Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hành Tẩu Âm Dương

Chương 789: Phản lão hoàn đồng

Ngày cập nhật : 2025-09-09 06:27:42
Tôi nhớ lúc người nuôi thi Lạc gặp chuyện, thời tiết bỗng nhiên thay đổi. Vốn dĩ đang là trăng sáng giữa trời trong, lập tức đã biến thành cuồng phong gào thét, sấm vang chớp giật trước cơn bão táp.
Thế nhưng bây giờ thời tiết lại xảy ra thay đổi nữa. Không có cuồng phong mưa đổ, cũng không có sấm vang chớp giật, chỉ là trên bầu trời đêm không có trăng tròn và đầy sao, dường như đã bị mây đen che khuất, đã biến thành buổi tối yên tĩnh chỉ có mây đen gió lớn.
Nếu không phải nhìn thấy vệt nước trên đất và cỏ dại có vương giọt nước, không ai ngờ rằng lúc nãy chỗ này lại xuất hiện thời tiết mưa to gió lớn. Thời tiết dễ thay đổi như vậy, chỉ sợ là có liên quan đến lực lượng thuỷ triều mà bọn họ nhắc tới.
Tôi lén quan sát ngôi sao, xem ra sẽ còn xuất hiện bão táp nữa.
Lúc này bà lão đã bước đến vị trí chính giữa trong hình vẽ mặt trời. Sau khi liếc mắt nhìn bé trai, bà ta lập tức nằm sấp xuống đất, phảng phất đang làm đại lễ ba quỳ chín lạy với bậc đế vương.
Chẳng biết từ lúc nào, trong tay bé trai đã có thêm một cây quyền trượng. Cây quyền trượng này rất kỳ lạ, trên đó không có hình như rồng phượng hổ báo, mà là hình vẽ mặt trời đúc bằng sắt.
Sau khi đi đến trước mặt bà lão, nó liếc mắt nhìn mặt biển đen nhánh trước, sau đó đột nhiên dùng quyền trượng gõ xuống hình vẽ mặt trời trên đất. Tôi đếm rất rõ. Sau khi gõ xuống mặt đất chín lần bằng quyền trượng, lúc này nó mới dùng sức cắm thẳng quyền trượng vào trong khe hở giữa mặt đất.
Tiếp đó, nó dang hai tay ra, đầu cố gắng hướng lên trên nhất rồi lớn tiếng nói: "Thần mặt trời vĩ đại, tôi là người hầu trung thành nhất của ngài, dùng máu tươi và sinh mệnh vĩnh viễn cung phụng thần uy của ngài. Thần uy của ngài ban tặng cho tôi tuổi thọ vô hạn của sáu mươi năm, khiến tôi trường sinh bất tử! Tối nay là kỳ hạn của sáu mươi năm, tôi hy vọng mượn thần uy của ngài lần nữa, ban cho chúng tôi được phản lão hoàn đồng!"
Sau khi đọc xong lời thờ cúng, nó bắt đầu kêu "ha ha ha ha" một cách quái dị, tay chân cùng múa, thân thể cũng uốn éo, giống như điệu nhảy của dân tộc Mông mà những dũng sĩ trên thảo nguyên nhảy vậy.
Chỉ có điều, lúc bé trai này múa may, trong miệng lại càng lẩm bẩm những ngôn ngữ mà tôi không hiểu. Ngôn ngữ và giai điệu xa lạ này chắc là ngôn ngữ đặc biệt của dân tộc du mục.
Sau khi đọc xong thần chú, bé trai rút ra một thanh đoản đao từ trên người mình, cắt cổ tay làm máu tươi ứa ra. Máu tươi nhỏ ra từ cổ tay cũng vừa vặn chảy vào quyền cắm trên đất.
Sau khi máu tươi nhỏ lên hình vẽ mặt trời mà quyền trượng cắm xuống, bốn năm giây sau, trên hình vẽ mặt trời hình tròn lại tỏa ra hào quang màu vàng.
Giống như mặt trời xé tan mây đen vậy, ánh vàng lập tức chiếu bừng lên.
Điều càng thần kỳ là quyền trượng mặt trời kia lại thả ra chín cột ánh vàng, đúng lúc tương ứng với chín tấm bia đá mà chúng tôi bị trói, cũng vừa vặn chiếu lên hình vẽ mặt trời ở bia đá.
Giống như đang dùng đuốc để đốt lửa vậy, những chùm sáng này vừa chiếu vào hình vẽ mặt trời trên bia đá, hình vẽ này như sống lại vậy, ánh vàng nhàn nhạt như ẩn như hiện, vừa vặn tương ứng với quyền trượng mặt trời phát sáng kia.
Mà điều càng khó tin là những chùm sáng này chợt kết hợp lại. Chỉ trong chớp mắt, những chùm sáng này hình thành một hình vẽ mặt trời màu vàng trên đỉnh đầu bà lão kia.
Hình vẽ mặt trời này không phải là thực, mà là dùng các cột sáng nối lại với nhau. Hình vẽ mặt trời này cũng vừa vặn bao phủ bà lão đang quỳ rạp trên đất.
Ánh sáng mặt trời này vừa chiếu lên, thân hình của bà lão chợt co giật, sau đó cả người bắt đầu run rẩy, giống như bệnh nhân bị bệnh động kinh vậy, co giật khiến người ta sợ hãi.
Đồng thời, trên lưng bà lão này cũng từ từ toát ra luồng khí màu đen. Cùng với sự run rẩy của bà lão, thân thể của bà ta cũng từ từ thẳng dậy, nhưng vẫn duy trì tư thế hai đầu gối quỳ trên mặt đất.
Ngay khoảnh khắc bà ta ngẩng đầu lên, tôi nhìn thấy cảnh tượng mà cả đời này tôi chẳng thể quên. Vốn dĩ tóc của bà lão là màu bạc, nhưng lúc này lại từ từ biến thành màu đen. Tốc độ thay đổi thực sự quá nhanh, giống như dùng mực nước để nhuộm tóc vậy, chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn biến thành màu đen.
Lại nhìn sang mặt của bà ta, tuy rằng không có nếp nhăn nhưng làn da rất nhão. Có điều sau khi được ánh mặt trời này chiếu vào, làn da vốn nhão kia từ từ trở nên căng mịn. Ngay cả khuôn mặt và ngũ quan của bà ta cũng đang dần thu nhỏ lại, giống như biến thành vẻ ngoài của một bé gái vậy.
Tôi sợ hãi và kinh ngạc khi thấy cảnh này. Ai ngờ bà lão bỗng nhiên đứng lên, cởi áo choàng trên người ra. Tiếp đó liền nhào người xuống đất, cuộn người lại, còn hai tay thì ôm chặt người mình.
Lúc nhìn đến khuôn mặt của bà lão, tôi thấy trên mặt bà ta giống như đang phải chịu đựng sự thống khổ đến tận cùng, đau đến mức ứa đầy mồ hôi! Khoảng hai ba phút sau, thân thể của bà ta lại run rẩy.
Thân thể cuộn lại kia chợt chuyển động, giống như một con sâu trắng lớn đang uốn mình quanh hình vẽ mặt trời trên đất.
Lúc đầu tôi tưởng là bà lão thống khổ quá nên mới có động tác như thế, nhưng đến khi bà ta vòng đến trước mắt tôi, tôi mới thấy rõ bà ta làm vậy không phải là vì thống khổ, mà là vì bà ta sắp lột da!
Làn da vốn có trên người bà ta rất mềm, sau khi ánh mặt trời chiếu xuống thì nó trở nên vừa cứng vừa khô, chớp mắt đã hình thành một lớp vỏ cứng. Khi bà ta ngọ nguậy vòng quanh hình vẽ, lớp vỏ cứng này bắt đầu bóc ra từ lòng bàn chân.
Chỗ vừa được bóc ra thình lình xuất hiện chân của bé gái. So với chân trước kia của bà lão thì chẳng cùng một số đo.
Lớp vỏ cứng lại bóc ra tiếp, đầu tiên là mắt cá chân, sau đó là cẳng chân, bắp đùi... Dưới sự cố gắng nhúc nhích của bà lão, thân thể bà ta bắt đầu lột đi lớp vỏ cứng đó mà thay da mới. Nhưng nơi lột da xong thì không còn là làn da lỏng lẻo có nếp nhăn kia nữa, mà là làn da bóng loáng mềm mại của trẻ con.
Tôi càng nhìn thì trong lòng càng khiếp sợ, càng thán phục thiên hạ này còn có thần thuật phản lão hoàn đồng. Khi còn bé ở nông thôn, tôi cũng từng thấy cảnh rắn lột da. Bây giờ bà lão trước mắt này lột da cũng giống y như lúc rắn lột da vậy.
Chỉ là không thể tưởng tượng được rằng bà lão sau khi lột da lại biến thành thân thể của bé gái. Nói cách khác, xương cốt và máu thịt của bà ta đều xảy ra biến hóa long trời lở đất. Chuyện này chẳng thể giải thích được, chỉ nghĩ đến được là do thuật phản lão hoàn đồng thần kỳ mà bọn họ nói đến.
Quá trình thoát xác thay da của bà lão không lâu lắm, nhất là sau khi lớp vỏ cứng trên người bà ta lột đến chỗ cổ. Chỉ thấy bà ta đột nhiên rụt người lại, đầu trực tiếp bóc ra khỏi lớp vỏ cứng.
Mà đầu của bà ta cũng đã biến thành đầu của bé gái. Mặt mũi của bà ta cũng đã biến thành mặt của một bé gái! So với vẻ ngoài trước đó của bà lão thì hoàn toàn biến thành một người khác.
Nếu không phải tận mắt thấy cảnh này, tôi tuyệt đối sẽ cho rằng bản thân vừa mơ một giấc mơ thôi. Nhất là khi nhìn thấy bộ da người hoàn chỉnh trên đất, ngoại trừ khiếp sợ và kinh ngạc thì trong lòng tôi càng thán phục thế giới to lớn, quả nhiên cái gì cũng có cả.
Sau khi lột da thành công, bé gái không tức khắc đứng dậy mà cứ thế nằm trên đất, giống như đứa trẻ vừa được sinh ra, không thể đứng dậy cất bước, tay chân cũng không dùng sức được.
Bò trên đất một lúc, lúc này nó mới lảo đảo đứng dậy. Lúc đầu nó cũng đứng không vững, sau khi lảo đảo nhiều lần mới coi như là đứng vững được. Chỉ có điều thân thể của cô bé lúc này trắng xanh, giống như một tờ giấy vậy, chẳng nhìn ra được chút hồng hào nào.
Nếu nhìn sơ qua thì sẽ cảm thấy bé gái trước mắt là một cái xác. Nhất là hai mắt của nó chẳng có chút thần thái nào, hoàn toàn vô hồn, giống như đã bị mất hồn vậy.
Bé trai nhặt quần áo trên đất lên, mặc vào cho bé gái rồi cũng quỳ rạp xuống đất, giống như bà lão trước đó. Đợi ánh mặt trời trên hình vẽ mặt trời kia chiếu đến, sau lưng bé trai lập tức toát ra khói đen.
Tiếp đó, thân thể của bé trai này cũng bắt đầu thoát xác thay da. Chỉ có điều quá trình lột da của bé trai này có vẻ đau đớn hơn bà lão nhiều. Bởi vì lúc nó vòng quanh hình vẽ mặt trời trên đất, tôi nghe được nó thỉnh thoảng lại phát ra tiếng gào đau đớn.
Thời gian lột da cũng rất dài, ít nhất phải chừng mười phút sau thì hai chân của bé trai mới bắt đầu lột da. Vốn là hai chân của bé trai, sau khi lột da thì đã biến thành hai chân của người lớn tuổi.
Làn da trên chân vừa đen vừa nhăn, có đầy vết đốm của người già, vừa nhìn liền biết bé trai này sẽ biến thành một ông già. Trải qua thời gian thoát xác thay da lâu dài, tôi lại phát hiện một cảnh tượng khó tin.
Sau khi thoát xác thay da, bé trai này lại biến thành một ông lão khoảng sáu mươi tuổi. Da trên người vừa đen vừa nhăn, mái tóc màu trắng bạc không chỉ không biến thành màu đen mà còn biến thành màu hoa râm như đèn cạn dầu.
Chỉ là làn da trên mặt lão không có nếp nhăn, hơi nhão thôi. Nhưng so với bé trai trước đó thì giống như trong một đêm đã biến thành ông lão.
Nhưng điều tôi không hiểu là nếu đã là thuật phản lão hoàn đồng, thế thì tại sao bà lão biến thành bé gái, nhưng bé trai lại biến thành ông lão? Lẽ nào đây là nguyên lý sinh tử tương khắc?
Bà lão mượn bé trai tuổi thọ sáu mươi năm, đợi qua sáu mươi năm thì bọn họ lại sử dụng thuật phản lão hoàn đồng, mà lúc đó là ông lão mượn ngược lại bé gái sáu mươi năm tuổi thọ?
Rất có thể là vì nguyên nhân này. Thuật phản lão hoàn đồng mà bọn họ nói đến chỉ là một già một trẻ mượn tuổi thọ của nhau để tồn tại mà thôi.
Hiện tại thân thể của bé trai đã biến thành ông lão và bà lão đã biến thành bé gái đều rất suy yếu, dường như chẳng thể nói thành lời luôn! Tôi vẫn không ra tay, còn đang đợi người của Linh tộc xuất hiện!
Tôi đang thầm quan sát sự thay đổi của thời tiết, xung quanh gió lại bắt đầu nổi lên, dường như sắp nghênh đón bão táp. Nói không chừng lúc bão táp xuất hiện thì người của Linh tộc sẽ xuất hiện!
Nhưng ai ngờ ngay vào lúc tôi còn đang chờ, ở trên bờ cát bỗng nhiên có một người xông tới: "Hai tên ma quỷ các người, vì ngày này, tôi đã khổ sở chờ mấy chục năm. Hôm nay tôi muốn giết các người để báo thù!"

Bình Luận

0 Thảo luận