Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 647: Trung thành bảo vệ chủ

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:26:03
Bà ba Hoàng vừa dứt lời, đám đệ tử xung quanh lập tức bao vây lấy chúng tôi. Lâm Tiêu cùng người nuôi thi đỡ lấy Tử Long, nhanh chóng đi về phía chúng tôi.
Chúng tôi vừa tập hợp lại, vòng vây của bọn họ đã thu hẹp vào, vây chặt chúng tôi trong sân căn nhà gỗ nhỏ, không một lối thoát.
Hiện giờ, người tôi lo lắng nhất là Tử Long, sau khi Lâm Tiêu cho anh ấy đeo tràng hạt, Tử Long đã rơi vào trạng thái hôn mê!
Tôi lật mắt anh ấy lên xem, mừng thay là mắt anh ấy đã hồi phục lại trạng thái bình thường, không còn đáng sợ như khi nãy nữa.
Ngay cả màu da của anh ấy cũng không khác trước là bao.
Tôi cảm thấy khó hiểu, Lâm Tiêu lên tiếng giải thích ngay: "Sơ Cửu, lúc tới đây bọn tôi đã gặp Lỗi gia! Cậu ấy nói tràng hạt này lấy trộm từ chỗ Địa Tạng Vương Bồ Tát, có thể tạm thời áp chế sức mạnh tà ác bên trong cơ thể Tử Long! Hiện giờ Tử Long vẫn chưa hoàn toàn thành ma, chỉ cần áp chế được sức mạnh trong người anh ấy là có thể khôi phục lại bình thường! Nhưng Lỗi gia có dặn, tuyệt đối đừng kích động hay đả kích Tử Long! Nếu không lúc cậu ấy phát tác lại, e rằng sẽ không ai khống chế được!"
Lâm Tiêu hoàn toàn không nể mặt bà ba Hoàng, cứ mình làm việc mình, đứng giải thích cho tôi, chẳng hề sợ bọn chúng xông lên.
Tôi vừa đề phòng bà ba Hoàng, vừa nghe Lâm Tiêu giải thích. Những lời ông ta nói cũng đã chứng minh suy đoán lúc trước của tôi. Nói không chừng, kẻ thần bí đó là cùng một người.
Hơn nữa, có thể hắn cũng là con rối của Minh Vương, cố ý muốn công kích Tử Long, khiến anh ấy hoàn toàn sa vào ma đạo!
Tôi thấy bà ba Hoàng chưa ra tay, bèn vội hỏi nhỏ: "Lâm đại ca, người của phái Luyện Đan đã tới chưa?"
"Chưa!" Lâm Tiêu bất đắc dĩ lắc đầu: "Mấy ngày nay không thấy tin tức của các cậu, chưởng giáo Lý Tiêu Vũ lo lắng nên mới phái hai người bọn tôi tới xem thế nào! Trước đó bọn tôi không tìm thấy Thần Tiên Trai, cũng may có quạ đen huyết đồng của người nuôi thi mới tìm được mọi người đó!"
Nghe Lâm Tiêu trả lời như vậy, tôi bất đắc dĩ cười nói: "Lâm đại ca, cả đại ca nuôi thi này nữa, hai người không thể cứu tôi ra khỏi đây đâu! Thần Tiên Trai có đại trận Chư Thần áp chế, căn bản không thể dùng đạo thuật trong này được. Bọn chúng đông như vậy mà cả tôi và A Cẩu đều bị thương rồi! Lâm đại ca, tôi chỉ nhờ anh một việc thôi, đưa Tử Long đi đi! Nếu anh ấy lại hóa ma lần nữa, hãy thay tôi giết anh ấy!"
Nghe tôi nói xong, chân mày Lâm Tiêu nhíu lại thật sâu, ông ta cũng hiểu rõ tình hình bây giờ. Nếu nhất quyết đưa theo hai kẻ bị thương là tôi và A Cẩu thì bọn họ hoàn toàn không có cách nào ra khỏi đây được.
Nhưng với thân thủ của bọn họ, nếu muốn chạy trốn thì chắc vẫn còn cơ hội.
Lâm Tiêu trầm ngâm vài giây mới lên tiếng: "Sơ Cửu, tôi đồng ý đi theo cậu! Còn chưa xong chuyện lớn mà cậu đã ngã xuống rồi, cậu như vậy có thấy áy náy với tôi không! Hơn nữa, từ ngày tôi đồng ý đi theo cậu, cậu chính là chủ, tôi là lính! Giờ tôi tiên phong mở đường, chỉ cần Lâm Tiêu này chưa ngã xuống, tôi tuyệt đối sẽ không để cậu chết trước! Trung thành bảo vệ chủ, dẫu chết cũng không từ!"
Tính cách của Lâm Tiêu và Tử Long có vài phần giống nhau, đều là những người có tình có nghĩa, khí phách hiên ngang. Lời ông ta nói khiến tôi cảm động vô cùng.
Có lúc tôi đã từng nghĩ, mình dốc hết tâm huyết cho Đạo môn, nhưng chẳng thu lại được gì! Đến giờ mới hiểu ra, không phải tôi không có gì, tôi có bọn họ, nhận được tấm lòng đáng quý nhất của mọi người!
Lâm Tiêu dứt lời, lập tức quay đầu về phía bà ba Hoàng, lạnh giọng hô to: "Mụ già kia, tôi cam đoan, nếu như hôm nay bà dám động vào Lý Sơ Cửu thì chắc chắn sau này bà sẽ không được chết tử tế. Bất cứ ai ở bên cạnh cậu ấy đều có thể vì cậu ấy mà liều mạng giết bà! Tấm lòng thuần khiết này của cậu ấy, nhất định sẽ có ngày được các đệ tử Đạo môn công nhận!"
"Ha ha, hù dọa đấy à?" Bà ba Hoàng cười nhạt nói: "Cho dù bà ba Hoàng tôi đây đạo thuật bình thường, nhưng cũng không chịu để kẻ khác uy hiếp đâu, lại còn bị một kẻ vô danh dọa ư. Tôi chân thành nói cho cậu biết, không chỉ Lý Sơ Cửu phải chết, mà tất cả các người đều phải chết. Cả phái Luyện Đan kia nữa, tôi sẽ khiến bọn chúng máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng!"
Bà ba Hoàng bộc phát cơn phẫn nộ, vung tay lớn tiếng hô: "Giết! Không được bỏ sót tên nào!"
"Bà dám!" Đám đệ tử xung quanh còn chưa kịp động đậy, Lâm Tiêu đã gầm lên uy hiếp: "Bà ba Hoàng, bà biết rõ tình hình của Triệu Tử Long hơn ai hết! Nếu như tôi tháo chuỗi tràng hạt trên cổ anh ấy xuống thì cùng lắm, tất cả đều bị anh ấy giết hết thôi, cùng về một cõi!"
Tôi không ngờ Lâm Tiêu còn có chiêu này, cách này của ông ta cũng được xem là cách hay. Nói không chừng có thể đe dọa được bà ba Hoàng!
Người nuôi thi cũng tiếp lời: "Lâm Tiêu nói đúng, nếu đã chỉ còn con đường chết, tôi nhất định phải kéo các người chết cùng! Bọn tôi chỉ có bốn người, còn các người hơn trăm mạng! Có thêm cả trăm người bồi táng, cho dù có chết bọn tôi cũng đủ lời rồi! Ha ha!"
"Đúng thế!" Lâm Tiêu lại nói tiếp: "Mụ già, nếu bà muốn chơi, bọn tôi đây sẽ tiếp tới cùng. Còn bà thả bọn tôi đi thì tất cả cùng sống sót, thế nào?"
"Ha ha!" Ai ngờ, Lâm Tiêu vừa nói xong bà ba Hoàng đột nhiên cười phá lên! Cười một chặp mới dừng lại, dường như trong lòng đã hạ quyết tâm, bà ta lạnh giọng ra lệnh: "Được lắm! Nếu các người đã muốn chơi, vậy bà già này sẽ chơi cùng các người! Tôi không tin các người thật sự dám để Triệu Tử Long thành ma! Tất cả nghe lệnh, lên cho tôi!"
Biểu hiện lúc đó của bà ta hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của chúng tôi, không ai ngờ được rằng bà ta lại dám đánh cược như vậy.
Mặc dù bà ta không tin chúng tôi sẽ gỡ tràng hạt trên người Tử Long ra, nhưng người của bà ta lại sợ. Cho dù bà ba Hoàng đã ra lệnh, nhưng vẫn không có ai dám tiến lên, bọn chúng đều thận trọng di chuyển dò xét, rồi lại nhanh chóng lùi về sau!
"Được! Mụ già kia, là do bà ép tôi đấy nhé! Vậy cứ dứt khoát một lần cho xong đi, các người sẽ được chôn cùng bọn ta!" Giờ chúng tôi không còn đường lui, chỉ đành tiếp tục kiên cường chống đỡ tới cùng.
Ngay cả Lâm Tiêu chính nghĩa cũng một tay nắm lấy tràng hạt trên người Tử Long. Ông ta vừa cầm vào, ruột gan tôi như sôi lên, sợ rằng ông ta thật sự sẽ giật tràng hạt ra khỏi người Tử Long.
Không có tràng hạt áp chế, nhất định Tử Long sẽ hóa ma lần nữa. Đến lúc đó, muốn đối phó với anh ấy còn khó hơn lên trời!
Người của bà ba Hoàng thì hoảng sợ, nhốn nháo lùi lại phía sau vài bước, phần lớn trong số họ là đệ tử của Đại Thần môn, nhưng còn một nửa là người tu đạo bà ta triệu tập tới đây.
Đám người đó có thể không nghe lệnh của bà ta, lúc nào cũng có thể rời khỏi đây! Ngay khi tôi phát hiện ra điều này, đã có kẻ bỏ đi rồi!
Cùng lúc đó, bà ba Hoàng nổi giận đùng đùng, chỉ trông thấy bà ta vỗ vào con Hoàng Bì Tử trên tay, nó lập tức vọt ra ngoài, nhảy phốc lên vai kẻ kia, cắn ngay một phát vào cổ hắn ta.
Hình như Hoàng Bì Tử có độc, gã tu đạo bị cắn chỉ có thể cầm cự được vài giây, sau đó đổ sầm xuống đất, chân tay duỗi ra, chết ngắc!
"Tôi phải tốn một số tiền lớn để mời các người về đây, nếu thất hứa với tôi thì kết cục sẽ như hắn ta!" Bà ba Hoàng trừng mắt nhìn mấy tên tu đạo đang chuẩn bị rời đi, lạnh lùng đe dọa.
Thủ đoạn này của bà ta làm đám người kia khiếp sợ, tất cả đều không dám bỏ trốn nữa, ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh.
Bà ba Hoàng giận dữ liếc nhìn tôi, khinh khỉnh nói: "Lý Sơ Cửu, tôi không tin cậu dám tháo tràng hạt ra khỏi người Triệu Tử Long! Cậu nói cậu là đại diện cho chính đạo cơ mà, nếu bỏ tràng hạt xuống thì sẽ hại chết bao nhiêu người đây! Hơn nữa các người còn thân thiết hơn cả anh em ruột, cậu tuyệt đối sẽ không giương mắt nhìn Triệu Tử Long biến thành ma đầu tội ác tày trời, mất hết tính người! Ha ha... Thế nên, cậu sẽ không tháo tràng hạt xuống được đâu! Giết hết cho tôi!"
Bà ta quả thật thông minh, câu này đã vô tình kích động đám người bên dưới. Quả nhiên, bà ta vừa xuống lệnh, hơn trăm tên đứng xung quanh đã lập tức xông tới.
"Sơ Cửu, chăm sóc cho Tử Long, bọn tôi mở đường cho cậu!" Lâm Tiêu buông Tử Long ra, nhanh chóng xông lên phía trước cùng người nuôi thi.
Bọn họ tấn công quyết liệt, liều mạng chém giết xông lên, chỉ muốn mở cho chúng tôi một con đường máu! Nhưng tình cảnh hiện giờ của họ còn tồi tệ hơn chúng tôi lúc trước.
Khoảng không gian rất nhỏ, hoàn toàn không thi triển được gì. Chỉ cần họ tiến lên một bước lập tức bị đám người kia bao vây. Cũng may hai người họ võ công không kém, nếu không chắc chắn không kiên trì được lâu như vậy!
Lâm Tiêu và người nuôi thi liều mạng xông lên, ra tay lạnh lùng quyết đoán, bất cứ kẻ nào bị họ đâm trúng cũng bỏ mạng tại chỗ!
Nhưng một người khó địch số đông, chỉ cầm cự được hai ba phút bọn họ lại bị đẩy lùi lại. Hơn nữa trên người cũng đã bị thương.
Cứ đà này chắc chắn không được! Tới lúc đó, tất cả đều chết hết, không ai có thể thoát ra! Tôi cũng đang chờ Vương Lỗi quay lại, nhưng đến giờ anh ta vẫn chưa tới, có lẽ là bị kẻ bí ẩn kia cầm chân rồi.
Tôi cũng lo anh ta không phải đối thủ của người đó, sợ rằng đã gặp phải kẻ hiểm ác! Tràng hạt trên người Tử Long tuyệt đối không được tháo xuống, cho dù bọn tôi có chết cũng không để anh ấy hóa thành ma.
Tôi đã trông thấy kết cục của mấy người chúng tôi rồi, chắc chắn phải chôn xác ở Thần Tiên Trai này. Chỉ tiếc là chúng tôi không thể dùng đạo thuật, nếu không tôi có lòng tin, một mình mình cũng có thể lấy được đầu của bà ba Hoàng trước mặt cả trăm con người này.
"Yêu nghiệt to gan, mụ già tâm địa rắn rết! Hôm nay tôi thay mặt giáo chủ U Minh của Tát Mãn giáo thanh lý môn hộ, giải quyết tên phản đồ vong ân bội nghĩa này!" Ngay giữa lúc tôi đang lực bất tòng tâm, giọng nói sang sảng của Dương lão thất đột nhiên vang lên trên nóc nhà...

Bình Luận

0 Thảo luận