Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 125: Chợ quỷ náo nhiệt

Ngày cập nhật : 2025-07-22 09:01:03
Chợ quỷ trước mặt trông hệt như một khu chợ thời Dân quốc, hoặc có thể nói là nơi đi dạo hội chùa. Nơi này thực sự rất náo nhiệt, cách một khoảng cách xa như vậy, chúng tôi cũng có thể thấy những ngôi nhà cũ kỹ san sát nhau với người qua người lại tấp nập.
Không biết có bao nhiêu người trong đó mà nghe rất ồn ào, huyên náo. Nhưng sau khi chúng tôi xuống xe, điều đầu tiên chúng tôi thấy lại là những âm binh đang đứng ở cổng chợ quỷ!
Chợ quỷ này có âm binh canh gác, xem ra nó không hỗn loạn như trong dự đoán. Nhưng những âm binh này đều là âm binh bình thường, không phải những quỷ sai lợi hại của Âm tào địa phủ.
Diệp Chu Tinh đưa chúng tôi vào chợ quỷ. Khi gặp âm binh quỷ sai, tôi thấy cô ta lấy ra một chồng tiền âm phủ lặng lẽ nhét vào tay quỷ sai.
Đám quỷ sai này đương nhiên biết chúng tôi là con người, đúng là có tiền có thể sai khiến ma quỷ. Sau khi nhận hối lộ, bọn họ cũng không làm khó chúng tôi, trực tiếp cho chúng tôi vào chợ quỷ.
Vừa vào chợ quỷ, chúng tôi nhìn thấy ngay đủ các loại quầy hàng ở khắp mọi nơi, có bán hương nến, có bán áo liệm, tất cả các loại, cần gì có nấy, không khác mấy so với chợ trên dương gian.
Sự khác biệt duy nhất là những người này không phải người sống, toàn bộ đều là âm hồn. Mỗi người trong số họ đều nhón chân đi, khuôn mặt cũng âm trầm.
Có quá nhiều âm hồn trong chợ quỷ, chúng tôi đi xen lẫn trong đó mà cũng không có âm hồn nào phát hiện, tất cả bọn họ đều đang bận rộn dạo chơi.
Chúng tôi hoàn toàn mù tịt với chợ quỷ, nhưng dường như Diệp Chu Tinh rất thông thuộc nơi đây, cô ta đưa chúng tôi đi vào sâu bên trong chợ quỷ.
Khi chúng tôi đi đến khu vực sầm uất của chợ quỷ, tôi phát hiện một nơi đặc biệt thú vị. Không ngờ chợ quỷ này còn mở sòng bạc, lại còn có cả kỹ viện.
Chưa kể ở cửa kỹ viện, có cả nữ quỷ đứng đó mời chào khách khứa. Nhìn thấy cảnh này xuất hiện trong chợ quỷ, trong đầu tôi có một ảo giác như thể chúng tôi đang ở trong một khu chợ sôi động thời Dân quốc.
Nếu không phải những người này đều là âm hồn, tôi sẽ không cho rằng chợ này là dành cho ma quỷ.
Khi tôi đang ngây người, Diệp Chu Tinh đột nhiên dừng lại. Tôi thấy mắt cô ta nhìn chằm chằm vào một nơi không xa trước mặt. Khi tôi nhìn qua thì thấy trước cửa một quán trà có một vài em bé ma đang ngồi xổm chơi đùa.
Những em bé ma này trông chỉ một hai tuổi, còn mặc yếm đỏ, vừa nhìn là biết cách ăn mặc của thời Dân quốc. Mà chúng tôi còn thấy một thầy pháp lén lén lút lút xuất hiện.
Lão ta cầm một nắm kẹo đưa cho những em bé ma đó rồi mang một đứa bé ma đi. Ngay khi lão ta rời đi, Diệp Chu Tinh thì thầm với tôi: "Thầy pháp này đến đây là để giúp người cầu tự. Có những hộ nhà giàu không thể có con, hoặc đứa con trong bụng không bình thường, họ sẽ thay thế đứa bé trong bụng bằng những đứa bé ma này!"
Có hai loại em bé ma, một là oán khí cực sâu đậm. Nếu loại em bé ma này chui vào bụng của bà bầu, nó sẽ hại chết bà bầu và cả nhà người đó.
Nhưng còn có một loại khác, đó là loại không có oán niệm, chỉ là một hồn ma bình thường. Có những người không thể sinh con thì sẽ nhờ những người có đạo hạnh cao thâm giúp đỡ, đưa những đứa bé ma này vào bụng bọn họ. Những đứa bé ma này không cần đầu thai chuyển thế cũng có thể trở lại làm người.
Tuy nhiên, việc này vi phạm với lẽ thường, hầu hết mọi người sẽ không làm, mà đã làm thì làm càng nhiều báo ứng sẽ càng thê thảm. Hầu hết số phận của những thầy pháp giúp người cầu tự đều có kết cục là không có con cái cũng như phải sống trong cô độc. Nhưng vì tiền, có một số thầy pháp cái gì cũng dám làm.
Trong lúc chúng tôi nói chuyện, chợ quỷ cũng hoàn toàn sôi nổi, đâu đâu cũng là tiếng nói ồn ào của âm hồn. Hơn nữa, có hồn ma đã nhảy vào đánh nhau.
Chúng tôi không dám đi xem, chỉ đành tiếp tục tiến về phía trước. Lúc này tôi cũng phát hiện, ngày càng có nhiều người sống vào chợ quỷ.
Đây không phải là những người bình thường, bọn họ đều là những thầy pháp đến đây để buôn bán. Nhà họ Diệp kiểm soát chợ quỷ, bởi vậy sẽ thu một khoản phí rất lớn, đây chính là cách họ kiếm tiền.
"Đó chính là nơi nhà họ Diệp kiểm soát chợ quỷ!" Tôi và Tử Long vẫn đang quan sát xung quanh, Diệp Chu Tinh đột nhiên chỉ vào một tòa nhà cao tầng bên kia sông.
Tòa nhà rất tráng lệ, có ba tầng. Trên tầng hai treo một lá cờ lớn màu vàng, trên đó viết bốn chữ lớn: Tiệm cầm đồ Âm dương!
Nhìn thấy nơi chúng tôi đang tìm kiếm, tôi vội vàng thúc giục nói: "Đi thôi, chúng ta mau qua đó."
"Ừ!" Diệp Chu Tinh gật đầu, chúng tôi không dám qua cầu, vì không ai đi qua cầu, tất cả đều đi băng qua con sông ở dưới cây cầu.
Ngay khi tôi bước đến cửa của tiệm cầm đồ liền thấy có rất nhiều người trong đó, có cả âm hồn và người sống, tất cả họ đều đang giao dịch với người làm trong tiệm cầm đồ.
Chúng tôi vừa bước vào thì bị người làm chặn lại, Diệp Chu Tinh trực tiếp lấy chiếc roi ra để chứng tỏ thân phận, người làm lập tức cung kính đưa chúng tôi lên tầng hai.
Sau khi lên tầng hai, tôi thấy một thầy pháp bước ra khỏi phòng. Trên mặt anh ta mỉm cười hạnh phúc, trong tay còn cầm một chiếc bình chứa hồn, bên trong chắc là chứa hồn ma.
"Đại tiểu thư đến rồi, mời vào, mời vào!" Lúc này, một người chưởng quỹ già đột nhiên đi ra từ trong phòng, lịch sự mời chúng tôi vào.
Sau khi chúng tôi đi vào, ngồi xuống ghế, ông chưởng quỹ mới rót trà cho chúng tôi. Tôi nhấp một ngụm trà rồi hỏi: "Ông chưởng quỹ, lúc nãy thầy pháp đó là mang cô hồn ở đây đi phải không?"
"Đúng, anh bạn nói không sai!" Ông chủ tiệm gật đầu nói: "Thầy pháp này đến đây để mời tiểu quỷ cho một ngôi sao lớn. Nghe nói gần đây sự nghiệp của anh ta khá trắc trở nên muốn mời tiểu quỷ để đổi vận! Có rất nhiều ngôi sao cung phụng tiểu quỷ ở trong nhà. Nhưng kết cục của họ đều không hay ho, hoặc là vợ con ly tán sự nghiệp sa sút, thậm chí nghiêm trọng hơn là phát điên nhảy lầu tự tử!"
Ông chưởng quỹ nói xong còn thở dài một hơi. Tôi đã nghe nói về việc những người nổi tiếng nuôi tiểu quỷ, hành động này trái với lẽ trời, cuối cùng đều sẽ không có được một kết thúc tốt đẹp!
"Ông chưởng quỹ, tôi cả gan hỏi ông một câu, giá cả thế nào?" Tử Long hứng thú hỏi. Ông chưởng quỹ mỉm cười nói: "Vì các cậu là bạn của Đại tiểu thư nên tôi cũng nói thật cho các cậu biết. Lấy đi một tiểu quỷ, giá khởi điểm ít nhất là hai triệu! Ngoài ra còn có mượn âm thọ, khởi điểm từ mười triệu! Còn về cầu đường con cái, cái này rẻ hơn nhiều!"
Ông chưởng quỹ cũng không coi chúng tôi như người ngoài mà nói thẳng ra. Tôi và Tử Long nghe thấy bảng giá xong vẫn bị sốc.
Chẳng trách nhà họ Diệp trở thành gia tộc Đạo môn lớn nhất ở khu vực phía tây nam. Chính là nhờ những khoản lợi nhuận béo bở kiếm được từ việc làm ăn với người chết để từ đó Diệp gia có thể đủ tiền duy trì hoạt động.
Lúc chúng tôi còn đang sững sờ, ông chưởng quỹ lại lên tiếng: "Đại tiểu thư, đây là lần đầu tiên cô đến chợ quỷ, chẳng lẽ có việc gì sao?"
"Không có!" Diệp Chu Tinh bình thản đáp lời: "Bọn họ tò mò về chợ quỷ, tôi chỉ là đưa họ đến xem, mong là không làm phiền đến ông!"
Diệp Chu Tinh không nói sự thật là vì sợ bứt dây động rừng.
"Đại tiểu thư khách sáo rồi, mọi người cứ xem tự nhiên. Nhưng trước khi gà gáy, các cậu phải rời đi!" Ông chưởng quỹ tốt bụng nhắc nhở một câu.
Sau đó người làm dẫn một thầy pháp tiến vào, thầy pháp này tới để mượn âm thọ. Đây là bí mật của chợ quỷ, ông chưởng quỹ đương nhiên không muốn cho chúng tôi xem.
Ông chưởng quỹ dẫn thầy pháp vào trong phòng, ngay khi cánh cửa được đóng lại, Tử Long lập tức đưa mắt ra hiệu với tôi. Anh ấy chặn ở trước cửa, tôi thì đi vòng qua phía cửa sổ của căn phòng, mở ra một khe nhỏ, nhìn trộm vào bên trong. Từ cuộc trò chuyện của họ, tôi có thể nghe ra được đại khái, có vẻ như là thầy pháp này đến mượn âm thọ, đang bàn về giá cả.
"Có phải là quỷ thợ cạo không?" Diệp Chu Tinh không biết từ khi nào đã đi đến sau lưng tôi, nhỏ giọng hỏi. Tôi lắc đầu nói: "Không phải, chỉ là đến để làm ăn. Điều tôi lo lắng là lão thầy bói đã phát hiện ra chúng ta, e là sẽ không đến tìm ông chưởng quỹ này nữa!"
Diệp Chu Tinh cau mày ừ một tiếng rồi lùi lại. Tôi nhìn một lúc, xác định thầy pháp này không phải là quỷ thợ cạo cải trang thì mới thôi theo dõi.
Không lâu sau thầy pháp mang theo âm thọ rời khỏi. Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, đã có rất nhiều người đến tìm ông chưởng quỹ để giao dịch.
Doanh thu này, thật sự khủng khiếp!
Mỗi một người đi vào tôi đều sẽ đi theo dõi, nhưng không ai trong số họ là quỷ thợ cạo. Dần dần chúng tôi mất đi kiên nhẫn, chỉ muốn đợi đến khi gà gáy để rời khỏi chợ quỷ.
Chúng tôi đã uống mấy tách trà rồi, công việc kinh doanh của ông chưởng quỹ vẫn nối liền không dứt. Tiễn một người đi, người làm lại đưa một người khác vào.
Chúng tôi không khỏi nghĩ, có lẽ tối nay không có hy vọng rồi. Chúng tôi đang định chờ ông chưởng quỹ đi ra thì chào từ biệt. Nhưng đợi cả buổi vẫn không thấy ông chưởng quỹ ra, thậm chí cả thầy pháp vừa rồi đi vào cũng không đi ra.
Trước đó tôi đã nhìn qua thầy pháp đấy, chắc chắn người đó không có vấn đề gì. Diệp Chu Tinh rất nhạy cảm, cũng cảm thấy tình hình có điều bất thường, cô ta nhìn tôi một cái, hai chúng tôi cùng lúc đi vòng qua cửa sổ để xem.
Vừa nhìn vào bên trong, chúng tôi lập tức thấy một cảnh khiến cả người tê dại!

Bình Luận

0 Thảo luận