Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 894: Chính tà đối kháng

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:29:38
Con người chắc chắn sẽ thắng trời, đó là những điều Vương Lỗi từng nói cho tôi hay. Lúc trước anh ta từng nói với tôi, suốt mấy ngàn năm lịch sử Trung Hoa, bắt đầu từ thời kỳ viễn cổ, yêu ma đã hoành hành, nhưng bất kể là niên đại nào thì vẫn đều là do con người làm chủ.
Cho nên tôi cực kỳ tin tưởng rằng sức mạnh của nhân loại có thể thay đổi được tất cả và đồng thời, nguồn sức mạnh đó cũng có thể sáng tạo ra những kỳ tích không tưởng.
Vương Lỗi nghe vậy thì nhếch mép cười một tiếng rồi đột nhiên vươn vai, nói: "Anh Cửu, cậu nói đúng lắm, con người ắt sẽ thắng được trời, mẹ nó, chẳng có cái hố nào mà không thể nào qua được cả!"
"Đúng thế." Tôi gật đầu cười, đoạn đưa mắt nhìn về phía thiên binh thiên tướng đang giao tranh. Chỉ vài phút ngắn ngủi mà hơn vạn thiên binh thiên tướng đã bất giác tổn thất mất một nửa.
Ngay từ khi bắt đầu chiến đấu, họ đã rơi vào thế yếu. Đại quân ác quỷ cũng có hi sinh, chỉ có điều những thành phần hi sinh đều là cô hồn dã quỷ bình thường, chứ không gây được tổn thất bao nhiêu.
Nhân vật lợi hại thực sự chính là những ác quỷ cấp bậc Quỷ Vương, Quỷ Đế kia cơ. Nhất định phải nghĩ ra một cách để đối phó với những ác quỷ đó, nếu không, bất kể có mời ra bao nhiêu thiên binh thiên tướng thì cũng chỉ phí công mà thôi.
Nghĩ vậy, tôi bèn nhìn về phía Vương Lỗi. Anh ta đang chắp hai tay sau lưng, lông mày nhíu lại thật chặt, để lộ rõ vẻ nghiêm túc và nghiêm nghị chưa bao giờ có. Thấy anh ta thế này, tôi cũng không tiện làm phiền, bởi vì tôi biết, tình cảnh hiện giờ của anh ta còn khó khăn hơn cả tôi.
Nói cách khác, tôi là người chấp chưởng Đạo giáo, nhưng Vương Lỗi lại chính là chiến thần trong mắt đệ tử Đạo giáo. Nếu như ngay cả anh ta cũng thất bại thì lòng quân chắc chắn sẽ tan rã. Tôi quan sát hơn một ngàn đệ tử ở xung quanh, sắc mặt người nào người nấy đều nghiêm túc lạ thường, nhưng từ đầu đến cuối đều không có một ai lộ vẻ sợ hãi.
Trái lại tôi còn có thể trông thấy niềm quyết tâm thấy chết không sờn bên trong ánh mắt kiên định của họ
Thiên binh thiên tướng sau hơn nửa tiếng đồng hồ kiên trì cuối cùng toàn quân đều đã bị diệt. Họ vốn được ngưng tụ từ khí tức, nên giờ đã biến mất không còn hình bóng. Trong khi đó đại quân ác quỷ của Sư Tư Triết mới chỉ tổn thất hai phần cô hồn dã quỷ, căn bản không làm tổn thất được nguyên khí.
Thấy chúng tôi thua trận, Sư Tư Triết - kẻ nãy giờ không hề lộ diện - cuối cùng cũng xuất hiện. Chỉ thấy trên không trung có một bóng đen lóe lên, sau đó thân hình của Sư Tư Triết bỗng bay lơ lửng giữa không trung. Ông ta mặc áo trường bào màu đen, áo khoác ngoài màu đen, mái tóc cũng đen tuyền một màu như mực, không có gió nhưng vẫn tự tung bay. Điều ma quái nhất là hai con ngươi của ông ta lại mang hai màu sắc, một đỏ thẫm như máu, một đen kịt như sao, thoạt trông khiến cho người ta có cảm giác rất ma mị.
Sư Tư Triết khoanh hai tay đặt trước bụng, ngón tay bên phải nhẹ nhàng vân vê chiếc nhẫn đen trên ngón cái tay trái, từ trên cao nhìn xuống chúng tôi, khẽ cười: "Vương Lỗi, ngươi vẫn còn chưa chịu từ bỏ à? Chỉ bằng chút sức mọn này của các ngươi, sao có thể ngăn cản được đại quân Ma Vương của ta? Từ bỏ đi, dập đầu nhận sai với ta đi rồi biết đâu ta sẽ để cho ngươi sống sót!"
"Hừ!" Vương Lỗi hừ lạnh một tiếng rồi mắng trả lại: "Sư Tư Triết, Lỗi gia ta ngay cả đất ngay cả trời cũng chưa từng quỳ nhé, huống hồ là ông? Muốn ông đây quỳ xuống thì đơn giản lắm, ông tự sát ngay trước mặt ta đây này! Bằng không thì đừng có bàn cãi gì cả!"
Sư Tư Triết không hề bị lời nói của Vương Lỗi chọc tức, chỉ cười nhạt: "Vương Lỗi, ngươi là người thông minh, ngươi phải biết tình cảnh hiện giờ của các ngươi vốn dĩ không có phần thắng! Ngươi chết rồi cũng không sao, nhưng ngươi đã từng nghĩ đến chưa, phía sau ngươi còn có bao nhiêu đệ tử Đạo giáo vô tội. Chẳng lẽ ngươi cũng muốn trơ mắt nhìn họ máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng hay sao?"
Sư Tư Triết nói đến đây thì đưa mắt nhìn về phía các đệ tử phía sau chúng tôi, giở giọng khuyên nhủ: "Các đệ tử tu đạo Đạo giáo, các ngươi chỉ cần theo ta là có thể làm chúa tể tam giới. Đến lúc đó, đừng nói là hàng lớp tiên nhân, cho dù có là thiên giới thì ta cũng có thể cho các ngươi phi thăng thành tiên được! Các ngươi cứ nghĩ cho kĩ đi, đi theo Vương Lỗi với Lý Sơ Cửu vào nơi hung hiểm, kết cục cuối cùng chính là tử vong. Các ngươi là người số khổ, phần lớn người tu đạo nếu không phải bị cha mẹ nhẫn tâm vứt bỏ thì từ nhỏ đã là trẻ mồ côi. Thế giới tốt đẹp là vậy, lẽ nào các ngươi không muốn sống tiếp sao? Tuy ta là ma, nhưng ta cũng không muốn nhìn thấy cục diện máu chảy thành sông. Chỉ cần các ngươi đồng ý đứng ra đầu hàng, ta sẽ cho các ngươi một con đường sống, thế nào?"
Sư Tư Triết giỏi đầu độc lòng người, điều này tôi đã lĩnh hội từ trước rồi. Lúc trước ở thành Cửu U, Minh Vương cũng đã bị hắn làm cho tứ cố vô thân. Phần lớn đệ tử tu đạo của Đạo giáo đều không phải kẻ sợ chết, nhưng vẫn có người sợ chết. Tình cảnh của chúng tôi hiện giờ rất gian nan, tôi sợ có người sẽ đứng ra đầu hàng. Đây chính là hiệu ứng bươm bướm, chỉ cần có một người đứng ra là chắc chắn những người khác cũng sẽ đứng ra đầu hàng.
Tôi thấp thỏm lo lắng mãi, không dám quay đầu nhìn bọn họ. Phải mấy giây sau, tôi mới thấy hai đệ tử dẫn đầu kia đứng dậy, một tay cầm kiếm gỗ đào, ưỡn thẳng lưng, sát khí lẫm liệt trừng Sư Tư Triết một cái, sau đó cả hai người đều đồng thanh hô: "Anh Long từng nói cho chúng tôi biết, người tu đạo bắt đầu từ khi gia nhập vào Đạo môn thì là hành đạo cả một đời. Đời này sống là người của Đạo giáo, chết là ma của Đạo giáo! Chúng tôi bất tài, đạo thuật không tinh thông, lấy làm hổ thẹn với tổ sư gia Đạo giáo! Nhưng chúng tôi biết rõ, người tu đạo đã định sẵn một đời là phải chém hết yêu tà trong thiên hạ, phong ấn sạch ác quỷ trên thế gian. Nếu như chúng tôi đắc đạo, thiên hạ sẽ không còn ác quỷ nữa!"
Hai người này là hai người có đạo hạnh cao nhất Thiên Tự môn của Đạo giáo, cũng là cao thủ số một số hai trong lớp đệ tử Đạo giáo hiện tại. Lúc nghe được lời thề hiên ngang chính khí của họ, cơ thể tôi bất giác run lên, trong thâm tâm lại càng kích động đến nỗi không bút mực nào tả xiết.
Mà sau khi hai người họ dứt lời, hơn một ngàn đệ tử sau lưng cũng đồng loạt hô vang: "Chúng ta là người tu đạo, đã định sẵn một đời là phải chém hết yêu tà trong thiên hạ, phong ấn sạch ác quỷ trên thế gian. Nếu như chúng ta đắc đạo, thiên hạ sẽ không còn ác quỷ nữa!"
Tiếng hô của họ vang như rồng ngâm hổ gầm, vang vọng mãi bên trên đỉnh núi Miêu Vương. Các đệ tử ở ba phương hướng khác sau khi nghe được lời thề của họ cũng đồng thanh hô to không kém gì họ: "Nếu chúng ta đắc đạo, thiên hạ không còn ma! Nếu chúng ta đắc đạo, thiên hạ không còn ma! Nếu chúng ta đắc đạo, thiên hạ không còn ma!"
Tiếng hét đầy hiên ngang chính khí đó vọng đi vọng lại quanh khung trời Miêu Vương như từng cơn sóng vỗ, mãi không tiêu tan.
Lúc tôi nhìn về phía Vương Lỗi, ánh mắt anh ta đã đỏ hoe cả lại, nhưng anh ta vẫn nở một cười ngốc nghếch với tôi, rồi la lên như bị thần kinh: "Anh Cửu, cậu đã nghe thấy chưa? Đây chính là sức mạnh của Đạo giáo, là sức mạnh của nhân loại đấy!"
"Ừm! Đúng thế!" Tôi cắn răng gật đầu một cái thật trịnh trọng, cuối cùng cũng không kìm nén được cảm xúc mà phải rơi lệ. Trong đầu tôi lúc này chỉ có một ý nghĩ, đó là có thể đồng sinh cộng tử với những huynh đệ đây, kiếp này của Lý Sơ Cửu tôi quả là đáng giá!
"Hay, hay lắm!" Vương Lỗi sau khi hồi hồn lại bèn khen ngợi các đệ tử liên tục, sau đó mới tức giận nhìn về Sư Tư Triết đang ở giữa không trung rồi quát: "Sư Tư Triết, ông đã nhìn thấy chưa? Đó chính là sự khác biệt giữa con người và đám các ông. Bọn ta có tình cảm, có nhịp tim đập, còn ông thì không có, ông mãi mãi sẽ không thể nào cảm nhận được thứ tình cảm này. Cho dù ông có thể hủy thiên diệt địa, thì Lỗi gia ta cũng vẫn phải thương hại ông!"
"Ha ha ha!" Sư Tư Triết cười lạnh: "Ấu trĩ! Đúng là ấu trĩ! Sở dĩ nhân loại yếu ớt như vậy cũng chính bởi vì cái thứ thất tình lục dục ti tiện của các ngươi! Ta nói cho các ngươi biết, trước mặt thực lực tuyệt đối, thất tình lục dục còn yếu nhớt hơn cả một tờ giấy trắng! Ta đã cho các ngươi một cơ hội, là do các ngươi không biết đường quý trọng, vậy thì cũng đừng có trách ta ha!"
Sư Tư Triết còn chưa kịp ra lệnh thì Vương Lỗi đã giành trước: "Chúng đệ tử Đạo giáo nghe lệnh, mời Ngũ Lôi, diệt ác quỷ!"
Vương Lỗi chủ động chiếm tiên cơ trước, bất kể thế nào cũng phải chống được đợt công kích đầu tiên của đại quân Ma Vương. Nếu như ngay từ đợt đầu tiên đã thất bại, vậy thì bên phe chúng tôi sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn. Bởi thế cho nên nhất định phải giành thế ra lệnh trước Sư Tư Triết, hợp lực đối phó đại quân ác quỷ này.
Nghe lệnh Vương Lỗi, hai đệ tử dẫn đầu đoàn nhanh chóng quay trở về đội ngũ, chỉ huy mọi người vung kiếm gỗ đào lên, chỉ về phía sao trời, trong tay không biết lúc nào đã có thêm một tấm bùa Ngũ Lôi, sau đó tất cả mọi người đều nhanh chóng niệm chú Ngũ Lôi: "Năm trăm Lôi thần trong bàn tay, xô đẩy đất nứt trời cũng sập; yêu ma quỷ quái nếu gặp phải, hóa thành tro bụi ngay tức khắc; cưỡi kỳ lân bay vút giữa trời, chấp chưởng năm trăm vị Lôi thần; quỷ quái bị xua không nơi trốn, yêu ma có qua cũng khó lòng; ta phụng lệnh Lôi Tổ đại đế, cấp tốc nghe lệnh, giáng ngũ lôi xuống!"
Thần chú mà họ niệm khác hẳn so với chú thuật Ngũ Lôi được Đạo giáo ghi chép, đây có lẽ chính là thuật Ngũ Lôi thượng cổ mà Vương Lỗi đã dạy cho họ. Mà ngay sau khi họ niệm chú không bao lâu sau, lá bùa Ngũ Lôi trong tay họ bỗng trôi về giữa không trung, gặp gió thì lập tức bốc cháy, thoáng chốc vô số bùa Ngũ Lôi đều bừng cháy tận ngọn, nhất thời chiếu sáng cả đỉnh núi Miêu Vương.
Tốc độ cháy của bùa Ngũ Lôi rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã chỉ còn lại tro tàn. Than tro còn chưa rơi xuống, xung quanh bỗng có một cơn gió táp mãnh liệt thổi đến, cuốn tung toàn bộ than tro của bùa Ngũ Lôi. Chúng tôi chỉ trông thấy một màn than tro màu đen bỗng từ từ hóa thành bụi mịn lốm đốm như sao sa, trôi dần về phía sao trời, rồi sau đó tỏa ra kim quang chói mắt.
Luồng kim quang đó phóng thẳng lên trời, xông thẳng đến sao trời màu đen rồi nhanh chóng biến mất trong màn đêm đen đặc. Rồi sau đó, sao trời vốn dĩ đã tối lờ mờ rồi giờ đây lại càng thêm tối hơn. Không biết mây đen thổi từ nơi nào tới, từ từ ngưng tụ lại với nhau, tạo thành một vòng xoáy màu đen khổng lồ.
Vòng xoáy màu đen khổng lồ này vừa xuất hiện, xung quanh bắt đầu nổi gió to, những giọt mưa to như hạt đậu bắt đầu rơi xuống lộp độp.

Bình Luận

0 Thảo luận