Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 148: Đũa quá âm

Ngày cập nhật : 2025-07-22 09:01:03
Tuy Diệp Chu Tinh bất mãn với Tử Long song cô ta không bỏ đi mà đứng sang bên cạnh, có lẽ cũng lo lắng chúng tôi ứng phó không xuể. Lâm Y Y rất hiếu kì nhưng lại quá sợ hãi nên đứng nép sau Diệp Chu Tinh, tò mò xem chúng tôi dẫn hồn.
Tôi và Tử Long phân công nhau, trước tiên tôi kiếm một vại dưa muối, đổ hết dưa bên trong ra. Tiếp đó, tôi cắn rách đầu ngón trỏ, dùng máu tươi vẽ một bức thái cực bát quái lên chiếc vại.
Vẽ xong, tôi niệm chú ngữ rồi mới bê vại ra đặt cạnh giường. Tử Long thì đốt ba nén nhang cắm ở đầu giường.
Sau đó tôi lại chạy nhanh ra sau bếp, bắt một con gà trống, cắt lấy một mẩu mào gà, nhỏ máu từ mào gà vào bát!
Tôi lại đổ thêm chu sa và nước vào khuấy đều. Chuẩn bị xong xuôi, Tử Long lấy một lá bùa trừ tà ra đốt rồi nhúng vào trong bát. Lá bùa trừ tà cháy hết cũng là lúc tro của nó rơi xuống bát.
Sau khi khuấy đều, nước trong bát biến thành một thứ chất lỏng màu đỏ sậm. Tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa.
Tử Long lấy cây bút âm dương chuyên dùng để vẽ bùa ra, chấm vào bát rồi bắt đầu vẽ lên chiếc bụng nhấp nhô của Tuyết Mai. Luận về kỹ thuật vẽ bùa thì trong số những người tôi quen biết, Tử Long nhận đứng thứ hai, không ai dám đứng thứ nhất.
Anh ấy hít một hơi thật sâu, sau đó nín thở, hạ thấp người, quỳ xuống bên giường, cổ tay vung lên, đầu bút lông bắt đầu di chuyển. Vẽ bùa không được quay đầu lại, chỉ có thể vẽ liền một mạch, quay đầu cũng có nghĩa là thất bại, lá bùa cũng không còn bất cứ pháp lực gì cả.
"Anh Long, anh thật là đẹp trai!" Lâm Y Y khá là ngạc nhiên, không khỏi thốt ra thành lời.
"Ơ..." Tử Long thoáng sửng sốt, nhưng đã phản ứng lại rất nhanh, tiếp tục di chuyển cây bút trong tay. Anh ấy vẽ ba tấm bùa, một tấm là bùa làm sạch. Tấm bùa này là để bảo vệ thân thể của Tuyết Mai!
Tấm thứ hai là bùa trừ tà, có bùa này rồi thì đám tiểu quỷ bị dụ ra khỏi sẽ không quay trở lại bụng của chị Tuyết Mai nữa. Tấm cuối cùng là bùa âm hồn!
Khi đã vẽ xong tấm bùa thứ ba, sắc mặt Tử Long đã có phần nhợt nhạt, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi.
Vẽ bùa rất tiêu tốn thể lực, nhất là còn vẽ liền một mạch ba loại bùa lợi hại như vậy. Cuối cùng đề bút viết: Sắc lệnh!
Và khi hai chữ "sắc lệnh" viết xong, chị Tuyết Mai đang say ngủ bỗng rùng mình. Tiếp đó, cơ thể chị ấy rung lên nhè nhẹ, tay chân đang bị trói chặt bằng thừng trấn hồn cũng giãy giụa thêm một lúc, đến chiếc giường cũng bắt đầu lắc lư theo.
"Tử Long, tranh thủ lúc chị ấy chưa tỉnh, ngay lúc này!" Nhìn thấy Tuyết Mai sắp tỉnh lại, tôi lập tức hô to. Tử Long gật đầu, hai tay đan lại thành vô số đạo ấn, ngay sau đó lại biến hóa thành bàn tay Quan Âm, đồng thời miệng cũng niệm chú ngữ: "Tiền hộ thân, hậu hộ thân, thân phệ bá quái định càn khôn; thượng hữu Ngọc Hoàng Chung Quỳ vị, hạ hữu vị hắc sát thần; đông thỉnh thái lang thần nhất vị; nam thỉnh thái định hỏa đế quân; tây thỉnh Phật Đà lai tương trợ; bắc hữu tường quang Nhị Lang Thần; quỷ quái dữ ngã hóa vi thủy, ương sát kiến ngã hóa thành khôi; ngô kim niệm động hộ thân pháp, sát tận yêu ma chiến quỷ hồn; ngô phụng Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh, lệnh thành chú hành, vạn tà li thể, vạn hồn li thân! Thái!"
Nghe tiếng "Thái" cuối cùng của anh ấy, tôi cũng phải chấn động. Còn Tuyết Mai lúc này lại càng giãy giụa dữ dội hơn.
Nhất là cái bụng căng phồng của chị ấy, bên trong dường như có mấy luồng khí đang điên cuồng phập phồng. Mà bên dưới lớp da bụng lại như thể đang có thứ gì bò lổm ngổm.
Tôi đếm thử, vừa đúng mười đạo âm khí, cũng chính là âm khí của mười tiểu quỷ. Khi những luồng khí này di chuyển dữ dội, bụng của Tuyết Mai cũng phình lên ngày càng to. Nhìn những vết rạn trên da từ từ giãn nở ra, không khác gì bụng chị ấy đang bị bơm đầy hơi, có thể nổ tung bất cứ lúc nào!
Tôi cũng sốt ruột không thôi, dù gì trong bụng của Tuyết Mai cũng chứa mười tiểu quỷ chứ không phải chỉ một hai vong. Không phải tôi sợ hãi những tiểu quỷ với đạo hành thấp kém này mà là sợ cơ thể của Tuyết Mai không chịu đựng nổi sự giày vò!
Mắt chị ấy vẫn nhắm nghiền, vẻ mặt cực kì đau đớn, khóe miệng và cơ mặt co giật liên hồi.
"Cút ra đây ngay, bằng không chúng bay sẽ hồn bay phách lạc!" Tử Long bất thình lình hét lớn, chỉ ấn Quan Âm tức thì chấm lên bụng của Tuyết Mai. Ngay lập tức, có mấy dấu tay in hằn lên cái bụng căng tròn của Tuyết Mai!
Mấy luồng khí đang di chuyển toán loạn trong bụng đột nhiên biến mất, như thể đã bị chỉ ấn Quan Âm áp chế.
"Đũa!" Tiếp đó, Tử Long lại hét lớn. Diệp Chu Tinh đứng cạnh bên cũng không dám chần chừ, vội vàng đưa cho Tử Long một đôi đũa.
Tử Long cầm chắc đôi đũa, lập tức cắn rách ngón trỏ, bôi máu tươi lên đũa, xong rồi lập tức nhảy lên trước một bước, dùng hai chiếc đũa kẹp chặt ngón giữa của Tuyết Mai!
"Á!" Tử Long còn chưa dùng sức, Tuyết Mai đã hét lên một tiếng rất chói tai, cùng lúc đó, hai mắt cũng trợn trừng.
Khoảnh khắc đôi mắt mở ra, tôi trông thấy trong mắt chị ấy toàn là tia máu, miệng há hốc, gương mặt đầy hung hãn, đáng sợ!
"Cút ra đây!" Tử Long nghiến răng, quát lên một tiếng nữa! Anh ấy vừa quát, luồng khí trong bụng lại càng dịch chuyển dữ dội.
Chỉ vài giây sau, tôi nhìn thấy một luồng khí đã di chuyển đến vị trí ngón giữa. Khi thấy nó sắp chui ra từ ngón giữa, tôi cầm chắc chiếc vại, chuẩn bị nhốt tiểu quỷ được dẫn dụ ra vào trong vại!
Nhưng ngay lúc tôi đang chờ đợi thì trên nóc nhà chợt vang lên tiếng quạ kêu. Tiếng kêu nhức nhối vô cùng, không biết trên đó có bao nhiêu con quạ mà tôi có cảm giác trần nhà sắp sập xuống đến nơi.
Nhưng dỏng tai nghe kỹ, tôi dựng hết tóc gáy, cả người nổi da gà. Vì lúc này đám quạ đen trên kia không đến báo hỷ nữa mà là báo tang, âm thanh đó như tiếng khóc gào, chói tai nhức óc, vô cùng thê lương!
Điều quái dị hơn cả là, đám quạ đen vừa kêu báo tang thì đột nhiên Tuyết Mai rú lên thê thảm, thân thể nằm thẳng đuột, dây thừng trấn hồn trói một bên tay chị ấy cũng đứt phựt.
"Tử Long, cẩn thận!" Tôi đứng sau lưng Tử Long, thấy tay Tuyết Mai vung về phía anh ấy thì cuống quýt hét lên.
Nhưng tôi đã chậm hơn một bước, khi tiếng hét của tôi phát ra thì tay của Tuyết Mai đã túm lấy cổ Tử Long, cào được mấy vết máu.
Dù vậy, Tử Long không hề nới lỏng tay, đôi đũa vẫn kẹp chặt ngón giữa của Tuyết Mai. Anh ấy không thể thả lỏng, nếu như thả ra thì chúng tôi sẽ không thể nào dẫn hồn lại được nữa!
Tuyết Mai càng lúc càng giãy mạnh, thở dốc liên hồi, còn nói giọng hằn học: "Mày mà làm hại con tao, tao sẽ không tha cho mày đâu! Anh Mạnh luôn muốn có con, đây là món quà bất ngờ nhất tao dành tặng anh Mạnh!"
"Kệ chị ta, mau dẫn tiểu quỷ đó ra!" Diệp Chu Tinh đột ngột xông tới, nhảy thẳng lên giường, bẻ tay Tuyết Mai ghì xuống dưới chân.
Tử Long nghiến răng, gân xanh trên cổ nổi cả lên, hét lớn: "Thái Thượng Lão Quân thỉnh trấn tà, vạn tà mạc đảng! Thái!"
Sau một tiếng thét như sấm rền, tôi thấy cơ thể Tuyết Mai co giật dữ dội. Cái bụng phình lên bỗng bẹp hẳn xuống, như quả bóng bị xì hơi, mười luồng khí cũng chui về phía cánh tay.
Tất cả tụ lại ở cổ tay Tuyết Mai, nhưng chúng vẫn không chịu ra. Chỉ trong chốc lát, quanh cổ tay chị ấy đã kết thành một lớp sương giá, thấy được cả vụn băng đóng trên lông măng.
Tuyết Mai cũng không chịu thêm được nữa, ngồi bật dậy, miệng há hốc, mặt cắt không còn giọt máu.
Chị ấy kêu đau đớn thảm thiết, tiếng kêu rất chói tai, tôi nghe mà thấy lòng nhức nhối. Nhưng chúng tôi không thể mềm lòng, phải dẫn hết mười tiểu quỷ trong bụng chị ấy ra ngoài cho bằng được. Nếu không, sẽ không có cách nào để dụ chúng ra được nữa.
Tử Long cũng nghiến răng ken két, đôi đũa kia như sắp kẹp đứt ngón giữa của Tuyết Mai. Máu không lưu thông được tới ngón tay, bởi vậy ngón tay đó cũng tím tái, mà chỗ bị đũa kẹp thì mơ hồ thấy được cả đốt xương màu trắng.
Chỉ trong một vài phút ngắn ngủi, cơ thể của Tuyết Mai đã càng lúc càng tệ hơn, cả người chị ấy không ngừng giật nhẹ, hơi thở cũng yếu dần đi, gương mặt thì hốc hác đáng sợ.
Tiếng kêu của chị ấy cũng nhỏ dần, thể lực đã hoàn toàn cạn kiệt. Nhưng mười tiểu quỷ trong người chị ấy cứ tụ lại ở cổ tay, không chịu ra ngoài!
Thấy tình hình này, tôi cũng càng thêm nôn nóng. Tôi bất chấp tất cả, một tay ôm vại, tay kia rút thước trấn hồn ra.
Tôi hạ quyết tâm, cũng chẳng màng đến chuyện phải ra tay nhẹ nhàng nữa, thẳng tay đánh mạnh lên cổ tay kết băng của Tuyết Mai. Một tiếng cốp vang lên, tôi còn tưởng mình vừa đánh vào một khối băng vậy.
Nhưng chỉ với một đòn đó, băng giá trên cổ tay chị ấy bỗng tan ra ngay tức thì. Từng luồng âm khí chui ra từ ngón giữa.
Thấy âm khí của những tiểu quỷ kia vụt ra, tôi vội vàng mở nắp vại, lập tức nhốt tiểu quỷ đầu tiên vào!
Nhốt được tiểu quỷ đầu tiên, cuối cùng tôi cũng thở phào được một hơi. Nhưng ai ngờ, còn chưa kịp hân hoan, trên đầu chúng tôi bỗng vang lên tiếng leng keng leng keng.
Còn chưa kịp phản ứng thì chúng tôi đã thấy bầy quạ đen phá vỡ gạch ngói và cửa sổ, điên cuồng ùa vào phòng...

Bình Luận

0 Thảo luận