lỗi gia không hề có điểm yếu, bên cạnh cậu ta không có phụ nữ, cũng không biết gia đình và thân phận của cậu ta, nên chúng ta không cần phải lo lắng..."
"Cũng phải."
Tử Long cũng cười, đồng tình với cách nói của tôi. Sau đó ba người chúng ta lại chìm trong yên lặng, những kẻ giám sát không hề rời đi. Dù đi ăn cơm thì họ cũng thay người giám sát tiếp, vô cùng chặt chẽ, chúng tôi không dám có động tĩnh gì.
Cho tới buổi chiều, sân phơi ngũ cốc đột nhiên trở nên náo nhiệt. Hình như bọn họ đang trang trí, hơn nữa còn giăng đèn kết hoa, đâu đâu cũng treo đèn lồng đỏ, rõ ràng là đang tổ chức một sự kiện đáng mừng.
Tất cả người Miêu đều mặc trang phục chỉnh tề, rất náo nhiệt, giống như đang đợi màn đêm buông xuống.
Lão quỷ nhìn đám người náo nhiệt ở sân phơi, đột nhiên bật cười:
"Bên ngoài có lời đồn, Lạc Hoa động nữ bị người Miêu tộc tuyển chọn sẽ trở thành vợ của động thần! Xem ra, nghi thức sắp bắt đầu rồi! Tôi muốn xem xem, Lạc Hoa động nữ có thật sự được gả cho động thần mà bọn họ tế bái không? Hay đây chỉ là một hình thức cúng tế tàn nhẫn, hoang đường mà người trong Đạo giáo hay truyền tai nhau!"

Bình Luận

0 Thảo luận