Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 334: Hôn ước tùy duyên

Ngày cập nhật : 2025-08-23 10:58:56
Ông lão này đã giúp đỡ tôi không ít, ông ta cũng hy vọng tôi có thể đưa Y Y sống sót rời đi. Chỉ có điều hiện tại tôi chưa thể. Nếu chúng tôi bỏ đi, vẫn sẽ có người khác dẫn dắt người Miêu của cửu động thập trại đi tranh đoạt với Đạo môn.
Vì vậy, chúng tôi phải loại bỏ hoàn toàn ý nghĩ đó của họ. Để họ đến từ đâu thì quay về đó, chung sống hòa bình với người Hán chúng tôi, không can thiệp chuyện của nhau.
Tôi đã sớm tính toán tới điều này nên cũng không dài dòng mà nói thẳng ra suy nghĩ của mình:
"Ông lão, chúng tôi không thể đi, phải giải quyết mối quan hệ giữa cửu động thập trại các ông và Đạo môn chúng tôi trước đã. Nếu không, sau này sẽ vẫn có người như đại tư tế xuất hiện! Thực không dám giấu giếm, đại tư tế đã bị chúng tôi giết chết! Thi thể của hắn đang nằm trong động Lạc Thần của các ông!"
"Cái gì? Các cậu đã giết chết đại tư tế?"
Nghe tôi nói ông lão cũng kinh ngạc thốt lên:
"Thằng nhóc này, cậu gây họa lớn rồi. Động Lạc Thần đến ngay cả người Miêu chúng tôi cũng không có tư cách bước vào, cậu lại dám vào đó giết chết đại tư tế. Nếu để người Miêu của cửu động thập trại biết được, bất kể cậu chạy bao xa, dù là chân trời góc bể thì họ cũng sẽ không ngừng đuổi giết cậu. Tôi biết thực lực của cậu rất mạnh nhưng nếu người Miêu chúng tôi ám sát cậu thì có chết cậu cũng không biết mình chết thế nào đâu! Cậu bồng bột quá, ôi!"
Ông lão tỏ ra khó xử, có lẽ có nằm mơ ông ta cũng không ngờ chúng tôi lại giết đại tư tế trong động Lạc Thần. Tôi cũng hiểu ý của ông ta. Người Miêu biết tà thuật còn có cả cổ thuật rất khủng khiếp, nếu muốn ám sát tôi thì dễ như trở bàn tay.
Tôi đang định giải thích thì Lâm Y Y đã lên tiếng:
"Bác, sự tình không phải như vậy, là đại tư tế giết chết Lạc Hoa động nữ trước, còn ăn tim cô ấy, anh Cửu tới cứu cháu vừa hay bắt gặp. Đại tư tế căn bản không phải là người, hắn còn không có cả tim, đó là ác ma ăn thịt người. Anh Cửu ở lại là muốn nói ra chân tướng cho mọi người. Để người Miêu của cửu động thập trại chúng ta từ bỏ suy nghĩ tranh đoạt với Đạo môn, không ai quấy nhiễu cuộc sống của ai."
Tôi vốn tưởng ông lão sẽ rất ngạc nhiên khi nghe chuyện của đại tư tế nhưng không ngờ ông ta lại bình tĩnh tới khác thường. Ông ta chau mày suy nghĩ một lát rồi mới nói:
"Trước đó tôi đã cảm thấy đại tư tế có gì đó bất bình thường, vu sư của trại Vu Sư vốn ít người, tới giờ càng ngày càng ít. Trong phạm vi của cửu động thập trại, bọn họ ở xa nhất, sống tít trong rừng sâu của Tương Tây. Hơn nữa, do trước đây vu thuật của trại Vu Sư quá khủng khiếp, cửu động thập trại muốn ràng buộc họ nên đã bắt họ thiêu hủy những vu thuật khủng khiếp nhất. Theo lý mà nói, trại Vu Sư sẽ không thể xuất hiện một nhân vật mạnh như đại tư tế. Giờ các cậu nói như vậy thì tôi hiểu rồi."
Ông lão vừa mở lời, tôi lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Tôi không ngờ ông ta lại lý trí, tỉnh táo đến thế. Đổi lại là người khác, gặp phải vấn đề như vậy chắc chắn sẽ cho rằng chúng tôi bị điên mất rồi.
Tôi còn đang suy nghĩ thì Lâm Y Y lại tiếp tục nói:
"Bác, bây giờ bọn cháu muốn triệu tập người của cửu động thập trại, nói cho họ nghe sự thật này!"
"Cũng tốt!"
Ông lão gật đầu, nói:
"Giờ không còn đại tư tế, người của cửu động thập trại vẫn sẽ nghe lời trại Cổ Miêu chúng ta. Chỉ có điều hiện tại cháu đã là tội nhân trong mắt họ, càng không phải là Tiên Linh bà, bọn họ chỉ nghe lời Tiên Linh bà, muốn khuyên họ từ bỏ ý định, cách duy nhất là phải tiếp tục để cháu lại trở thành Tiên Linh bà!"
Vấn đề ông cụ nói ra khiến chúng tôi khó xử. Hiện tại Y Y không phải là Tiên Linh bà, không có quyền lên tiếng, đương nhiên người Miêu của cửu động thập trại sẽ không nghe cô ấy.
Nếu để trại Cổ Miêu tuyển Tiên Linh bà mới, không có âm cổ thì chắc chắn Y Y cũng không được chọn.
Trong lúc chúng tôi không biết làm sao thì ông cụ bỗng bật cười, nhìn hai chúng tôi với vẻ thần bí:
"Tôi có cách, xem hai người có đồng ý hay không?"
"Hả?"
Thấy bảo cách tôi hơi ngẩn người nhưng không hề do dự, nói:
"Xin ông cứ nói, nếu tôi có thể làm được thì có chết cũng không chối từ!"
"Được!"
Ông lão cười gật đầu, quắc mắt nhìn chúng tôi:
"Thực ra cách này rất đơn giản, mặc dù Y Y không có âm cổ nhưng cậu thì có! Mặc dù người của cửu động thập trại bị cấm tiếp xúc với người Hán, cấm kết hôn với người Hán nhưng quyền phát biểu vẫn nằm trong tay trại Cổ Miêu chúng tôi. Trước đây mẹ của Y Y đã chứa chấp người Hán nên chúng ta cũng có thể phá lệ một lần nữa, để cậu và Y Y thành hôn, chỉ cần các cậu lấy nhau, mặc dù cậu không thể trở thành Miêu Vương của cửu động thập trại chúng tôi nhưng Y Y có thể phục hồi thân phận Tiên Linh bà!"
"Bác..."
Ông lão vừa nói ra những lời này, Lâm Y Y đã đỏ mặt cúi đầu, giọng nói nhỏ đi nhiều, những lời nói phía sau căn bản không thể nghe rõ. Ông lão cười híp mắt nhìn tôi, còn nháy mắt như muốn tôi chủ động hơn.
Hiện tại trong lòng tôi chỉ có Y Y, không hề do dự tôi lập tức kéo tay cô hỏi:
"Y Y, em đồng ý lấy anh không? Mặc dù anh không có gì, không thể cho em một cuộc sống phú quý nhưng Lý Sơ Cửu anh đảm bảo sẽ một lòng đối tốt với em. Đời này kiếp này quyết không thay đổi!"
Y Y ngẩng đầu, khóe mắt đỏ hoe. Cô khẽ mím môi, gật đầu nói:
"Anh Cửu, em không cần cuộc sống phú quý, em chỉ cần anh ở bên cạnh là đủ rồi!"
"Được!"
Thấy Lâm Y Y đồng ý, ông lão lập tức vỗ tay, nói:
"Chọn ngày không bằng tùy duyên, tối nay hai người thành hôn, tôi lập tức đi sắp xếp!"
Có thể nhận thấy ông lão đã coi Y Y như con gái của mình, ông ấy thật lòng mừng cho chúng tôi. Nói xong, ông ấy vội vàng chạy đi sắp xếp.
Ông lão vừa đi khỏi, Tử Long và mấy người còn lại liền bước ra, cười hớn hở nhìn tôi, nói:
"Sơ Cửu, chúc mừng em, cuối cùng cũng sắp lập gia đình rồi!"
Sau khi nói xong anh lại nhìn Y Y, nói:
"Y Y, sau này nếu Sơ Cửu dám ức hiếp em thì nói với anh, anh sẽ tẩn em ấy cho."
Tôi lập gia đình đương nhiên Tử Long là người vui mừng nhất, Lâm Y Y nghe anh ấy nói bèn lắc đầu:
"Không đâu, anh Cửu sẽ không ức hiếp em. Có điều anh Long, khi nào anh và chị Tinh Tinh thành hôn?"
Lâm Y Y nói vậy khiến hai người họ sững sờ. Diệp Chu Tinh đỏ mặt, nhưng cũng nhanh chóng giấu đi, trợn mắt với Tử Long nói:
"Ai thèm gả cho anh ấy? Trừ khi anh ấy trở thành hào kiệt, nếu không cả đời này tôi cũng sẽ không gả cho anh ấy đâu."
Tử Long nghe xong, cười khổ bất đắc dĩ, lầm bầm đáp lại một câu:
"Bà cô này dữ quá, sau này anh sẽ dạy bảo cẩn thận!"
"Anh nói cái gì?"
Diệp Chu Tinh lập tức trợn mắt, Tử Long không dám nói tiếp.
Mấy người đùa giỡn một hồi thì ông lão đã cho người thổi sừng trâu, trong chốc lát người Miêu của cửu động thập trại đã tập trung tại sân phơi ngũ cốc.
Ông lão kéo tôi và Lâm Y Y đi thẳng tới sân phơi. Lâm Y Y vừa xuất hiện, người Miêu của cửu động thập trại lập tức trở nên nóng nảy. Ông lão mặc kệ họ, kéo chúng tôi tới giữa sân, rồi đưa tay ra hiệu cho họ im lặng.
Đợi sau khi họ trật tự, ông ấy mới bắt đầu nói. Ông ấy nói tiếng Miêu, tôi nghe không hiểu nhưng nhìn biểu cảm của những người Miêu thì ai cũng khiếp sợ và không dám tin.
Ông lão phất tay, tôi thấy người Miêu nhấc thi thể của Lạc Hoa động nữ và đại tư tế lên. Không ngờ, ông lão này làm việc nhanh đến vậy.
Sau khi người Miêu của cửu động thập trại nhìn thấy thi thể của đại tư tế và Lạc Hoa động nữ thì đã hoàn toàn bùng nổ. Có người dẫn đầu còn không dám tin, bước tới kiểm tra thi thể của đại tư tế. Sau khi phát hiện hắn không có tim thì càng khiếp sợ tới tột đỉnh.
Sau đó họ lên tiếng, hiện trường trở nên rối loạn hoàn toàn. Ông lão là người rất có năng lực, sau khi thấy tình hình như vậy, lập tức trấn áp cục diện như muốn bạo động này.
Đợi ông ấy nói xong, những người xung quanh bắt đầu yên lặng trở lại. Toàn bộ người Miêu của cửu động thập trại cũng nhìn về phía tôi.
Trong mắt họ không còn sự mâu thuẫn như lúc trước nữa mà đã có chút thân thiện.
Tôi thấy vậy vội vàng lên tiếng:
"Các bạn cửu động thập trại, chúng ta không nên bị đại tư tế khích bác! Người Miêu và người Hán chưa bao giờ có phân biệt chủng tộc. Từ trước đến giờ, chúng ta luôn là một gia đình! Tôi hy vọng các vị sẽ buông bỏ thành kiến với người Hán, thuận theo sự phát triển của xã hội, dung hòa lẫn nhau để con cái các vị được đi học, tiếp nhận giáo dục tư tưởng mới. Đất nước không bao giờ từ chối các vị, sẽ cho các vị những chính sách ưu đãi tốt nhất. Bởi vì, chúng ta đều là con cháu Viêm Hoàng, là người một nhà!"
Tôi nói xong, có một vài người Miêu nghe hiểu tiếng Hán liền phiên dịch lại. Đợi khi họ đã hiểu ý của tôi thì tất cả bỗng trở nên trầm mặc.
Tôi nói rất nghiêm túc. Nhưng vào thời điểm này không hề có chút giả tạo, phù phiếm nào. Đây hoàn toàn là tiếng lòng của Tổ quốc chúng tôi!
Sau khoảng thời gian yên lặng ngắn ngủi, ông lão dùng tiếng Hán lên tiếng:
"Các vị, hôm nay trại Cổ Miêu chúng tôi sẽ phá lệ trước! Trong người Lý Sơ Cửu có Âm cổ, đêm nay chúng tôi sẽ để cậu ấy và Y Y thành hôn. Mặc dù Lý Sơ Cửu không thể trở thành Tiên Linh bà của chúng ta nhưng Y Y thì có thể! Chỉ cần Y Y trở thành Tiên Linh bà của trại Cổ Miêu, cô ấy có thể dẫn dắt chúng ta sống cuộc sống yên ổn. Nếu các vị đồng ý cách làm của người Miêu chúng tôi, xin hãy giơ tay biểu quyết!"
Ông lão đẩy bầu không khí lên cao trào. Lúc này cả tôi và Tử Long đều trở nên căng thẳng. Nếu như họ đồng ý thì sự hiểu lầm giữa người Miêu và người Hán sẽ được hóa giải.
Còn nếu họ không đồng ý thì chúng tôi chỉ còn đường bỏ chạy...

Bình Luận

0 Thảo luận